Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn – Chương 17: – Botruyen

Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn - Chương 17:

Chương 16. Tâm sự

Lan Lan cũng bắt đầu động đũa, nàng gắp lấy một miếng thịt nhỏ bỏ vào miệng rồi nhẹ nhàng nhai. Nhìn đôi môi nở nang của Lan Lan khép mở theo tiết tấu, trái tim Đinh Hạo không khỏi nổi lên một làn sóng.

' Ha Ha. Đến đây, Hổ Tử, cạn với t a một chén! Nào… Chớ để ý t a đảo khách thành chủ a, Ha Ha… ' Cảm thấy mình thật là hèn hạ, Đinh Hạo tranh thủ thời gian chuyển dời mạch suy nghĩ, đem suy nghĩ đột nhiên lóe lên trong lòng bóp chết.

Trên bàn rượu bầu không khí vô cùng vui vẻ hòa hợp, Đinh Hạo cùng Hổ Tử ngươi tới ta đi, rất nhanh liền xử lý xong gần hai cân rượu, cái đầu hắn hơi choáng váng. Âm thanh nói chuyện cũng bắt đầu lớn hơn. Lan Lan vẫn còn có phần gò bó không quen. Trong bữa tiệc ngoại trừ giúp hai người bọn họ rót rượu, thì cũng chỉ ngồi yên lặng, nhìn hai người nói chuyện phiếm. Trong cơn say Đinh Hạo bắt đầu dần không khống chế nổi mình, con mắt hắn luôn liếc về phía Lan Lan, thi thoảng cười rộ lên cùng nàng. Không biết vì cái gì, hai lúm đồng tiền trên má Lan Lan mỗi khi nàng cười luôn làm cho Đinh Hạo mê muội. Sai lầm, sai lầm a.

Nhìn thấy hai người Đinh Hạo và Hổ Tử đã uống đến mức ăn nói có chút mê sảng, Lan Lan liền nói với hai người nàng đã ăn xong, sau đó đi trở về phòng.

Nhìn lấy bóng lưng Lan Lan, Đinh Hạo cười quái dị cùng Hổ Tử ' Hắc hắc, tiểu tử, ngươi cũng không có gạt ta. Thật đúng là một mỹ nhân. Nghĩ không ra, đôi mắt ngươi ngoại trừ nhìn dấu chân dã thú không tệ, thì nhìn phụ nữ cũng không tệ a. '

' Ha ha, đúng như vậy, vợ của t a làm gì có ai không khen nàng là mỹ nhân đâu. ' Lúc nói về Lan Lan, khuôn mặt Hổ Tử tràn đầy kiêu ngạo, ' Đến, cạn ly, hai ta lại uống. '

' Đúng thế, thằng nhóc ngươi đúng là có phúc đó. ' Đinh Hạo buông bát xuống, lại nói tiếp ' chị dâu không chỉ có người ngợm xinh đẹp, làm đồ ăn cũng tốt, khó trách nhìn ngươi cả ngày luôn vui tươi hớn hở. '

' Ai, đợt này cũng khó a. ' Hổ Tử bỗng thở dài.

' Sao vậy? ' Nhìn thấy Hổ Tử đột nhiên trầm mặc, Đinh Hạo có chút ngoài ý muốn.

' chị dâu ngươi đang có bầu, được khoảng 2 tháng rồi. '

' đó là chuyện tốt a, ngươi còn than cái rắm, đến, phạt ngươi một chén! ' Đinh Hạo cười cười rót cho Hổ Tử một chén rượu, đưa cho hắn. ' đây đúng là một chuyện tốt, nhưng ta có chút lo lắng. '
Hổ Tử một hơi uống hết chén rượu, lại nói tiếp ' chúng ta… Ngày ngày đi săn cùng nhau, t a cũng không giấu diếm ngươi làm gì, chính ngươi cũng nhìn thấy gia cảnh của t a đó. Một thằng nghèo rớt mồng tơi a, về sau có con thì làm sao lo cho nó được? Bây giờ t a không có học thức, cả ngày chỉ đi săn, chẳng lẽ về sau con t a cũng đi săn giống như ta? Ngươi thử nói xem, t a cũng thương đứa con còn chưa chào đời của mình lắm chứ. '

' Sợ cái rắm. ' Đinh Hạo cũng rót rượu, uống một hớp lớn, vỗ bả vai Hổ Tử nói ' quốc gia không phải đã phái t a đến đây trợ giúp các ngươi làm công tác giáo dục dân trí sao? Về sau mọi chuyện nhất định sẽ khác. '

' Ha ha, vậy cũng đúng! ' Hổ Tử rót rượu cho mình, cùng Đinh Hạo cụng ly, nói ' đến, hết nhé.

Hi vọng ngươi có thể giúp thôn dân chúng ta bồi dưỡng ra những đứa trẻ có học thức. '

' Ha ha, không cho phép chơi xấu, uống cạn đi. ' Đinh Hạo một ngụm hết sạch.

' Đúng rồi, chuyện của ngươi cùng em gái ta… ' Hổ Tử vừa uống rượu xong, có chút do dự, nhưng lại nghĩ vẫn nên nói ' em gái ta giống như rất vừa ý ngươi, còn ngươi thì sao? '

' Yên tâm, t a tuyệt đối sẽ không phụ nàng. 'dưới tác dụng của cồn, Đinh Hạo vô cùng nhanh chóng, vỗ bộ ngực thừa nhận quan hệ của mình cùng với Trần Ly.

