Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1687: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1687:

CHƯƠNG 1627: KHÔNG CÒN LỰA CHỌN.

Đinh Trường Sinh cũng đã quen tay chuyện châm trà rồi, rất nhanh lấy trà mang tới bỏ vào ấm trà mà La Bàn Hạ đã thu thập xong.

-Bí thư, hiện tại cháu đang rảnh rỗi, nếu không có kiên nhẫn thì còn làm được gì,có câu nói trong quan trường rất mệt nhọc, trước kia thì cháu không tin, hiện tại thì đã tin, có một số việc mình gấp mà người khác không gấp, nhất là lãnh đạo không gấp, thì cháu có gấp cũng đâu có làm được cái gì, vì vậy cháu đã ngộ hiểu.

Đinh Trường Sinh cười đùa nói ra .

Đối với La Bàn Hạ, Đinh Trường Sinh cũng chẳng có bao nhiêu ác cảm, tuy ông ta có chút chiêu số không phải là quang minh lỗi lạc, nhưng xét theo tổng thể mà nói, La Bàn Hạ không phải là một người xấu, có một việc mà Đinh Trường Sinh rất bội phục La Bàn Hạ, đó chính là La Bàn Hạ không tham, một phân tiền cũng đều không tham.

Tham quan cũng có truy cầu, nhưng nếu truy cầu mà dùng đến của tham để đi lên, đến cuối cùng tất nhiên sẽ gặp chuyện không may, còn La Bàn Hạ người này không tham, nhưng tất cả tinh lực của ông đều dùng đến một chỗ, đó chính là bên trên khát vọng chính trị của ông.

Nếu như nói tham quan là hướng đến trong nhà của mình để kiếm tiền, vậy còn quan viên như La Bàn Hạ là hướng trên đầu mình tìm kiếm danh dự, La Bàn Hạ không so sánh được như Tưởng Văn Sơn, nơi này là hang ổ của Tưởng Văn Sơn, quan trường thâm canh tại Hồ Châu hơn mười năm, cũng không sánh được như Thạch Ái Quốc, Thạch Ái Quốc mặc dù ở tại Hồ Châu một thời gian dài biệt khuất, nhưng tốt xấu gì đối với hiện trạng của Hồ Châu vẫn là hiểu rất rõ .

Còn La Bàn Hạ thì sao ? Nhiều lắm thì đối với nội thành Hồ Châu chỉ biết tương đối mà thôi, cho nên La Bàn Hạ chọn lựa không phải là dùng nông thôn vây quanh thành thị, mà là từ trên xuống dưới làm mẫu, cái làm mẫu này chính là cải tạo lại thành phố, đây mới chính là phương án mà La Bàn Hạ chuẩn bị từ trước.

Khu đang phát triển đầu tư hiện nay thì không ra gì cả, cái này không phải là lỗi của ai, mọi việc còn tùy thuộc vào hoàn cảnh quốc tế, không phải lúc nào cũng có tốt chiêu số, nhưng ngược lại dân chúng trong quốc nội lại là như điên đổ xô đi mua phòng ốc, có người mua hơn mười mấy cái phòng ốc, cũng còn có một số người dứt khoát mua xuống nguyên một tòa nhà.

Cho nên bất động sản trong lúc thời kì kinh tế tiêu điều lại trở thành lửa nóng nhất so với ngành sản xuất, ai cũng muốn tham gia vào để kiếm tiền, đối với các địa phương thì đó là một loại phương thức tự cứu, nếu không có tiền? Thì bán đất !!! Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu mà La Bàn Hạ chuẩn bị…

-Trường Sinh, chú có chuẩn bị bản kế hoạch xây dựng kiến thiết thành phố Hồ Châu, cháu có nghe qua chưa?

La Bàn Hạ vừa pha trà vừa hỏi .

-Cháu có nghe nói, nhưng không biết cụ thể là cái gì? La bí thư, như thế nào bỗng nhiên lại đưa ra một bản kế hoạch như vậy, trước kia hình như là không có nghe chú đề cập qua?

-Kỳ thật, cái ý nghĩ này đã theo chú từ khi mới tới Hồ Châu rồi, nhưng tình huống lúc đó bị giới hạn, không tiện nói ra.

-Thế nhưng cái kế hoạch này có cần chờ chuyên gia đến luận chứng hay không vậy?

Đinh Trường Sinh hỏi .

-Chuyên gia? Hừ, bọn họ thì biết cái gì? Đồng nhất luận chứng sẽ mất thời gian non nửa năm, chúng ta không có nhiều thời gian như vậy, kế hoạch của tôi đã giao cho bên cục quy hoạch rồi, tin rằng sẽ rất nhanh bên quy hoạch sẽ làm xong, sự phát triển Hồ Châu đã đình trệ lâu rồi, nếu lại không nghĩ ra con đường phát triển, sợ là sẽ không biết đến lúc nào mới tiến lên được..

La Bàn Hạ rót chén trà cho Đinh Trường Sinh..

Đinh Trường Sinh tiếp nhận uống một ngụm, trà đắng ngắt, còn bà nó, bỏ nhiều trà như vậy làm gì, hắn ngẩng đầu nhìn liếc La Bàn Hạ, thì thấy ông lại uống rất là ngon lành.

