Diệp Lăng Phi không ngờ sẽ nhận được điện thoại của Bành Hiểu Lộ, Diệp Lăng Phi sau khi bắt máy hắn chưa kịp nói gì thì nghe thấy giọng nói của Bành Hiểu Lộ vọng lại từ đầu dây bên kia:
– Diệp Lăng Phi, anh phải kiên trì đừng để xảy ra chuyện như vậy, em sẽ đến cứu anh!
– Cứu anh?
Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ nói hắn hơi ngạc nhiên, trên gương mặt hắn có biểu hiện không hiểu lắm, theo Diệp Lăng Phi thấy chuyện này chẳng có liên quan gì đến Bành Hiểu Lộ cả.
Diệp Lăng Phi vừa nghĩ đến Bành Hiểu Lộ nhưng Bành Hiểu Lộ bây giờ đang ở quân khu. Cho dù có chạy đến đây cũng phải mất một khoảng thời gian. Diệp Lăng Phi còn cho rằng Bành Hiểu Lộ nói câu này là đang đùa với hắn, Diệp Lăng Phi không để trong lòng, hắn nói:
– Bành Hiểu Lộ em đừng đùa nữa, bây giờ anh đang có việc, không có thời gian để đùa với em đâu!
– Diệp Lăng Phi, lẽ nào anh cho rằng em đang đùa với anh à?
Điện thoại vọng lại tiếng nói của Bành Hiểu Lộ:
– Em nói cho anh biết, em không có tâm trạng để đùa với anh đâu, bây giờ anh đứng trong tòa nhà đợi cho em, đừng để xảy ra chuyện gì, bây giờ em dẫn người đến cứu anh!
– Alo, alo!
Khi Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ nói câu này xong thì hắn ngẩng người, rồi lập tức hét to hai tiếng như không ngờ Bành Hiểu Lộ đã dập máy, Diệp Lăng Phi chỉ nghe điện thoại vọng lại tiếng “tít tít”, Diệp Lăng Phi buông điện thoại xuống và thì thầm:
– Bành Hiểu Lộ rốt cuộc muốn làm gì vậy nhỉ?
– Ông xã, rốt cuộc có chuyện gì vậy?
Bạch Tình Đình đi đến bên cạnh Diệp Lăng Phi, khi Diệp Lăng Phi vừa nghe điện thoại thì Bạch Tình Đình cũng nghe. Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi gọi tên Bành Hiểu Lộ, cô ấy biết cuộc điện thoại này là Bành Hiểu Lộ gọi đến, Bạch Tình Đình lúc này mới đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi lúc này bỏ điện thoại xuống, Bạch Tình Đình đi đến, trong lòng Diệp Lăng Phi biết Bạch Tình Đình trong lòng đang ghen, nói cách khác Bạch Tình Đình nhất định nghe thấy khi nãy Diệp Lăng Phi nhắc đến tên Bành Hiểu Lộ, Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình trong lòng và nói:
– Là Bành Hiểu Lộ gọi điện thoại đến, Bành Hiểu Lộ nói muốn đến cứu anh, anh cũng không biết rốt cuộc là có ý gì, anh thật là không hiểu!
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy đôi mắt xinh đẹp của cô khẽ động, cô nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
– Anh nói Bành Hiểu Lộ sẽ đến cứu anh à?
– Cô ấy nói trong điện thoại như vậy, ai biết rốt cuộc là sao lại như vậy!
Diệp Lăng Phi nói rồi giơ tay vỗ vỗ vai Bạch Tình Đình và nói:
– Tình Đình, đừng nói chuyện này nữa, chúng ta mau đi lên lầu đi, Dã Lang bọn họ sẽ đến cứu chúng ta!
– Đi lên lầu?
