Sáng sớm ánh mặt trời xuyến thấu qua tấm kính bẩn thỉu của cửa sổ, ánh dương chiếu rọi trên mông đít Đinh Nhị Cẩu, đang hưởng thụ cảm giác ấm áp từ phía sau, đột nhiên hắn cảm thấy trên mông bị thốn đau, sợ tới mức Đinh Nhị Cẩu lập tức ngồi dậy.
– Chị Phượng Ny, chị sao vào đây! Nhanh chút đi ra ngoài, tôi chưa có mặc quần áo đâu.
Đinh Nhị Cẩu giống như cô gái trẻ, cầm lấy quần áo che chắn trước ngực mình.
– Giỏi lắm Nhị Cẩu, cậu làm chuyện tốt lắm, nói, tối hôm qua đã làm gì, chị nấu cơm cho cậu ăn, lo nước cho cậu uống, thế mà đền đáp chị như thế hả, cậu không còn muốn sống nữa phải không?
Lý Phượng Ny gương mặt phẫn nộ, trong tay cầm cái tua-vít chỉ trỏ, Đinh Nhị Cẩu sợ tới mức dùng cái chăn che lại thân thể của mình, hắn giờ mới phát hiện vừa rồi cái mông đau đớn là do đầu tua-vít đâm vào!
– Chị Phượng Ny, bớt giận lại đã, chị hãy nghe tôi nói, nếu chị nghe xong, mà vẫn còn muốn đâm tôi, chị cứ việc, đâm một trăm lỗ thủng tôi cũng không có một câu oán hận.
– Cậu nói đi, nếu nói nghe không lọt lổ tai, cẩn thận cái mông của cậu.
Lý Phượng Ny chưa hết giận nói, tin tức trong thôn truyền đi rất nhanh, sáng sớm, chủ yếu từ những người đi lang thang trên đường rỉ tai nhau nghe, buổi tối hôm qua Vương Lão Hổ thua bài sạch sẽ không còn cái gì! Đến cả vợ mình cũng mang đáng cược thua luôn từ tay Đinh Nhị Cẩu ở đồn cảnh sát thị trấn Lâm Sơn, hôm nay sẽ đi sang tên, giống như như là thua mất chiếc xe, còn bị buộc phải đi phải sang tên.
Lý Kiến Thiết đi ra ngoài dạo quanh một vòng, đây là thói quen từ khi ông làm bí thư chi bộ, ông cũng nghe đến chuyện này, liền nổi trận lôi đình, phăm phăm đi về nhà kể lại cho Lý Phượng Ny nghe, sau khi biết được ngọn ngành, cô trong lòng đau khổ, xấu hổ, xăn quần đi tìm Vương Lão Hổ hỏi cho ra lẽ, nào ngờ vừa về, bước vào nhà Vương Lão Hổ, thấy hắn giống như là còn choáng váng, không từ mà biệt, chỉ nói một câu:
– Chúng ta ly hôn!
Cảnh tượng bất ngờ như vậy, khiến Lý Phượng Ny trong lòng cảm thấy bất nhẫn, dù sao cũng là vợ chồng mấy năm qua, nhưng khi nghĩ đến tên chồng hỗn đản này, xem mình như món hàng mang đi cầm bán, bộc phát giận không chỗ phát tiết, cũng may là người thắng là Đinh Nhị Cẩu chứ không là người khác, vì thế cô tay cầm một cái tua-vít, thẳng đến ủy ban thôn tìm Đinh Nhị Cầu trút giận.
– Chị Phượng Ny, tôi nhìn thấy chị chịu đau khổ khi ở với Vương Lão Hổ, trong lòng tôi rất khó chịu, cho tôi được thanh minh lại chuyện vừa rồi, chị nói xem chị như món hàng mang đi cược tới cược lui là không đúng! Mục đích tôi đến đánh bài cược với Vương lão Hổ là tìm cách giải thoát cho chị xa rời khỏi hắn, đem chị đánh cược như món đồ với tôi đó là ý của Vương Lão Hổ.
– Cậu còn dám mạnh miệng nói, chị không thể không đâm chết cậu!
Lý Phượng Ny nói xong đâm liền, cô lập tức cầm tua-vít xông tới, nhưng lại xui xẻo, vì Đinh Nhị Cẩu hốt hoảng lăn tránh, cô vướng cái chăn ngã xuống giường, còn Đinh Nhị Cẩu nằm đè lên, tay thì chụp cứng cây tua-vít, nên nằm ở trên người Lý Phượng Ny.
Lúc mới bắt đầu đè, ai cũng đều không có phát giác tư thế như thế này có gì không ổn, nhưng theo động tác Lý Phượng Ny uốn tới ẹo lui, thì giờ mới phát hiện cục diện khá..nhạy cảm, Đinh Nhị Cẩu do khi ngủ cởi hết quần áo trên người, nên thân thể trần truồng nằm trên người Lý Phượng Ny, hiện ra hết khí chất của một người đàn ông trẻ tuổi, cơ thể rắn chắc đủ để hấp dẫn mỗi một người đàn bà.
