Đôi Mắt Bồ Câu – chap 10 – Botruyen

Đôi Mắt Bồ Câu - chap 10

chap 10
Update 10
A.. tôi làm cô gái đó ngã theo quán tính tôi đỡ được
không nói gì thêm tôi nắm lấy cổ tay gái – chạy đi bạn ơi – hả chạy gì cơ
– chạy mau tôi chỉ về phía sau cho nhỏ thấy
rồi kéo nhỏ theo mà chạy- nhận thấy nhỏ không thể chạy nhanh được nên tôi chuyển qua chạy vào hẻm, chạy chưa được 5 phút thì
– nè bạn ơi dừng lại đi
hả có chuyện gì vậy tôi nhìn về phía sau thì thấy không còn bị rượt nữa
-bạn bỏ tay tôi ra đi – tôi giật mình bỏ tay nhỏ ra và cảm thấy có lỗi vì mih nắm cổ tay nhỏ hơi mạnh thì phải
-à xin lỗi nhé vì tôi mà bạn …..
-xin lỗi hả vì điều gì ..- à ừ vì tại tôi mà bạn bị ….à ừ
-nàng ngước lên nhìn tôi cười nhẹ – không sao – mà tôi phải cảm ơn bạn mới đúng
– tôi ngỡ ngàng nhìn nhỏ – trời ơi đôi mắt đó kèm theo khuôn mặt thanh tú nhìn xinh quá trời
tôi bất ngờ chôn chân nhìn nhỏ
-nhìn gì vậy bạn
-à … ko có tại nhìn bạn trông quen quen thôi hì
-à vậy hả
vậy không còn chuyện gì mình đi trước nhé – tôi cười trừ bỏ đi
– được vài bước thì em gọi tôi
nè bạn gì ơi – tôi quay lai thì thấy em nhìn xuống dưới chân
-trời giày của em bị rách rồi
-tôi quay lại nhìn – bây giờ làm sao nhỉ tôi nhìn em mà không biết nói gì
-giày mih bị rách rồi hay bạn cõng tôi về nhé – hả, tôi giật mình nhìn em
hì mjh nói đùa thôi , nói xong thì em cũng im lặng nhìn xuống chân
– tôi cũng im lặng theo – bỗng trong đầu lại nảy ra phương án
– à hay bạn đi dép tôi về nè
em tròn mắt nhìn tôi- được không vậy ,còn bạn thì sao?
hì khỏi lo cho mjh nhà mjh gần lắm đi mấy đoạn là tới à
-em trần trừ rồi cũng đồng ý , uk vậy mình cám ơn nha , khi nào gặp lại rồi tôi sẽ trả lại bạn
cảm ơn nha
-tôi khoái chí cười – nhìn em đi đôi dép rộng của tôi đi về mà hài ….
-tới khi em đi khuất rồi , thì tôi mới chạy ra trạm bắt xe về phòng trọ .trên đường về mà đâu óc cứ nghĩ đến
cô gái đó
về tới phòng thì thấy thằng lộc đang bị vì xử hội đồng vì cái tội chọc chó ..
A..a .. tha cho t , t ko cố ý mà …tôi cũng nhảy vào tham gia cuộc thanh trừng ^^
-lột đồ nó tụi bay ..thằng giữ tay thằng giữ chân, cuối cùng ku lộc ko mảnh vải che thân bỏ vào nhà tắm
-À thành dép m đâu rồi , m đi chân đất từ đó về à
-hay là sợ quá bỏ chạy mất cả dép rồi haha

mất cái đầu m t cho người ta mượn rồi khi nào họ lại trả
-vậy khi nào mới lấy
-thôi xong luôn , dm xui vãi lúc nãy lại quên hỏi em , mà sao em bảo sẽ trả lại, có biết tôi là ai ở đâu mà trả nhỉ
hiz đi luôn đôi dép hơn cả trăm ngàn….
tối đó tôi toàn nghĩ về cô gái kia
_có tin nhắn kìa m,
_à tao biết rồi …. .
.

Donate ủng hộ tụi mình lấy động lực up truyện:
Số Momo: 0976805030

Cảm ơn!

.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.