“Thật xin lỗi về chuyện trưa nay.”
…
Thịnh Thế không có gạt Vương Giai Di, buổi chiều anh có một hội nghị quan
trọng, mặc dù lúc đó anh thật sự muốn tìm cớ lấy lệ với Vương Giai Di.
Khi anh vừa lái xe tới công ty thì điện thoại di động vang lên, mở ra xem thì
thấy tin nhắn do Vương Giai Di gửi tới.
【 Anh Thịnh, khi nào anh có thời gian? 】
Thịnh Thế không thèm để ý mà trực tiếp bỏ điện thoại vào trong túi, hơn nửa
tiếng sau điện thoại lại báo có tin nhắn, vẫn là Vương Giai Di gửi, một dấu
chấm hỏi.
Thịnh Thế bỏ điện thoại vào trong túi, chuẩn bị đi họp, nhưng khi anh vừa họp
được một nửa thì điện thoại di động lại vang lên, anh không để ý tới mà tiếp
tục họp, sau đó điện thoại lại vang lên, anh nhíu mày, trực tiếp tắt máy, tiếp
tục cho xong cuộc hội nghị.
Đợi đến khi anh vào phòng làm việc mới nhớ tới việc anh đã tắt điện thoại di
động, vì vậy mở lên, có tới bốn tin nhắn, anh mở ra xem, trong đó có ba tin là
của Vương Giai Di gửi tới, một tin là của bà xã gửi.
Cố Lan San gửi tin nhắn cho anh sao?
Anh lập tức cảm thấy vui vẻ, gọi thư ký bưng một ly cà phê vào, hứng trí bừng
bừng mở tin nhắn ra xem.
【 Thật xin lỗi về chuyện trưa nay. 】
Thịnh Thế lập tức sầm mặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm tin nhắn, mấy giây
sau anh mới tức giận ném điện thoại lên bàn.
Cửa phòng làm việc vừa vặn bị mở ra, thư ký bưng cà phê vào nhưng còn chưa kịp
đi vào đã bị Thịnh Thế tức giận quát mắng: “Ai cho cô vào, đi ra ngoài!”
Thư ký thấy Thịnh Thế tức giận, lập tức bưng cà phê đi ra ngoài, lúc đi còn
dùng sức “Phanh” đóng cửa phòng làm việc lại.
Thịnh Thế lại cầm điện thoại di động lên, hung tợn nhìn chằm chằm tin nhắn của
Cố Lan San, trong lòng không ngừng oán giận, người phụ nữ này, người phụ nữ
này… Người phụ nữ này, có phải cô cố ý không muốn để cho anh được vui vẻ! Cô
không thể để anh vui vẻ hết ngày hôm nay sao?
Trong vòng một ngày cô đã làm ra bao nhiêu chuyện khiến anh sôi máu rồi?
Đầu tiên là chuyện toa thuốc, sau đó ở sau lưng anh đi ăn cơm với Hàn Thành
Trì, cô có biết cô là người đã có chồng, được rồi, mặc dù Cố Ân Ân và Vương
Giai Di cũng có ở đó, chẳng lẽ cô không biết trong lòng anh kỵ nhất là việc
Hàn Thành Trì ở bên cạnh cô sao?
Tiếp theo đó là chuyện Hàn Thành Trì bị dị ứng với tôm!
Bây giờ nhớ lại, anh còn tức nghiến răng, thật vất vả mới đưa cô về công ty,
cô lại mắng anh một trận khiến tâm tình anh vui vẻ, bây giờ lại gửi một cái
tin nhắn ngắn như vậy!
Cô có phải cố ý khiến cảm xúc của anh cũng giống như cáp treo, lúc lên lúc
xuống!
Thịnh Thế ngồi đó, thở hổn hển quyệt miệng nghĩ, sao anh lại đi yêu một cô gái
như vậy!
*****
Ngày trôi qua rất nhanh, chưa gì đã đến tết Đoan Ngọ.
Trước khi Hàn Thành Trì và Cố Ân Ân kết hôn thì mấy nhà có quan hệ tốt với
nhau tổ chức đi Hải Nam chơi, mọi người thuê máy bay đi.
Ban đầu chỉ rủ người của mấy nhà đi nhưng lúc lên máy bay lại có không ít
người, trừ những người trẻ tuổi như Cố Lan San, Thịnh Thế, Quý Lưu Niên, Hạ
Phồn Hoa, Vương Giai Di, Cố Ân Ân, Hàn Thành Trì thì những người khác đều là
do bà Cố mời tới, toàn bộ đều là bạn chơi mạt chược chung với bà, tất nhiên là
người nhà họ Thịnh cũng tới, mẹ Thịnh Thế, bác gái của Thịnh Thế, cô Hai, còn
có ba người chị họ cũng đi theo góp vui.
Mấy ngày nay Vương Giai Di thường xuyên nhắn tin cho Thịnh Thế, nhưng không hề
nhận được một tin nhắn trả lời nào của Thịnh Thế,
215-de-toi-noi-cho-cac-nguoi-biet-mot-bi-ma/2169006.html
215-de-toi-noi-cho-cac-nguoi-biet-mot-bi-ma/2169006.html