Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1699: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1699:

CHƯƠNG 1639: GIA THẦN.

-Chị bây giờ đang ở đâu?

Đường Linh Linh không ngờ Đinh Trường Sinh rõ ràng rất mau trả lời tin nhắn.

-Trong văn phòng của chị.

-Chị đợi chút, em đi qua.

Đinh Trường Sinh tiếp tục nói.

-Đừng …em đừng có qua đây, lát nữa chị có việc phải xử lý, lãnh đạo còn ở đây..

Đường Linh Linh ngăn cản nói.

Tuy thời gian cùng Đinh Trường Sinh triển khai quan hệ cũng không phải là dài, nhưng đối với bản tính của Đinh Trường Sinh thì nàng lại hiểu rất sâu, thằng này chính là một thằng không sợ trời, không sợ đất, ngẫm lại chính mình lần đó bị hắn đè ra ở bãi đỗ xe giao hoan, rồi cái tình cảnh lúc mình thân thể còn trần truồng trong xe, thì hắn đã chạy xe ra bên ngoài đường lớn, vừa nghĩ như vậy thì bên dưới lổ âm đạo của nàng nhíu lại một cái, sóng nhiệt bốc lên, một vài giọt dịch nhờn lại nhiểu ra.. .

Nhưng tại đây là phòng làm việc của mình, nếu Đinh Trường Sinh đến, nói không chừng thằng này lại đè nàng lên bàn, thọc cái cây thịt của hắn vào thân thể mình thì xong đời, cho nên nàng dứt khoát ngăn hắn lại.

-Vậy được rồi, chị bây giờ đang làm gì vậy?

Đinh Trường Sinh mặc dù không đến, nhưng vẫn hỏi nàng đang làm gì, bởi vì Đinh Trường Sinh đã cảm thấy tâm tình của nàng biến hóa.

-Đang trong nhà vệ sinh …

Đường Linh Linh do dự một chút, rồi nhắn tin trả lời.

-Vậy hả? Có phải là lúc này cái miệng nhỏ bên dưới, rất thèm được cây thịt của em đút vào? Nhớ tới em sao?

Đinh Trường Sinh lại nhắn tin nói cho Đường Linh Linh, nói là chuyển qua gọi nói chuyện điện thoại trực tiếp.

………………………………………………………………………………………..

Đinh Trường Sinh lúc này lời nói trở thành tràn đầy nhiệt tình khiêu khích, mỗi một lần Đường Linh Linh đưa điện thoại di động để đến bên tai nghe, đều cảm giác được hắn như đang đứng ngay bên sau lưng nàng, nắm lấy eo của nàng phủ sờ lên trên làn da mịn màng của nàng…

– Ừ, ..chị nhớ em…rất muốn cái đó…. nhét vào..

Đường Linh Linh trong lời nói không phải là dễ dàng như vậy, mỗi một lần hơi thở của nàng đều là trầm trọng, tựa như là đang làm một quyết định chật vật lắm vậy..

-Thật sự muốn nhét vào? Vậy thì chị nghe theo lời của em đây này…

Đinh Trường Sinh hướng dẫn nàng từng bước nói .

-Em…em muốn chị làm cái gì?

Đường Linh Linh giờ này chỉ số thông minh của nàng đối với cái trò chơi này mà nói chỉ là vô dụng, cho nên dứt khoát vứt đi không cần suy nghĩ, chỉ cần nghe theo lời trong điện thoại của hắn là được rồi .

-Dùng tay trái cầm điện thoại, cởi cái quần lót ra ngoài.

– Ừ, chị biết rồi….

-Vậy thì tốt….bây giờ đem tay phải của chị đưa xuống cái gò mu của chị, đem ngón tay trỏ cùng ngón giữa chọc sâu vào cái lổ nhỏ đó đi, sau đó cong thành cái móc hình lấy ngón cái tại trên âm hạch đang nhô lên trên chậm rãi xoa lấy rồi hưởng thụ cái loại cảm giác này….

Đường Linh Linh không nói thêm gì nữa, tay phải với ngón trỏ cùng ngón giữa cắm vào bên trong miệng âm đạo đang ngập nước.

– A…

Đinh Trường Sinh giống như là một ác ma vậy, hắn dẫn dắt Đường Linh Linh từng bước một sa vào đến trong cạm bẫy mà hắn thiết kế.

Đường Linh Linh thì biết rất rõ ràng đó là bẫy rập, nhưng bởi vì nàng tin tưởng người dẫn đường, nên không chút do dự nhảy xuống, đến thời khắc mấu chốt vì chưa đủ thoả mãn với kiểu này, Đường Linh Linh chủ động nói với Đinh Trường Sinh.

Hơn nữa mở miệng câu nói đầu tiên không phải hỏi chuyện gì khác, mà là hỏi:

-Chị,,,chị… bước tiếp theo phảilàm cái gì, nhanh lên nói cho chị biết . . .

