Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn – Chương 10: – Botruyen

Đợt Thực Tập Ở Nông Thôn - Chương 10:

Chương 9. Nghi hoặc

Sáng ngày hôm sau khoảng 8 giờ sáng, Hổ Tử đã đứng ở sân nhà Trần Ly gõ cửa.

Đinh Hạo mở mắt ra, đặp vào ngay mặt hắn là bộ ngực hùng vĩ của Trần Ly, hai núm vú hồng hồng như hai con mắt đang nhìn lại Đinh Hạo, hắn liếm môi, cười xấu xa một cái, rồi dùng miệng liếm xung quầng vú của Trần Ly, sau đó ngậm vào, hít một hơi hung hăng nhấp một ngụm núm vú Trần Ly. Đinh Hạo phát hiện thằng em của mình đang trong trạng thái ngẩng đầu đòi quyền lợi, khẽ chạm vào nơi riêng tư vẫn còn một dính một chút tơ máu của Trần Ly. Nếu không phải Hổ Tử đang ở ngoài cửa gọi ầm ỹ, thì Đinh Hạo rất muốn làm một chút thể dục buổi sáng.

Trên dưới vỗ về chơi đùa một phen, đến khi làm cho Trần Ly yêu kiều thở hổn hển, Đinh Hạo mới dặn dò nàng nghỉ ngơi thật tốt, rồi bước ra khỏi phòng.

Quay đầu nhìn Trần Ly vẫn còn đang ngái ngủ nằm trên giường, Đinh Hạo đóng cửa, hơi sửa soạn lại thân thể một chút, rồi đi ra ngoài mở cửa cho Hổ Tử, hắn vẫn đứng ở bên ngoài rống to một câu ' Mặt trời chiếu đến đít rồi, đôi vợ chồng son mau dậy đi. ' Đinh Hạo cười khổ, nhìn lại cơ thể không có gì khác thường mới mở cửa.

' Chờ tôi một chút, còn chưa có rửa mặt đây. ' Đinh Hạo nhìn Hổ Tử cười cười, chỉ vào phòng khách ý bảo Hổ Tử cứ tùy tiện ngồi chơi, sau đó tiến vào phòng bếp rửa mặt.

Đinh Hạo chuẩn bị một ít lương khô, hôm nay Đinh Hạo cùng Hổ Tử lại bắt đầu một buổi đi săn.

Người gặp việc vui thì tinh thần thoải mái, không đến 2 giờ đồng hồ, Đinh Hạo cùng Hổ Tử đã bắt một con dê núi nặng khoảng 4 5 cân.

' Ha ha, Hổ Tử, xem ra hôm nay chúng ta rất may mắn đó. ' Vác con dê núi lên, cảm nhận được trọng lượng của nó không nhẹ, Đinh Hạo mừng rỡ nói với Hổ Tử.

' Hắc hắc, đúng là không tệ, mấy tháng rồi ta cũng không bắt được con dê núi nào. ' Hổ Tử chất phác cười một tiếng.

' Không thể nào, nhìn dấu vết này đi, ta cảm thấy trên núi này cũng có rất nhiều mà. '

' Đúng là có rất nhiều, nhưng mà loại dê núi này rất thông minh, tai cũng rất thính, vừa có gió thổi cỏ động một chút là chúng chạy thật nhanh, có vẻ chúng sắp thành tinh rồi. ' Hổ Tử vừa cười vừa nói, một bên kiểm tra lại những cái bẫy mà hôm qua hai người bọn họ đặt xuống.

' Hắc hắc… Ở đây lại có thêm một con Gà Lôi, đoán chừng cũng vừa dẫm vào, nếu cứ đặt bẫy ở đây lâu một chút, đoán chừng những dã thú khác cũng sẽ bị sập bẫy. ' Hổ Tử lung lay nhấc con Gà Lôi từ trong bẫy ra, nói.

