Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1645: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1645:

CHƯƠNG 1585: KHÔNG THA.

Mặc dù Lăng Sam luyến tiếc khi Đinh Trường Sinh rời đi, nhưng nàng không có biện pháp nào, chính nàng đang còn có ở công ty thực tập, lần này Đinh Trường Sinh đến Bắc Kinh, nàng lại không có nói cho Dương Phượng Tê biết, nếu sau này bị Dương Phượng Tê biết được, thì không biết nàng tính sổ với mình như thế nào đây, nói thật…nàng có chút sợ Dương Phượng Tê..

-Em quay trở về đi, lúc nào rãnh anh sẽ trở lại thăm em, nếu thiếu tiền, cứ gọi điện thoại cho anh, hoặc là có chuyện gì khác cũng đều có thể gọi điện thoại cho anh, anh sẽ lập tức đến ngay .

-Không, em muốn chờ lúc nào anh đi thì mới về.

Tính tình Lăng Sam cố chấp thì Đinh Trường Sinh đã biết , cho nên chờ đến khi xe lửa cao tốc gần đóng cửa, Đinh Trường Sinh mới vội vàng nhảy lên xe lửa, Lăng Sam ngay tại dưới sân ga đứng nhìn theo Đinh Trường Sinh ở cửa sổ xe, nước mắt trào xuống…

Đinh Trường Sinh nhìn thấy trong lòng rất khó chịu, gần đây không biết làm sao, tâm tình đã thay đổi nhiều hơn, hay là tuổi của mình cũng dần lớn, dù sao hắn cảm tâm mình hình như là không còn lỗ mãng như trước nữa, giống như là chuyện của Lăng Sam, mình không cho được cuộc sống như nàng muốn, nhưng mình tại sao lại còn đi trêu chọc đến người ta…

Nhìn lại sân ga dần dần biến mất bóng người, Đinh Trường Sinh lần này mới cảm giác được tàu chạy quá nhanh kỳ thật cũng không tốt lắm, gián tiếp xé nát rất nhanh tâm trạng của những người đưa tiễn…

Tất cả cảnh tượng đều trước mắt, Miêu Miêu dĩ nhiên không phải là kẻ ngốc, nàng đã lên tàu lâu như vậy rồi, mà Đinh Trường Sinh vẫn không có trở lại chỗ ngồi, liền rời đi, thì thấy Đinh Trường Sinh dựa ở gần cửa xe, hắn đang nhìn cảnh sắc bên ngoài đang lướt qua như bay mà thần trí thì để ở nơi nào, Miêu Miêu đến dựa ở phía đối diện Đinh Trường Sinh.

-Rất khó chịu đúng không? Đáng đời.

Miêu Miêu liếc mắt Đinh Trường Sinh một cái nói.

Đinh Trường Sinh nhìn thấy bộ dạng của Miêu Miêu, liền nở chút nụ cười.

-Chú cười cái gì, xem chú còn giải thích cái gì đây, đến khuya hôm qua thì cháu mới biết chú là một người như vậy, khắp nơi trêu chọc phụ nữ, ngày hôm qua lúc gặp được chị Lăng Sam, cháu đã có cảm giác hơi kỳ lạ, nhưng là cháu không biết là lạ ở chỗ nào, lúc cháu tỉnh giấc thì phát hiện chị Lăng Sam không còn ở trong phòng của cháu, nghi ngờ nên cháu chạy qua cửa phòng của chú thì nghe….nghe….tiếng …, chúi làm sao có thể như vậy được, mẹ của cháu là cô giáo của chị Lăng Sam, chú thì ngủ mẹ cháu, hiện tại thì lại ngủ cùng nàng, rốt cuộc, thì cháu thấy chú gặp ai là thích người đó, quả thực đúng là Vi Tiểu Bảo.

Miêu Miêu tức giận lườm Đinh Trường Sinh, sau đó xoay mặt không nhìn hắn nữa.

-Như thế nào, tức giận sao? Cháu sẽ đem việc này nói cho mẹ cháu biết sao?

Đinh Trường Sinh ngồi xổm xuống, cơ hồ là ngồi bệt trên mặt sàn xe, hỏi.

-Vậy chú nói cháu phải làm sao?

