Hai người sửa soạn lại trang phục đi ra ngoài thì đúng lúc gặp Bích quay trở lại.
“Hai người nói chuyện gì mà lâu thế?” Trần Long không những không chột dạ mà còn trừng mắt hỏi lại.
Đối với câu hỏi của Trần Long, Bích chỉ hừ nhẹ một cái, cô quay sang nói với Ngân:
“Bà chủ tịch gọi cô đấy!”
“Dạ!”
Biết Bích đã là con dâu chủ tịch, Ngân lễ phép chào một câu sau đó đi về phía văn phòng.
Bích thấy vậy liền hơi nghi hoặc một chút.
“Làm sao đột nhiên ngoan ngoãn như vậy? Còn có dáng đi làm sao lại kỳ quái như vậy?”
Trần Long: “Khục… Có thể là đứng chờ hơi lâu cho nên bị tê chân đi! Chúng ta quay trở về!”
Nói xong hắn liền quay đi, mà Bích nghe xong hơi sững sờ, xong cũng lập tức đuổi theo.
“Ê! Chờ đã! Làm sao chuyện này có chút không giống anh nha?”
“Làm sao không giống?” Trần Long quay lại hỏi.
“Tất nhiên là… Thôi không có gì?”Bích vội vàng lắc đầu.
…
Cộc! Cộc!
“Vào đi!”
“Dạ! Bà chủ tịch cho gọi tôi ạ?”
“Ừm! Cô làm việc ở đây đã hai năm đúng không?”
Ngân nghe vậy liền hốt hoảng, quả nhiên Trần Long không có lừa ta. Bà chủ tịch sau khi tâm sự xong với con dâu liền nghĩ cách giải quyết ta.
“Dạ! Tôi đã làm việc ở đây vừa tròn hai năm, cộng thêm ba tháng thực tập.”
Hạnh còn đang chần chừ không biết nên nói như thế nào thì Ngân vội vàng lên tiếng.
“Thưa bà chủ tịch! Chuyện lúc trước tôi đã thương lượng xong với cậu Trần Long, chúng ta bây giờ là cùng một phe, tôi sẽ không đem chuyện này nói ra ngoài đâu ạ!”
Phốc…
Nguyễn Hồng Hạnh trên đầu đầy dấu hỏi, chuyện là thế nào?
Làm sao lại đi thương lượng với Trần Long, còn có Trần Long là ai?
Chúng ta cùng một phe là cái quỷ gì à?
Mặc dù trong đầu nổi lên vô số sóng to gió lớn, nhưng bởi vì đã ngồi trên ghế chủ tịch lâu năm, Hạnh vẫn giữ được vẻ ngoài bình thản:
“Rốt cuộc cô đã làm gì? Thành thật nói rõ đầu đuôi xem nào!”
“Dạ! Lúc đó sau khi bà chủ tịch kéo con dâu vào phòng tâm sự thì Trần Long hắn….”
Ngân biết Trần Long là người của bà chủ tịch cho nên cô đem tất cả mọi chuyện đều thành thật khai báo rõ đến từng chi tiết.
Hạnh càng nghe càng kinh hãi, chờ đến khi Ngân nói đến đoạn hai người trong nhà vệ sinh, Hạnh thất thố đến mức đập bàn.
Mả mẹ nó!
Sống lâu như vậy nhưng Hạnh vẫn là lần đầu tiên gặp người to gan tới mức dám ở ngay bên cạnh dùng tên tuổi của cô biên chuyện.
Có thể là câu chuyện này lại hợp lý tới mức bản thân cô nghe xong cũng xuýt nữa tin là thật, chỉ là phút cuối nhớ lại bí mật của con trai, cô mới có thể khẳng định Trần Long đang bịa đặt.
Mà cũng lúc này, nhìn thấy bộ dạng thất thố đến văng tục của bà chủ tịch, Ngân thực sự kinh hãi.
Đây vẫn là thường ngày cao lạnh uy nghiêm bà chủ tịch sao?
Cái này lại thêm một
bí mật động trời à!
Ngân hốt hoảng, cô cảm giác hôm nay bản thân mình giống như đạp trúng một cái chốt, bí mật cứ liên tục bị vén mở làm cho Ngân khóc không ra nước mắt.
Mạng nhỏ của cô thật không gánh được những bí mật này à!
Nguyễn Hồng Hạnh lồng ngực phập phồng một lúc lâu sau đó lên tiếng:
“Nói như vậy là Trần Long hứa sẽ đảm bảo cho cô?”
“Dạ!”Ngân khẽ trả lời, cái đầu vẫn cúi gằm, chưa dám ngẩng đầu lên.
“Hắn còn nói sau này để cô làm thư ký riêng cho hắn? Hắn còn quên đề cập đến việc ai trả lương cho cô có đúng hay không?”
“Dạ!”
“Được rồi! Cô đi ra ngoài làm việc đi!”
“Dạ! Cảm ơn bà chủ tịch! Tôi nhất định sẽ làm bà và cậu Trần Long hài lòng!”
Phốc…
Hạnh nghe xong kém chút phun ra môt ngụm lão huyết, từ bao giờ mình lại ngồi ngang hàng với một thằng nhóc học sinh?
Có điều nhìn thấy thảm trạng của Ngân, Hạnh không đành lòng vạch phá.
Cô gái nhỏ à! Làm sao đã 25 tuổi đầu còn bị một thằng nhóc lớp 12 lắc lư?
Lại bị lừa đến cả chì lẫn chài, thân thể đều đưa ra…
Có điều thằng nhóc kia đầu óc tinh ranh như vậy xem ra cũng không phải người thường đi, cô đi theo nó cũng chưa chắc là chuyện xấu đi.
Còn có Trần Long thằng này cũng quá vô sỉ đi? Đem thư ký của người ta ngoặt chạy thế nhưng còn không chịu ra tiền trả lương à!
Nghĩ tới điểm này, Hạnh liền bật cười, mặc dù quá trình thật bị một thằng nhóc tên là Trần Long cho bẻ cong lắt léo nhưng kết quả này thật là kết quả cô mong muốn nhất.
Cô thật là muốn bịt miệng Ngân, cô thậm chí đã quyết định xong nếu dụ dỗ không được thì sẽ dùng một chút thủ đoạn, cho dù là bị mang tiếng xấu cô cũng sẽ không để danh tiếng của con cái bị phá hủy.
Cho nên khi nghe xong những việc Trần Long đã làm, tuy biết là bản thân mình bị lợi dụng thế nhưng Hạnh vẫn vui vẻ thuận nước đẩy thuyền.
Có điều cái này Trần Long vẫn phải điều tra một chút.