Diệp Lăng Phi sớm biết Dã Lang có thể sẽ xảy ra chuyện này, người đàn ông tồi vốn khi sinh ra đã là đàn ông tồi rồi, hơn nữa trong cuộc sống lại thay đổi dần dần cuối cùng trở thành người đàn ông tồi. Theo Diệp Lăng Phi thấy Dã Lang cũng sắp trở nên giống như hắn, Dã Lang trước đây đối với phong cách sống của Diệp Lăng Phi hắn luôn cảm thấy không hiểu được. Dã Lang đã từng hỏi Diệp Lăng Phi có cần phải sống như vậy không?
Dã Lang lúc đó chính xác là không hiểu, Dã Lang bây giờ có thể hiểu được nỗi khổ mà Diệp Lăng Phi sở dĩ phải làm như vậy, có những chuyện vốn không phải nói từ bỏ là bạn có thể từ bỏ được, đặc biệt là đối vói tình cảm khắc sâu trong lòng, cảm giác bất lực này sẽ khiến bạn trở nên không hay biết gì. Nó sẽ khiến bạn không biết phải lựa chọn như thế nào, có lẽ trốn tránh là sự lựa chọn tốt nhất. Bây giờ con đường của Dã Lang cũng giống như con đường của Diệp Lăng Phi đi lúc trước, nếu có gì khác thì chỉ có thể nói rằng người phụ nữ của Diệp Lăng Phi nhiều hơn một chút, không hơn nhưng quá trình thì là giống nhau.
Dã Lang gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nói:
– Dã Lang, cậu đừng vội vàng. Anh vốn không thể khẳng định Serena xảy ra chuyện, đây chẳng qua chỉ là suy đoán của anh, theo anh thấy có lẽ một vài người nào đó của Tổ chức đặc công Pháp không muốn Serena trở về Tổng bộ Pháp, bọn họ sẽ giết Serena!
Dã Lang nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến Tổ chức đặc công Pháp hắn cho rằng hắn đã nghe nhầm, Dã Lang lại hỏi một câu, sau khi Diệp Lăng Phi trả lời một cách khẳng định Dã Lang nói có đôi chút không tin:
– Satan, chuyện này sao có thể được, Serena vốn là đặc công Pháp, cô ấy theo mệnh lệnh của Tổ chức đặc công mà xâm nhập vào Tổ chức lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm, vì sao Tổ chức đặc công Pháp lại giết Serena, em cảm thấy không hiểu lắm về chuyện này!
Diệp Lăng Phi có thể hiểu được thái độ của Dã Lang, lúc đầu, nếu không phải Sean nhắc đến Ám bộ với Diệp Lăng Phi thì Diệp Lăng Phi cũng có cảm giác không hiểu đối với một vài cách làm của Sean, vì sự tồn tại của Tổ chức được gọi là Ám bộ này mới có thể khiến cho Diệp Lăng Phi hiểu được cục diện mà Sean phải đối mặt, cũng có thể hiểu phương thức mà Sean áp dụng.
Diệp Lăng Phi nói:
– Dã Lang, nói thế nào đây, trong Tổ chức đặc công Pháp có một cài người của Ám bộ mà căn cứ theo suy đoán của Sean thì Ám bộ và tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm có liên quan với nhau. Cho đến nay, chính phủ Pháp đột kích Tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm hai mặt đều bất lợi, có lẽ sự tồn tại của Ám bộ có liên quan trực tiếp, đương nhiên điều này chỉ là suy đoán của Sean, anh không thể xác minh được, vì Sean đã bị giết chết rồi, bây giờ anh lo nếu Tổ chức đặc công Pháp thật sự có sự tồn tại của Ám bộ thì Serena sẽ gặp nguy hiểm, nhất định có người không muốn Serena về Pháp, nói như vậy sẽ lộ ra bí mật của Ám bộ và Khoa Nhung Hỏa Diễm, vì ai cũng không biết rốt cuộc Serena nắm giữ bao nhiêu bí mật!