-Chú đã quyết định thành lập một ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố, để cháu làm phó chủ nhiệm, nhiệm vụ trợ lý chủ tịch tại cuộc họp bên trên đã thông qua, cháu cảm thấy thế nào?

La Bàn Hạ hỏi.

-Um…cháu đâu còn có lựa chọn nào khác.

Đinh Trường Sinh cũng là thành thật nói .

-Ha ha .. làm như là chú bắt buộc cháu vậy, khu đang phát triển bên kia cháu cũng không thể buông lỏng, trọng trách của cháu thêm nhiều một chút, chú biết được chuyện xử lý giải tỏa phá bỏ và di dời đi nơi khác cháu cũng đã từng trải qua, nhất định là có kinh nghiệm, chú hi vọng với công việc làm phó chủ nhiệm này, cháu sẽ làm làm tốt công việc, nói cách khác, nếu để xảy ra vấn đề gì thì chú sẽ hỏi cháu đấy.

La Bàn Hạ sắc mặt biến đổi nói ra .

Đinh Trường Sinh cúi đầu cười cười, nâng chung trà lên uống một ngụm, thầm nghĩ ‘’ Con bà nó… hỏi cái gì mà hỏi, ta đây chính là bị các ngươi ép cái gọi là phó chủ nhiệm đấy… ‘’

-Trường Sinh, chuyện giải tỏa và dời đi không phải là việc nhỏ, phó chủ tịch thành phố Đường Kiến cũng là phó chủ nhiệm, các người phải phối hợp mới được, còn chủ tịch Khôn Thành là chủ nhiệm, chú bất cần là cháu đối với cá nhân nào có ý kiến, tất cả đều phải đặt công tác làm điều kiện tiên quyết, không có thay đổi gì cả.

La Bàn Hạ nói.

Đinh Trường Sinh nghe La Bàn Hạ nói như vậy, thì thấy La Bàn Hạ này có chút vô sỉ, ta cùng Để Khôn Thành có cái gì ân oán cá nhân sao? Còn cần phải ngươi ở nơi này nhắc nhở, hơn nữa nếu ta cùng Để Khôn Thành có mối quan hệ, thì làm gì mà gọi ta tới làm cái chuyện này?

-Bí thư, chuyện này thích hợp sao? Đường Kiến là phó chủ tịch thành phố lại làm phó chủ nhiệm, cháu làm là trợ lý chủ tịch, lại là phó chủ nhiệm đệ nhất, ông ấy nghe theo cháu hay là cháu nghe theo ông ấy?

Đinh Trường Sinh lập tức đã tìm được chỗ sơ hở này, hỏi.

-Hừ, chú biết ngay là cháu sẽ hỏi như vậy, yên tâm đi, chú đã trao đổi với Đường Kiến rồi, ông ta sẽ hiệp trợ vơi cháu, để cho cháu làm chủ, cho nên cháu nhất định phải làm cho thật tốt, đừng để cho chú mất mặt.

La Bàn Hạ nói ra .

-Vâng bí thư, còn có chuyện…cháu vừa làm phó chủ nhiệm bên xây dựng kiến thiết thành phố, còn phải kiêm làm chủ nhiệm khu khai phát, vậy tiền lương chắc cũng phải tăng gấp bội chứ?

Đinh Trường Sinh vô liêm sỉ hỏi, tiền lương của hắn lâu này cũng không có xài qua, vẫn luôn để tại ở bên trong thẻ ATM, đến hiện tại không biết có được bao nhiêu tiền.

-Chuyện như vậy đừng có suy nghĩ tới, cháu là nhân viên nhà nước, chứ không phải công nhân viên chức xí nghiệp tư nhân, bất quá có thể cho cháu thêm chút tiền ăn lót dạ..À.. địa điểm làm việc của ủy ban xây xựng kiến thiết nằm ở lầu một bên ủy ban nhân dân thành phố, có gì cháu qua nhìn xem một chút đi, ở phía tòa nhà đối diện.

La Bàn chỉ chỉ qua tòa nhà ủy ban thành phố ..

Đinh Trường Sinh minh bạch, tự mình một người thì không làm được việc này , chính mình nhiều lắm thì chỉ ngồi ở trong xe chỉ huy, còn chuyện đánh nhau trèo tường mắng chửi người, thì mình sẽ không làm .

-Cháu muốn gì thì cứ gặp chủ tịch Khôn Thành, cám ơn cháu đã theo giúp chú uống trà.

La Bàn Hạ hạ lệnh trục khách, Đinh Trường Sinh cũng không tiện tiếp tục ở lại, liền đứng dậy cáo từ .

Nhìn Đinh Trường Sinh ra cửa, sắc mặt La Bàn Hạ càng thêm ngưng trọng, từ chỗ này nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy không sót gì nội thành của Hồ Châu, nhưng nhà cửa hầu như chỉ có cao lắm là nhưng căn nhà ba tầng, bốn lầu nhỏ, không có được bao nhiêu nhà cao tầng, cao nhất là hội sở ngân hàng Hồ Châu, cao hai mươi lăm tầng, nhưng đó là vì ngân hàng có tiền…

 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.