Trần Long đang cười híp mắt nhìn xem kịch vui thì khuôn mặt đột nhiên cứng đờ.
Điện thoại rung lên, tin nhắn đến:
Cục cưng (Kiều Linh): Về nhà học bài nhanh! Ngơi em ra cái là lại chạy đi chơi rồi?
Tê! Đây là muốn bị vợ quản tiết tấu sao?
Làm sao mà qua một đêm mà Kiều Linh có thể thay đổi một cách chóng mặt đến như vậy?
Chả là bây giờ không phải đang là cuối tháng 5 sao? Theo lịch trình thì hơn một tháng nữa là kỳ thi đại học, tầm quan trọng của kỳ thi đại học không cần nói cũng biết, có thể là Trần Long kiếp trước đã 25 tuổi à.
Cục cưng: Làm sao không trả lời? 15 phút nữa không có mặt ở nhà liền tự gánh chịu hậu quả!
Phốc…
Cái này ta nên tìm ai đòi lý lẽ?
Trần Long cảm thấy bản thân mình thật xui xẻo, xuyên việt không chọn thời điểm.
Làm sao không phải xuyên qua vào thời điểm thi đại học xong? Khi đó có phải hay không là được xõa thoải mái, có thể chuyên tâm 100% vào công cuộc chơi hỏng thế giới?
Nói thì nói vậy, Trần Long vẫn vội vàng đứng lên chạy một mạch về nhà, quãng đường khá gần nhưng Kiều Linh chỉ cho có 15 phút cho nên Trần Long cũng phải mở hết tốc độ.
Chạy về tới phòng, Hoàng Yến đứng ngoài, vừa thấy Trần Long, cô liền mở miệng trêu chọc.
“Cày đêm nên mệt hả?”
Trần Long ngó thấy Kiều Linh còn ở trong nhà cho nên lướt qua Hoàng Yến, khi gần tới người cô, hắn đưa tay chụp mạnh vào mông cô một cái.
“Đừng quên hôm qua ai là người cầu xin tha thứ?”
Hoàng Yến nghiến răng nghiến lợi nói:
“Em không trị được anh thì có Kiều Linh trị được anh!”
Nói xong, cô lớn tiếng nhìn vào trong nhà:
“Kiều Linh! Bạn trai cậu đi tán gái về rồi!”
Phốc…
Trần Long lảo đảo đi vào trong phòng, Kiều Linh cũng không vì câu nói đùa của Hoàng Yến mà nổi giận, cô đem Trần Long kéo đến gần một cái bàn, trên bàn là mấy quyển sách dày cộp.
Nhìn bên cạnh còn có thêm một sấp dày tài liệu phô tô, Trần Long muốn rớt nước mắt.
Đây là muốn luyện thi đại học sao?
“Sắp thi rồi! Thời gian này anh bớt bớt đi ra ngoài, chịu khó ở nhà ôn luyện hết đống tài liệu này.”
Giọng nói rất ôn nhu mang theo nài nỉ làm cho Trần Long không nỡ mở miệng từ chối.
“Tốt! Anh học bài!”
Trong đầu thầm hạ quyết tâm, một khi thi đỗ trường nào thì chơi hỏng trường đó.
Trước khi chơi hỏng thế giới liền đem trường học chơi hỏng.
Kiều Linh sững sờ, Trần Long trước kia cũng rất chăm học thế nhưng đầu óc không được nhanh nhạy cho lắm, cứ cầm quyển sách lên là ngủ gật cho nên càng ngày càng bài xích việc học.
Nhất là khoảng thời gian gần đây, Trần Long thậm chí đã không ít lần nói bóng nói gió ám chỉ cho Kiều Linh biết rằng hắn rất có thể sẽ trượt đại học, hắn có thể sẽ không còn đi học nữa…cho nên cô nghĩ hắn thậm chí đã quyết định không thi đại học.
Lần này Kiều Linh cũng là ôm một chút hi vọng thử thuyết phục hắn một lần, tất nhiên cô đã chuẩn bị rất nhiều lời khuyên hữu ích, lời động viên…tất cả gặp Trần Long thốt ra một chữ ‘tốt’ liền quay hết trở về.
Trần Long cười cười:
“Tưởng gì chứ thi đại học…. Chuyện nhỏ như con thỏ!”
“Việc bất thường ắt có trá” Hoàng Yến bên cạnh thốt lên.
Trần Long trừng mắt nhìn qua: “Chuyện của vợ chồng người ta, em xen vào làm gì? Hừ!”