Miêu Miêu cũng ngồi xổm xuống, nhưng nàng không có chú ý tới mình là đang mặc váy jean ngắn, cho nên khi ngồi xổm xuống, Đinh Trường Sinh ngạc nhiên phát hiện nàng đang mặc chính là cái quần lót màu hồng nhạt nhỏ xíu, có thể bộ đồ lót này là nàng lấy thêm ở cái cửa hàng lúc đi mua quần áo mới đi tham dự lễ cưới của Hồng Kỳ, hai bắp đùi của Miêu Miêu hơi giương phần gốc ra, hình tam giác cái quần lót phác hoạ ra hình dạng cái âm hộ no đủ, cỏ thơm tuy còn non nhưng đã rậm rạp mơ hồ có thể thấy được, hoàn toàn bạo lộ tại trong tầm mắt của hắn.

-Là con gái phải học cách ngồi, nếu không có biết cách, thì đừng có ngồi như thế này.. .

Miêu Miêu lập tức đứng lên, nhìn xem chung quang không có ai chú ý tới, giơ chân lên tại trên lưng Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng đá một cước, sau đó khuôn mặt xấu hổ đỏ như quả táo …

-Chú đoán, cháu sẽ nói cho mẹ cháu biết , nhưng cháu nhất định là hiểu chú đấy, lúc chú nhận thức mẹ con của cháu thì trước đó đã biết Lăng Sam rồi, khi đó…

Đinh Trường Sinh kể lại là quen biết Lăng Sam từ lúc nào v.v.. tất cả đều kể cho Miêu Miêu nghe.

-Hừ.., nghe qua đúng là phức tạp đấy, nhưng còn mẹ chú thì chú định như như thế nào đây? Mẹ cháu làm sao bây giờ? Có phải hay không là đợi cho mẹ cháu hoa tàn thì chú sẽ từ bỏ?

Miêu Miêu hỏi rất bình tĩnh, nhìn không ra một chút nào là tức giận, nhưng nàng càng là bình thản như vậy, thì càng làm cho Đinh Trường Sinh trong lòng bồn chồn.

-Cháu nói vậy là có ý tứ gì? Về phần của mẹ cháu, thì chú sẽ chiếu cố cả đời, nếu mẹ cháu tìm kiếm được hạnh phúc mới, thì chú sẽ thành toàn cho nàng, nhưng là nói thật, cho dù là chú muốn lấy mẹ cháu, thì mẹ cháu cũng sẽ không chịu gả cho chú đâu, không tin cháu cứ về hỏi thử xem .

Đinh Trường Sinh ngẩng đầu nói.

-Nhưng cháu có thể gả cho chú, có thể được không? Cháu bây giờ tuy còn chưa đủ tuổi, nhưng vài năm nữa sẽ lớn lên , đến lúc đó sự nghiệp của chú cũng đã thành công, chơi bời khắp nơi cũng đã rồi, kiềm chế tâm lại, đi tìm một cô gái hai mươi tuổi là cháu, sống cho thật tốt là được, như thế nào đây?

Miêu Miêu lần này lại ngồi xổm xuống rồi, cùng như vừa rồi, nhưng không có kiêng dè ánh mắt Đinh Trường Sinh, cặp đùi đẹp hoàn toàn mở ra, tùy ý nhưng là vì lúc trước vừa khép chặt lại, nên giờ hơi mở ra một chút, lập tức cái khe thịt cắn lớp vải quần lót hảm vào một đường lõm thật rỏ ràng…

-Này… lời nói này không thể nói lung tung, cháu có biết vì sao trước khi đưa cháuu đi chơi, mẹ cháu chẳng muốn cho cháu đi không? Là vì sợ chú hỗn đản làm chuyện không đúng với cháu, cho nên, việc này về sau không được nhắc lại, hơn nữa, người chú yêu chính là mẹ của cháu, chứ không phải là cháu, hãy khép chân lại đi…

Đinh Trường Sinh lạnh lùng nói.

Chính là bởi vì biết ý nghĩ của Phó Phẩm Ngàn, cho nên Đinh Trường Sinh sẽ không có đối với Miêu Miêu có bất kỳ ý đồ gì, hơn nữa, Miêu Miêu vẫn còn là cô gái mới vừa lớn, mình cho dù là cầm thú, cũng làm sao hạ thủ được với nàng đây này?

-Hừ, giả bộ làm một bộ kẻ quân tử, chú chờ xem, cháu không tin là sau này chú không yêu thích cháu..