Dã Lang sau khi nghe xong lời giải thích của Diệp Lăng Phi thì trong lòng hắn đã hiểu. Dã Lang vốn không biết với cái gọi là Ám bộ này, thậm chí còn chưa nghe nói qua, tổ chức này có lẽ là một tổ chức ẩn chứa rất nhiều bí mật, hoặc là một tổ chức thành lập bí mật. Vì Dã Lang rời khỏi tổ chức quân hỏa Lang Nha rất lâu rồi, hắn không biết tổ chức này cũng có thể là điều dễ hiểu.
– Satan, anh cho rằng Ám bộ thật sự tồn tại trong hệ thống đặc công Pháp sao?
Dã Lang tay cầm điện thoại nói:
– Nếu Ám bộ luôn tồn tại thì anh cho rằng Serena lúc này sẽ chết trong tay Tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, những lính đánh thuê đó sao có thể để Serena sống đến bây giờ, vì hồ sơ của Serena nhất định đã sớm bị Tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm biết rồi, Satan, anh xem em phân tích như vậy có đúng không?
Đây là phương hướng phân tích của Dã Lang, cũng có thể nói rằng Dã Lang vốn không muốn Serena xảy ra chuyện gì. Dã Lang sở dĩ nói như vậy mục đích là muốn phủ nhận kết luận của Diệp Lăng Phi.
Sau khi Diệp Lăng Phi nghe thấy Dã Lang nói câu nói này hắn khẽ thở dài và nói:
– Dã Lang, anh cũng hy vọng câu nói này của cậu là thật, nhưng anh có thể nói rõ cho cậu biết, hồ sơ của Serena vẫn được giữ bí mật, vì bản thân Serena là một gián điệp hai mặt, khi cô ta xâm nhập vào hệ thống đặc công Pháp hồ sơ của cô ta đã bị bảo giữ rất bí mật. Dựa theo lời mà Sean đã nói với anh thì mục tiêu của Ám bộ vẫn không tiến vào khu vực cao cấp của hệ thống đặc công Pháp, nói cách khác người của Ám bộ vốn không thể biết được thân phận nằm vùng của Serena. Nhưng bây giờ lại không giống trước, người của Ám bộ đã biết Serena là đặc công Pháp, bọn họ lo Serena biết rất nhiều chuyện của bọn họ, cho nên bọn họ sẽ không tha cho Serena đâu, Anna là một ví dụ cụ thể, khi nãy anh đã hỏi Dã Thú, theo lời của Dã Thú thì Anna bị người của Ám bộ giết chết, nói cách khác người của Ám bộ đã tiến vào Vọng Hải, hơn nữa mục tiêu của bọn họ có khả năng là Serena!
Dã Lang nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì hắn trầm ngâm một lát rồi sau đó Dã Lang chậm rãi nói:
– Satan, nhưng bây giờ em đi đâu tìm Serena đây, khi nãy em đã thử liên lạc với Serena rồi nhưng không liên lạc được, Satan, theo anh thấy có phải Serena đã xảy ra chuyện rồi không?
– Chuyện này thì chưa chắc!
Diệp Lăng Phi nói.
– Anh có một cảm giác, Serena có lẽ tỏng lòng cô ấy đã biết một vài chuyện, trên thế giới này có lẽ trừ cậu ra không có người nào Serena tin được, cho nên Serena không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy được!
Diệp Lăng Phi sau khi nói ra những lời này thì Dã Lang ở đầu dây bên kia phát ra tiếng thở, dường như khi nãy hắn vừa mới thở phào nhẹ nhõm. Trước đây Dã Lang rất lo lắng cho Serena đặc biệt là khi nghe Diệp Lăng Phi nói Serena rất có khả năng đang đối mặt với nguy hiểm, trong lòng Dã Lang nôn nao, sau khi hắn nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này thì Dã Lang mời cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn, chí ít hắn không nghe thấy Serena xảy ra chuyện. Đây đối với Dã Lang mà nói đã là một chuyện tốt rồi.
