Diệp Lăng Phi nói vào điện thoại:
– Bảo Sean đến nghe điện thoại. Tôi muốn biết rút cuộc ông ta muốn làm gì?
Mộ Văn nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, cô ta đưa điện thoại cho Sean ở bên cạnh, từ trong điện thoại Diệp Lăng Phi nghe thấy tiếng ho của Sean vọng ra.
Diệp Lăng Phi nghe Sean nói vậy bèn cười nói:
– Sean, xem ra tình hình của ông không được tốt lắm. Nhưng ông không phải có chín cái mạng sao, cứ cho là chết đi một mạng thì đã sao, không phải vẫn tám cơ hội nữa hay sao?
Sean thở dài nói:
– Diệp Lăng Phi, lần này tôi không phải đùa với anh. Năng lực của những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễ thật sự nằm ngoài dự liệu của tôi.
– Nói thừa, ông không xem xem, người mà những tên đó muốn xử lý là ai.
Diệp Lăng Phi nghe Sean nói vậy bèn bĩu môi, hắn bảo Bạch Tình Đình và những người kia đi vào phòng đợi hắn, Diệp Lăng Phi cầm điện thoại đứng ở bên ngoài, nói:
– Xem ra có kẻ đang muốn xử lý ông rồi đúng không?
– Đúng thế. Phòng trong khách sạn của tôi bị kẻ khác mìn, chỉ suýt chút nữa là tôi tiêu đời rồi, may mà tôi phản ứng nhanh, nếu không thì…hài.
Sean thở dài, Diệp Lăng Phi thấy rõ ràng áp lực trong lòng Sean rất nặng nề. Sean không hề nghĩ rằng việc đối phó với tổ chức Khoa Nhung Hỏa Diễm lại khó khăn đến thế, có thể trong bụng Sean cho rằng, lần hành động này chỉ là một chuyến du lịch lãng mạn, ông ta không cần lo lắng điều gì, chỉ là đến dạo một lượt là có thể hoàn thành nhiệm vụ quay trở về nước Pháp. Lúc ở ngoại ô, Sean quả thật nghĩ như vậy, ông ta thậm chí còn nghĩ đến việc khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đi đâu nghỉ ngơi. Nhưng chuyện xảy ra ở ngoại ô đã khiến Sean thấy chuyện lần này không hề đơn giản, ít nhất thì những tên lính đánh thuê kia cũng bị bắt một cách dễ dàng.
Kết quả Sean lại gặp phải chuyện này, có thể thấy áp lực trong lòng Sean lớn đến mức nào. Qua điện thoại với Sean, Diệp Lăng Phi có thể nhận ra áp lực trong lòng Sean lúc này rất to lớn.
Diệp Lăng Phi thấy hiện nay không phải là lúc cứ đấu tiếp như vậy với Sean, chuyện giữa hắn và Sean không quan trọng bằng việc hợp tác với nhau để cùng đối phó với tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, Diệp Lăng Phi nói:
– Sean, bỏ đi, chuyện này ông tạm thời không cần suy nghĩ. Tôi giải quyết chuyện nhà xong sẽ gọi lại cho ông, xem ra lần này chúng ta cần lên kế hoạch một cách cẩn thận.
Sean nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong gật đầu nói:
– Vậy được. Tôi đợi điện thoại của anh.
– Cứ như vậy đi.
Diệp Lăng Phi nói xong liền cúp điện thoại. Khi hắn đi vào phòng xép, Bạch Tình Đình, Chu Hân Mính và mọi người đang ngồi trong đó đợi hắn. Diệp Lăng Phi đi đến cạnh Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính, ngồi vào giữa hai bọn họ, Dã Thú và Dã Lang ngồi đối diện với Diệp Lăng Phi.
Hai tay Diệp Lăng Phi đặt lên vai hai cô vợ, rồi ôm hai bọn họ vào lòng. Diệp Lăng Phi không vội nói với Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính, mà nhìn Dã Lang, Dã Thú ngồi đối diện hắn hỏi:
– Tình hình bên ngoài thế nào?
Dã Thú nói:
– Lão đại, anh có thể yên tâm, bọn em vừa xem xét rồi, tuyệt đối không có vấn đề gì.
Dã Lang liếc nhìn Dã Thú một cái nói:
– Dã Thú, Satand không phải hỏi chuyện đó.
Dã Thú nghe Dã Lang nói vậy liền ngây người ra nhìn Diệp Lăng Phi, rồi lại nhìn Dã Lang nói:
– Lão đại, nếu không phải là chuyện đó thì là chuyện gì?
Dã Lang nhìn Dã Thú nói:
– Còn phải hỏi sao? Satand muốn hỏi là những tin tức tình báo mà chúng ta nắm được, cậu cho rằng là cái gì?
Dã Thú nghe Dã Lang nói vậy, hắn bèn nói:
– Cái đó tớ làm sao biết được chứ.
Dã Lang nhìn Dã Thú nói:
– Tớ đương nhiên biết là cậu không biết rồi.
