Đô Thị Thần Hào Tầm Mỹ Hệ Thống (Sắc) – Chương 487 Đô Thị Thần Hào Tầm Mỹ Hệ Thống (Bản Sắc) – Botruyen

Đô Thị Thần Hào Tầm Mỹ Hệ Thống (Sắc) - Chương 487 Đô Thị Thần Hào Tầm Mỹ Hệ Thống (Bản Sắc)

Thạch Lãng thuần thục thoát y của bản thân và cả của hai nàng. Hai cỗ thân thể ngọc ngà như tượng điêu khắc xuất hiện trước mắt của hắn. Một cỗ dục hỏa từ sâu trong hắn bùng lên.. Lần đầu tiên nhất long chiến song phụng khiến hắn có chút không kiềm được hưng phấn. Ánh mắt hắn nhìn hai nàng như một con sói nhìn hai con cừu non.

Nhìn thấy ánh mắt của hắn hai nàng bỗng có dự cảm không lành.

Không đợi hai nàng kịp phản ứng, Thạch Lãng giang tay ôm lấy hai nàng. Nghiêng đầu qua bên Trịnh Phương nhanh chóng chiếm lấy môi thơm của nàng, chiếc lưỡi lanh lẹ cạy ra hàm răng ngọc rồi quấn lấy lưỡi nàng tham lam chiếm lấy từng giọt quỳnh tương ngọc dịch. Hai tay Thạch Lãng cũng không rảnh rỗi, một tay thò qua bên bạch nhũ của Vương Tâm Di nắn bóp, một tay luồn xuống bên dưới tiểu huyệt của Trịnh Phương nhẹ nhàng vuốt ve.

“ Ưm …Ưm..”

Các nơi nhạy cảm bị kích thích khiến cho hai thiếu nữ rên lên từng tiếng kiều mị. Thạch Lãng hôn Trịnh Phương một lúc sau đó quay qua ngậm lấy đôi môi của Vương Tâm Di khiến nó đỏ ửng như quả đào chín mộng. Hắn hết trêu Trịnh Phương rồi chọc Vương Tâm Di làm cho hai nàng liên tục thở dốc, cơ thể run lên bần bật.

“ Hộc.. Hộc. ”

“ Hắc Hắc ai muốn lên trước đây”

“ Trinh Phương, ông chủ kêu ngươi kìa”

“ Kêu ngươi thì có”

Thấy hai nàng tranh cãi hắn bắt đầu có chút thiếu kiên nhẫn, cự long thì đang biểu tình dữ dội.

“ Hai người cùng lên đi, khỏi tranh cãi.”

Nghe hắn Vương Tâm Di liếc Trịnh Phương trách móc.

“ Tại ngươi không lên trước đó”

“ Sao ngươi không lên đi”

Hắn nhìn hai người còn cãi nhau liền đi tới cho mỗi ngưỡi đánh một cái bốp vào mông, bắt hai nàng quỳ gối lên giường, hướng cặp mông căng tròn về phía hắn. Hắn tiến đến bên Vương Tâm Di cầm lấy côn thịt đưa đến trước huyệt động hồng hào.

Thấy cơ thể nàng run run tuy nàng không nói gì nhưng Thạch Lãng biết đây là lần đầu của nàng nên hắn nhẹ giọng nói

“ Không sao, ta sẽ nhẹ nhành”.

Nói rồi hắn từ tốn đưa con cự long thô to vào trong u cốc của nàng, đến khi chạm đến chiếc màng chắn , hắn lấy đà đẩy một cái thật mạnh .

“A….A……A..A..”

Tiếng thét vang lên,đồng thời một dòng máu đào chảy xuống báo hiệu một thiếu nữ đã biến thành một người phụ nữ.

Hắn biết nàng còn rất đau nên cũng không vội động. Được một lúc cảm nhận thấy bên dưới đã hết đau mà chỉ còn lại cảm giác ngưa ngứa nàng đỏ mặt nói

“ Ta không sao đâu, Ngươi động đi”

Thấy biểu cảm của nàng Thạch Lãng có chút buồn cười. Hắn nhấp từng cú nhẹ nhành để nàng thích ứng rồi từ từ tăng cường độ. Cú thúc của hắn sâu đến hoa tâm làm cho nàng cảm thấy sung sướng chưa từng có , tiếng rên kiều mị của nàng lớn dần kích thích Trịnh Phương ngồi bên cạnh cũng thấy rạo rực. Nàng có chút sợ nhưng bên cạnh đó cũng có một ít mong chờ.

