Chương 95 : Q.1 – CHƯƠNG SỰ CÁM DỖ XẤU XA
Mị Tư cả người run rẩy, nhìn Tiêu Dực, thần sắc trong mắt vô cùng khát vọng, nhưng lại ảm đạm nói:
Nô tì không dám… Chỉ nguyện hầu hạ chủ nhân tốt cho tốt thôi!
– Hắc hắc! Ngươi suy nghĩ gì ta không biết sao? Vừa nãy ta nói thật đó!
Tiêu Dực nâng cằm nàng lên, cười tà.
Sắc mặt Mị Tư thay đổi mấy lần, vất vả tu luyện, không phải vì muốn dẫm trên đầu người khác sao? Sao mình không muốn khôi phục tu vi chứ?
Có thể do căn cơ bị hủy trong chốc lát làm nội tâm nàng yếu ớt, chỉ mong giữ lại sinh mạng, thủ đoạn của tên này ùn ùn, mình đã là phế nhân, hắn muốn đùa bỡn thì mình dễ như trở bàn tay.
– Nô tì nghe theo lời chủ nhân phân phó, dù làm trâu làm ngựa khiến chủ nhân vui sướng cũng nguyện ý!
– Ha ha! Một cô nương quyến rũ! Mồm mép lanh lợi lắm, tuy rằng biết ngươi rất hận ta, nhưng nói như vậy cũng làm ta rất thích thú.
Tiêu Dực vỗ một chương xuống bụng Mị Tư, sắc mặt nàng thảm thiết, theo bản năng muốn tránh, nhưng lại đình trệ, từ từ ngắm mắt mặc kệ chưởng của Tiêu Dực vỗ xuống, biểu tình chờ chết này khiến người ta phải thương tiếc.
Chỉ là chưởng của Tiêu Dực lóe hồng quang, chân khí tràn vào đan điền đã khô kiệt của Mị Tư, nàng cảm thấy đan điền tràn đầy nhiệt lưu, chân nguyên hùng hậu khiến nàng muốn bay lên, sức mạnh này, khí tức quen thuộc này, đi cũng nhanh mà đến cũng nhanh. Nhưng sự bành trướng đó đã dừng lại, Tiêu Dực thuận tay xoa bóp bộ ngực đầy đặn của nàng, Mị Tư đỏ mặt, khẽ rên một tiếng rồi hôn lên mặt hắn.
– Ta không thể trả toàn bộ lại cho ngươi, chỉ có thể cho ngươi bảo trì tu luyện mà thôi.
Tiêu Dực yên tĩnh trở lại, Mị Tư chua sót gật gật đầu, đương nhiên nàng biết hắn muốn khống chế mình, nghĩ đến tu luyện xa vời, dù có chút chân nguyên cơ bản nhưng bắt đầu lại thì cần bao nhiêu cố gắng đây.
– Chẳng qua ta có thể cho ngươi biết một phương pháp tu luyện rất nhanh, chỉ cần ngươi có nguyện ý hay không thôi?
Tiêu Dực cười ta, bàn tay to vuốt ve giữa khe mông của nàng, Mị Tư bị khiêu khích cho nóng cả người.
– Nữ đệ tử Tuyết Sơn phái đều tu luyện âm linh chân khí phải không? Chỉ cần giúp ta cưa đổ những cô nàng có âm mạch linh khí đó, sau này ta sẽ phân cho ngươi một phần ba chân nguyên, ngươi sẽ được lợi không tưởng đó!
– Cái gì… Ngài… Ngài để ta làm chuyện đó… Chuyện này…
Mị Tư run rẩy, nàng không dám nói thẳng ra, nhưng thần sắc lại nói cho biết, loại tu luyện tà ác làm nhân thần công phẫn này khiến nàng rất kiêng kỵ.
– Như thế nào?
Dù nói tới lợi ích to lớn đó, Mị Tư chần chừ không quyết, vừa muốn lại vừa sợ hãi, tâm tình rất phức tạp.
– Được rồi! Chờ ngươi thông suốt rồi trả lời ta. Chẳng qua với lòng trung thành của ngươi bây giờ, ta vẫn không tin tưởng, cho nên ngươi ở tạm trong Luyện Yêu Hồ đi! Yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi bị luyện hóa hết đâu.
