[Đm] Tập Hợp Các Đoản – Bạch Nguyệt Quang – Botruyen
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 5 tháng trước

[Đm] Tập Hợp Các Đoản - Bạch Nguyệt Quang

Note: Có song tính, 1×1.
———————————————————–
Ở trường cấp ba Đại Thành không ai là không biết tới Mạc Việt, có ba mẹ là nhà tài phiệt, chú lại là hiệu trưởng nên chả ai dám đụng đến hắn, là kẻ có quyền có thế nên có hơn nửa số nam sinh trong trường là bạn bè. Mạc Việt lại được ông trời ưu tiên cho nhan sắc, khuôn mặt góc cạnh với những đường nét sắc bén, tuy có phần hơi đểu, bù lại rất được lòng nữ sinh.

Còn Phương Mộc thì ngược lại, cậu dáng dấp thấp bé, tuy khuôn mặt khá thanh tú, thuộc kiểu người không thích chơi thể thao nên có rất ít bạn bè, nam sinh trong trường càng không thích kiểu người ẻo lã như cậu, nếu không phải Phương Mộc có điểm số cao nhất trường thì chắc có lẽ cũng không ai chú ý.

Hôm nay trong lúc ăn trưa, Phương Mộc bị một đám nam sinh rủ đi chơi bóng rổ, thực chất chỉ muốn cậu làm tay sai đi nhặt bóng nhưng cậu từ chối cũng không tiện lắm, huống hồ trong đội bóng còn có người mà cậu thích, Phương Mộc liền gật đầu đồng ý.

Đúng như cậu dự đoán, nhưng không sao đối với cậu nhặt bóng đỡ hơn là vô sân nhiều lại có thể thong thả nhìn người bên trong chơi, phía này Mạc Việt đang chơi rất hăng nhưng cũng ý thức được có người đang nhìn mình, hắn đánh một vòng cung cho bóng vào rổ nhanh chóng kết thúc trận đấu, phía sau nữ sinh hét lên đầy ngưỡng mộ, nhiều nữ sinh chạy lại đưa nước cho hắn. Mạc Việt quay đầu lại thì không thấy bóng dáng người hồi nãy nhìn mình đâu, mà thôi kệ đi.

\”Đội trưởng, muốn đi làm một kèo với tụi này không?\”.

 \”Thôi, tôi ở lại tập luyện một lát các cậu đi đi\”.

Thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc nên bọn họ cũng không nhiều lời. Bên trong phòng để đồ, Phương Mộc đem bóng cất ngay ngắn vào chỗ cũ, vì mọi người đã về hết nên các ngăn tủ đã chống trơn chỉ chừa lại ngăn của Mạc Việt, chiếc áo của hắn bị văng bừa vào bên trong, bên trên áo còn vương lại mồ hôi.

Vừa nãy, cậu nghe nói họ đã đi chơi hết rồi, cái áo này chắc là bị hắn bỏ quên lại, cậu sờ một chút chắc không sao nhỉ. Nghĩ rồi Phương Mộc đưa chiếc áo lên ôm rồi ngửi, mùi hóc môn nồng đậm của đàn ông sộc lên mũi cậu. Vốn dĩ cậu cũng không phải là nam sinh bình thường, phía dưới cậu còn có một bộ phận của con gái chưa phát dục đầy đủ, ngày bé thì không sao, nhưng càng lên cái bướm ngày càng ngứa ngáy, đôi lúc còn chảy dịch nhờn, bởi vì cơ thể dị dạng này mà ba mẹ không thích cậu cho lắm, chỉ có anh trai là thật lòng thương yêu cậu. Lúc trước khi bước vào cấp ba, Phương Mộc vẫn nghĩ mình sẽ lấy vợ rồi sinh con như nam nhân bình thường, nhưng từ khi gặp Mạc Việt cậu liền biết cậu không xong rồi.

Chỉ vì quá chú tâm đến chiếc áo trước mắt, mà Phương Mộc quên để ý đến trong phòng còn có người, mắt cậu cứ chăm chăm chú ý đến cánh cửa mà quên để ý sau lưng, phía này nam nhân từ phòng thay đồ bước ra đã thấy một cậu thiếu niên ngồi quay mặt với mình. Trên tay còn cầm chiếc áo của hắn, vốn là người ưa sạch sẽ nên Mạc Việt rất ghét khi ai đụng vào đồ của mình mà chưa được sự cho phép, nhưng thấy thiếu niên trước mặt lại không nỡ khó chịu với cậu, nhìn phía sau là biết cậu là típ người nhỏ nhắn, hai chân dài cân đối co lại tựa vào ngực, dáng người mảnh khảnh khác xa với kiểu người vạm vỡ như hắn, hắn biết người trước mắt, cậu tên là Phương Mộc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.