6 giờ tối!
Đang vào mùa hè cho nên thời điểm này mới coi như xế chiều.
Sân vận động sau trường học!
Trần Long ngồi vắt chân lên một cái ghế, trước mặt hắn có tới gần 100 người, đều là nam sinh trong trường.
“Nghe nói Trần Long muốn thành lập cái gì Pháp Thiên bang?”
“Trần Long là thằng nào? Chưa nghe nói.”
“Vậy mày biết vì sao thằng Hùng có biệt danh là Hùng chó săn không? Trần Long chính là đại ca của nó!”
“Pháp Thiên hay Tạc Thiên gì tao không cần biết, chỉ cần mỗi tháng nhận được một cái báu vật, bảo tao chui hầm phân cũng được.”
“Mọe! Thằng chó! Thảo nào mày thối thế!”
….
“Trật tự! Nghe đại ca nói!”
Hùng hướng về đám đông quát lớn.
Đối với trước mặt đám đông, Trần Long có chút hơi kinh ngạc, là hắn vẫn quá coi thường mị lực của trò chơi.
Hắn chỉ nói thành viên của Pháp Thiên bang mỗi tháng sẽ được một cái báu vật, thế mà lại có nhiều người hứng thú đến vậy.
Nở ra một cái nụ cười tự coi hòa ái nhất, Trần Long lớn tiếng nói:
“Để khỏi làm mất thời gian của mọi người, ai muốn gia nhập Pháp Thiên thì xếp hàng qua bên này!”
“Vượt qua khảo hạch thì sẽ được nhận làm đệ tử ngoại môn!”
Phốc…
“Trần Long! Bọn này đến đây là đã nể mặt thằng Hùng, có thể mày đang làm cái quái gì thế?”
“Đúng vậy! Còn khảo hạch? Mày đọc truyện nhiều nên hơi ngáo rồi đấy!”
Lúc này, khuôn mặt của Hùng cũng đỏ rần, đại ca chém gió có chút hơi lớn à!
Có điều là ta đều cùng đại ca cởi truồng chạy vòng quanh, lại còn chuyện gì có thể xấu hổ hơn sao?
Nghĩ vậy, Hùng thẳng lưng ưỡn ngực.
“Ai muốn vào bang thì xếp hàng, ai không muốn thì xéo đi!”
Trần Long nghe vậy trợn mắt, tiểu đệ này tính tình hơi cứng à!
Ta còn chưa kịp lừa dối gì đâu!
“Khục.. Cái kia.. Trở thành đệ tử ngoại môn lập tức ban thưởng một món bảo vật tùy chọn.”
Phốc…
“Này đầu cắt moi! Mày không phải vừa hô về sao?” Một cái đầu ba phân hô lớn.
Đầu cắt moi quay lại:
“Làm sao có thể! Tao trước khi đến đây đã thề, không trở thành đệ tử ngoại môn của cái gì Pháp Pháp bang, ta sẽ tuyệt đối không trở về!”
Một cái nam sinh tóc vàng chen lên:
“Đúng đúng! Tao với mày còn cùng nhau thề, có nhớ không? Nhường chỗ nào anh em!”
…
Thật là một lũ nghiện game à!
Thầm cảm khái một câu, Trần Long quay lại ghế ngồi, đem môn phái lệnh treo lên cổ, hắn chỉ tay vào Hùng.
“Bắt đầu từ mày đó! Có đồng ý gia nhập vào Pháp Thiên bang!”
Hùng ngượng ngùng:
“Em có ạ!”
Lúc này, trước mắt Trần Long nổi lên một cái màn ảnh, trên màn ảnh ngoài hiển thị lên thông tin của Hùng, còn có một dòng thông báo:
“Đỗ Văn Hùng muốn gia nhập Pháp Thiên bang! Đồng ý/Từ chối!”
“Đồng ý!”
Thông báo Đỗ Văn Hùng gia nhập bang phái lập tức hiện lên.
Cái này quả thực so với Tiên môn còn trâu bò a!
Trần Long gật gù đắc ý, quay sang nói với Hùng:
“Tốt! Bây giờ tuyên thệ!”
Hùng sững sốt:
“Tuyên thệ cái gì hả đại ca?”
“Chỉ cần nói ‘ta là tiểu đệ của Trần Long’ là được.”
Đối với đại ca đưa ra yêu cầu đậm chất yy như vậy, Hùng hơi ngập ngừng xong vẫn làm theo.
“Ta là tiểu đệ của Trần Long!”
Có thể chờ hô xong câu này, hắn đột nhiên cảm thấy giống như có một luồng khí mát lạnh thổi qua người khiến hắn thoải mái tới mức rên rỉ.