Bạch Tình Đình không hiểu, Diệp Lăng Phi vốn không giải thích nhiều với Bạch Tình Đình, hắn dặn dò Minako cầm súng mà hắn lại dẫn tên lính đánh thuê bị thương đó đến đỉnh tòa nhà. Trên đỉnh tòa nhà, thi thể bắn tỉa đó vẫn nằm ỏ đấy. Diệp Lăng Phi không cho Bạch Tình Đình đi đến đó, hắn dẫn tên lính đánh thuê bị thương đi đến trước thi thể đó thì thấy thi thể đó đã lạnh buốt, tên lính đánh thuê vóc dáng thấp bé nhìn Diệp Lăng Phi và mấp máy môi, dường như hắn có chuyện gì đó muốn hỏi Diệp Lăng Phi nhưng hắn vẫn không thể nào hỏi được. Diệp Lăng Phi đứng trên đỉnh tòa nhà nghe thấy có âm thanh trực thăng bay đến. Diệp Lăng Phi vốn cho rằng người lái trực thăng đến chỉ có Dã Thú thôi, Dã Thú có khả năng lái trực thăng, kế hoạch của Diệp Lăng Phi là lợi dụng người lái trực thăng mang bọn hắn đi, lúc đầu Diệp Lăng Phi nghĩ vậy nhưng kế hoạch bây giờ thay đổi rồi, ngộ nhỡ trong tòa nhà này có bom thật thì những người đó chắc chắn sẽ bị nổ banh xác.
Khi Diệp Lăng Phi nghe tiếng máy bay trực thăng hắn ngẩn người, hắn nghe thấy tiếng máy bay trực thăng không chỉ có một cái, khi Diệp Lăng Phi đang ngạc nhiên thì hắn thấy xung quanh xuất hiện ít nhất bốn máy bay trực thăng, những chiếc trực thăng dừng lại ở trên không ở đỉnh tòa nhà. Những chiếc trực thăng chưa hạ cánh xuống thì đã thấy có người thả dây thừng từ trên máy bay để đu xuống. Diệp Lăng Phi lùi lại phía sau mười mấy bước. Hắn dừng lại rồi nhìn thấy ít nhất có năm chiếc máy bay trực thăng xuất hiện trên không ở đỉnh tòa nhà. Người bước xuống đầu tiên là Bành Hiểu Lộ, Bành Hiểu Lộ cả người đều là trang bị của bộ đội đặc chủng. Lúc đầu Diệp Lăng Phi từ Mỹ về đã cải thiện trang bị tác chiến của binh lính, hiện nay bộ đội đặc chủng duy nhất được phân phối loại trang bị này chỉ có một mình Lang Nha. Diệp Lăng Phi không cần phải nhìn nhiều, từ trang bị của những người nhảy xuống từ trực thăng đều có thể đoán ra là bộ đội đặc chủng Lang Nha, cũng là bộ đội đặc chủng mà Diệp Lăng Phi huấn luyện khi đó. Nghĩ đến lúc đó, khi hắn huấn luyện những bộ đội đặc chủng này, người của Tổ chức quân hỏa Lang Nha toàn bộ đều ở trong nước, trong đó vẫn có một vài người của Tổ chức quân hỏa Lang Nha lựa chọn ở lại đây, hiện nay đã ở trong quân đội, trong đó trong bộ đội đặc chủng của Lang Nha có cả người của Tổ chức quân hỏa Lang Nha.
– Nhìn cái gì, anh chưa nhìn thấy em mặc trang phục như thế này bao giờ à?
Bành Hiểu Lộ vừa đặt hai chân xuống đỉnh tòa nhà thì cô cầm theo khẩu súng lục đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi và nói:
– Được rồi, không sao là tốt rồi, em còn lo anh sẽ xảy ra chuyện chứ, khi nãy em nói rồi, nếu anh thật sự xảy ra chuyện gì, đó là mạng anh không tốt, ngay cả chút thời gian đó cũng không cho em!
– Anh còn không hiểu rõ đây, Bành Hiểu Lộ em có thể không cho anh giải thích một chút nào sao?
