Đô Thị Tàng Kiều – Chương 1238-2: Bệnh cũ tái phát ! (2) – Botruyen

Đô Thị Tàng Kiều - Chương 1238-2: Bệnh cũ tái phát ! (2)

Dã Thú nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì hắn nói:

– Lão đại, theo em thấy, bệnh này hay là để Angel đến để chữa thôi!

Diệp Lăng Phi cười cười, giơ tay vỗ một cái lên vai Dã Thú, hắn nói:

– Dã Thú, cậu đừng nói nữa, Angel bây giờ đang sống rất tốt ở Mỹ, nếu Angel đến Vọng Hải thì anh sẽ gặp rắc rối đấy. Dã Thú, cậu không phải là không hiểu cá tính của Angel, nếu cô ấy ở Vọng Hải thì sẽ làm Vọng Hải long trời lở đất mất!

Diệp Lăng Phi chẳng qua chỉ là đùa với Dã Thú thôi, Dã Thú đương nhiên biết, hắn cười và nói:

– Lão đại, anh ở đây việc à, nếu không có chuyện gì thì em đi trước, em có có chút chuyện ở bên kia!

– Có chuyện gì vậy?

Diệp Lăng Phi nghe thấy Dã Thú nói như vậy, hắn nhìn Dã Thú một cái và nói:

– Dã Thú, cậu có việc gì thì cứ nói với anh!

– Dạ, chỉ là vài chuyện lộn xộn thôi, không có gì đâu!

Dã Thú cười nói,

– Lão đại, coi như em không nói đi, anh cũng nên biết rằng anh không phải là không hiểu con người em, em có thể có chuyện gì chứ!

– Ừ, đi đi, đi đi!

Diệp Lăng Phi nghe Dã Thú nói như vậy hắn cũng hiểu rồi, Diệp Lăng Phi không hỏi thêm gì nữa, hắn vỗ lên vai Dã Thú có ý bảo Dã Thú có thể đi được rồi. Khi Dã Thú đi khỏi, Diệp Lăng Phi mới cất bước đi về phía Tòa nhà Thế kỷ. Sau khi Tập đoàn Quốc tế Thế kỷ và Tập đoàn Tân Á sáp nhập, tổng bộ của tập đoàn mới đặt tại Tòa nhà Quốc tế Thế kỷ, người chủ yếu của Công ty đều làm việc ở Tòa nhà Quốc tế Thế kỷ, đương nhiên thời gian Trương Lộ Tuyết và Trần Ngọc Đình vẫn làm việc ở Tòa nhà lúc trước của Tập đoàn Tân Á nhiều hơn tí, Trương Lộ Tuyết tuy bây giờ là Phó tổng giám đốc của Tập đoàn mới nhưng vẫn không quen thống lĩnh tập đoàn, cô ấy có khuynh hướng quản lý tập đoàn Tân Á nhiều hơn. Hôm nay, Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình mở cuộc họp. Diệp Lăng Phi vốn cho rằng đây là chuyện tốt nhưng bây giờ hắn lại biết Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết cùng nhau mở một cuộc họp không phải là ý hay, nói không chừng Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình hôm nay vì chuyện của công ty mà nảy sinh tranh chấp, cũng có khả năng như vậy lắm. Theo Diệp Lăng Phi Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết vì công việc mà nảy sinh tranh chấp đó cũng là một chuyện tốt, chỉ cần hai người không cãi nhau vì Diệp Lăng Phi thì chuyện gì cũng có thể thương lượng được.

Tuy Diệp Lăng Phi là Tổng giám đốc của Tập đoàn nhưng hắn quản lý chuyện của công ty rất ít, so với hai Phó tổng giám đốc thì Tổng tài Diệp Lăng Phi mức độ tiếng tăm trong công ty không cao bằng. Diệp Lăng Phi đi vào Tòa nhà Tập đoàn, đi thẳng đến phía thang máy. Cô gái đứng ở quay tiếp tân đã đổi người mới, hai cô gái lễ tân này đang ngồi nói chuyện phiếm ở quầy lễ tân, nên biết bây giờ vốn không có người đến, hai cô gái lễ tân này nói chuyện hàn huyên thôi.

