Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1651: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1651:

CHƯƠNG 1591: ĐÀN BÀ TRẢ THÙ.

Đinh Trường Sinh sau khi gõ cửa, Thạch Mai Trinh ra mở cửa, làm cho Đinh Trường Sinh thở nhẹ một hơi, nếu Thạch Mai Trinh không ở nhà, thì mình phải mau rời khỏi nơi đây, dù sao bây giờ thì Thạch Ái Quốc không có ở nhà, mà Tiêu Hồng người đàn bà này xinh đẹp như vậy, chỉ có mình và nàng, dù không có làm gì đi nữa, thì cũng khó tránh khỏi bị hoài nghi mục đích không trong sáng…

-Em đã đến rồi, cha của chị có sách nhiều lắm, em giúp cột gọn lại bỏ vào thùng đi, không thể từng quyển một chất lên trên xe a.

Thạch Mai Trinh nhìn thấy Đinh Trường Sinh, ánh mắt phát quang, hắn cũng nhìn thấy Tiêu Hồng cũng đang trong phòng khách, nên không tỏ thái độ gì.

-Có mua dây cột và thùng đựng chưa?

Đinh Trường Sinh hỏi .

-Có, chị vừa mới đi mua dây thừng cùng thùng đựng, em xem một chút có được không?

-Vậy thì được rồi…

Đinh Trường Sinh đi phía trước, Tiêu Hồng theo ở phía sau nhưng Thạch Mai Trinh lại không có theo tới, mà là đi lên trên lầu .

Đinh Trường Sinh đi ở phía trước, đầu không có quay lại nhìn, lúc này Tiêu Hồng nhìn về phía Thạch Mai Trinh, thấy Thạch Mai Trinh đã nháy mắt ra hiệu, Đinh Trường Sinh nếu nhìn thấy cái ám hiệu này, nhất định sẽ lập tức chạy ra khỏi căn nhà này, bởi vì lúc này hắn bất tri bất giác đã bước vào cái bẫy của Thạch Mai Trinh cùng Tiêu Hồng liên thủ bày ra..

Đinh Trường Sinh đi vào bên trong thư phòng của Thạch Ái Quốc, thấy tại đây một chồng chất bừa bộn, chỗ này một đống, chỗ kia một lớp, tất cả đều là sách, chưa có thu thập gọn gàng gì cả, không biết mấy ngày qua, Thạch Ái Quốc thu dọn cái gì …

-Em cứ xem những quyển sách này, nên sắp xếp làm sao, chị nhìn thấy thì đau đầu muốn chết luôn.

Tiêu Hồng lúc nói chuyện, bờ môi cong lên, nhẹ nhàng nhíu mày, làm cho người ta nhìn về phía trên rất có cảm giác thương tiếc, Đinh Trường Sinh lúc này cũng có loại cảm giác này….

-Để em dọn dẹp cho, chị cứ đi làm việc của chị đi..

Đinh Trường Sinh nói..

-Vậy được rồi, khắp nơi đều là đồ đạc, ở chỗ này sinh sống một thời gian dài rồi, giờ dời nhà nào có dễ dàng ah

Tiêu Hồng nói xong thì đi ra ngoài .

Đinh Trường Sinh thấy Tiêu Hồng đi ra ngoài, nhẹ nhàng thở ra, liền đóng cửa lại, đem áo ngoài của mình cởi ra, nữa thân trên trần trùng trục lộ ra thân hình rắn chắc..

Tiêu Hồng sau khi rời khỏi đây, không có đi dọn dẹp đồ đạc, mà là lên đến trong phòng Thạch Mai Trinh..

-Uả, sao cô lại tới đây? Hắn đâu rồi?

Thạch Mai Trinh đang nằm trên giường, thoáng cái ngồi dậy, còn nghĩ rằng Tiêu Hồng chưa thành công.

-Làm như vậy có thích hợp sao ? Hơn nữa, cha của cô đối với tôi không tệ, bây giờ tôi không thể làm chuyện có lỗi với hắn nữa..

Tiêu Hồng nhỏ giọng nói .