Diệp Lăng Phi hỏi.
– Satan, chuyện này em nghĩ để đó sau này lại giải thích đi!
Dã Lang và Dã Thú nhảy xuống, trong tay Dã Lang cầm một trang bị cho binh sĩ đưa cho Diệp Lăng Phi và nói:
– Satan, anh mặc vào và lên trực thăng rút khỏi đây đi, ở đây giao cho bọn em là được rồi!
– Giao cho các cậu, các cậu đây không phải làm bừa sao?
Diệp Lăng Phi cầm trang bị tác chiến trong tay và nói một cách lạnh lùng:
– Những tên lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm đang tìm anh, lẽ nào anh rời khỏi đây như vậy, nói như vậy há chẳng phải để những tên đó cho rằng anh sợ bọn chúng nên mới rời khỏi đây sao, Dã Lang, em nên biết anh không sợ gì cả, cái quan trọng là nếu anh không tự tay giải quyết những chuyện này, chuyện này chỉ sẽ trở nên càng ngày càng rắc rối, những tên Khoa Nhung Hỏa Diễm đã xuất hiện thì đừng để bọn chúng chạy thoát!
– Satan, anh quả nhiên không thay đổi mà vẫn cứ như vậy!
Lại có hai người mang theo mũ hồng ngoại bước đến, Diệp Lăng Phi nhìn một cái thì cười to lên và nói:
– Không ngờ có thể gặp được các cậu ở đây, tôi nghĩ tôi không cần phải hỏi nhiều, đây vốn là bộ đội đặc chủng của Lang Nha mà!
– Satan!
Hai người thành viên của Tổ chức quân hỏa Lang Nha bước đến ôm Diệp Lăng Phi một cái, sau đó bọn họ đội mũ vào và nói:
– Chúng tôi thấy nên phải giải quyết xong chuyện ở đây!
– Chính xác đợi chúng tôi giải quyết xong chuyện ở đây thì mọi người hãy từ từ nói rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!
Diệp Lăng Phi nói rồi xoay người và nói với Bạch Tình Đình và Minako:
– Bọn em bây giờ lập tức lên trực thăng đi, Tình Đình, tin anh, anh sẽ không có chuyện gì đâu!
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi rồi lại nhìn Bành Hiểu Lộ đang đứng bên cạnh Diệp Lăng Phi, cô cắn chặt môi và không hỏi thêm gì nữa, cô gật đầu và trả lời:
– Ông xã, em tin anh nhất định sẽ bình an vô sự, ông xã, em đợi anh quay về!
Bạch Tình Nói rồi ôm Diệp Lăng Phi một cái rồi buông ra và đi đến chiếc trực thăng đang đậu trên đỉnh tòa nhà, trong tay Diệp Lăng Phi cầm súng, hắn đi đến trước mặt tên lính đánh thuê đó, hắn thấy tên lính đánh thuê mắt đang mở to nhìn trừng trừng hắn, dường như hắn vốn không thể tin được người đàn ông trước mắt hắn là Satan, tuy hắn chính xác đã nhìn qua ảnh của Satan nhưng người trong anh và người bây giờ khác nhau nhiều, có lẽ người đàn ông trong ảnh vốn không có sát khí gì cả còn người đàn ông đang đứng trước mặt hắn thì cả người đều tràn ngập sát khí, đây chính là điểm khác nhau, hắn liếm liếm môi và mở miệng dường như định hỏi Diệp Lăng Phi có phải là Satan không, nhưng lúc này hắn đột nhiên phát hiện lúc này không cần nữa rồi, cho dù trước mắt hắn người đàn ông này là Satan thì e rằng bây giờ lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm đã không thể nào giết được Satan, bây giờ đến lượt những tên lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm lo cho tính mạng của bọn chúng, chỉ sợ bọn chúng không thể chạy thoát được.