– Buông ra, nếu không buông chị la lên gọi người tới, cậu làm cảnh sát, có cảnh sát nào..ức hiếp phụ nữ như thế này.
Lý Phượng Ny nhỏ giọng uy hiếp nói, cô thấy khuôn mặt mình nóng lên, một loại cảm giác thiếu vắng đã lâu chợt ập về, đó là bị một người đàn ông áp dưới thân thể của mình lúc giao hoan, mỗi một tế bào trong cơ thể như giãn nỡ ra, giống như là hạn hán đã lâu, đất đai khô cằn đang cần nước tưới, khát vọng một trận mưa dần thấm lâu cho đất đai được đẩm nước.
– Chị Phượng Ny, tôi thích chị từ ngay từ lần đầu tiên thấy chị, nhưng khi đó tôi không dám nói, tôi sợ chị coi thường tôi, xem tôi là một kẻ không đáng giá, chị là người phụ nữ tốt như vậy, tại sao lại phải gả cho tên khốn kiếp Vương Lão Hổ kia, tôi ghen tị với hắn, cho nên tôi muốn hủy diệt hắn, khi đó chị sẽ được giải thoát tự do, hiện tại thì tạm ổn lắm rồi, là hắn chủ động ly hôn chị, sau khi ly hôn, trong thôn không ai cười nhạo chị, vì trong chuyện này chị hoàn toàn thụ động không biết, đây là lỗi của Vương Lão Hổ nên buộc chị phải ly hôn, chị đã đã hết lòng với hắn đến ngày hôm nay rồi.
– Trước tiên thả chị ra đã, cậu đè chị nặng muốn chết nè.
Tuy rằng mỗi câu nói của hắn, đã chạm đến tim của cô, nhưng mỗi phụ nữ đều có sự căng thẳng, ngượng ngùng riêng của từng người, lúc này bị một người đàn ông áp trên thân thể của mình, cô thật sự là lúng túng!
– Không được, chị Phượng Ny, chị hãy nghe tôi nói hết đã, chỉ một lần này thôi, từ rày về sau. Tôi sẽ không bao giờ nói lại lần nữa!
– Cậu nói đi, chị đang nghe đây!
Lý Phượng Ny trả lời, làm cho Đinh Nhị Cẩu như được thêm sự cổ vũ, nhưng trong bất chợt, Đinh Nhị Cẩu thấy được được nói nhiều như vậy không tốt lắm!
Mẹ kiếp! Có nói yêu thương một vạn lần cũng không bằng một lần hành động, để làm cho người ta khắc sâu vào trong lòng, cho nên hắn đình chỉ lại mọi động tác, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Lý Phượng Ny, mặt của hai người chỉ cách tầm chừng một gang tay thôi, khoảng cách gần như vậy tại sao không thể phát sinh cái gì?
Lý Phượng Ny đột nhiên có cảm giác không an toàn, loại cảm giác này không có tồn tại lâu.
Ngay lúc Lý Phượng Ny ngây người trong nháy mắt đó, Đinh Nhị Cẩu hai tay ôm lấy đầu cô, hướng môi cô hôn tới, Lý Phượng Ny kinh ngạc trợn to hai mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu, cô không tin đứa bé này, lại to gan như vậy, nhưng trên thực tế chính là như vậy, cô thật sự đã bị một tên trai trẻ hôn lên đôi môi thơm của mình.
Đinh Nhị Cẩu hơi thở trở nên nặng hơn, đây là lần thứ hai hắn hôn môi phụ nữ, một chút kinh nghiệm cũng chưa có, lần trước là Điền Ngạc Như giống như là cưỡng hôn hắn, lần này ngược lại hắn đang cưỡng hôn Lý Phượng Ny, có thể nói, hắn đã biết được, hôn môi cảm giác tuyệt vời sau lần với Điền Ngạc Như.
Nhưng Lý Phượng Ny tuyệt đối không chịu, cô không ngừng vặn vẹo né tránh, miệng mím chặt đôi môi mọng lại.
Một lát sau, Lý Phượng Ny không giãy giụa nữa, cô nhắm lại đôi mắt hạnh, trong tâm trí cũng hơi bị lay động xúc cảm, đỏ bừng đem đôi môi mềm mại hôn vào ngoài miệng của Đinh Nhị Cẩu, trong lúc này, hắn vẫn đang cố gắng kiên trì đột phá phòng tuyến đôi môi của Lý Phượng Ny, nhưng cô vẫn chưa hoàn toàn hé mở miệng ra tiếp nhận đầu lưỡi của hắn.