Trần Long vừa thấy liền mắt trừng lớn, đã gần 1h đêm nhắn tin hỏi ngủ chưa là có gì?
Không biết đang quay thưởng mà bị gái chủ động nhắn tin thì sẽ rất đen đủi sao?
Đen tình đỏ bạc, đỏ tình đen bạc, vấn đề này tuy rất Huyền học, thế nhưng Trần Long tin, mà rất nhiều người cũng tin.
Lý do đơn giản là thua bạc nên cần tìm một lý do đổ thừa để lần sau còn có niềm tin đánh tiếp mà thôi.
Nhìn bản thân còn hơn 50 lượt quay thưởng, Trần Long quyết định đem cô gái này ‘xua đuổi’ một chút.
….
Lúc này đã là nửa đêm, Bích lăn đi lăn lại khó ngủ muốn chết, chợt trong đầu cô nổi lên nghi hoặc:
Trần Long đang làm gì?
Hắn giờ này có phải hay không đang cưỡi trên bụng nữ nhân nào?
Hừ! Tên khốn nạn!
Bích cắn răng móc điện thoại gửi đi hai chữ ‘ngủ sao?’, sau đó trong ngực giống như có con nai chạy loạn, cô nằm chờ cẩu tặc hồi đáp.
Không sai! Trần Long bên trong điện thoại của Bích bị lưu thành ‘cẩu tặc’.
Số điện thoại cũ của Trần Long thì cô còn chưa bao giờ liên lạc, số điện thoại mới của hắn thì cô mới vớt được từ chỗ Kiều Linh chiều nay.
Số đẹp khỏi chê, hoàn toàn là tỷ lệ nghịch với chủ nhân!
Cũng chờ không lâu lắm, điện thoại của cô rung nhẹ.
Cẩu tặc: Thần kinh! Nửa đêm nhắn tin làm cái gì? Nứng sao?
Phốc…
Bích nện xuống đệm hai cái sau đó nghiến răng nghiến lợi.
‘Đồ cẩu tặc! Miệng chó không thể mọc được ngà voi…’
Này tin nhắn vừa gửi đi liền lập tức có tin trở lại.
Cẩu tặc: Cẩu tặc không có nhưng có một cái cẩu vật, nửa đêm không ngủ, phát điên cái gì? Lượn đi cho nước nó trong, chớ làm phiền ta, nếu không ta X chết ngươi!
Aaaaa….
Bích giống như con sói tru lên một tiếng sau đó bịch bịch chạy ra khỏi nhà.
Bích chỉ sống cùng mẹ, mẹ cô lại là bác sĩ, đêm nay bà vừa vặn phải trực đêm cho nên không có ai ngăn cản cô nửa đêm chạy khỏi nhà.
….
Con Bích: Đồ khốn nạn! Ngươi có giỏi nói được làm được!
Nhìn tin nhắn cuối cùng của Bích gửi đến, Trần Long cũng chẳng hiểu ra sao?
Cũng không phải là ta chủ động trêu ngươi đi!
Chửi nhau qua mạng mà thôi, cần gì phải kích động tới vậy?
Có khi nào độ hảo cảm lại về âm? Hắc.. Vậy thì tốt, lại có thể kiếm thêm điểm phản diện.
Trần Long ngồi thẳng lưng hít sâu mấy cái xua tan hết những phiền muộn trong lòng, muốn quay được đồ tốt thì trong lòng phải thanh thản, thanh tâm quả dục…
Chỉ là chờ Trần Long vừa vào được trạng thái thì bên ngoài truyền tới tiếng đập cửa.
Rầm! Rầm! Rầm!
Trần Long cau mày đi ra mở cửa, này cửa vừa mở ra hắn liền trợn mắt ngoác mồm.
Ông trời ơi! Chửi nhau chút chút mà thôi, thế mà cô nàng này lại dùng cả chân thân giết tới!
Mặc dù trong lòng điên cuồng nhổ nước bọt, Trần Long vẫn giả vờ ngáp một cái, giọng bình thản:
“Làm gì? Có chuyện gì mai nói!”
Bích gắt lên:
“Mau tránh ra! Đứng chắn cửa làm cái gì? Trong nhà có con nào đúng không?”
Trần Long nhíu mày, ảo giác sao?
Làm sao ta lại ngửi được một mùi nồng đậm ghen tuông?
Mà trong lúc Trần Long chần chừ, Bích xông thẳng vào, có thể là
trong phòng chỉ có một con mèo.
“Meo~meo!”
“Này! Cô không nên nửa đêm xông vào phòng của đàn ông đã có gia đình như vậy!”
“Anh là đồ khốn! Chơi xong không nhận nợ!”
“Cái gì? Cô còn muốn tôi chịu trách nhiệm? Làm ơn đi! Đều là người lớn cả rồi!”
Bích nghe xong lồng ngực liền phập phồng, nước mắt chảy ra, cô òa khóc…
Làm sao lại?
Đối với Trần Long, tiếng gào khóc của phụ nữ độ quấy phá so với tiếng trẻ con khóc chỉ có hơn chứ không có kém.
Cô nàng này nửa đêm chạy tới phòng người ta phát bệnh cái gì?
“Cô thất tình sao? Ai.. Thằng Thành kia cũng thật là, gái đẹp ai không thích, lăng nhăng bên ngoài thì cũng thôi đi, lại còn có thể bỏ vợ.”
“Đồ khốn nạn… Oa… Oa…”
“Tốt! Không khóc! Không phải chỉ là bị chồng bỏ thôi sao? Đàn ông trên đời này rất nhiều, cực phẩm như tôi có thể tìm không được, thế nhưng lại hạ thấp tiêu chuẩn đi một chút…”
Phốc…
“Cô nhìn tôi như vậy làm gì? Mình dù sao cũng đã qua một đời chồng, không nên kén cá chọn canh à! Cô thấy thằng Hùng thế nào? Cô mà cặp với nó thì đảm bảo sẽ được hầu hạ giống như một bà Hoàng, hàng ngày sẽ có người đưa cơm tận miệng, buổi tối sẽ có người giúp cô rửa chân..”
Bích hít sâu một hơi đè xuống xúc động quất chết Trần Long, cô nhìn thẳng vào hắn.
“Vậy nếu tôi cặp với anh thì thế nào?”
Trần Long ngay lập tức lắc đầu:
“Không thể nào! Chúng ta chỉ là bèo nước gặp nhau, hơn nữa tôi là người đã có gia đình, nhiều lắm thì chỉ làm được yêu đương vụng trộm mà thôi.”
“Được!”
“Hả? Được cái gì?”
“Chúng ta yêu đương vụng trộm à!”
Phốc…
Trần Long híp mắt nhìn lại Bích, Bích lúc này chỉ mặc một chiếc váy ngắn đơn bạc, có điều những thứ này Trần Long lại không lạ gì.
Thân hình cô như thế nào hắn đã sớm xem xét kỹ, thậm chí hắn còn nhớ rõ chỗ nào có nốt ruồi, chỗ nào lông mọc ngược…
Để hắn ngạc nhiên chính là độ hảo cảm của Bích lúc này đã tăng lên tới 75.
Này là trong lòng thật có yêu thích, cho nên câu nói kia khẳng định là nghiêm túc.