Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1652: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1652:

CHƯƠNG 1592: BỊ TÂM LÝ TRONG LÒNG.

Đinh Trường Sinh lui ra phía sau một bước, nhìn Tiêu Hồng, nói ra:

-Phu nhân, chuyện trước kia em không có nhớ gì cả, chỉ là em không thể nào làm chuyện có lỗi với Thạch bí thư được, nếu không có chuyện gì nữa, em đi trước, hai người ở nhà sau khi thu dọn xong thì kêu em…em gọi xe tới chở đồ….

Lúc này trong lòng của hắn quả thật là hoảng sợ, nghĩ thầm, nếu còn ở đây thì sẽ gặp chuyện không may, Thạch Ái Quốc vừa mới đi, chính mình ngay ở chỗ này đè vợ của ông ta ra giao cấu, chuyện này nếu truyền đi, thì mình cũng cũng không cần ở tại thành phố Hồ Châu lăn lộn nữa rồi.

Vì vậy liền lách qua người Tiêu Hồng, cầm lấy cái áo để trên ghế muốn đi ra ngoài, nhưng dù là hắn mau , cũng không có bằng Tiêu Hồng nhanh, bở vì hắn cho rằng dù cho Tiêu Hồng không hiểu chuyện đi nữa, thì cũng không có khả năng ngăn lại không cho hắn rời khỏi nơi này.

Nhưng hắn hoàn toàn nghĩ lầm rồi, Tiêu Hồng thật đúng là lại làm được, ngay trong nháy mắt, Tiêu Hồng xoay người một cái, từ phía sau lưng ôm lấy eo Đinh Trường Sinh, hắn thoáng cái chấn kinh rồi, con bà nó chuyện gì đây a, mình phải làm sao bây giờ? Mấu chốt là Thạch Mai Trinh còn ở phía trên lầu kia, nếu là bị Thạch Mai Trinh phát hiện, mình nói không có được rõ ràng, Thạch Mai Trinh bà nương này có chuyện gì mà làm không dám làm, nếu Thạch Mai Trinh lấy cái chuyện này ra áp chế mình, thì mình nên làm cái gì bây giờ?

-Buông ra..

Đinh Trường Sinh thấp giọng quát .

– Cho dù em có đánh chết chị cũng vậy thôi, dù sao chị cũng sống đủ rồi, gả cho một ông già, vốn muốn có thể sống tốt nửa đời sau, nào ngờ hắn chẳng có khả năng làm được cái gì cả, chị giống như là thủ hoạt, đã mấy năm thanh xuân lãng phí ở trên người hắn, người yêu của chị thì bị em đuổi đi, sống hay chết đến giờ chị cũng không biết, còn em ngược lại là muốn làm một người tốt , nhưng là cái người tốt này làm chị phải hy sinh hạnh phúc của chị, em có biết không ?

Tiêu Hồng đem khuôn mặt của mình dán tại sau lưng Đinh Trường Sinh, với lại thân trên của hắn ở trần vẫn chưa có mặt áo lại, đây quả thực là chân thật da thịt tương thân .

-Chị trước buông ra cái đã, có chuyện gì thì thương lượng lại không được sao?

Đinh Trường Sinh nghe nàng nói xong, chính mình bây giờ nếu làm huyên náo , nhất định có thể thoát thân, nhưng làm như vậy ắt sẽ kinh động đến Thạch Mai Trinh, vậy thì mình thì lại càng không nói được.

-Buông ra ? Buông ra thì em liền chạy, chị đi đâu tìm em đây, em có thể không cố kỵ chút nào đùa bỡn với Thạch Mai Trinh, tại sao lại không dám đối với chị cũng như vậy a, Đinh Trường Sinh, em muốn gì thì cứ làm đi, chị không trách em đâu, bởi vì Thạch Mai Trinh cũng đã nói, nàng không quan tâm, nói thật cho em biết , tới nơi này một nửa là chị tự nguyện, một nửa là do Thạch Mai Trinh ep chị đấy, em tin không?

Tiêu Hồng tuy nhiên từ phía sau lưng đã buông lỏng Đinh Trường Sinh ra, nhưng lại đi vòng qua phía trước mặt Đinh Trường Sinh. Này bằng với đem lối thoát của Đinh Trường Sinh phong kín, lúc này xác thực đã là đánh sáp lá cà..

-Chị đến cùng muốn thế nào? Nói đi….

Đinh Trường Sinh thở dài nói ra, xem ra hôm nay không thể nào thuận lợi như vậy đi ra ngoài .

