[Đm] Tập Hợp Các Đoản – Giam Cầm (1) – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 5 tháng trước

[Đm] Tập Hợp Các Đoản - Giam Cầm (1)

Vì ngồi trên xe tận mấy tiếng đồng hồ nên Đỗ Ninh có chút mệt mỏi. Khi đến được chỗ cần đến cũng là lúc lên giờ trưa.

Đỗ Mộc thấy Đỗ Ninh từ xa đi lại liền mừng chạy ra đón.

\”Em, em không sao đấy chứ\”.

\”Hì, không sao cả\”.

Đỗ Ninh xua xua tay ra vẻ vẫn ổn.
Đúng vậy, cậu tìm được anh trai của mình rồi. Chỉ là khi gặp được anh vẫn còn trong tình trạng hoảng loạn vội đưa địa chỉ cho cậu rồi chạy đi. Trong đó có ghi rõ số điện thoại và dặn dò kĩ là không được nói với ai, vì lo lắng cho anh nên cậu quyết định làm theo. Bây giờ thấy anh trai vui vẻ trở lại, cậu cũng bớt phần nào lo lắng.

\”Bụng anh hình như to lên rồi\”.

\”Ừm\”.

Đỗ Mộc cười trừ dùng tay xoa xoa bụng mình. Anh mang thai rồi, cậu cũng biết vì cả hai đã trao đổi với nhau qua tin nhắn. Cha đứa bé là ai thì vẫn còn là một dấu chấm hỏi lớn. Tuy tò mò nhưng Đỗ Ninh vẫn rất hạn chế nhắc về chuyện cũ, sợ làm anh nhớ lại chuyện không vui, điều duy nhất cậu có thể làm bây giờ là ở bên chăm sóc anh.

\”Đi đường xa có mệt không, vào nhà tắm rửa đi rồi ăn cơm\”.

\”A, dạ được\”.

Căn nhà cấp 4 được xây dựng theo kiểu xưa, tuy cũ kĩ nhưng được dọn dẹp đầy đủ nên rất sạch sẽ, tạo cho người khác cảm giác ấm cúng. Căn nhà này lại không quá to, và có ba phòng. Đây là tài sản duy nhất của bà ngoại để dành lại cho hai anh em cậu có chỗ nương tựa khi gặp chuyện.

Ngày qua ngày cả hai vẫn sống một cuộc sống bình dị như thế. Vì ở đây là làng quê nên rất khó kiếm được công việc có lương tốt như thành phố. Ban ngày Đỗ Ninh trồng rau để đem bán, nếu ai cần người giúp cậu đều đi. Nhờ vào tiền tiết kiệm lúc còn làm ở Lâm Gia nên cuộc sống tạm thời không quá thiếu thốn. Đỗ Mộc thường ở nhà làm việc nhà, lúc cái thai còn nhỏ anh cũng thường ra đồng giúp cậu, nhưng càng ngày nó càng lớn nên rất bất tiện.

Cậu biết Đỗ Mộc rất kị Lâm Gia, mỗi lần nhắc đến anh cũng đều giật bắn người. Vì từng gặp chuyện ở thành phố, nên Đỗ Mộc có vẻ khá sợ về nơi ở cũ. Đỗ Ninh cũng hiểu cho anh, cậu dự định chờ anh từ từ hồi phục tinh thần rồi sẽ lên thành phố làm lại từ đầu. Chắc là không thể quay trở về Lâm Gia rồi, cậu khá nhớ Lâm Trạch, không biết thằng bé học hành ra sao rồi nhỉ, có khoẻ mạnh không, cũng đã bốn tháng rồi mà.

Hôm nay, vẫn như mọi ngày Đỗ Mộc loay hoay ở trong bếp từ sáng, liền nghe tiếng cửa mở, tiếng bước chân chậm chạp tiến vào, anh liền chạy ra đón.

\”Em về sớm…\”.

Vừa thấy người phía trước, anh liền trợn trừng hai con mắt, há hốc mồm dáng vẻ không ngờ tới.

\”Lâm Việt… Sao… Sao anh\”.

Người đàn ông to lớn càng tiến lại gần. Con mắt diều hâu của hắn hết nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của anh, lại nhìn xuống chiếc bụng to bất thường. Đỗ Mộc lùi lại đằng sau, khuôn mặt trái xoan giờ đây đã lấm tấm mồ hôi, anh đã khóc tựa bao giờ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.