– Đừng mà…
Không đợi Mị Tư trả lời, Tiêu Dực hút nàng vào Luyện Yêu Hồ, rồi đả tọa tinh luyện hết chân nguyên hấp thu được, rồi mới chậm rãi ngồi dậy, mở cửa số ra, bây giờ đã là sáng sớm, Tiêu Dực hít một hơi thật dài, ngửa mặt hét dài một tiếng, vận động chân tay, các khớp xương kêu lộp bộp không dứt.
Từ Tuyết Nhi bước vào phòng Tiêu Dực, hắn dịu dàng dìu nàng rồi ôm lấy, quan tâm hỏi han thương thế, rồi hai người ra khỏi khách sạn.
– Hôm này đệ muốn đến trường sao? Tỷ tỷ rất lo đệ gặp phải cường địch thì sẽ đối phó thế nào đây?
Trên đường, Từ Tuyết Nhi kéo tay Tiêu Dực, nàng đã đổi lại bộ đồ mới, càng trở nên xinh đẹp hơn. Nhưng trên mặt không có biểu tình nhàn nhã khi đi dạo phố cùng Tiêu Dực.
– Trước đây, đệ e ngại chúng ba phần, giờ thì không sợ ai nữa rồi!
Tiêu Dực cười tự tin, Từ Tuyết Nhi ánh mắt hơi buồn, khẩn trương hỏi:
– Tiểu Dực, đệ không nên làm ẩu, nếu không, sau này xuất hiện tâm ma, rất dễ bị thiên phạt! Đệ đã xử lý Mị Tư như thế nào? Có phải là…?
Liếm môi, Tiêu Dực biết chuyện này không thể gạt được Từ Tuyết Nhi thông minh được, nàng đã nhìn thấy mảnh áo lót bị mình xé xách trong phòng, có thể dễ dàng đoán được chuyện gì.
– Không sai…
Tiêu Dực dương dương tự đắc nói:
– Ai bảo nàng đả thương tỷ, ta há có thể tha cho nàng ta dễ dàng như vậy được.
Từ Tuyết Nhi sững sờ, bỗng nhiên khẽ cười, hờn dỗi kéo tay hắn nói:
– Đệ nghĩ như vậy thật sao?
Nhìn Tiêu Dực gật gật đầu, Từ Tuyết Nhi bỗng nhiên khẽ cười lắc đầu, giảo hoạt nói:
– Làm việc sạch một chút, đừng để bị nắm đuôi!
Tiêu Dực mặt không đỏ, vô sỉ nói:
– Đệ ăn thịt người không nhả xương, cặn bã cũng không còn ấy chứ!
– Khó trách tỷ tỷ thấy khí chất của đệ đề thăng hơn nhiều, giống như thiên nhân hợp nhất, xem ra tiểu Dực hôm qua thu hoạch không nhỏ nha.
Từ Tuyết Nhi không biết hắn Thải Âm Bổ Dương, mà có biết thì cũng sẽ không phản đối, dù hắn làm sai đi nữa thì đó cũng là người khác sai, một loại cưng chiều mù quáng của nàng đối với hắn.
– Đã có bốn đóa Hồng liên rồi! Tỷ xem…
Tiêu Dực cười đắc ý, khẽ vẫy tay, cuồng phong gào thét, vô số mép váy của phụ nữ bị thổi tốc lên, từng loại quần lót hiện lên trước mặt mọi người, khiến các nàng đều phải ngồi thụp xuống.
– Không gió dậy sóng!
Từ Tuyết Nhi dở khóc dở cười đánh vào tay tên tiểu sắc lang một cái, nào có Tu chân giả nào hạ lưu vô sỉ như vậy, đem đạo thuật đi làm chuyện xấu thế này(DG: ta mà có đạo thuật cũng làm thế ). Quả nhiên là nhân vật bại hoại hiếm có của Tu Chân giới.
– Đã đến Linh Tịch Kỳ tứ giai… Trời ạ… Quả nhiên là tà tu, tỷ tỷ khổ tu 20 năm, ăn vô số linh dược, được sư phụ hỗ trợ, bất quá cũng chỉ đạt Linh Tịch Kỳ nhị giai, mà đệ trong vòng một đêm đã vượt qua tỷ tỷ…
Từ Tuyết Nhi cười khổ nói.
– Tiểu Dực!