Thạch Mai Trinh không nói chuyện, mà là lại nằm xuống, hướng phía Tiêu Hồng vẫy tay, Tiêu Hồng ngồi ở trên mép giường của Thạch Mai Trinh, nàng một tay nâng lên gương mặt của Tiêu Hồng, một tay vươn vào bên trong cái váy của Tiêu Hồng giống như là một người đàn ông đang đùa giỡn với đàn bà vậy, nhỏ giọng nói:

-Cha của tôi lâu nay có giao hoan với cô được hay là không được thì trong lòng của cô rõ ràng nhất, chẳng lẽ cô nghĩ cứ như vậy cả đời thủ hoạt sao? Tôi biết rõ trước kia cô có suy nghĩ như thế nào, trước là muốn moi tiền cha của tôi, sau khi kiếm bộn, thì cô sẽ cùng với tên gian phu kia xa chạy cao bay, nhưng gian phu của cô bây giờ thì không có ở đây, còn cô thì ở trong tay của tôi , cho nên cô phải nghe lời của tôi, hiểu chưa?

-Thế nhưng nếu tôi làm xong điều cô muốn, thì cô phải đem những thứ trả lại cho tôi..

Tiêu Hồng đỏ bừng mặt nói ra, bởi vì lúc này bàn tay của Thạch Mai Trinh đã chuyển động luồn vào bên trong cái quần lót của Tiêu Hồng…

-Ha ha, tôi sợ là đến lúc đó, có trả cho cô thì cô cũng không còn muốn nữa, tôi hi vọng lát nữa cô sẽ làm xong chuyện với hắn, đừng làm cho tôi thất vọng, nghe lời của tôi, đến lúc đó cô được sung sướng không chừng còn cảm kích tôi đã tạo điều kiện để cô được hưởng thụ chuyện tốt đẹp nhất đấy..

Thạch Mai Trinh nói xong, nắm chặt lấy gương mặt của Tiêu Hồng, duỗi đến cặp môi đỏ mọng, Tiêu Hồng đã là tự động mở ra mình hơi thở mùi đàn hương từ miệng , mặc kệ bằng Thạch Mai Trinh cùng mình cảm xúc mạnh mẽ hôn môi, cái này đã không phải là lần thứ nhất , hơn nữa so với cái này hoang đường sự tình các nàng đều đã làm, cũng sớm đã thành thói quen .

Bàn tay của Thạch Mai Trinh bên trong quần lót của Tiêu Hồng, đầu ngón tay tinh xảo đã chạm đến cái lổ âm đạo của Tiêu Hồng..

-Um…

Tiêu Hồng vẫn là không ngăn cản động tác của Thạch Mai Trinh, khi một ngón tay mảnh khảnh tiến vào bên trong âm đạo nàng, cái cảm giác đã làm cho nàng thẳng run.

…………………………………………………………………………………………

Theo một ngón tay biến thành hai ngón tay, độ mạnh yếu từ nhẹ nhàng biến thành mãnh liệt, dần dần hạ thể cũng truyền đến mỹ cảm, khiến cho dịch nhờn ân đạo Tiêu Hồng cũng đã trào ra.

Tiêu Hồng chỉ cảm thấy bên trong âm đạo của mình không ngừng mấp máy, khi Thạch Mai Trinh giật xuống cái quần lót của nàng, Tiêu Hồng thất thần nhắc lên cái mông phối hợp với nhu cầu của nàng.

Dưới đáy quần lót che kín dịch nhờn, bị Thạch Mai Trinh vứt đến trên mặt đất, hai ngón tay như búp măng mùa xuân lại lần nữa xâm nhập vào âm đạo Tiêu Hồng, đào móc một hơi liên tiếp, mãi đến lúc Tiêu Hồng bắt đầu phát ra tiếng rên nhẹ thỏa mãn, hai chân cũng từ từ dạng rộng ra, nàng lần nữa di động cái mông, lần này lại là xuất từ bản năng nguyên thủy phản ứng, cái loại phản ứng này, Tiêu Hồng cũng không có chú ý tới, một lát sau, Tiêu Hồng lại tái phát ra tiếng thở dài thần phục, giống như cầu xin Thạch Mai Trinh càng thêm nhiều khoái hoạt quang lâm.