Ánh mắt Diệp Lăng Phi nhìn hai cô gái lễ tân, trong lòng thầm nhìn hai cô đánh giá hai cô khoảng sáu mươi điểm, như vậy cũng đã không sai, nên biết lần đầu tiên Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình, đánh giá Bạch Tình Đình cũng không quá tám mươi điểm, đương nhiên, Bạch Tình Đình cao hơn tám mươp điểm nhiều, nhưng bất luận thế nào chí ít hai cô gái lễ tân này trong mắt Diệp Lăng Phi vẫn là có thể đứng đây được, ở bên này cũng không làm mất sặt công ty. Diệp Lăng Phi đi đến thang máy, bảo vệ đứng ở trước thang máy sau khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi hắn vội nói:

– Tổng giám đốc, ngài đến rồi à!

Diệp Lăng Phi vừa nhìn người bảo vệ, hắn không cho rằng đã nhận ra mình chắc là người cũ. Nếu biết nhân viên mới của Tập đoàn sẽ không biết Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi bây giờ ít lộ diện ở Tập đoàn, lại không quản lý Tập đoàn, còn số lần đến Tập đoàn đều rất ít khó mà đếm được, để nhân viên mới có thể biết được Diệp Lăng Phi là không thể nào, ngược lại nhân viên làm lâu trong tập đoàn biết Diệp Lăng Phi, nghĩ đến lúc đầu, Diệp Lăng Phi cũng từng quát tháo, nhân viên cũ của tập đoàn rất hiểu tác phong của Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi gật gật đầu với người bảo an đó, bất luận anh ta biết hay không biết hắn tóm lại cũng phải đối với những nhân viên trong tập đoàn với vẻ mặt ôn hòa. Sau khi Diệp Lăng Phi bước vào người bảo an đứng ở cửa, nhìn theo cửa của thang máy. Khi cửa thang máy đóng lại anh ta xoay người lại, trong lòng thầm nghĩ may là hôm nay không nói chuyện với hai cô gái lễ tân đó. Trong lòng anh ta cũng lo lắng, ngộ nhỡ nếu bị Tổng giám đốc nhìn thấy anh ta nói chuyện với hai cô lễ tân thì không biết Tổng giám phản ứng thế nào, nói không chừng sẽ sa thải anh ta.

Hai cô gái lễ tân bắt chuyện với người bảo vệ, khi người bảo vệ đi đến, hai cô khẽ hỏi:

– Người đàn ông kia là ai vậy, nhìn rất bình thường!

Một trong hai cô gái nói đến đây thì thấy sắc mặt của người bảo an thay đổi, anh ta vội ngắt lời hai cô gái và khẽ nói:

– Cô đừng nói lung tung, lẽ nào cô không nhận ra anh ấy là ai sao?

– Đó là ai chứ, tôi thật không biết!

Cô gái lễ tân sau khi nói đến đây thì nghe thấy người bảo an khẽ nói:

– Không phải chứ, cô không biết Tổng giám đốc của Tập đoàn chúng ta sao?

– Anh ấy là tổng giám đốc à?

Sau khi hai cô lẽ tân đó nói đến đây thì trợn tròn mắt, há mồm, không phát ra âm thanh gì nữa, trong lòng hai người bọn họ bắt đầu lo lắng, không biết Tổng giám đốc có nhìn thấy hai người bọn họ đang nói chuyện không, có sa thải bọn họ hay không. Bọn họ cũng không biết Diệp Lăng Phi vốn không quản lý Tập đoàn, cho dù khi nãy Diệp Lăng Phi nhìn thấy hai cô gái lễ tân nói chuyện thì Diệp Lăng Phi cũng sẽ không nói gì.