– Satan, anh cho rằng em nên làm gì bây giờ?
Dã Lang hỏi.
– Tìm được Serena!
Diệp Lăng Phi nói,
– Bây giờ tìm Serena, càng nhanh càng tốt, anh cho rằng Serena rất có thể đang gặp nguy hiểm, Dã Lang, còn Lương Ngọc anh sẽ nói với cô ấy, bây giờ cậu cầm điện thoại đưa cho Lương Ngọc và nói rằng anh có chuyện muốn nói với cô ấy!
– Dạ!
Dã Lang nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì hắn đồng ý và lập tức cầm điện thoại đi vào bên trong nhà hàng, Lương Ngọc đang ngồi trước bàn ăn, cô đang đợi Dã Lang quay lại, thấy Dã Lang quay về một cách vội vội vàng vàng, Lương Ngọc thấy kỳ lạ và hỏi:
– Dã Lang, lẽ nào xảy ra chuyện gì rồi à?
– Satan có chuyện gấp tìm em!
Dã Lang đưa điện thoại cho Lương Ngọc, hắn không ngồi xuống mà đứng trước mặt Lương Ngọc, bộ dạng của Dã Lang theo Lương Ngọc thấy nhất định Diệp Lăng Phi gặp phải chuyện gì rất khẩn cấp. Lương Ngọc biết giữa Dã Lang và Diệp Lăng Phi có mối quan hệ rất sâu sắc, mối quan hệ này không phải Lương Ngọc có thể lay động được. Đương nhiên Lương Ngọc cũng không nghĩ đến chuyện thay đổi mối quan hệ này. Bây giờ nghe Dã Lang nói Diệp Lăng Phi có chuyện tìm cô thì Lương Ngọc cầm điện thoại và nói:
– Diệp Lăng Phi, Dã Lang nói anh tìm em, có chuyện gì gấp sao?
Lương Ngọc vẫn thích xưng hô là Diệp Lăng Phi chứ không phải là Satan, Satan chỉ là tên hiệu còn Diệp Lăng Phi mới là tên thật. Lương Ngọc cho rằng nếu cô gọi là Satan chỉ là tỏ vẻ vẫn chưa quen, cho nên Lương Ngọc mới gọi là Diệp Lăng Phi. Đương nhiên những tên gọi này đối với Diệp Lăng Phi mà nói có quan hệ rất lớn. Diệp Lăng Phi từ trước đến giờ không chú ý quá đến chuyện này. Lương Ngọc muốn gọi gì thì gọi.
Tiếng nói của Diệp Lăng Phi trong điện thoại truyền đến, Diệp Lăng Phi vốn không ngờ mình sẽ có ngày như vậy. Trước đây vì lời nói dối của người khác hắn thường tìm người khác giúp mình nói dối, lúc đầu chuyện khiến cho Dã Thú làm như vậy nhưng đáng tiếc lúc đó vẫn bị Bạch Tình Đình biết, thế cho nên Bạch Tình Đình mới tức giận với Diệp Lăng Phi. Bây giờ vì Dã Lang mà khiến Diệp Lăng Phi phải nói dối, chuyện này nằm ngoài dự tính của Diệp Lăng Phi. Đương nhiên trình độ nói dối của Diệp Lăng Phi tuyệt đối hơn cả Dã Thú, Diệp Lăng Phi nói sao cũng là chuyên gia về lĩnh vực này, sau khi nghe Lương Ngọc nói thì Diệp Lăng Phi nói:
– Lương Ngọc, anh có chuyện muốn nói với em!
– Diệp Lăng Phi, anh trở nên nói chuyện khách khí như vậy từ khi nào thế?