Dã Lang nói xong quay sang nhìn Diệp Lăng Phi nói:
– Satand, xem ra chúng ta chỉ còn cách đợi thôi, rất rõ ràng, đối phương biết rất rõ tình hình của chúng ta, đương nhiên đối phương cũng có thể không biết…
Dã Lang vừa mới nói đến đây, liền nghe thấy chuông điện thoại của Dã Thú vang lên, Dã Lang không nói tiếp nữa, liếc nhìn Dã Thú, Dã Thú lấy điện thoại ra vừa nhìn số điện thoại gọi đến, gã ta liền lớn tiếng mắng:
– Là thằng nhóc này, em còn tưởng là chuyện gì cơ.
Nói rồi Dã Thú định tắt điện thoại không nghe, Diệp Lăng Phi nói:
– Dã Thú rút cuộc là điện thoại của ai gọi đến vậy, sao em lại không nghe?
– Là công ty của em. Ồ, nên nói là bây giờ thuộc tập đoàn của lão đại, ai mà biết được tiểu tử này gọi điện cho em đến làm gì.
Diệp Lăng Phi nói:
– Dã Thú, lúc này bất cứ cuộc điện thoại nào cũng không được bỏ qua, em mau nghe điện thoại đi, nói không chừng có chuyện quan trọng.
Dã Thú nghe Diệp Lăng Phi nói vậy lập tức nói:
– Lão đại, anh nói rất đúng, bây giờ em sẽ xem xem tên tiểu tử này rút cuộc có chuyện gì, nếu không để anh hưởng đến chuyện chính.
Dã Thú nói rồi nghe điện thoại.
Dã Thú ở bên đó nghe điện thoại, sắc mặt của gã ta trở lên rất khó coi, khi Dã Thú cúp điện thoại xong, gã lớn tiếng mắng:
– Mẹ kiếp, nhưng tên khốn đó thật sự đã tìm đến rồi.
Diệp Lăng Phi và mọi người nhìn về phía Dã Thú, muốn biết những tên khốn mà Dã Thú nhắc đến rút cuộc là kẻ nào. Dã Thú nhìn Diệp Lăng Phi nói:
– Lão đại, em làm theo yêu cẩu của anh, sắp xếp ngườ theo dõi ở biệt thự Nam Sơn mà trước đây anh ở, ban nãy có người nói với em, sáng hôm nay có kẻ khả nghi đã đi lại ở bên biệt thự Nam Sơm, khi người của em muốn hỏi thân phận của chúng, đã bị chúng tấn công, tất cả có hai kẻ đã đánh bại sáu người của chúng ta.
Diệp Lăng Phi nghe Dã Thú nói vậy xong, cười nói:
– Đúng là bọn chúng đã tìm đến rồi. Anh biết ngay là tên không Đái Vinh Cẩm sẽ không dễ dàng buông tha anh.
Bạch Tình Đình nghe đến tên Đái Vinh Cẩm xong, cô ta bèn ngây người ra, nhìn Diệp Lăng Phi. Trong ánh mắt của Bạch Tình Đình hiện lên sự hoài nghi không hiểu. Cô ta rất muốn biết chuyện này rút cuộc là thế nào, tại sao Diệp Lăng Phi lại nhắc đến cái tên Đái Vinh Cẩm.
Đến lúc này, Diệp Lăng Phi cũng không muốn giấu Bạch Tình Đình nữa, có một số chuyện nên để Bạch Tình Đình biết rõ, chỉ có như vậy, mới để Bạch Tình Đình ý thức được sự nguy hiểm, đồng thời tăng cường phòng bị. Diệp Lăng Phi ôm eo Bạch Tình Đình nói:
– Bà xã, chuyện này trước đây không nói với em, vì sợ sau khi em biết được chân tướng sự việc sẽ sợ hãi, nhưng sự việc đã đến nước này, cho dù anh muốn tiếp tục giấu em cũng không được nữa, ngược lại còn khiến bà xã lo lắng, sợ hãi, Tình Đình, em nghe anh từ từ nói…
Diệp Lăng Phi nói lại toàn bộ chân tướng sự việc với Bạch Tình Đình, khi Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói xong cô ta trố tròn mắt nhìn Diệp Lăng Phi, không dám tin những gì mình nghe thấy là sự thật hỏi:
– Ông xã, ý anh là tất cả mọi chuyện đều là do Đái Vinh Cẩm đứng đằng sau sắp xếp, mục tiêu của gã ta là muốn đối phó với ông xã?
– Có thể nói như vậy. Tình Đình, em nói không sai, kẻ lập kế hoạch đứng đằng sau chính là Đái Vinh Cẩm, Đái Vinh Cẩm làm như vậy là muốn lấy mạng anh, em nên biết, anh là người tiêu diệt câu lạc bộ Mỹ Hỏa, để trả thù, Đái Vinh Cẩm đương nhiên muốn lấy mạng anh, Tình Đình, anh xin lỗi, trước đây anh đã giấu em mọi chuyện, anh chỉ là không muốn để em bị lôi kéo vào chuyện này, nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay đã khiến anh nhận ra, cho dù anh không muốn để em dính líu đến chuyện này, tên khốn Đái Vinh Cẩm cũng sẽ coi em là điểm yếu của anh, em vẫn bị nguy hiểm như thế.