Kiều Linh cũng lên tiếng:
“Đúng vậy! Trần Long đều đồng ý sẽ học tốt, chúng ta chỉ cần cổ vũ là được.”
Hai cô gái nhanh chóng rút đi, Trần Long nâng lên quyển sách dày cộp, mở đại một trang, ánh mắt trừng nhìn thẳng một bộ rất chăm chú, thế nhưng tinh thần sớm đã chìm vào giao lưu với hệ thống.
“Hệ thống! Ta muốn lướt web!”
“Một tiếng 5 điểm phản diện, một đêm ưu đãi 20 điểm phản diện.”
Phốc!
“Trước cho ta 10 tiếng!”
“Điểm phản diện -50!”
Mặc dù không đáng là bao, nhưng hệ thống nhân lúc cháy nhà hôi của làm cho Trần Long quyết tâm văng tục một hồi đem
toàn bộ kiếm trở về.
Lúc này, trong đầu Trần Long hiện lên một cái màn hình, Trần Long có thể tùy ý thao tác giống như máy tính bảng vậy.
Trước đem trò chơi kiểm tra một lần, đây là nguồn thu nhập chính hiện nay, trước kia hắn còn thật chưa có làm qua ngành này cho nên còn không tự tin tới mức chỉ cần vung tay vất đó, tiền sẽ tự đến.
Cho nên cần phải liên tục giám sát nhằm phát hiện vấn đề kịp thời.
Hội nhóm Đột Kích mới qua 3 tiếng đồng hồ liền thêm gần 100 bài viết mới!
Có chuyện, nhất định là có chuyện.
Tiến vào diễn đàn, hắn lập tức nhìn thấy gần như tất cả các bài viết đều kèm theo hình ảnh khá quen thuộc.
Đây không phải là giao diện quay báu vật của Đột Kích sao?
Cũng phải! Ta vừa mới mở nạp tiền, quay báu vật tính năng này còn kèm theo yếu tố đỏ đen cho nên mọi người bàn luận sôi nổi nhất cũng không có gì lạ.
Báu vật hiện tại Trần Long cũng chỉ mở 3 món, đó là M4A1, RPK, AWM, cả ba món tương ứng với ba loại súng đều mang skin Red Dragon, hay nói thông tục gọi là rồng đỏ, đối với thời điểm ban đầu khi mà người người đều dùng súng thường, ba cái bảo vật này tuyệt đối đều có sức hấp dẫn trí mạng.
Nhìn qua gần 100 bài viết mới, đang được tung hô nhiều nhất là một cái bài viết ngắn gọn thế này:
_ Nhịn ăn sáng, kết quả (hình ảnh).
Đơn giản chỉ là hình ảnh chụp kho đồ, trong kho đồ nằm ngay ngắn ba khẩu súng đỏ lòm làm cho người xem không khỏi hâm mộ.
_ Thật là một con tinh trùng may mắn!
_ Chúc mừng!
_ 100 quả toàn mũ chống đạn (khóc).
_ Tài khoản bán sao? Ta sẽ ra giá cao.
+ Ta ra giá cao hơn.
+ Cao hơn + 1.
…
Tê dại! Chơi game của ta còn muốn kiếm tiền? Nghĩ thật là đẹp!
“Các tay súng thân mến! Để hạn chế người xấu lừa đảo qua hình thức mua bán tài khoản, NPH quy định mỗi một số CCCD chỉ được đăng ký một tài khoản!”
Đem thông cáo dán lên trên đầu, chỉ vài phút trôi qua liền nhận được gần 1000 like và hơn 100 đầu bình luận, Trần Long cười, đang định đóng lại hội nhóm thì khuôn mặt cứng ngắc.
Không biết từ đâu một làn sóng thành viên tràn vào, bắt đầu thả phẫn nộ.
_ Không có trải nghiệm vui vẻ gì hết (phẫn nộ).
_ Quay mấy trăm quả đéo ra lại còn đéo cho mua tài khoản, NPH định để chúng ta chơi súng lục đến bao giờ? (Dao bầu).
_ Xin cái địa chỉ, ta mang can dầu tới thông chết mẹ bay!
…
Phốc…
Người chơi bây giờ ngông cuồng như vậy? So với trùm phản diện còn phản diện.
Coi bộ trò chơi mới ra mắt chưa tới một ngày nhưng cũng làm không ít người sụp đổ, Trần Long rất chờ mong cuối tháng hệ thống tổng kết cho ra bao nhiêu điểm phản diện.