Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1654: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1654:

CHƯƠNG 1594: PHIỀN TOÁI.

-Được rồi , Tần Mặc … cô thấy vậy là thú vị lắm sao?

Đinh Trường Sinh sắc mặt bình tĩnh hỏi.

-Anh có ý tứ gì?

-Ý tôi muốn nói, cô có cảm giác chúng ta thích hợp sao?

Đinh Trường Sinh suy nghĩ, ngươi đã muốn nói thẳng ra, như vậy mình cũng liền nói thẳng ra …

Tần Mặc thoáng cái trầm mặc, đây cũng là câu hỏi mà cha nàng từng hỏi nàng, dựa theo ý muốn của Tần Chấn Bang lâu nay, cũng là muốn cho Tần Mặc tìm một thế gia, giống như là Chu Hồng Kỳ vậy …

Chu Hồng Kỳ không phải là bởi vì Chu gia nên mới chấp nhận đầu nhập làm con dâu cho nhà An Như Sơn sao? Chuyện giống như vậy liên tục tiếp diễn không ngừng, nhưng đến cùng hạnh phúc hay không hạnh phúc, chỉ có người trong cuộc mới biết được.

Thế nhưng mà lưu lại sâu trong ấn tượng của Tần Mặc không phải là những công tử ca của những thế gia, từ nhỏ nàng đã có cuộc sống ở trong cái hội đó, nàng đối với cái vòng công tử gia đó thì lại vô cùng chán ghét, thậm chí đã dần dần thoát ly khỏi cái vòng đó, nếu như không phải là vì cha mình cứng rắn bắt buộc là phải đem tương lai Tần gia đặt ở trên vai của nàng, thì nàng đã sớm xuất ngoại với cuộc sống của riêng mình rồi .

-Không thử một lần, làm sao anh biết là không thích hợp?

Tần Mặc hỏi.

– Tần Mặc thật ra là cô không biết gì về tôi cả, có thể vì chúng ta tiếp xúc thời gian quá ngắn, cô nhìn thấy tôi có thể chấp nhận được, nhưng nếu thời gian dần trôi qua sau này, thì cô sẽ phát hiện, con người của tôi không đáng để cho cô lãng phí thời gian, đến lúc đó sẽ mắng tôi là tên hỗn đãn, đây là lời nói thật của tôi đấy…. Đã đến rồi, cô ở căn biệt thự nào ?

-Đi lên phía trước, quẹo phải, là đến.

Tần Mặc chỉ dẫn lấy .

Khi gần đến Đinh Trường Sinh liền phát hiện, như thế nào mà căn biệt thụ Tần Mặc ở, lại liền kề gần cùng với căn biệt thự của mình, vậy nếu Từ Kiều Kiều lại đến đây, chính mình cứ như vậy đường hoàng tiến vào căn biệt thự của mình bên trong cùng Từ Kiều Kiều giở trò lêu lổng, thì Tần Mặc sẽ có suy nghĩ gì đây về hắn?

Nhưng suy nghĩ lại, chuyện như vậy cũng tốt, mình cũng không cần phải giải thích nữa , ta chính là một người như vậy, ngươi biết rồi thì tự xử lý đi.

Trong phòng xếp đặt thiết kế cùng bày biện cũng không khác mấy căn biệt thự hắn được cấp ở, sau đó Đinh Trường Sinh nhìn thấy được người lái xe kia , không nghĩ tới bảo vệ cho Tần Mặc lại là một người đàn bà, khiến cho Đinh Trường Sinh mở rộng tầm mắt, hơn nữa người đàn bà này còn đeo kính mác , đem đồ đạc mang vào đến trong phòng .

-Đây là bảo vệ của cô sao?

Đinh Trường Sinh hỏi .

-Ừ, Diêm Lệ tới làm quen, vị này chính là Đinh tiên sinh, chúng ta tại Hồ Châu có rất nhiều sự tình đều phải dựa vào vị này hỗ trợ đây này.

Diêm Lệ nghe được Tần Mặc nói như vậy, liền đi tới, vươn tay cùng Đinh Trường Sinh bắt nhẹ một chút, nói ra:

-Chào Đinh tiên sinh, tôi gọi là Diêm Lệ, xin nhiều chỉ giáo..

Sau đó trở lại đi thu dọn đồ đạc, Diêm Lệ không có một lời nói nhảm, trong phòng vẫn là đeo kính mác , điều này làm cho Đinh Trường Sinh không thoải mái, bởi vì nhìn không tới ánh mắt của người, thì sẽ không cảm thấy được nội tâm của người đến cùng đang suy nghĩ gì .

Tần Mặc cười cười, mang theo Đinh Trường Sinh đi quanh thăm căn biệt thự, thật ra thì Đinh Trường Sinh đã ở tại khu này đây, còn có chổ nào mà không biết sao?

-Tôi cũng muốn nói cho anh biết, kỳ thật đối với tất cả chuyện của anh thì tôi cũng biết, anh làm sự tình gì tôi cũng biết, kể cả việc anh đưa cô gái kia đến Bắc Kinh, nàng cũng không phải là không nói được, chỉ có điều nàng không vào đến trong tầm mắt của tôi mà thôi, thật sự là không ngờ được tại thành phố Bạch Sơn anh cũng có đàn bà của mình, khiến tôi đã thay đổi cách nhìn.

Ngoài hàng hiên chỉ có hai người, như là đang đàm phán, hoặc như là bạn bè đang nói chuyện với nhau .

Đinh Trường Sinh đương nhiên là minh bạch ý tứ Tần Mặc, cau mày nói:

-Các người điều tra tôi sao?

