Trần Long vào sau tự uống hết một chai, chờ uống xong, Trần Đình Phong nhìn qua cười cười.
“Đến một mình hả? Có cần tôi gọi cho em sinh viên mà ôm ấp hay không?”
Huy nghe vậy liền đưa tay ngắt nhẹ một cái bầu ngực của thiếu phụ trong ngực.
“Có phải là trong trường học cấm đoán yêu đương nên anh em của tôi tới giờ này còn chưa có bạn gái?”
Hiệu trưởng bị ngắt hoa như vậy liền gắt lên một tiếng:
“Ai nha, cấm ai thì cấm chứ tuyệt sẽ không cấm cậu Trần Long nha.”
Hiệu trưởng tên là Phạm Hồng Thủy, 41 tuổi, dáng người bảo dưỡng cực tốt, đã hơn 40 rồi nhưng làm da vẫn tươi mới, nhan sắc vô cùng thành thục, mặn mà.
Lườm qua phía Trần Long, Thủy nói tiếp:
“Với lại cậu Trần Long có vẻ không thích sinh viên, cậu ấy thích cô giáo!”
Phốc…
Huy hưng phấn hô lớn:
“Thật vậy sao? Không ngờ chúng ta có sở thích giống nhau, đều là có yêu thích lái máy bay à!”
Trần Long cười cười:
“Tôi mới 17 tuổi, nếu nói là yêu thích lái máy bay, vậy còn không bằng nói thích tất cả phụ nữ đang trong độ tuổi sinh sản!”
Haha… Haha..
Huy nghe vậy gật đầu:
“Cũng đúng! Đáng tiếc là tôi gần 30 tuổi mới phát hiện ra bản thân thích lái máy bay, phạm vi tìm kiếm thu hẹp chỉ còn u40, lại chơi thêm tầm 10 năm nữa là buộc phải giải nghệ..”
Phốc…
Thủy ngước lên lườm hắn:
“Nói ai là U40? Hừ!”
Huy vội vàng ho khan hai cái, lại nói:
“Khục… Khục…tôi nói U40 thì cũng có U40 this, U40 that, U40 giống như hiệu trưởng đây phải là thuộc loại vô cùng quý hiếm.”
“Làm sao quý hiếm?” Thủy tò mò chớp mắt hỏi.
“Chính là người cũng như tên à! Nước nôi quả thực giống như hồng thủy nha! Hắc, hắc…”
“Nói vậy còn nghe được… Ưm…”
Huy cùng Thủy thản nhiên hôn hít rất nồng nhiệt, hơn nữa một bàn tay của Huy cũng đã ngang nhiên mò vào trong váy của Thủy khiến cô run nên nũng nịu.
Đối với những hình ảnh này, Trần Long đã khá quen, toàn là thanh niên chơi bời nha, rảnh rỗi chính là tụ tập bay lắc, mò gái.
Hắn quay lại đưa tay kéo nữ quản lý vào lòng.
“Tôi thấy sinh viên gì đó vẫn là thôi đi, vừa không biết hầu hạ lại rên quá to, ảnh hưởng tới chúng ta nói chuyện.”
Nữ quản lý nghe vậy hơi giãy giụa nói:
“Nhưng tôi còn đang làm việc!”
Trần Đình Phong nghe vậy xua tay: “Không sao! Thiếu đi cô trong một chốc lát, quán bar của tôi cũng không sập được.”
“Tốt ạ!”
Nữ quản lý hơi gật đầu sau đó đưa tay cho Trần Long đút trái cây, mà Trần Long lúc này cũng đưa tay mò vào trong váy của cô gái này.
Không hổ là quản lý, có chút đồ vật nha, cô gái này bị sờ như thế vẫn có thể bình thản nói chuyện, nếu không phải cảm nhận được hạ thể của cô nàng này đã chảy ra không ít nước, Trần Long còn tưởng cô là vô cảm.
Chỉ có thể nói là sức kìm nén quá tốt!