Diệp Lăng Phi từ trong thang máy đi đến phòng làm việc của Bạch Tình Đình, khi cửa thang máy vửa mở thì hắn nhìn thấy Trương Lộ Tuyết trên người mặc một bộ Âu phục màu xanh đứng ở trước thang máy, gương mặt của Trương Lộ Tuyết hiện lên một vẻ mặt khó chịu, dường như đang tức giận gì đó. Trịnh Khả Nhạc đi cùng với Trương Lộ Tuyết, Trịnh Khả Nhạc nói:

– Tổng giám đốc Trương, ngài đừng tức giận, chúng ta đi đến Tập đoàn Tân Á trước, tôi…!

Trịnh Khả Nhạc vừa nói đến đây thì Diệp Lăng Phi từ trong thang máy bước ra, Trịnh Khả Nhạc vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi đứng trước mặt mình, cô rút những lời nói phía sau lại, không dám nói nữa. Diệp Lăng Phi nhìn Trịnh Khả Nhạc một cái rồi nhìn Trương Lộ Tuyết và hỏi:

– Chuyện này là sao vậy?

– Đi hỏi bà xã anh đấy!

Trương Lộ Tuyết lầm bầm một câu, cất bước đi vào trong thang máy, nhưng khi cô đi ngang qua người Diệp Lăng Phi thì bị Diệp Lăng Phi kéo lấy cánh tay khiến Trương Lộ Tuyết phải lùi lại, hắn nhìn Trương Lộ Tuyết một cái và nói:

– Đi theo anh vào phòng làm việc của anh, nói rõ mọi chuyện với anh trước!

Diệp Lăng Phi mặc kệ Trương Lộ Tuyết có đồng ý hay không, hắn kéo cánh tay Trương Lộ Tuyết, dẫn Trương Lộ Tuyết về phòng làm việc của mình. Trương Lộ Tuyết vốn không đồng ý đi đến văn phòng của Diệp Lăng Phi nhưng cô bị Diệp Lăng Phi kéo cánh tay, lực của Diệp Lăng Phi rất mạnh dù không muốn đi cũng phải đi, Trương Lộ Tuyết chỉ có thể bị ép mà đi đến phòng làm việc của Diệp Lăng Phi. Trương Khả Nhạc là thư ký của Trương Lộ Tuyết, cô nhìn thấy Trương Lộ Tuyết bị Diệp Lăng Phi kéo đi về phía phòng làm việc thì cô cũng đành đi theo sau hai người, vừa đi vừa oán thán:

– Lẽ ra trưa nay có thể đi được rồi, bây giờ xem ra lại không được rồi!

Trịnh Khả Nhạc trưa nay có việc, cô định khi cùng Trương Lộ Tuyết về Tập đoàn Tân Á thì sẽ đi nhưng không ngờ lại gặp phải Diệp Lăng Phi trước thang máy, cô tạm thời đi không được rồi.

Văn phòng của Diệp Lăng Phi đều trống không, Diệp Lăng Phi đến Tập đoàn có mấy lần thôi, Diệp Lăng Phi đều ở ngoài, vốn không nghĩ sẽ vào bên trong phòng làm việc ở Tập đoàn, phòng làm việc lớn này luôn để trống, đương nhiên phòng làm việc mỗi ngày đều có người lau dọn, khi Diệp Lăng Phi không ở đây cũng phải được giữ sạch sẽ, đây là nhiệm vụ rất quan trọng.

Diệp Lăng Phi đẩy cửa phòng làm việc, hắn kéo Trương Lộ Tuyết vào phòng làm việc. Trịnh Khả Nhạc đi theo vào đến cửa phòng rồi dừng lại, cô ngồi bên ghế đợi bên ngoài phòng làm việc, ở đây vốn sắp xếp ghế cho vị trí thư ký của Diệp Lăng Phi nhưng Diệp Lăng Phi không có thư ký nào, vị trí này cũng trống như vậy, văn phòng làm việc này vốn là bài biện cho có còn thư ký thì càng không cần.