Tiêu Hồng vẫn là mặt cười như hoa, Đinh Trường Sinh còn không có lui nàng lại từng bước một dựa vào càng gần, Đinh Trường Sinh lúc này mặc dù biết rõ Thạch Mai Trinh đang ở bên trong tại gian nhà này, cho nên tập trung tinh lực nghe động tĩnh trên lầu, nếu như Thạch Mai Trinh đi xuống, chính mình vẫn có thể nghe được động tịnh, cho nên hắn dần dần tỉnh táo lại.

Từng cơn mùi thơm ngát ngấm cả vào lòng người xộc vào mũi hắn, Thạch Mai Trinh đã nói cho Tiêu Hồng biết, không nên trang điểm, Đinh Trường Sinh không thích đàn bà trang điểm, mùi nước hoa thì không nên quá đậm đặc, hắn ưa thích cái mùi vị nguyên thủy của đàn bà, thậm chí lúc chưa tắm rửa thì hắn lại càng đặc biệt thích thú, Tiêu Hồng tuy nhớ kỹ, nhưng là vẫn phun ra một ít nước hoa, bởi vì nàng phun nước hoa này không phải là nước hoa bình thường chỉ gia tăng mùi thơm, đây là một loại nước hoa có tính chất kích thích tính dục của nam nhân, chỉ cần phun tại trên người mình, nam nhân ngửi được sẽ nhanh chóng kích phát ra bản năng tính dục.

Đương nhiên, đây là loại nước hoa dùng đối với nam nhân bình thường, còn đối với Thạch Ái Quốc, dù nàng sử xuất tất cả vốn liếng, đương nhiên cũng không chỉ là một loại nước hoa này, nhưng cây thịt bên dưới của Thạch Ái Quốc vẫn là thờ ơ, Tiêu Hồng mới xem như mình đã triệt để tuyệt vọng.

Quả nhiên, gần bên Đinh Trường Sinh nghe thấy được loại mùi này, đột nhiên cảm giác tựa như Dương quyết trong Ngự Nữ Tâm Kinh của mình đột nhiên bị kích phát bùng nổ.

Đúng lúc này, thấy mặt Tiêu Hồng cơ hồ là cùng mặt của hắn tiếp xúc, nhưng là còn chưa tới điểm tiếp xúc, thì Tiêu Hồng duỗi ra cái lưỡi thơm tho của nàng, liếm lên trên gương mặt đầy mồ hôi của hắn..

Đinh Trường Sinh duyệt qua không ít đàn bà, nhưng lại chưa có một người đàn bà nào biết cái trò này, trong lúc nhất thời Đinh Trường Sinh coi như quên mất giờ khắc này, quên mất đây đang là ở đâu, người đàn bà này là ai …

Bọn họ liền tại trên sàn nhà hoạt động lăn lộn, Tiêu Hồng tóc đen tản ra, lúc này hai người bọn họ tựa hồ là chân chính vật lộn, tay của nàng đan xen tay của hắn, chân của nàng quấn lấy chân của hắn, cổ của nàng tựa vào cổ của hắn, sau đó khẩn trương kéo dài cuộc đấu sức, đầu tiên là hắn áp đảo nàng, sau là nàng áp đảo hắn, lại là nàng áp đảo hắn, sau đó hay là hắn áp đảo nàng, vĩnh viễn không có thắng bại, vĩnh viễn không có kết quả, chỉ có hai bộ phận sinh dục của hai người, cách quần áo đang ma sát lẫn nhau tựa như là mãi mãi không kết thúc vậy.

Cho nhau đều phải làm đau đối phương, cho nhau cũng đều muốn đem đối phương, đem chính mình làm đau, không đau giống như chưa đủ cơn nghiền vậy…Thật sự đau, bên trong tê tâm liệt phế quát to, tiếng kêu như thế này làm trong lòng người ta run sợ.

Mà bên trên thân thể nhạy cảm lại sẽ phát hiện, cái đau bên trong tê tâm liệt phế này nó lại chứa đựng một lượng khoái hoạt kỳ dị, bọn họ càng lúc càng mất đi khống chế, đã không còn lý tính, cho nhau trêu chọc lẫn nhau ham muốn, cho nhau khiêu khích trên nơi vị trí nhạy cảm của nhau, thân thể hòa thân thể đan vào cùng một chỗ, kịch liệt ma sát lấy, giống như cuồng nhiệt âu yếm, hai thân mình không muốn có chia lìa,…

Đó là ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon, đó là muốn ngừng mà không được, Đinh Trường Sinh như thú hoang hung mãnh nhào tới, mạnh phát ra một hồi lực, nàng cũng dùng sức giãy dụa lấy một phen.