' Vậy không phải hôm nay chúng ta có thể về nhà sớm sao? ' Ăn tủy trong xương mới biết nó ngon thế nào, Đinh Hạo vừa được nếm thử trái cấm, làm sao hắn cưỡng lại được sự hấp dẫn của nó, lúc này trong đầu Đinh Hạo chỉ nghĩ đến tiểu mỹ nhân Trần Ly đang nằm trên giường, hắn thật muốn bay về nhà thật nhanh để đại chiến ba trăm hiệp với nàng.

' Gấp gáp cái gì? Lại nghĩ tới hương vị ngày hôm qua rồi hả? '

' Hôm qua? Cái gì hôm qua? ' Trong lòng Đinh Hạo không khỏi nhẩy lên một cái, Hổ Tử đã nhìn ra cái gì rồi sao?

' Ha Ha, chuyện tên trưởng thôn cùng Triệu quả phụ đó. ' Hổ Tử hèn mọn chớp mắt nhìn sang Đinh Hạo một cái. ' Ngươi nói xem, tuổi tác Triệu quả phụ cũng không lớn lắm, vì sao lại thông đồng làm bậy với tên trưởng thôn, hắn đã bao nhiêu tuổi rồi, cũng phải trên dưới 50 đi? ' Đinh Hạo thả lỏng người xuống, thì ra Hổ Tử không phải đang ám chỉ hắn cùng Trần Ly.

' Thế thì ngươi không biết rồi, tên trưởng thôn có một chân với rất nhiều nữ nhân trong thôn đó. '

' Ồ? Lão già kia có mị lực như vậy? '

' Có mị lực cái rắm, con mẹ nhà nó, nếu không phải thằng chó đó có người nhà làm cục trưởng cục công an ở huyện, tao đã xiên chết mẹ nó rồi. Thằng già đó cậy có người nhà nên làm bậy, nghe nói lúc trước Triệu quả phụ cũng bị hắn ép buộc. ' Nói đến chuyện của gã trưởng thôn, Hổ Tử có chút giận dữ.

' Thật sao? ' Đinh Hạo không rõ sự việc thế nào, đành mập mờ trả lời.

Hổ Tử cũng không có gì kiêng nể, trực tiếp kể hết mọi việc ra.

' Còn không phải sao, thằng chó già đó dùng quyền lực để cưỡng ép góa phụ, nhưng sau đó hắn cũng cho người ta một ít chỗ tốt, sống trong ngôi làng này cũng thật khổ a, ngươi nhìn Triệu quả phụ, tuổi còn trẻ đã phải thủ tiết, đằng sau còn có hai đứa trẻ nhỏ, cuộc sống thật không dễ dàng gì. Thông đồng làm bậy lâu dài cùng gã trưởng thôn cũng còn hơn so với người khác. '

' Chẳng lẽ sau đó tất cả mọi người đều đồng ý? '

' Đồng ý cái rắm, mẹ Trần Ly… nàng…. ' Hổ Tử nói đến đây, đột nhiên dừng lại nhìn Đinh Hạo một chút rồi không nói nữa ' Đi thôi, chúng ta về đi. Thu hoạch ngày hôm nay cũng đủ rồi, nhiều hơn nữa cũng không mang được. '

Cha mẹ Trần Ly đã sớm không còn, điều này thì Đinh Hạo biết, thế nhưng từ trong miệng Hổ Tử nói ra, hình như bên trong còn có gì uẩn khúc? Trên đường đi, bất kể Đinh Hạo gặng hỏi như thế nào, Hổ Tử hoặc là không đáp, hoặc là đổi chủ đề khác.

Dù sao Hổ Tử cũng nhất quyết không nói. Đinh Hạo cũng không có hỏi nữa. Đinh Hạo mang theo con mồi cùng nghi hoặc hôm nay trở về.

Thấy cửa nhà xa xa, tâm lý ngọt ngào lập tức nổi lên. Đinh Hạo cười khúc khích một lần nữa, sắp xếp lại thành quả đi săn ngày hôm nay, trong đầu thì tưởng tượng ra cảnh ban đêm hảo hảo bồi bổ cho Trần Ly, người ta là nữ hài tử hôm qua mới phá thân thể a.

Hả? Như thế nào trong nhà lại có người? Đây không phải là gã trưởng thôn sao?
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.