Trần Long trọ ở cách trường khoảng hơn 1km.
Gia đình Trần Long vốn là hộ nghèo, Trần Long được đi học cấp 3, đó hoàn toàn là nhà nước hỗ trợ đấy.
Bởi vì đang trong kỳ nghỉ hè, cho nên khu trọ sinh viên cũng khá vắng vẻ, hầu như là đã về quê hết.
Trần Long về tới phòng trọ đã là hơn 9h tối, vừa mở cổng bước vào thì hắn đã nhìn thấy có một đôi mẹ con đang đùa bỡn cùng một con mèo.
Nhưng sự thực không phải là một đôi mẹ con, chỉ là thân hình quá khác biệt cho nên khi nhìn từ xa rất giống một đôi mẹ con mà thôi.
Ân, một cái là đồng nhan cự nhũ, chính là mặt trẻ vú to loại kia, một cái lại thuần đúng chất loli.
Nếu như là người ngoài, có đánh chết họ cũng không tin hai cô gái này bằng tuổi nhau, mà Trần Long vừa nhìn tới liền không thể không cảm khái ông trời bất công.
Con mèo có bộ lông dày màu xám, bộ mặt nhìn rất lù đù, đủ các loại biểu cảm, thế nhưng cả người rất linh hoạt né tránh hai đôi tay đang muốn bắt lấy nó.
“Mèo con! Đứng lại cho chị bế một chút.” Nữ sinh tóc đuôi ngựa lộ ra khuôn mắt ủy khuất, đôi mắt chớp chớp hưng phấn nhìn mèo con.
“Tiểu Miêu! Ngươi chạy không thoát! Kiều Linh chặn đầu à” Nữ sinh có tóc thắt bím hai bên thì khuôn mặt lộ ra hung ác, vừa nhanh chóng đuổi theo mèo con, vừa hô to gọi nhỏ.
Mèo con gặp nguy không loạn, nó nhảy chuyển hướng hai lần, trong nháy mắt, nó đã chạy thoát khỏi vòng vây.
“Ai nha! Kiều Linh, làm sao cậu lại phản ứng chậm như vậy?”
Kiều Linh tức mắt nhìn qua:
“Ngực cậu có to đâu mà hiểu? Ngực to, quán tính rất lớn nha!”
“Cậu..Cậu nói lại lần nữa thử xem?”
“Meo~meo!”
“A! Anh về rồi sao? Đưa tiểu Miêu cho em được không?” Kiều Linh mừng rỡ nói.
“Đúng! Mèo này chân ngắn mà chạy nhanh thế? Anh mau dạy dỗ nó một chút!” Hoàng Yến vừa thở vừa nói.
Trần Long cười nhẹ nhàng:
“Hai em tới đây từ khi nào?”
“Từ khi tan học a! Phải rồi, anh đi đâu giờ này mới về?” Kiều Linh vội hỏi.
“Khục…. Ờ thì..”
Yến vội nói xem vào:
“Anh yên tâm! Thứ hai đi học, bọn em nhất định sẽ bắt Thành quét lớp một tuần liền, giúp anh hả giận!”
Trần Long nghe xong há to miệng, hắn còn đang muốn nghĩ xem nên dùng lý do gì để giải thích việc về muộn thì hai cô gái đều tự nói hộ luôn.
“Ờ! Chuyện này tự anh có thể giải quyết!”
Đối với ánh mắt tra hỏi của Kiều Linh, Trần Long có chút chột dạ, đó là vì thân thể cũ cùng với Kiều Linh tình cảm rất tốt, đã có xu hướng tiến tới loại kia quan hệ nam nữ.
Nhìn trên hệ
thống, độ hảo cảm của Trần Kiều Linh đối với thân thể này cũng đã đạt 90 điểm.
Võ Hoàng Yến thì thấp hơn một chút, 80 điểm, tuy nhiên Yến đã có bạn trai.
“Hai em sao không mở cửa vào nhà?”
“Là tiểu Miêu không chịu vào nhà đó!” Yến đáp lời.
Trần Long có một chút hiểu ra, hai cô bé này rất yêu quý tiểu Miêu, nói là mèo nô cũng không quá đáng chút nào.
Cứ rảnh một chút là lại chạy sang phòng trọ của Trần Long để chơi với mèo, có điều tiểu Miêu cũng học khôn, thấy hai cô gái này tới là nó sẽ không vào trong nhà.
Bởi vì ở trong nhà sẽ bị bắt lại, ở ngoài sân nó có thể thoải mái đem hai cô gái đùa giỡn.
Trần Long cũng rất yêu mèo, tiểu Miêu là trong một lần đi giao hàng, hắn nhặt được và nuôi nó lớn đến bây giờ.
“Hai em ăn cái gì chưa?”
Kiều Linh cùng Hoàng Yến mới chợt nhớ tới cái bụng đói, hai cô chỉ nhìn nhau cười.
“Vậy thì chờ anh nấu cơm rồi ăn cùng!”
“Được ạ!”
“Hihi! Đưa tiểu Miêu cho em.”
“Meo~meo!”
“Tối nay ăn món gì vậy anh?”
“Xúc xích!”
Kiều Linh nghe xong trợn mắt.
Trần Long cười một cái sau đó bước vào trong phòng tắm, phải tắm rửa một chút đề phòng lát nữa Kiều Linh phát hiện ra điều gì.
Ở chung phòng với hai cô gái xinh đẹp như vậy, hắn sẽ không cam tâm chỉ ngủ.
Tắm xong, Trần Long giữ đúng lời hứa làm cho mỗi người một tô cơm ăn kèm với một cây xúc xích coi như ăn lót dạ, sau đó Kiều Linh cùng với Yến nằm chơi điện thoại, Trần Long thì mượn laptop của Kiều Linh chơi trò chơi.
Hiện tại đang rất thịnh hành thể loại game Moba, Trần Long chơi một chút liền chán, lý do không có gì ngoài game moba không thể dùng tiền đè người.
Nhìn lên trên gác, thấy hai cô gái đã hô hấp đều đặn, Trần Long cười bí hiểm, thuận tay bắt lấy Tiểu Miêu, sau đó nhẹ nhàng đi lên gác.
Có một cái thần khí tán gái hữu dụng như thế này, không có khả năng không dùng.