Miêu Miêu đứng dậy, lại khom lưng, kề sát đôi bầu vú săn cứng như quả cam sành trên người Đinh Trường Sinh, đem miệng đưa sát đến bên lỗ tai Đinh Trường Sinh, nhỏ giọng nói, giọng nàng nói quá chậm, trong miệng thở ra nhiệt khí tại bên vành tai Đinh Trường Sinh khuếch tán dần dần, làm cho lỗ tai Đinh Trường Sinh ngứa ngáy ….

………………………………………………………………………….

Đem Miêu Miêu cô gái nhỏ này đuổi về nhà xong, Đinh Trường Sinh không dám trì hoãn, lập tức chạy về Hồ Châu, bởi vì không biết Thạch Ái Quốc khi nào thì đi, cho nên hắn phải chạy đến nhà của Thạch Ái Quốc để xem, hắn vẫn không quên mang một vò rượu mang cho Thạch Ái Quốc…

-Sao em lại tới đây?

Mở cửa ra là Tiêu Hồng, trên đầu trùm đầu cái khăn màu lam, cái váy trên người ướt đẩm mồ hôi, gặp Đinh Trường Sinh nhìn về phía nàng, lập tức giải thích nói:

-Trong nhà đang quét dọn vệ sinh, chuyển nhà thật đúng là mệt mỏi a.. .

-Um… Thạch bí thư có ở nhà không vậy chị?

-Có… đang bên trong thư phòng, hay là lát nữa em hãy đến đi, La bí thư đang ở đây, đang trong thư phòng cùng Ái Quốc nói chuyện … .

Tiêu Hồng nhìn thoáng qua trước mặt, đến gần bên hắn nhỏ giọng nói.

Đinh Trường Sinh sửng sốt, tại sao La Bàn Hạ lúc này lại tới đây, nghe được Tiêu Hồng nói như vậy, biết nàng là vì muốn tốt cho mình, nhưng bây giờ vừa nghe xong, chính mình lập tức rút lui ra khỏi nhà, điều này nếu để cho người nhìn thấy sẽ khinh thường mình, không nói đến những người khác, ngay cả Tiêu Hồng cũng sẽ khinh thường mình, đừng nhìn người đàn bà này hiện tại đàng hoàng, nhưng ẩn giấu phía trong vẫn luôn là một yêu tinh, cho nên hắn mỉm cười cứ đi vào.

Hơn nữa còn đem bình rượu giao cho Tiêu Hồng, nhưng Đinh Trường Sinh chưa kịp quay người lại, thì nghe thấy Tiêu Hồng ai ui la lên, Đinh Trường Sinh vội vàng bước tới trước mặt nàng, thì Tiêu Hồng đang đứng bất động, mắt nhìn vò rượu sẽ rơi xuống đất, Đinh Trường Sinh theo phản xạ, khom người xuống thấp chụp lấy vò rượu, hai mươi cân rượu suýt chút đập trúng vào trên chân Đinh Trường Sinh, ít nhiều gì Đinh Trường Sinh cũng chụp kịp, chỉ là do động tác cúi người theo phản xạ, mà Tiêu Hồng thì đang đứng trước mặt, không biết là vô tình hay cố ý, mặt hắn khi vừa ngẩng lên thì chẳng khác nào dụi vào đúng ngay chính giữa cái âm hộ của nàng, cả hai thoáng cái đều ngây người, một thoáng qua, cái mùi mồ hôi pha lẫn hơi hăng hăng từ hạ thể của Tiêu Hồng bay xộc vào mũi của Đinh Trường Sinh.. ..

-Thực xin lỗi, chị tưởng rằng vò rượu nhẹ, như thế nào lại nặng như thế…

Tiêu Hồng cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh, đỏ mặt nhỏ giọng xin lỗi nói, nhưng dường như nàng cũng không có ý tránh né, khi có cảm giác được hơi thở của hắn đang nóng rực bên dưới háng của mình…

Lúc này Thạch Ái Quốc đang tại thư phòng cùng La Bàn Hạ nói chuyện, bởi vì đóng kín cửa, cho nên cũng không biết bên ngoài phòng khách chuyện gì đã xảy ra, còn Thạch Mai Trinh thì đang tại trong phòng của mình ở trên lầu thu thập đồ đạc, một bên vừa thu thập, vừa mắng Đinh Trường Sinh thằng này vô tình vô nghĩa, mình sắp phải đi rồi, ngay cả đến nhìn mình cũng không thấy tới.