……………………………………………………………………………………

Lúc Tiêu Hồng mặc lại quần lót, đẩy cửa ra đi xuống lầu, thì Thạch Mai Trinh cũng mở máy vi tính ra, tại trong máy vi tính nhìn xem một đoạn video, đó là đoạn phim của Tiêu Hồng cùng với Thiệu Nhất Chu bị thu hình lại, Đinh Trường Sinh đã đưa cho Tiêu Hồng toàn bộ những đoạn phim trong cái USB, không biết vì cái gì tuy Tiêu Hồng đã tiêu hủy hết chứng cứ, nhưng lại đem đoạn video này giữ lại, tại một lần Tiêu Hồng sau khi rời khỏi nhà, bị Thạch Mai Trinh phục chế đến đưa vào trong máy vi tính của mình, còn cái USB thì không biết giấu đi nơi nào.

Bắt đầu từ lúc đó, Tiêu Hồng liền ở vào trong sự uy hiếp của Thạch Mai Trinh, ngoại trừ những lần cùng Thạch Mai Trinh chơi trò đồng tính luyến ái, Thạch Mai Trinh chủ yếu vẫn là ép lấy Tiêu Hồng đi câu dẫn Đinh Trường Sinh, bởi vì nàng biết rõ Đinh Trường Sinh nhất định sẽ không làm như thế, cho nên mới ép Tiêu Hồng …

Tiêu Hồng là vợ của cha nàng, là mẹ kế của nàng, theo lý mà nói, một người có tâm trí bình thường một chút, thì không có ai làm chuyện như vậy, nào có ai lại ép lấy mẹ kế của mình cùng với người yêu của mình làm cái chuyện loạn thất bát tao này đấy, nhưng Thạch Mai Trinh thì nàng làm được, bởi vì nàng muốn trả thù, không đơn thuần là trả thù Tiêu Hồng, mà còn muốn trả thù cha của nàng là Thạch Ái Quốc.

Thạch Mai Trinh vẫn quên không được, thời điểm Tiêu Hồng cùng Thạch Ái Quốc mặn nồng chính là lúc mẹ của mình lâm bệnh nặng, nàng cho rằng chính là vì chuyện của Tiêu Hồng cùng cha của nàng mà làm tức chết mẹ của mình .

Đàn bà trả thù quả thật là đáng sợ, nhưng đến mức nàng đã không dựa theo quy tắc xuất bài, dùng hết mọi thủ đoạn, chính là vì trả thù, Tiêu Hồng thì cũng biết rõ, nếu như mình lúc này ly khai, thì có thể nửa đời sau của mình còn có thể tốt hơn một chút, nhưng Thạch Mai Trinh lại không buông tha cho mình rời đi, nếu như mình tự ý bỏ đi, Thạch Mai Trinh sẽ đem cái video này đưa lên trên mạng, lại còn ghi chú rõ đây là ai, nhà là nơi nào, trong nhà có những người nào, những điều này thì Thạch Mai Trinh cũng rất rõ ràng …

………………………………………………………………………………….

-Dọn dẹp sao rồi?

Tiêu Hồng bưng một chén nước tiến vào thư phòng, thấy Đinh Trường Sinh đã cởi áo ngoài, trên người thân hình cơ bắp rắn chắc cứ lộ ra như vậy, thân hình của hắn không có giống như trên người Thạch Ái Quốc toàn là thịt mỡ cùng với da đốm đồi mồi, Tiêu Hồng nhìn xem bắp thịt Đinh Trường Sinh rắn chắc, bên dưới hạ thể mới vừa bị Thạch Mai Trinh trêu chọc còn đẩm nước nhờn chưa kịp dịu xuống, trong phút chốc liền tái khởi động lại…

-Còn nhiều thứ quá, chỉ mới dọn dẹp được một chút, không thể làm mau được..

Đinh Trường Sinh không có chú ý đến ánh mắt của Tiêu Hồng , vừa làm vừa nói .

Tiêu Hồng lại lặng lẽ đóng cửa chốt lại, rồi cầm lấy nước đi vào bên người Đinh Trường Sinh, đem ly nước đưa cho đinh Trường Sinh:

-Trường Sinh, trước uống nước đi, em đổ mồ hôi xong, nàng khẽ vươn tay, dùng tay áo váy của mình lau mồ hôi cho Đinh Trường Sinh.

Thế nhưng mà liền bị Đinh Trường Sinh tránh khỏi , Tiêu Hồng mặt thoáng cái liền đỏ lên, hồi lâu mới ngẩng đầu lên, nhìn Đinh Trường Sinh hỏi:

-Có phải là em cho rằng thân thể chị rất ô uế phải không ?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.