Từ Tuyết Nhi rất nhanh lại cười:
– Chân nguyên tăng vọt, nhưng đệ căn cơ kém, cần phải đả tọa thường xuyên để luyện hóa linh khí này… Nếu tỷ đoán không sai, đệ không luyện hóa hết Mị Tư, muốn đem nàng làm lô đỉnh, nhất định phải bảo trì chân nguyên lực cho nàng, nếu có thể, thời điểm thích hợp thì nên đề cao tu vi cho nàng.
Quả nhiên là môn nhân của Huyền Tà phái, đối với thủ đoạn tà tu tà ác như vậy vẫn nói cho biết những chỗ cần chú ý, haha, xem ra ánh mắt của lão đầu tử kia rất độc đáo.
Tiêu Dực gật đầu, thầm nghĩ, sư tỷ yên tâm, ta nhất định sẽ chế phục nàng ta, bảo cô ta “thổi kèn” cô ta tuyệt không dám “thẩm du”, bảo cô ta chổng mông, quyết không dám ưỡn ngực, haha.
Từ Tuyết Nhi không nói gì nữa, nếu như là tên tà tu khác, nhất định nàng sẽ không buông tha, nhưng đây là đệ đệ mình yêu nhất, dù hắn muốn “chơi” Thường Nga, nàng cũng sẽ giúp hắn, dù mất hết danh dự, thi cố vô tồn, chỉ cần hắn thích, cái gì cũng được.
– Sư tỷ, tỷ trở về biệt thự đi! Hàm Tu đang đợi ta rồi, nhớ phải cẩn thận một chút, đừng quên chiếu cố Nhã Chỉ, nói cho nàng biết, ta nhất định sẽ làm nàng sống sót, làm nàng hạnh phúc! Tỷ cũng vậy, chiếu cố bản thân cho tốt, chờ ta về nha.
Đi đến cửa tiểu khu, Tiêu Dực không có ý đi vào, nói mấy câu khiến mắt Từ Tuyết ửng đỏ, do dự một chút nhưng không ngăn cản Tiêu Dực, mấy Hoa yêu khác cũng nhìn bóng lưng Tiểu Dực, Bách Hợp thuần khiết lệ nóng đầy mặt, bỗng nhiên khóc lớn rồi chạy về.
Tiêu Dực đi đến cửa ga tàu, Hàm Tu đã đứng chờ hắn từ sớm, trong tay còn một bọc nhỏ, nhìn thấy Tiêu Dực, liền ngoắc ngoắc, hai ngươi đi vào ga.
– Tiêu đại ca, hôm qua anh với Từ tỷ tỷ đi vào trường học hả?
Hàm Tu đột nhiên hỏi.
– Lý Quân nói à?
Tiêu Dực vừa nghe, trong đầu liền tính toán hết thẩy.
Hàm Tu gật gật đầu:
– Uhm, đêm qua rất nhiều người tu chân giả dạng thầy cô thực tập, ở tổ bọn Lý Quân cũng xin nghỉ rất nhiều, sáng nay có tới 4 giấy xin phép của nữ sinh viên chưa tốt nghiệp, cho nên hỏi tổ của bọn em có chuyện kỳ lạ như vậy không, hơn nữa còn nói cố gắng giữ anh lại, Lý Quân rất nhiệt tình với nghe dạy học này.
Giấy xin phép nghỉ? Chẳng lẽ Tuyết Sơn Phái còn có môn nhân tại đó, bằng không sao có người gửi hộ chứ, Tiêu Dực có chút hưng phấn, nếu bắt được mấy nữ đệ tử của Tuyết Sơn phái, đoạt chân nguyên của các nàng, vậy thì rất hay, xem ra chuyến đoạt bảo này thu hoạch của ta khiến người khác không tưởng nổi nha, muahahaha.
– Tiêu đại ca, anh cười gì vậy?
Hàm Tu nhìn Tiêu Dực hôm nay có vẻ đẹp trai hơn trước rất nhiều, tâm hồn thiếu nữ không khỏi rung động, nhỏ giọng hỏi, chưa từng thấy ai đối mặt với nguy hiểm mà lại vui vẻ như vậy, hắn tới cùng là suy nghĩ gì vậy?
– Không có gì, anh đang nghĩ tới, sau này sẽ được làm việc cùng Hàm Tu xinh đẹp! Hahaha!
Tiêu Dực liếm môi, ánh mắt tà ác nhìn Hàm Tu đang cúi thấp đầu, tâm tình vô cùng khoái trá.