Mãi đến khi hắn đem đầu le lưỡi liếm tại trên bụng của nàng, hắn càng liếm càng hướng xuống, lúc đầu lưỡi của hắn cách cái quần lót liếm lấy thì cái âm hộ của Tiêu Hồng đã tô ngứa vô cùng, nàng có thể cảm nhận được cái lưỡi của hắn từ trên quần lót của nàng liếm thấm nước miếng lên thảm lông mu của mình, nàng biết rằng bên dưới cái âm đạo của mình đã hoàn toàn ướt đẫm, dịch nhờn đang không ngừng cuồn cuộn trào ra.

Lúc cái quần lót bị hắn túm kéo xuống, nàng nâng cái mông lến giúp lấy hắn, khi thấy bàn tay của hắn cầm lên cái quần lót nhỏ hẹp để vào dưới cái mũi ngửi lấy cái mùi hăng nồng của dịch nhờn xộc ra, thì cái bụng bằng phẳng của nàng kịch liệt nhấp nhô, hai chân của nàng cũng đã hơi tách ra…

Đinh Trường Sinh dương vật cũng đã bành trướng đến cơ hồ muốn nứt ra nổ mạnh, cái âm hộ nhiều lông kia cơ hồ đã có thể nhìn thấy một không xót cái gì, hai bên mép trong sung huyết sưng lên, cái lổ nhỏ âm đạo không ngừng tiết ra chất lỏng trơn nhợt, biết rõ khát vọng của nàng, hai ngón tay của hắn cũng không chút khách sáo, chạm đến hai bên mép trong ướt đẫm sáng lóng tách ra, từ đầu ngón tay của hắn truyền đến lửa nóng, ướt át, lầy lội, non mềm …..

Tiêu Hồng thở hào hển, thật là khó chịu, cực độ hư không khó chịu, là một loại cảm giác bức thiết, rất cần một cây thịt to lớn nhét vào cái âm đạo của mình rồi thọt mạnh mà vào, thân thể run rẩy, nàng cơ hồ là cam tâm tình nguyện chờ đợi cây dương vật của hắn sẽ là thẳng tiến, nhưng vào thời điểm này thì Đinh Trường Sinh lại là do dự chần chừ thật lâu.

Tiêu Hồng thấp giọng rên rỉ lấy, hận thấu tên bại hoại này, nàng giãy dụa lấy cơ hồ đã không thể nhẫn nhịn chịu được bên trong âm đạo hư không dày vò, ánh mắt mông lung khao khát hướng nhìn đến hắn, thần thái điềm đạm đáng yêu gần như cầu khẩn, động tác vong tình của nàng tại trước mặt, cũng đủ để nhen nhóm chờ phát động một thùng thuốc súng bùng nổ…

Tiêu Hồng tiến thêm một bước động tác :

-Chị biết em ưa thích chị, chị sẽ là của em, tại chỗ này, không có người biết, Thạch Mai Trinh thì ngủ rồi, nhanh lên, chị muốn em….

Nàng nói không sai, tại đây không người đến, cũng sẽ không có người biết, chính mình rất dễ dàng có thể đem người đàn bà này làm, nhưng không người nhìn thấy, cũng không có nghĩa là không có người biết, Đinh Trường Sinh trong nội tâm bị gây khó dễ, dù sao nàng cũng là đàn bà của Thạch Ái Quốc, hơn nữa còn là vợ của ông ta, chính mình làm sao có lỗi với Thạch Ái Quốc được, Tiêu Hồng vợ của Thạch Ái Quốc cùng Tạ Phương Quỳnh vợ cũ của Trọng Hãi hoàn toàn khác biệt không chung một khái niệm .

Bây giờ chính mình chỉ cần nhắm mắt lại, tiếp đó sẽ xảy ra chuyện gì đều là thuận lý thành chương.

Thế nhưng mà trong lòng của hắn không qua được cửa ải này, Thạch Ái Quốc đối với chính mình không tệ, mình không thể làm chuyện không bằng cầm thú được, nghĩ tới đây, Đinh Trường Sinh nhanh chóng đứng dậy, nắm lấy quần áo của mình, không đợi Tiêu Hồng kịp phản ứng, thì hắn đã chạy ra khỏi thư phòng, hướng về phía bên ngoài chạy đi…

Nhìn xem Đinh Trường Sinh rời đi, Tiêu Hồng xem như hoàn toàn thất vọng rồi, đối với nàng mà nói, đây là một loại sỉ nhục, mình cũng làm tận hết sức mình để câu dẫn hắn rồi, nhưng hắn vẫn không cho mình một chút mặt mũi nào, chẳng khác nào lại cho nàng một cái bạt tai vang dội, lúc ngẫng đầu lên, thì thấy được Thạch Mai Trinh bước vào với ánh mắt cợt nhã.

 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.