Lương Ngọc cầm điện thoại trong tay dường như muốn đùa Diệp Lăng Phi nhưng khẩu khí của Diệp Lăng Phi lại không có ý đùa giỡn tí nào, Diệp Lăng Phi nói với Lương Ngọc bằng giọng điệu rất nghiêm túc:
– Lương Ngọc, chuyện là như vậy, anh ở đây đang gặp một vấn đề rất lớn cần Dã Thú đi giúp anh một tay, anh muốn bàn bạc với em, em thấy có thể tìm Tình Đình nói chuyện không, còn chuyện đi dạo thì không cần đâu, sau này hãy nói, tình hình ở Vọng Hải bây giờ không an toàn. Lương Ngọc em thấy như vậy có được không?
Diệp Lăng Phi vừa nói những lời này thì Lương Ngọc cười to lên, Lương Ngọc nói:
– Sao mà không được, Diệp Lăng Phi, em biết tình bằng hữu giữa các anh mà, còn em cũng không muốn phá vỡ tình bằng hữu giữa các anh, hôm qua em vừa đến Vọng Hải người vẫn còn cảm thấy mệt, em cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Diệp Lăng Phi anh có chuyện gì thì cứ nói trực tiếp với Dã Lang là được, còn chiều nay em vẫn phải nghỉ ngơi ở biệt thự, em sẽ đợi Dã Lang về!
Diệp Lăng Phi nghe Lương Ngọc nói như vậy thì hắn vội nói:
– Lương Ngọc, em đã nói như vậy thì anh cảm ơn em trước, em đưa điện thoại cho Dã Lang đi!
Diệp Lăng Phi nói những lời phía sau dư thừa rồi, hắn và Dã Lang đã nói chuyện xong. Dã Lang đưa điện thoại cho Lương Ngọc mục đích cũng chỉ là để Diệp Lăng Phi thuyết phục Lương Ngọc mà thôi, bây giờ Diệp Lăng Phi đã làm đến đây rồi, Lương Ngọc vốn không nghĩ gì nhiều đã đồng ý yêu cầu của Diệp Lăng Phi, điện thoại này có đưa hay không đưa cho Dã Lang cũng không có ý nghĩa gì. Đương nhiên đã là diễn thì phải diễn cho xong, Dã Lang sau khi cầm lấy điện thoại từ tay Lương Ngọc hắn chỉ nói với Diệp Lăng Phi mấy câu rồi tắt máy.
Diệp Lăng Phi sau khi tắt máy hắn cầm điện thoại đút vào người, lưng dựa vào lưng ghết, Diệp Lăng Phi hỏi:
– Mộ Văn, vẫn là câu nói đó, cô nói xem đồng nghiệp của cô có thể trở thành kẻ phản bội không?
Mộ Văn đương nhiên không muốn tin Hoàng Việt lại làm ra những chuyện phản bội như vậy nhưng trong lòng Mộ Văn thấy, cô ta vốn không phủ nhận cách nghĩ của Diệp Lăng Phi, nhưng biểu hiện của Mộ Văn lại kiên quyết ủng hộ cho người cộng tác của mình. Mộ Văn thở dài và nói một cách lạnh lùng:
– Sao có thể như vậy được, Hoàng Việt là cộng tác của tôi, bọn tôi đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, còn khảo hạch rất nhiều tầng, bọn tôi bất luận là ở …!
Mộ Văn vẫn chưa nói xong thì Diệp Lăng Phi đã ngắt lời, Diệp Lăng Phi nhìn Mộ Văn rồi xua xua tay, hắn nói:
– Mộ Văn, những vấn đều này cô đừng nói với tôi, nếu tôi là lãnh đạo của cô thì rất muốn nghe những lời cô nói, cái gì giác ngộ cao, ý chí kiên định, những lời này cô nói với tôi chẳng có tác dụng gì cả, tôi không tin vào những điều này đâu, Mộ Văn, tôi chỉ muốn biết trong lòng cô rốt cuộc nghĩ như thế nào, cộng sự Hoàng Việt của cô có thể phản bội hay không?
– Chuyện này…!