' Nàng là một đứa trẻ số khổ, ngươi không thể làm tổn thương nàng đó. '

' Móa! ' Đinh Hạo dựng lên ngón giữa hướng về Hổ Tử, nói ' ngươi nhìn huynh đệ ta giống hạng người như vậy sao? '

' Ai, mẹ của nàng cũng đã từng có hoàn cảnh giống vậy. ' Hổ Tử nhìn Đinh Hạo một cái, nói ' tình huống cũng giống nhau, mặc dù cảm giác ngươi làm người không tệ, nhưng ta vẫn rất sợ nàng sẽ bị thua thiệt. '

' Trần Ly, mẹ của nàng? ' trong đầu Đinh Hạo lóe lên suy nghĩ, hắn nghĩ tới điều gì, ' Có phải là cùng với thằng trưởng thôn? ' ' ngươi mau nói thẳng ra đi, chắc chắn người biết điều gì đó. '

Hổ Tử trầm mặc một hồi lâu, mới nói tiếp ' khi đó mẹ Trần Ly cũng là một mỹ nữ số một số hai ở làng này. Lúc đó lão Trưởng thôn là một thanh niên trí thức, được nhà nước cử về thôn chúng t a làm Cách Mạng Văn Hóa. Sau đó lão nhìn thấy mẹ Trần Ly và làm chuyện đó. '

Hổ Tử chậm rãi nói tiếp, giọng hắn rất chậm, vừa nói còn vừa nghĩ. Có thể là đang suy nghĩ nên nói thế nào mới không khiến Đinh Hạo phản cảm.

' Về sau, người nhà mẹ Trần Ly biết chuyện. Liền buộc hai người bọn họ kết hôn. Lão Trưởng thôn Vương Bát Đản kia lấy cớ về nhà hỏi ý kiến cha mẹ, liền biến mất nửa năm. Mẹ Trần Ly chịu bức bách của gia đình, đành phải gả cho đại bá ta. '

Hổ Tử lại uống một ngụm rượu, nói tiếp ' Nói ra không sợ ngươi chê cười, đại bá ta rất nghèo, tuổi cũng rất cao mà chưa cưới vợ. Mẹ Trần Ly lại là một mỹ nhân, mặc dù không còn trinh trắng, nhưng vẫn có thể gả cho hắn, hắn rất là cao hứng, cũng rất thương yêu mẹ Trần Ly. Kết hôn không bao lâu, Trần Ly ra đời. '

' Đại bá ta vì cải thiện điều kiện gia đình, thường thường một mình đến chỗ nguy hiểm để đào Thảo Dược và đi săn, hy vọng có thể để cho hai mẹ con Trần Ly có được một cuộc sống tốt hơn. '

' Ai, thế nhưng những ngày tốt lành cũng không được lâu. Trong một lần đại bá ta đi săn đã gặp phải một con hổ ở trên núi, đến khi mọi người trong thôn tìm được hắn, thì chỉ còn lại có bộ xương. Mẹ Trần Ly lúc ấy khóc đến chết đi sống lại. Còn Trần Ly mới có ba tuổi đã không có cha. Trong nhà chỉ còn một nữ nhân, cuộc sống có thể không khổ sao? '

Bầu không khí trong căn phòng rất trầm mặc, chỉ còn lại giọng nói trầm thấp của Hổ Tử đang kể lại câu chuyện.Trong lòng Đinh Hạo giống như có gì đó chặn lại, cảm giác mắc nghẹn khó chịu, để cho người ta không tự chủ được muốn bộc phát, thế nhưng muốn hiểu rõ toàn bộ sự việc Đinh Hạo vẫn phải nhịn xuống, tiếp tục nghe Hổ Tử kể.

' Mẹ Trần Ly yên lặng chống đỡ gia đình. Lúc này lão trưởng thôn quay lại, nhìn thấy cả nhà Trần Ly chỉ có cô nhi quả mẫu, liền đánh lấy chủ ý muốn đến gần mẹ Trần Ly. '

Mẹ nó, lão trưởng thôn này đúng là Vương Bát Đản. Đinh Hạo lặng yên suy nghĩ.

' mẹ Trần Ly quả thực không có đồng ý, vẫn một người tiếp tục chống đỡ. Thế nhưng người tốt sống không lâu a. Mẹ Trần Ly bởi vì làm việc vất vả quá độ, Aì, năm đó mẹ Trần Ly qua đời mới 40 tuổi, còn Trần Ly thì đang học cấp 3. '

Trầm mặc, trầm mặc thật lâu. Hổ Tử sau khi nói xong, hai người cứ ngồi lẳng lặng như vậy, cũng không ai mở miệng. Hiểu rõ chuyện xưa, Đinh Hạo đối với lão trưởng thôn kia nhiều thêm một cỗ hận ý khắc cốt ghi tâm.
Đối với những gì Trần Ly gặp phải Đinh Hạo lại cảm khái. Mấy loại tình cảm phức tạp đan xen trong lòng Đinh Hạo, để cho Đinh Hạo nóng nảy vô cùng. Ngay khi Đinh Hạo sắp bộc phát, Hổ Tử lại phá vỡ bầu không khí trầm mặc. ' Đi thôi, huynh đệ, để t a dẫn ngươi đi bơi lội '
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.