Đáy mắt Cố Lan San thoáng hiện lên một tia chán ghét, cô nhìn ra ngoài. Lời
này của Vương Đạo không giống như là để dọa mình. Nếu mềm không được, chỉ có
thể cứng rắn.
Điên thoại di động của cô đã bị ném đi, căn bản không kịp cầu cứu nữa, không
biết người phục vụ của câu lạc bộ thủ đô có thể ý thức được tình huống không
đúng mà tìm người tới cứu mình hay không?
Mà trước được cứu đi, không biết bản thân có thể bình an vô sự mà không phải
chịu sự xâm phạm của Vương Đạo hay không?
Hôn nhân của cô và Thịnh Thế chưa bao giờ công khai cho mọi người, mặc dù mọi
người của tạp chí SH cũng biết cô tên Cố Lan San, cũng có người hỏi là sao tên
cô giống y như đúc với vợ của Thịnh Thế.
Lúc ấy cô nói là Trung Quốc nhiều người như vậy, trùng tên là chuyện bình
thường.
Những người khác cũng tin mà không nghi ngờ gì.
Cuối cùng không có người cảm thấy bà Thịnh sẽ hạ mình làm một phóng viên nhỏ
nhỏ ở tạp chí SH.
Hiện tại, mặc dù mình nói ra ngoài là mình là vợ của Thịnh Thế, sợ rằng Vương
Đạo cũng sẽ không tin tưởng?
Cố Lan San cố gắng làm cho mình duy trì vẻ ngoài trấn định, đối với những lời
nói hạ lưu vô sỉ của Vương Đạo đều tỏ ra mắt điếc tai ngơ, giọng điệu của cô
thật bình tĩnh: “Mặc dù tôi chỉ là một phóng viên, bị người khác đánh chửi đều
là chuyện bình thường có thể chịu nhưng, nhưng ông làm một vài chuyện không
tốt đối với tôi, vậy thì chờ đối mặt với pháp đi, luật pháp chắc chắn sẽ không
bỏ qua ông.”
Cố Lan San dừng một chút, còn nói: “Hơn nữa, tôi không phải là người mà anh có
thể trêu chọc, tối nay ông động tới tôi, hậu quả nghiêm trọng đến mức nào,
tuyệt đối không phải là ngươi có thể gánh nổi nâng cùng tưởng tượng ra đấy!”
Vương Đạo ở trầm mình trong làng giải trí nhiều năm như vậy, từ một đạo diễn
nhỏ làm phim cấp 3 đi tới thành tựu của một đọa diễn lớn như bây giờ, đương
nhiên sau lưng sẽ có một người vô cùng tài giỏi, giàu có và quyền lực làm chỗ
dựa.
Từ ông ta bắt đầu đến bây giờ, còn chưa từng bị người ta uy hiếp cùng cảnh cáo
như vậy.
Cho nên, bây giờ nghe những lời nói ra này của Cố Lan San, ông ta ngược lại từ
từ nở nụ cười, nét mặt kia giống như là anh ta đang nghe được một chuyện rất
buồn cười.
Cố Lan San phòng bị nhìn Vương Đạo, nghe tiếng cười của ông ta liền cảm thấy
sau lưng từng hồi lạnh lẽo.
Chỉ chốc lát sau, Vương Đạo ngưng cười, khuôn mặt to béo tiến tới gần khuôn
mặt tinh sảo của Cố Lan San, cười lạnh nói: “Từ khi ông đây lẫn vào vòng tròn
tới nay, còn chưa bao giờ bị người khác cảnh cáo như vậy. Nói gì mà cô cũng
không phải là người mà tôi có thể trêu chọc, tối nay tôi chẳng những muốn chọc
giận cô, mà còn mạn phép phải động tới cô. Tôi muốn nhìn xem hậu quả có thể
nghiêm trọng đến mức nào, có thể có nhiều đến nỗi tôi không gánh nổi cùng
không tưởng tượng ra được hay không!”
Vương Đạo nói xong, liền giơ tay lên, sờ lên cần cổ trắng nõn đẹp đẽ của Cố
Lan San.
Cố Lan San cũng không nghĩ mà liền giơ tay lên, dùng sức hất cánh tay Vương
Đạo sang một bên.
Ở trong căn hộ phát ra tiếng vang thanh thúy.
Vương Đạo nhìn vòng tay đã mở ra của mình, lại giương môi, nở nụ cười lạnh,
“A, không nhìn ra cô còn là một cô nàng rất có cá tính, thật khéo là tôi cũng
chỉ thích những cô gái như vậy, tôi muốn xem xem cô có thể duy trì cá tính này
đến khi nào!”
Vương Đạo nói xong liền nghiêng đầu, ra hiệu cho ba người kia bằng một ánh
mắt, bọn họ nhanh chóng lên lầu, ước chừng qua mười lăm phút liền lại đi
xuống, nói: “Anh Vương, đã chuẩn bị xong mọi thứ.”
Lúc này Vương Đạo mới cười đứng lên, nói một câu với ba người đó: “Mang cô ta
lên đó cho tôi.” Chính ông ta dẫn đầu lên lầu.
Cố Lan San bị ba người kia trực tiếp mang lên trên lầu, tới một phòng ngủ to
lớn.
Phòng ngủ lắp đặt thiết bị rất xa hoa, trong trung tâm phòng ngủ có đặt một
chiếc bàn ba chân, phía trên để một máy ảnh, đối diện nó là giường lớn theo
phong cách châu Âu.
146-trong-long-anh-co-la-nguoi-quan-trong-n/2168841.html
146-trong-long-anh-co-la-nguoi-quan-trong-n/2168841.html