-Nhắm mắt lại…chị tưởng tượng một chút, tưởng tượng một chút em đang bên cạnh chị, tưởng tượng một chút đến cây thịt của em đang sưng cứng… . .

Đinh Trường Sinh mình cũng nhắm mắt lại, nói thật êm ái, tựa như đang thôi miên nàng vậy, lúc này hắn cũng dần dần tiến nhập cái loại trạng thái này, một bên tưởng tượng, một bên tay phải cũng cầm lấy dương vật của mình…

Đường Linh Linh nhắm mắt lại, trong đầu từng chút một hiện lên khuôn mặt Đinh Trường Sinh, lại từ từ chuyển đổi tràng cảnh, nhìn thấy thân thể tráng kiện của hắn, đang cầm cây dương vật ma sát trên cái khe thịt âm hộ của mình…

-Em… . . ách . . . nhét…nhét..vào đi…
Đường Linh Linh dần dần lâm vào trong ảo tưởng, trong đầu giống như một con ngựa hoang phóng túng rong ruổi giữa đồng trống dục vọng, lao nhanh mãi không thôi, ngồi bệt ở trong nhà vệ sinh, trần truồng thân dưới, hai chân dạng rộng ra, hai ngón tay không ngường thụt ra đút vào bên trong âm đạo mình, đưa điện thoại di động ở bên tai, hô hấp dồn dập lên, thân thể bắt đầu uốn éo phập phồng, ngón tay cái đang chà sát thật nhanh âm hạch sung huyết phồng cao….

-Chị cảm thấy sao rồi? Sường không..muốn em dập mạnh không ?

Đinh Trường Sinh giọng của nhẹ nhàng nói ra…

Đường Linh Linh tay trái đào khoét lấy giữa hai chân mình, dùng tay phải cầm điện thoại nói nói trong nội tâm.

-Ừ….đang sướng… muốn dương vật của em dập mạnh lên…á…cũng nhanh hơn một chút..ai..ui..

Đường Linh Linh uốn éo người, hai mắt nhắm nghiền, trên mặt nổi lên ửng hồng .

-Chị cảm giác dập mạnh đủ chưa?

-Chị….em…em…sắp…..ra….. a….

Đinh Trường Sinh kêu dài, thở hổn hển, hắn nghe trong điện thoại Đường Linh Linh tiếp tục nói:

-Em . . . nhanh nhanh…một chút . . .chị cùng..muốn…ra….a…

Đinh Trường Sinh thở hổn hển, nghe thanh âm Đường Linh Linh trong điện thoại, cảm giác cái loại này phương thức này cũng thật sự phi thường kích thích, so với lúc hai người cùng triền miên cùng một chỗ, cái cảm giác hoàn toàn khác nhau, thậm chí so với đao thật súng thật còn muốn làm cho người trầm mê khoái hoạt hơn. Đến lúc này, cao trào bắt đầu tiến nhập, Đinh Trường Sinh tưởng tượng nhìn thấy bộ dáng dâm đãng Đường Linh Linh không ngừng tăng tốc độ thủ dâm lấý, không đầy một lát thì cũng đã bắn ra

Ngay sau đó, trong điện thoại truyền đến thanh âm Đường Linh Linh dồn dập:

– Nha… chậm chờ chị một chút…chị cũng…ra đây…á….a….

Đường Linh Linh lúc này phía dưới cửa miệng âm đạo dịch nhờn chảy ra càng dữ tợn, tay trái động tác liên tục không ngừng, hai chân dạng rộng, nàng cũng bị lời nói của hắn kích thích càng thêm điên cuồng, tay trái như kim máy may đang may, “ á…a… “ nương theo lấy tiếng mất hồn rên rỉ, tiếng của Đường Linh Linh theo ở bên trong điện thoại di động truyền đến tiếng rên rỉ vút cao lên, rồi sau đó hết thảy đều im bặt dừng lại, âm tinh từ cổ tử cung của nàng cũng đã phun ra…

Sau khi cao triều Đường Linh Linh ngồi dựa ở trên tường thở phì phò, đương nhiên ở trên mặt sàn còn có một mảnh dịch nhờn nhơn nhớt chảy xuống.

………………………………………………………………………………………

Một lát sau, Đinh Trường Sinh nghe được Đường Linh Linh thở ra một hơi thật dài nói ra:

-Đinh Trường Sinh, em…em đúng là một tên lưu manh vô lại.

Nói xong, Đường Linh Linh liền cúp điện thoại, làm cho Đinh Trường Sinh buồn bực không thôi, đây là người như thế nào vậy, như thế nào ăn cơm no thì liền đánh đầu bếp a, vừa rồi thời điểm hưởng thụ sung sướng tại sao không nói …. nhưng những lời này cũng là chính hắn tự oán thầm mà thôi, nếu để cho người khác biết mình trong điện thoại, hướng dẫn một nữ chủ nhiệm tổ chức cán bộ chơi cái trò này, không nhưng là mặt của mình, chỉ sợ là Đường Linh Linh cũng phải xong đời.

