[Đm] Tập Hợp Các Đoản – Đàn Em – Botruyen
  •  Avatar
  • 52 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Đm] Tập Hợp Các Đoản - Đàn Em

\”Tự Lam, anh mau xem bài luận của em ổn thoả chưa\”.

\”Ổn rồi, ngày mai nộp à\”.

\”Vâng\”.

Tự Lam nhìn Nhược Đông đang cau mày kiểm đi kiểm lại bài của mình trên màn hình laptop có chút buồn cười.

\”A… Em làm gì vậy\”.

Tự Lam giật mình ngả người về đằng sau dùng tay che mái tóc mình lại.

\”Em chỉ muốn nhìn rõ mặt anh thôi, tóc che khuất mắt rồi…\”.

\”Anh không thích ai chạm vào mái tóc mình nhỉ\”.

\”À… Ờm… Khó nói lắm… Haha\”.

Anh đã nói vậy thì Nhược Đông cũng thôi tò mò, cậu ta ngồi nghịch tóc của mình nhìn anh chăm chú đến nỗi tuy đã thân nhau nhưng Tự Lam có chút ngại, đỏ cả mang tai.

\”Anh đáng yêu thật đó\”.

\”Anh mà là con gái thì em đã tán anh rồi\”.

\”Ách… Nếu vậy thì em sẽ bị gì từ chối rồi\”.

Nhược Đông ôm lấy canh tay anh lay lay.

\”Gì chứ… Anh nỡ từ chối cậu trai đáng yêu như em sao\”.

Tự Lam cười trừ xoa đầu cậu như đang an ủi. Cây bút trên tay anh bỗng rơi xuống nền nhà, Tự Lam bị đụng trúng khá mạnh.

\”Xin lỗi\”.

Giọng nói quen thuộc vang lên, không một tí hối cải. Cả hai xoay người về đằng sau, Tự Lam chạm mắt với Thiếu Dương, hắn không chớp mắt nhìn anh nói lời xin lỗi. Không hiểu sao, Tự Lam có chút chột dạ cứ như mình làm sai chuyện.

\”À à… Không sao\”.

Minh Triết bá vai Thiếu Dương cười cười xin lỗi bảo vô tình thôi.

Bầu không khí có chút quỷ dị. Nhược Đông cau mày khó chịu hỏi anh có sao không.

\”Ỉ mình nổi tiếng thì hay lắm sao\”.

Tự Lam lắc lắc đầu nhìn Thiếu Dương ngồi cách mình 3 người. Ghét anh đến vậy sao.

Cũng may, giảng viên bước vào đã kéo hồn anh từ trên mây trở về. Tự Lam nhìn khẩu hình miệng của thầy giáo lúc đóng lúc mở có chút buồn ngủ vì hôm qua anh đâu có ngủ sớm. Triết học Mác gì chứ, muốn ngủ quá. Mí mắt Tự Lam không thể mở lên, anh gật gù rồi gục xuống bàn lúc nào không hay.

\”Này, này, anh ơi\”.

Tự Lam dụi mắt ngẩn đầu dậy, ngây ngốc nhìn chung quanh. Phòng học chỉ còn lác đác vài người.

\”A\”.

Anh mới biết mình ngủ quên trong tiết học, mọi người hầu như đi ăn cơm trưa hết rồi. Cái gì vậy chứ, anh chưa từng ngủ gục trong giờ.

\”Đi ăn cơm thôi anh\”.

Tự Lam nhìn vẻ mặt Nhược Đông mỉm cười có chút xấu hổ.

\”Được, em xuống trước đi, anh muốn đi rửa mặt chút\”.

Lúc bước xuống nhà ăn đã thấy Nhược Đông ngồi đợi sẵn. Phải nói là Tự Lam rất may mắn khi có cậu làm bạn, dáng vẻ anh rất rụt rè, tóc lại che mắt tạo cảm giác cho người đối diện cảm thấy rất kì quái, rất kì cục. Chỉ có cậu là nguyện ý làm bài nhóm chung với anh, lâu dần trở thành bạn bè. Tính tình Nhược Đông rất nhiệt tình cởi mở nên có rất nhiều bạn bè, anh hâm mộ cậu chết đi được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.