Diệp Lăng Phi vừa đi vào phòng làm việc thì giọng nói của hắn cũng trở nên nhẹ nhàng lại, khi nãy hắn kéo tay Trương Lộ Tuyết bây giờ lại ôm vòng eo mảnh khảnh của Trương Lộ Tuyết và nói:

– Lộ Tuyết, em làm sao vậy, sao anh thấy bộ dạng em dường như đang rất tức giận?

– Chẳng phải em đã nói rồi sao, anh đi hỏi bà xã anh đi!

Trương Lộ Tuyết ngồi lên ghế sofa tựa đầu vào cửa sổ. Ánh sáng bên ngoài chiếu trực tiếp lên ghế sofa, Trương Lộ Tuyết đi thẳng đến bên này, khi cô ngồi vào ghế sofa nhìn Diệp Lăng Phi một cái và nói:

– Anh nên buông tay ra nếu để bà xã anh nhìn thấy thì còn không biết sẽ nói em như thế nào, bây giờ em không dám chọc vào bà xã anh, Diệp Lăng Phi, không phải em nói anh, tổng giám đốc như anh rốt cuộc là làm gì vậy, chuyện gì của công ty cũng không quản, tuy nói danh là Tổng tài em không biết anh đến công ty được mấy lần…!

Trương Lộ Tuyết vẫn chưa nói xong Diệp Lăng Phi đã lấy hai tay ôm chặt eo Trương Lộ Tuyết, môi hắn kề sát đôi môi mỏng gợi cảm của Trương Lộ Tuyết. Diệp Lăng Phi từ từ đặt Trương Lộ Tuyết nằm trên ghế sofa, người hắn áp lên người cô. Trương Lộ Tuyết không có bất cứ một động tác phản kháng nào cả, hai tay cô lại ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi, mãi cho đến khi môi Diệp Lăng Phi rời khỏi môi Trương Lộ Tuyết, Trương Lộ Tuyết mới nở nụ cười và nói:

– Diệp Lăng Phi, em không lo lắng đâu, em dù sao cũng là người phụ nữ của anh, cũng đã từng có với anh một lần rồi, cho dù nhiều hơn nữa cũng không sao. Nhưng em lo anh và em như vậy ngộ nhỡ bị Bạch Tình Đình biết thì em không có cách nào để ăn nói với cô ấy đâu, bà xã anh rất thích ghen tuông mà!

Bàn tay to của Diệp Lăng Phi đặt lên trên bộ ngực của Trương Lộ Tuyết, hắn véo vài cái rồi mắt hắn nhìn Trương Lộ Tuyết và nói:

– Anh không phải bị em làm cho như vậy sao, em thấy khi nãy bộ dạng của em dọa anh thế nào à, anh làm sao biết giữa em và Tình Đình đã xảy ra chuyện gì chứ. Lộ Tuyết, em không phải không biết trong lòng anh em và Tình Đình đều quan trọng như nhau, anh không biết nên giải quyết mối quan hệ giữa em và Tình Đình thế nào, anh thật sự không có cách nào cả, chỉ có thể nghĩ ra cách này, anh cũng biết anh làm như vậy là không tốt, nhưng anh không có sự chọn lựa nào cả!

– Miệng của anh luôn ngọt như vậy, chả trách Bạch Tình Đình rõ ràng biết anh ở bên ngoài có nhiều phụ nữ nhưng lại nhẫn nhịn không giận dữ, sự nhẫn nại của Bạch Tình Đình cũng đã ngoài sự tưởng tượng của em!

Trương Lộ Tuyết khi nói đến đây cô còn cố ý hướng cái miệng nhỏ nhắn của mình về phía Diệp Lăng Phi, có ý khiêu khích Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi sau khi véo lên ngực Trương Lộ Tuyết mấy cái thì hắn cuối cùng cũng ngồi dậy, hắn ngồi trên ghế sofa. Diệp Lăng Phi định đi hút thuốc, lúc này Trương Lộ Tuyết ngồi dậy từ ghế sofa khẽ nói:

– Đừng hút nữa, khi nãy em đùa với anh thôi, em vốn không muốn làm anh khó xử!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.