Diệp Lăng Phi nhìn hắn một cái và nói:
– Ta hy vọng những tin tình báo ngươi nói với ta đều là sự thật, nếu để ta biết ngươi gạt ta thì ta tin rằng sau này người sẽ rất thê thảm đấy, ngươi tin ta đi, ở đây pháp luật cũng thua ta thôi!
– Tôi, tôi không lừa anh đâu!
Tên lính đánh thuê dáng người thấp bé liếm liếm môi và nói ra những lời này.
Diệp Lăng Phi liếc mắt nhìn chiếc trực thăng đã bay đi, sau khi Bạch Tình Đình đi Diệp Lăng Phi trở nên nhẹ nhõm, lúc này hắn không có bất kỳ lo lắng gì. Dã Lang và Bành Hiểu Lộ hai người trước khi đến cũng đã nghiên cứu qua chuyện này, trong tay bọn họ có kế hoạch nội bộ và bản đồ được thiết kế tỉ mỉ có thể nhìn ra được, nếu ở tòa nhà này không kể thang máy, thang lầu thì chỉ có thể đi qua đường ống dẫn thông gió, như vậy hành động sẽ bị hạn chế, mặt khác còn có một cách chính là đi từ bên ngoài tòa nhà vào, như vậy cần phải không chế một tầng rồi tiếp cận tầng lầu của con tin, nói cách khác là lầu mười một, sau đó từ lầu mười một đi qua cửa sổ vào lầu mười.
– Anh cho rằng vấn đề bây giờ là làm sao để giải quyết những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm sắp đuổi đến đây!
Diệp Lăng Phi lúc này kiến nghị,
– Khi nãy anh vừa giết một tên lính đánh thuê ở lầu mười lăm, tức là tên đang nằm trước mặt chúng ta đây, anh đã từng nhìn thấy thang máy dừng lại ở tầng mười lăm, nếu những tên lính đánh thuê này đi điều tra tầng mười lăm thì rất nhanh sẽ có thể phát hiện được thi thể này, đến lúc đó bọn chúng sẽ có cảnh giác, nói không chừng bây giờ đã có lính đánh thuê xông vào trong đó. Kiến nghị của anh là xử lý toàn bộ lính đánh thuê ở tầng mười một trở lên. Đồng thời phân thành hai nhóm hành động, một nhóm hành động từ bên ngoài ngang qua lầu mười, ngoài ra một nhóm hành động kia đột kích những tên lính đánh thuê ở chủ yếu tầng mười!
Diệp Lăng Phi nói ra kế hoạch của hắn cho Bành Hiểu Lộ, Dã Lang và những người khác biết, lập tức mọi người đồng ý với kế hoạch này, đầu tiên giết hết những lính đánh thuê ở lầu dưới, rồi phân thành hai nhóm. Sau khi định xong kế hoạch thì theo kế hoạch này mà thực hiện. Diệp Lăng Phi mặc bộ tác chiến đơn binh, trong tay hắn cầm kính hồng ngoại và khẩu súng tự động cỡ nhỏ, hắn vốn định đi đầu tiên nhưng hắn không ngờ vừa đi một bước thì đã bị Bành Hiểu Lộ chặn lại, Bành Hiểu Lộ không cho Diệp Lăng Phi là người đi đầu. Bành Hiểu Lộ khẽ nói:
– Diệp Lăng Phi, anh không nên dây vào!
Diệp Lăng Phi sau khi nghe Bành Hiểu Lộ nói câu này thì hắn hơi dừng lại và lập tức nói:
– Được rồi, em là chỉ huy ở đây, anh nghe theo sự dặn dò của em là được rồi!
Diệp Lăng Phi lúc này làm ra bộ để Bành Hiểu Lộ quyết định, Bành Hiểu Lộ trước đây còn cho rằng Diệp Lăng Phi sẽ không nghe lời cô nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi lại quyết định nghe lời Bành Hiểu Lộ.