Không tin tà, hắn lại hô lên một lần nữa.
“Ta là tiểu đệ của Trần Long!”
Vẫn là cảm giác đó dâng lên khiến hắn ngây dại, giống như là được cọ rửa toàn thân một lần lại một lần, mọi mệt nhọc đều xua đi hết.
Trần Long thì không để ý tới hắn, chuyển qua người thứ hai.
“Võ Hoàng Sơn: 16 tuổi, học sinh.
Nhan trị: 80.
Lực chiến: 70.
Độ hảo cảm: 60.”
Trần Long nhận ra thằng này, đây không phải là cậu học sinh muốn mò vào toilet tìm cô Tuyết tâm sự sao?
“Vì sao lại muốn gia nhập Pháp Thiên bang?”
Võ Hoàng Sơn thẳng thắn:
“Sở thích của em chỉ có hai thứ, đó là game cùng gái, em gia nhập bang chỉ vì anh đã sáng tạo ra
Đột Kích, thế thôi!”
Trần Long nghe vậy trong lòng liền khoan khoái, kẻ này lớp 11 liền dám muốn ngủ với cô giáo, có chút đồ vật à!
Trần Long cần chính là người gan lớn!
“Tốt! Tuyên thệ đi!”
“Ta là tiểu đệ của Trần Long!”
“Độ hảo cảm +10!”
Hô một lần liền tăng đô hảo cảm!
Hô 100 lần liền quen miệng!
Hô 1000 lần liền bất tri bất giác bị tẩy não!
Cho nên Trần Long đem Mật Mã Linh Khí thiết lập 5 phút một lần là có dụng ý cả, chờ sau 5 phút ngươi không hô khẩu hiệu liền đừng mong tiếp tục mút linh khí.
Quay trở lại hiện tại, Trần Long tuyển chọn tiểu đệ cũng rất nhanh gọn, đầu tiên là xem mặt.
Quá xấu trai, đầu óc chậm chạp, tính tình nhút nhát… Loại!
Sau đó là nhìn độ hảo cảm, độ hảo cảm âm… Loại!
Ngươi rõ ràng chán ghét, thế mà còn gia nhập bang phái, vậy khẳng định là có ý đồ khác.
Cho nên cứ thế sàng lọc, gần 100 người thế mà chỉ chọn ra được mười mấy cái, hơn nữa càng về sau càng ít.
Trần Long giành nửa tháng liên tục đào móc hết các khu vực xung quanh, cuối cùng góp đủ con số 100 cái đệ tử ngoại môn.
Đỗ Văn Hùng tất nhiên không phải là đệ tử ngoại môn, với tư cách đi theo Trần Long lâu như vậy, Trần Long cũng mở cửa sau, cho hắn làm Trưởng lão.
Trưởng lão có gì khác với đệ tử ngoại môn?
Tất nhiên là có, đệ tử ngoại môn 5 phút phải đọc khẩu quyết một lần, Trưởng lão thì 10 phút.
Số lượng báu vật nhận được cũng nhiều hơn, có điều thứ đó Trần Long tiện tay là có thể đưa đi một đống, cho nên hắn cũng không để ý.
Hơn nữa hắn cũng không cần tiện tay đưa, những việc như thế, Trần Long giao hết cho trợ lý.
Đừng quên hắn có 5 cô trợ lý chuyên nghiệp làm thay tất cả, thậm chí đến cả tuần nay hắn còn chưa cần ghé qua mạng xã hội.
Tất nhiên trong số 100 đệ tử ngoại môn này vẫn có khả năng bị đào thải, tài nguyên dù nhiều cũng không có khả năng nuôi phế vật.
Mà bởi vì có thể xem được độ hảo cảm của mỗi người, cho nên Trần Long không có khả năng gặp phải chuyện tương tự như nuôi ong tay áo.
Tiếp theo, Trần Long mua lại một khu nhà máy cũ có diện tích ngang ngửa sân bóng nhỏ, trang trí lại một chút, mua sắm thêm trang thiết bị, thuê võ sư…tổng cộng tiêu tốn hơn 2 triệu đô, thế là Trần Long có thế lực đầu tiên.
Đám đệ tử ngoại môn sau khi gia nhập bang được ăn uống no đủ, cả ngày ngoài luyện võ thì được chơi bời không phải lo nghĩ, chưa kể còn được hút linh khí, cho nên mới nửa tháng trôi qua, toàn bộ bỏ học…zzz.
Trường học cũng vì thế thoáng một cái vắng đi một nửa.
“Ký chủ khiến người khác bỏ học….”