Cố Lan San hít một hơi không khí, cảm thấy mới mẻ vô cùng, tâm huyết dâng
trào, liền đi dọc theo đường đá cuội, đi ra sau vườn hoa, có người giúp việc ở
đó đang cắt tỉa vườn hoa, thấy Cố Lan San đi tới, liền ngừng công việc trên
tay, rất cung kính kêu một tiếng: “Cô San.”
Cố Lan San khẽ mỉm cười gật đầu, cô rất thích hoa, mỗi khi chủ nhật rảnh rỗi,
đều tới đây tưới nước cho hoa, thỉnh thoảng cũng sẽ nói cho người giúp việc
phải chăm sóc những loài hoa này thế nào, lướt qua một vòng hoa trong vườn,
đuôi mắt Cố Lan San phát hiện có nhiều chủng loại hoa trong vườn.
Cố Lan San rất hưng phấn nhìn những loài hoa mới kia một chút, sờ sờ chậu này,
nhìn nhìn gốc kia, sau đó liền phát hiện trong nhiều giống hoa có mấy chậu
Quân Tử Lan, những cánh hoa màu da cam nở xòe ra như một chiếc ô nhỏ.
Cố Lan San không nhịn được vươn tay, sờ sờ, nói với người giúp việc bên cạnh:
“Quân Tử Lan không thể trồng ngoài trời, Quân Tử Lan thích râm mát, không thể
phơi nắng. Ai là người mua hoa, khi tiệm bán hoa đưa tới, không nói cho các
người biết phải chăm sóc như thế nào sao?”
Người giúp việc đáp: “Đây là ngày hôm qua Thủ trưởng Thịnh bảo người ta đưa
đến từ nhà cũ, nói là quà sinh nhật cho cậu Thịnh.”
Cố Lan San không nói chuyện, biết Thủ trưởng Thịnh trong miệng người giúp việc
là chỉ ba của Thịnh Thế, hàng năm vào sinh nhật của Thịnh Thế, cũng sẽ tặng
một số quà tặng rất đặc biệt, năm nay lại tặng Quân Tử Lan.
Quân Tử Lan là một loại hoa rất có khí tiết trong các loài hoa. Lá Quân Tử Lan
tượng trưng cho phẩm chất kiên cường cương nghị, uy vũ bất khuất. Hoa Quân Tử
Lan tượng trưng cho Phú Quý Cát Tường, phồn vinh thịnh vượng và hạnh phúc mỹ
mãn.
Hoa Quân Tử Lan còn có ý nghĩa, quân tử khiêm khiêm, tao nhã lễ độ, có tài mà
không kiêu, đắc chí mà không ngạo, ở cốc mà không ti.
Nói vậy, Thủ trưởng Thịnh muốn Thịnh Thế có những phẩm chất cao quý giống như
Quân Tử Lan, thật có thể nói là dụng tâm kín đáo.
Cố Lan San quay đầu lại, nói với người giúp việc: “Dời mấy chậu Quân Tử Lan
này vào trong nhà đi, thường xuyên tưới nhiều nước vào.”
Người giúp việc ngoan ngoan nói: “Vâng, cô San.” Sau đó vội vàng tìm một chiếc
xe đẩy tới, chuyển hoa lên đẩy vào trong nhà.
Cố Lan San nhìn người giúp việc đi xa, đáy lòng âm thầm suy nghĩ một chút,
thời gian còn sớm, Thịnh Thế vẫn đang ngủ, mình đến công ty lấy quà sinh nhật
đã chuẩn cho Thịnh Thế về, buổi sáng cũng không kẹt xe, nếu tốc độ nhanh, có
thể anh vẫn chưa tỉnh lại, dù sao cô cũng không ngủ được, khoảng cách đến lúc
ăn sáng vẫn còn một khoảng thời gian nữa, rảnh rỗi cũng không có chuyện gì
làm, bất ngờ suy nghĩ đến liền kêu người giúp việc bên cạnh, giúp mình đi
chuẩn bị xe.
*****
Khi Cố Lan San từ công ty chạy về biệt thự, cũng mới tám giờ hai mươi, Bác
Quản gia đang định đi lên lầu gọi Thịnh Thế dậy ăn sáng, thấy Cố Lan San vốn
là đi ra ngoài, bây giờ lại trở về, hơi thoáng giật mình một cái, liếc mắt
nhìn hộp quà Cố Lan San cầm trong tay một cái, trong lòng hiểu rõ cười cười
với Cố Lan San, nói: “Cô San, bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong, bây giờ có thể
cùng ăn với cậu Thịnh rồi.”
Cố Lan San gật đầu một cái, liền đỡ tay vịn cầu thang, bước từng bước lên lầu.
Cố Lan San đẩy cửa phòng ngủ ra, bên trong không có người, trong phòng tắm mơ
hồ truyền đến tiếng nước chảy, Cố Lan San đặt hộp quà lên ghế sa lon, chờ
Thịnh Thế ra ngoài.
284-con-co-the-hen-ha-them-chut-nua-khong-2/2169171.html
284-con-co-the-hen-ha-them-chut-nua-khong-2/2169171.html