“Ký chủ cấm dục đủ 15 ngày, ban thưởng kỹ năng thu phóng tự nhiên.”
“Thu phóng tự nhiên: có thể tự do điều khiển trạng thái của dương vật.”
Cái này Trần Long hiểu, cũng là thứ hắn muốn lấy được.
Tự do điều khiển trạng thái có nghĩa là độ cứng mềm, thời gian xuất tinh..tất cả đều có thể theo ý định.
Hắn muốn làm là trùm phản diện chứ không phải dâm ma, kỹ năng này rất cần thiết, đứng trước gái xinh liền có thể quản lý tốt con chim của mình mà không để nó làm ảnh hưởng tới suy nghĩ.
Trần Long hơi thử điều khiển một chút, thằng
nhỏ của hắn đang ngủ say đột nhiên bừng tỉnh, hơn nữa còn đạt đến trạng thái cương cứng đỉnh phong nhất.
Không tệ!
Bình thường nếu thằng nhỏ đạt đến mức độ này có nghĩa là mấy giây sau sẽ kịch liệt nhảy lên sau đó phun ra, có thể là hiện tại Trần Long không cảm thấy kìm không được.
Mà cảm nhận được dưới mông của mình đang bị chống đỡ, nữ quản lý ánh mắt có chút kinh dị nhìn về phía Trần Long.
Phong thấy thế liền đùa:
“Vy nó thích cậu đấy!”
Trần Long thản nhiên với lấy một chiếc khăn ướt lau lau tay, giọng nói bình thản.
“Nữ thích nam không phải là chuyện bình thường sao?”
Phong vội lắc đầu:
“Cậu còn không biết đâu, lần trước tôi ra hai lượt thế mà Vy còn không rên một tiếng!”
Lúc này cô người mẫu đang nằm trong ngực Phong nũng nịu:
“Không phải càng rên to thì đàn ông sẽ càng thỏa mãn sao?”
Phong lắc đầu: “Cái đó còn tùy người!”
Đơn giản là việc làm phụ nữ sung sướng tới mức rên lên đó cũng là một loại chinh phục, mà chinh phục dễ dàng quá liền không có cảm giác thành tựu.
Cô người mẫu bĩu môi:
“Em cũng làm được!”
Phong lắc đầu, tỏ vẻ không đồng ý. Cô nàng này so sánh với cái loa cũng không có gì quá đáng, quả thực là vừa động vào liền kêu rên ầm ĩ chết đi được.
Trầm ngâm một lát, Phong lại lên tiếng:
“Cái kia đánh cược đã qua nửa tháng mà sao cậu còn không có động tĩnh gì? Từ bỏ rồi?”
Trần Long cười cười:
“Tôi không phải đang thu thập tin tức sao? Anh vội vã như vậy muốn làm tiểu đệ của tôi?”
Yên tĩnh mò gái nãy giờ, Huy đột nhiên nói xen vào:
“Nói như vậy cũng không sai, nếu cậu đủ sức lật đổ ông Quân, thằng Phong nó mừng còn không được.”
Trần Long có chút ngạc nhiên:
“Vì sao lại nói vậy?”
Thấy Phong không có ý ngăn cản, Huy nói tiếp:
“Cậu nghĩ làm quan to trên Tỉnh là phong quang lắm sao? Không hề! Đó chỉ là mặt ngoài mà thôi, bên trong thực chất là làm cho săn cho người khác mà thôi.”
“Cho nên cậu có thể đem ông Quân đánh đổ cũng có nghĩa là giúp ông ấy về vườn, bởi vì một khi làm chó săn, mọi việc đã không phải do mình có thể quyết định.”
Trần Long nghĩ nghĩ cũng cảm thấy có lý, nếu không, Trần Đình Phong sẽ theo chân cha hắn đi làm quan chứ không cần phải chạy ra ngoài lập nghiệp như thế này..
.
Số Momo: 0976805030
Cảm ơn!
.