Thấy mặt của Trịnh Phương ửng đỏ Thạch Lãng biết nàng đã động tình, hắn gọi nàng tới trước mặt hắn, một tay giữ lấy hông, bàn tay khác mò xuống hạ thân của Trịnh Phương cho hai ngón tay vào tiểu huyệt non mềm của nàng, nhẹ nhàng ra vào. Miệng hắn không chịu an phận cúi xuống một bên đôi gò bồng cao ngất của nàng, ngậm lấy hạt anh đào hồng nhuận, hàm răng tinh nghịch cắn nhè nhẹ vào nó làm cho cơ thể nàng không kiềm được run lên.

Bên dưới của Thạch Lãng bắt đầu gia tăng tốc độ, như một chiếc máy khâu đẩy vào bên trong vách động non mềm của nàng

“ Á..sướng quá, sâu quá lão bản ơi..Ưm.. Ưm.”

..

Qua một lúc sau, Vương Tâm Di cả người run rẩy, tiểu huyệt co bóp gắt gao, như một chiếc vòi rồng hút lấy con cự long của hắn, một dòng âm tinh ấm áp từ sâu bên trong nàng phun lên phần quy đầu hắn, đôi bạch thỏ xinh xắn phập phồng theo từng nhịp thở dốc của Vương Tâm Di.

Vương Tâm Di cuối cùng cũng xuất ra. Nhưng hắn thì chưa. Thạch Lãng rút ra côn thịt hùng dũng tràn đầy âm tinh của nàng. Hắn xoay người tiến đến đằng sau của Trịnh Phương để nàng nằm ngửa ra, ảnh đèn chiếu xuống cơ thể trắng tuyết của nàng hiện lên từng mảng đỏ ửng kích thích thị giác làm cho hắn dục vọng của hắn phun trào.

Thạch Lãng cúi đầu xuống hôn lên đôi môi của nàng để xao lãng rồi cầm lấy tiểu đệ nhắm ngay u cốc mềm mại, ướt đẫm nước đâm một cái thật mạnh vào. Một dòng máu của trinh nữ dọc theo bắp đùi mềm mại chảy xuống. Cái miệng bị Thạch Lãng chiếm lấy nên tiếng thét đau đớn chỉ có thể phát ra ở trong cổ họng. Bàn tay hắn tại một bên bạch nhũ nhẹ nhàng nắn bóp, Một tay khác luồn xuống xe xe tiểu hạch đã săn cứng. từng đợt khoái cảm truyền đến lấn át cơn đau phá thân. Khiến cho nàng nhanh chóng rên rỉ. Cảm thấy thời cơ đã đến hắn từ từ nhấp hông, từng đợt thúc đẩy như một chiếc cọc đóng vào tận cùng của nàng. Tuy chỉ làm rất nhẹ nhành nhưng độ sâu của cú thúc khiến cho cơ thể mới phá thân của nàng có chút chịu không được.

Thạch Lãng nhấp ngày càng nhanh hơn được một lúc thì thân thể Trịnh Phương run lên kịch liệt.

“ A.. Lão bản.. ta ra…ta..raaaaa.”

Dịch nhờn bên trong nàng như mất đi khống chế liên tục phun lên dương vật của hắn. Kích thích từ quy đầu làm cho Thạch Lãng bắt đầu muốn phóng xuất, cả người hắn căng cứng, tốc độ nhấp hông tăng nhanh, dương vật co giật liên hồi một dòng tinh dịch đậm đặc, nhớp nháp phóng thẳng vào trong tử cung Trịnh Phương.

Một lần tất nhiên không đủ thỏa mãn Thạch Lãng, hắn đè hai nàng ra cày cấy mặc dù cả hai nàng thay phiên nhau tiếp đãi hắn nhưng cũng không chịu nổi, liên tục xin tha.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.