-Thật ra thì cũng không xem là điều tra, chỉ là muốn tìm hiểu một chút những chuyện đã trôi qua của anh mà thôi, bởi vì tôi sắp tiếp nhận kế thừa công việc của cha tôi, nhiều người như vậy đem tài sản giao cho Tần gia kinh doanh buôn bán, anh nói bọn họ có thể đối với tôi hoàn toàn yên tâm sao? Những người này muốn làm gì cũng phải tìm hiểu trước, sẵn thuận tiện muốn xem qua một chút cuộc sống của anh, có một câu nói tại trước mặt chính phủ, ngươi không có bí mật gì mà che giấu mãi được, anh không có chút nào hiểu, tại đây chơi đùa một người, chỗ đó trêu chọc người khác, anh cho rằng người ta không biết sao? Không đúng….nếu người ta muốn động tới anh, chỉ cần khẽ động một cái, thì ai cũng chạy không thoát được.

Tần Mặc nói ra .

Mặc dù biết Tần Mặc không phải là nói chuyện giật gân, nhưng Đinh Trường Sinh trong lòng rất là lo lắng, bởi vì chính điều này làm cho hắn cảm thấy trên đầu mình hình như là treo lấy một thanh kiếm, tùy thời đều có thể đến rơi xuống chém đứt đầu của mình, nhưng hắn không phải là không thừa nhận, Tần Mặc có năng lực như thế .

-Cho nên ..tôi thấy cũng không cần đợi đến lúc về sau, hiện tại bắt đầu cô có thể mắng tôi là tên khốn kiếp rồi a…

Đinh Trường Sinh nói, đã không cách nào phủ nhận, chi bằng cứ lớn mật thừa nhận ra đi…

-Trường Sinh, tôi thưởng thức cách làm người của anh, cũng thưởng thức năng lực của anh, nhưng đối với chuyện anh có nhiều người đàn bà như vậy, đúng là tôi không thể giải thích vì sao, cũng không có cách nào tiếp nhận, tôi muốn hỏi, vì tôi… anh có thể buông tha cho những cảm tình kia được không?

Tần Mặc chăm chú nhìn Đinh Trường Sinh hỏi .

Đinh Trường Sinh nhìn phía xa hồ Lạc Mã, nghĩ đến nếu như ngươi thật sự đi tới tận nơi đó, có phải sẽ thấy cảnh sắc tuyệt đẹp giống như là bây giờ, hay chỉ thấy được chỉ là một cái hồ nước mà thôi?

-Anh không muốn trả lời, có phải vì đang suy nghĩ tại sao lại vì một cái cây mà buông tha bỏ qua một mảng lớn rừng rậm phải không?

Tần Mặc thấy Đinh Trường Sinh không nói lời nào, hỏi tiếp .

-Tôi giờ phải đi, hôm nào khác sẽ mời khách từ phương xa dùng cơm a.

Đinh Trường Sinh không có giải đáp câu hỏi Tần Mặc, mà là quay người hướng dưới lầu đi rồi, Tần Mặc sửng sốt một chút, tức giận đem đôi bàn tay trắng như phấn đập vào lan can sắt, bị chấn rất là đau .

Có một số việc nhất định là không cách nào thay đổi được, giống như là Đinh Trường Sinh đối với nghi vấn của Tần Mặc cùng với yêu cầu, muốn vì Tần Mặc mà bỏ qua những người đàn bà kia, Đinh Trường Sinh dứt khoát không làm được, đây là tính cách của hắn tự cho phép , bởi vì tính cách của hắn chính là càng ép tới, thì sức bắn ngược lại càng lớn.

………………………………………………………………………………………..

Lúc này, ở bên trong hồ Thiên Nhất Sắc, còn có một đám người, đó là nhóm người của Hà Đại Khuê, ông bị mời tới nơi này, nói là vì chuyện của xí nghiệp may cùng nhà đầu tư thương thảo về vấn đề phá bỏ và dời đi nơi khác, muốn cùng đề đưa ý kiến.

Hà Đại Khuê minh bạch, chuyện phá bỏ xí nghiệp may và dời đi nơi khác cuối cùng cũng phải làm, chính mình ngăn không được, nhưng vì lợi ích của mấy trăm miệng ăn, ông không thể không đến, nhìn xem tại nơi đây trang trí vàng son lộng lẫy, ông và mấy cái lão ca trong nhóm ánh mắt đều nhìn thẳng, từ trước đến giờ chưa từng thấy qua địa phương sang trọng như vậy, kẻ có tiền thật đúng là biết hưởng thụ ah.

……………………………………………………………………………………

-Trao đổi với bọn họ như thế nào đây?

La Đông Thu đứng tại trên lầu hai biệt thự, nhìn Tưởng Hải Dương tiến đến, hỏi.

-Những lão già này, tâm nhãn cũng không ít, không biết là ai đã ra chủ ý cho bọn họ , nói phải di dời cũng được, nhưng muốn phải cấp cho bọn họ hơn mười cửa hiệu mặt tiền đường, sau đó thành lập một công ty chuyên môn cho thuê kinh doanh những cửa hàng mặt tiền này, còn phải hàng năm chia hoa hồng phúc lợi, anh La … anh nói cái chủ ý này, những…lão nhà quê này lại nghĩ ra được sao ?

Tưởng Hải Dương nhíu mày hỏi.

-Xem ra , việc này hơi rắc rối rồi , đây không phải là ý tứ trong thành phố chứ ?

La Đông Thu hỏi, hắn đang hoài nghi La Bàn Hạ mặt ngoài thì ra vẻ đồng ý, nhưng sau lưng thì đâm lén…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.