…………………………………………………………………………………………….

Lúc mới bắt đầu, La Đông Thu còn cấm kỵ một chút, nên không thường xuyên đến gặp La Bàn Hạ, bình thường đều là thông qua điện thoại cùng La Bàn trao đổi, nhưng từ sau sự việc nháo sự ở xí nghiệp may, La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương cũng cảm thấy cái xí nghiệp may này cũng không phải là dễ làm, bởi vì hiện tại là thời đại của truyền thông, muốn âm thầm che giấu tất cả mọi chuyện thì cũng là không thể nào.

Ở bên trong phòng làm việc rộng lớn, La Đông Thu vểnh chân bắt chéo, nhìn xem La Bàn Hạ đang pha trà, mới đầu còn cho rằng nắm giữ La Bàn Hạ có thể dễ như trở bàn tay, nhưng trước mắt nhìn ra, La Bàn Hạ cũng là lão hồ ly.

-La bí thư, mảnh đất xí nghiệp may kia, đến cùng thì lúc nào chuẩn bị xong vậy?

-Cũng nhanh thôi, chủ yếu vẫn là chưa có tìm được phương thức xử lý tốt cho công nhân viên chức xí nghiệp may, cho nên còn phải chờ ..

La Bàn Hạ đem trách nhiệm đẩy tới trên thân người của công nhân viên chức xí nghiệp may kia.

-Thế nhưng hiện tại bất động sản một ngày một lên giá, tôi đã đợi không được nữa, vậy thì chúng ta phân vùng ra khai phát trước đi, nếu đã không thể thoáng cái giải quyết được vấn đề xí nghiệp may, tôi khai phát trước một phần , đợi đến lúc các người cân đối tốt rồi, tôi sẽ khai phát phần còn dư lại, nói cách khác, người của xí nghiệp may có thể lưu lại một phần miếng đất đó xem như là tạm thời để thế chấp cho bọn họ, như thế nào, đây cũng là một phương án tốt a.

La Đông Thu nói ra .

-Phương án là không tệ, nhưng đám công nhân viên chức kia, bọn họ cũng sẽ không ngốc đến mức chỉ đứng nhìn mảnh đất xem như là thế chấp kia đâu, , hiện tại tài chính của thành phố thật sự là không có đủ tiền để giải quyết vấn đề lịch sử còn để lại, bằng không thì cái mảnh đất này đâu cần phải sang nhượng để cho cậu tới đứng ra lấy quyền khai thác, nhưng nếu đã là sang nhượng thổ địa, thì phải ứng giao tiền trước cho thành phố, trong thành phố sẽ dùng số tiền đó để giải quyết vấn đề cho đám công nhân viên chức của xí nghiệp may, sau đó thì các người mới có thể giải tỏa và di dời đi nơi khác để xây dựng.

La Bàn Hạ nói ra yêu cầu của mình .

La Đông Thu sững sờ, không thể tưởng được La Bàn Hạ sẽ nói như vậy, nếu mảnh đất này không tới tay trước, thì tiền đâu mà ứng trước cho thành phố? Mà cho dù là có tiền, cũng sẽ không có nhà đầu tư nào ngốc đến mức mà giao tiền trước cho thành phố.

-La bí thư, ông không nói đùa chứ, đây là muốn làm trò xiếc với tôi sao?

La Đông Thu sắc mặt xiết chặt, hỏi.

-Đông Thu… cậu cũng biết, hiện tại thành phố không có tiền, nếu không có tiền để giải quyết vấn đề xí nghiệp may, như vậy cho dù là cậu nắm được quyền khai thác thổ địa, cũng không có thể làm được gì đâu, những người kia sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên tôi đây cũng là vì muốn tốt cho cậu mà thôi..

La Bàn Hạ nghiêm túc nói.

Đối với La Đông Thu, La Bàn Hạ rất là tức giận, chính mình dầu gì cũng là bí thư thành phố cấp địa, cũng chính là cán bộ cấp sở, còn ngươi tính là cái gì, không phải chỉ là dựa vào người cha làm bí thư tỉnh ủy sao? Chẳng lẽ cha của ngươi tựu chỉ bảo cho ngươi đem tài phú của tỉnh Trung Nam biến thành tài phú nhà của các ngươi sao?

Thế nhưng mà quả thật là La Đông Thu nghĩ như vậy, ở trong mắt hắn xem ra, lúc cha của hắn La Minh Giang đề bạt La Bàn Hạ lên làm bí thư thành ủy, đó là vì hắn sắp tiến quân vào Hồ Châu mà làm ra chuẩn bị trước, do đó La Bàn Hạ phải biết phối hợp với hắn, ngươi cho dù không phải là gia thần của La gia, nhưng cũng không có khác gì đâu, đây là phương thức suy nghĩ của đám con ông cháu cha, bọn họ luôn xem đồ đạc của công thành là đồ đạc của mình, hơn nữa không có chút nào khách sáo, không có chút nào kiêng nể gì cả…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.