Lúc này trên chân Đinh Trường Sinh vẫn còn giữ lấy bình rượu, mà khuôn mặt thì đang áp vào cái âm hộ của nàng ngửi lấy, ưa thích tới mức dịch chuyển bình rượu nhẹ qua một bên vẫn không thay đổi tư thế, còn Tiêu Hồng bởi vì là quét dọn vệ sinh, thu dọn đồ đạc, trời cũng đang nóng, vì vậy cái váy của nàng cũng là loại đơn bạc, lúc này bên dưới lộ ra cái gò mu hình cầu cao cao rất, Đinh Trường Sinh một hồi mắt thẳng.

Bình tĩnh mà xem xét, thân thể trần truồng của Tiêu Hồng hắn đã từng một lần nhìn thấy toàn bộ, lần đó ở chỗ ngồi phía sau xe hơi , Đinh Trường Sinh khi ấy cũng cao hứng, nhưng mà mặc dù có động tâm, thế nhưng lần ấy Tiêu Hồng toàn thân không mảnh vải, cũng thật sự là không có gì đáng xem, đàn bà khi cởi ra hết đều giống nhau, thế nhưng lúc này Tiêu Hồng lại không giống vậy.

Nàng đang mặc cái váy, nhìn xem một người đàn bà, nếu như còn mặc quần áo so với đã cởi sạch quần áo, có rất nhiều người có thể sẽ lựa chọn nhìn xem nàng cởi quần áo ra đấy, sau đó mới càng tiến một bước muốn nhìn xem sau khi người đàn bà cởi hết quần áo thì bên trong sẽ như thế nào, đây bản năng của con người, bởi vì chỉ có quá trình như vậy mới có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ mọi người…

Đường viền ren của cái quần lót màu hông nhạt ẩn hiện bên trong cái váy đơn bạc màu trắng sữa, bao vây lấy một cái âm hộ phồng mập, gò mu nổi lên, đem làn vải quần lót như là kéo giàn căng trên cái âm hộ, phảng phất ngay nơi chính giữa nơi cái khe thịt hỏm vào có hai mảnh mép ngoài đầy đặn ngạo nhiên, tầm mắt của Đinh Trường Sinh nhìn gần cảm thấy phi thường nhục cảm, làm cho yết hầu hắn có chút khô, đây đang là ở nơi nào thì hắn rất rõ ràng, thế nhưng chuyện kế tiếp cơ hồ là là không kiểm soát được, đôi mắt chỉ là không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào hạ thể của nàng, đối với trước mắt ngoại trừ đồ vật thì không còn cảm giác gì khác nữa rồi, thậm chí còn sinh ra ý nghĩ xúc động chạm lên cái âm hộ núc ních này.

……………………………………………………………………………….

Tiêu Hồng thấy Đinh Trường Sinh dịch chuyển vò rượu để kế bên chân xong, vốn nghĩ rằng kế tiếp hắn sẽ đứng dậy xách vò rượu này để trên bàn, thế nhưng nàng đợi cũng không thấy có động tĩnh, chỉ thấy được ánh mắt Đinh Trường Sinh cực kỳ có tính xâm lược bên dưới hạ thể của mình..

Tiêu Hồng cũng có chút chịu không được rồi, mặc dù trước mắt là là cảnh tượng mà nàng đang them khát, bất quá thân dưới truyền đến cảm giác nóng rực, làm cho nàng đầu óc có chút choáng váng, bất chợt tựa như là từ cửa miệng âm đạo đã rỉ ra dịch nhờn mà nàng không thể kềm chế được..

Ngửi được mùi hăng hăng của chất lỏng tiết ra bên dưới hạ thể của Tiêu Hồng, Đinh Trường Sinh dám đánh cuộc, nếu như thời gian thật sự cho phép, Tiêu Hồng có thể sẽ đưa cái âm hộ ra cho mình liếm láp, nhưng mà vào thời điểm này từ trên lầu truyền lại một thanh âm vang lên đánh động, làm giật mình thức tỉnh hai người bọn họ, vì vậy Đinh Trường Sinh rất nhanh đem vò rượu đem đến trên mặt bàn, sau đó bước thẳng lên lầu.

Từ phía trên lầu từ phòng của Thạch Mai Trinh truyền đến tiếng động tĩnh, làm cho hai người này thức tỉnh, vì thế Đinh Trường Sinh rất nhanh đứng dậy đem bình rượu dời đến trên bàn, sau đó đi lên lầu.

