Note: Không song tính, truyện chỉ được đăng tại Wattpad, vui lòng ủng hộ tác giả.
(Hồi đấy tôi viết có truyện song tính có truyện không, chap này không có nhưng mấy chap sau có nha)
———————————————————-
Bạch Hà là sinh viên mới ra trường, chân ướt chân ráo đi tìm công việc ở trên thành phố, cũng rất may là cậu được nhận vào chi nhánh của một công ty lớn. Mặc dù chỉ là một chi nhánh nhỏ nhưng tiền lương đủ để nuôi sống một cậu trai quê như cậu.
Mấy ngày nay mọi người đều bận rộn vì ông lớn sắp về kiểm tra, nghe đâu là con trai của chủ tịch Mã, hại cậu phải thức thâu đêm suốt sáng để hoàn thành lượng công việc gấp đôi. Hôm nay vì để tiết kiệm tiền mà cậu đi xe bus đi làm, cậu đi từ rất sớm, bên trong khoang xe mới đầu thì rộng rãi nhưng người đi vào ngày càng nhiều nên làm cho khoang xe ngày càng chặt hẹp. Bạch Hà bị dồn vào một góc khuất trong cùng, lại bị người đàn ông to lớn chắn phía sau, phía trước lại là buồng lái, hại cậu muốn lui cũng không lui được, tiến lên lại càng không được nhưng người đàn ông cơ hồ lại muốn tiến lên phía trước, hông hắn dán lên trên mông cậu, tuy đều là đàn ông nhưng trong tư thế như này thì thật kì quái. Cậu đưa tay ra sau đẩy đẩy hắn, í bảo hãy lùi ra sau một tí, mặt cậu vẫn hướng lên phía trước không dám quay lại nhìn.
Phía này, Mã Điền càng nhìn tay cậu càng nổi lên hứng thú muốn ngược đãi, tay cậu thật mềm, thật mịn, nếu sờ vào thằng em hắn, chắc hẳn là rất sướng, khuôn mặt hắn tối sầm lại. Nghĩ tới đây, dương vật trong quần bắt đầu ngoi lên, chĩa hẳn vào kẽ mông cậu, Bạch Hà a lên một tiếng, muốn nhích lên phía trên nhưng eo bị người đàn ông giữ chặt lại, hắn càng thêm kéo cậu lại gần mình, chiếc mông mềm mại bị ép lên trên đũng quần hắn, lõm thành một khối.
\”Mẹ kiếp\”.
Giọng hắn khàn lại vì dục vọng
\”Tránh… Tránh ra đi\”.
Phía này Bạch Hà bị doạ muốn khóc, cậu không dám kêu lên, suy cho cùng cậu cũng là con trai, chẳng lẽ phải nói cho mọi người biết cậu bị một tên sắc lang quấy rầy, huống hồ người phía sau và còn ăn mặc rất lịch sự, chắc là cũng làm nhân viên văn phòng giống cậu. Chỉ còn một trạm nữa là đến nơi, Bạch Hà mày phải nhịn phải nhịn. Mã Điền nhìn người trong lòng cúi đầu xuống, hai bàn tay cậu bám chặt lấy thanh cầm tay, tựa hồ còn đang run rẩy.
Hắn đưa tay mình lên từ từ vén áo sơ mi cậu, một tay giữ chặt eo, tay hắn chạm vào bầu vú mềm mại, hai hạt lựu cương cứng vì dục vọng, thấy người phía trước không dám làm gì, hắn được nước lấn tới, ngón tay hắn gẩy gẩy đầu vú rồi ngắt mạnh một cái đau điếng, Bạch Hà đang mím môi nãy giờ xém chút nữa là la lên, hai bàn tay đang nắm thanh cầm đưa lên bịch chặt miệng, biểu cảm của cậu bây giờ thật muốn làm cho người ta nổi dậy ham muốn bắt nạt.
\”Dâm đãng\”.
Hắn thủ thỉ vào vành tai đã đỏ của cậu. Bàn tay hắn vẫn xoa xoa, nắn nắn hai bầu ngực mềm mại, dưới lớp áo sơ mi trắng, đầu vú bị nhéo đến nỗi đỏ ao, da cậu thật sự rất trắng lại càng tô thêm sắc tình cho điểm mẫn cảm ấy. Hông hắn càng ngày càng áp sát vào hoa huyệt, dương vật cương cứng đỉnh khẽ vào kẽ mông cậu.