Nhìn Đinh Trường Sinh lên lầu, đến gian phòng của Thạch Mai Trinh, Tiêu Hồng ánh mắt tràn đầy thất vọng, nhưng nàng cũng không có cách nào khác, mình là vợ của Thạch Ái Quốc, mà Đinh Trường Sinh vẫn luôn xem Thạch Ái Quốc là gia chủ, hắn làm sao có thể đối với mình làm ra cái gì vượt quá giới hạn được

Đinh Trường Sinh đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Thạch Mai Trinh đang ngồi, chung quanh nàng là một đống quần áo, đang quệt mồm, nhưng khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh tiến đến, rõ ràng cho thấy vừa kinh ngạc ,vừa vui mừng .

-Em quả nhiên là linh, vừa nhắc tới, vừa mắng em xong, thì bây giờ đã tới rồi.

Thạch Mai Trinh đứng lên đến đi hướng phía Đinh Trường Sinh, định ôm lấy Đinh Trường Sinh, nhưng không ngờ còn chưa có tiếp xúc với hắn, thì đã bị Đinh Trường Sinh chụp lấy tay nàng, dùng sức quay một vòng để lưng nàng trược diện trước mặt hắn.

Thạch Mai Trinh kinh ngạc, không biết xảy ra chuyện gì, nhưng lại bị Đinh Trường Sinh đẩy nàng đến trước chiếc bàn trang điểm, đè đầu nàng gục xuống trên mặt bàn, vễnh cái mông lên, phi thường dã man, không theo quy củ ra bài, trước kia Đinh Trường Sinh nếu đến để giao hoan thì đều là canh chừng cha mình vào lúc không có ở nhà, nhưng hiện tại cha mình đang ở tại trong nhà, thì nàng lại bị Đinh Trường Sinh nhấn ở tại bàn trang điểm.

Không để nàng xoay người lại, lúc Thạch Mai Trinh cảm giác được bờ mông mát lạnh, thì Đinh Trường Sinh đã tốc váy nàng lên quá hông, giật cái quần lót kéo xuống, không tiền hí, cũng không bất kỳ vuốt ve nào, thì nàng cảm giác được từ cái miệng âm đạo chỗ mẫn cảm của mình đã có một cái đồ vật lửa nóng đang từ từ chọc vào, Thạch Mai Trinh cùng Đinh Trường Sinh giao hoan không phải là lần đầu tiên rồi, nên đương nhiên nàng biết rõ là chuyện gì xảy ra, có vẻ cam chịu pha lẫn kinh hỉ, tên hỗn đản này như thế nào hôm nay lại thông suốt, dám ở thời điểm này đối với chính mình làm như vậy, đây chính là lúc cha của mình đang còn ở trong nhà, chẳng lẽ hắn thật sự muốn cho cha mình biết rõ chuyện của hắn cùng mình.

Thế nhưng là những sự tình này còn chưa có cân nhắc xong, nàng liền cảm nhận được một hồi như tê liệt đau đớn, tên hỗn đản này rõ ràng là không có bất kỳ tình huống tiền hí đã tiếp tục đẩy cây dương vật vào thân thể của mình, bên trong âm đạo chưa có kịp bài tiết ra dịch nhờn, đau a…

-A, tên hỗn đản này, em làm sao vậy, đây là… ?

Đinh Trường Sinh không lên tiếng, lúc dưới lầu hắn bị cái âm hộ của Tiêu Hồng trêu chọc đã là không kềm chế được rồi, hơn nữa hắn không biết, Ngự Nữ Tâm Kinh đang bắt đầu trong giai đoạn tự mình không có năng lực khống chế, nói một cách khác, Đinh Trường Sinh lúc này lâm vào trạng thái này đã là không tệ, cái loại này tiềm năng này một khi phát huy ra được toàn bộ chính là không thể đo lường được đấy.

Còn Đinh Trường Sinh theo trên người đàn bà lấy được năng lượng cũng là dần dần tích lũy, vì vậy đối mặt với Thạch Mai Trinh phản ứng, Đinh Trường Sinh áp dụng chính là phương thức dã man, đó chính là ngươi phản kháng, ta liền áp chế ngươi, ngươi càng là phản kháng, ta áp chế liền càng lợi hại, điều này tựa như hoàng đế Triệu Quang nghĩa tại trên thân thể của Tiểu Chu sử dụng phương thức giống nhau.

Thế nhưng Thạch Mai Trinh không phải Tiểu Chu, mà Thạch Mai Trinh là người đàn bà có dã tinh, lúc này lại là rất thích hợp để cho Đinh Trường Sinh ngang tàng bạo ngược, Thạch Mai Trinh không phản kháng nữa, nhưng muốn quay đầu nhìn xem Đinh Trường Sinh, thế nhưng là mỗi lần quay đầu lại, đều bị Đinh Trường Sinh ấn xuống gục mặt vào mặt bàn, làm cho Thạch Mai Trinh có cảm giác hôm nay Đinh Trường Sinh cùng với trước kia rất là khác biệt, Thạch Mai Trinh thở hốc ra vì kinh ngạc:

-Á….

Sau lưng tên hỗn đản nhịp dần cây dương vật lớn chăm chú nghiền trong âm đạo nàng, hắn thừa dịp đầu khấc đã vào hết trong âm đạo dùng sức đính vào! Cực đại đầu khấc thẳng tiến xâm nhập vào đường hang chật hẹp chưa kịp rỉ nước nhờn của Thạch Mai Trinh, hai mảnh môi mật mép trong lập tức bị rất lớn chống đỡ mở ra…

Trong tích tắc bị tên vô sỉ ác ma này cắm vào trong tích tắc làm cho đau thốn khiến cho Thạch Mai Trinh như muốn hỏng mất rồi, cái này mãnh liệt kích thích đã hoàn toàn vượt qua nhận điểm mấu chốt mà Thạch Mai Trinh có thể thừa nhận lấy…..

Dương vật hắn thô nóng, mũi nhọn đầu khấc đã hoàn toàn tiến vào, hành lang kiều nộn âm đạo nàng bị bức bách nhận lấy dương vật của hắn tiếp xúc ma sát, thon dài đùi ngọc mệt mỏi run rẩy, nàng liều mình chống đỡ, toàn thân lại mềm nhũn, chỉ có thể mệt mỏi hơi đong đưa cái mông tròn….

Lúc này hạ thể của hai người trần trụi mật hợp dây dưa lấy, Đinh Trường Sinh không đếm xỉa với đến Thạch Mai Trinh giãy dụa đưa đẩy bài xích, ở phía sau cái môn của nàng không chút nào thương tiếc thẳng tắp cắm vào sâu trong âm đạo non mềm của nàng, hưởng thụ lấy thành non âm đạo bóp chặt….

Hắn thở hào hển chậm rãi đẩy mạnh…… cắm vào… thật sâu mà hữu lực cắm vào…

-Á….

Thạch Mai Trinh nghẹn ngào duyên dáng gọi to… Đinh Trường Sinh thì hưng phấn vô luân… hắn nắm chắt bờ eo nàng bắt đầu kéo ra đưa vào… cái âm đạo chặt khít dinh dính khiến cho hắn mỗi một lần cắm dướng vào vào đều có chút khó khăn, nhưng đồng thời cũng mang lại cho hắn thật lớn khoái cảm…

Thạch Mai Trinh có thể cảm giác được cây dương vật lửa nóng thật dài kia luật động, có chút đau đớn, lại có chút ít vui thích, mình cũng không thể không thừa nhận ở sâu trong nội tâm cũng mong ngóng loại dã man như thế này, mặc dù đối với nàng mà nói, đây là điều nàng từ trước đến giờ không thể tưởng tượng được đấy. Đinh Trường Sinh va chạm có lực, mà vẫn có tiết tấu, Thạch Mai Trinh còn có thể nghe ra tiếng thở dốc thô trọng hắn ..

……………………………………………………………………………………..

Không biết đã qua bao lâu, Thạch Mai Trinh chỉ cảm thấy thật tốt khi thời gian dài dằng dặc, lúc bên trong cái âm đạo nàng ngập nước thì cũng là lúc nàng đã là ở vào biên giới cao trào, nàng bắt đầu ngọ nguậy lấy cái mông, đong đưa, cảm thấy chỗ sâu nhất trong âm đạo bắt đầu dẫn đốt, hơn nữa còn thiêu đốt giữa hai đùi của nàng, như là đốt cháy bùng nổ lan tràn đến khắp bụng dưới của nàng…

Dục vọng bành trướng, hỏa diễm đang thiêu đốt… khoái cảm quen thuộc dậy sóng từ dưới bụng tuôn ra, cảm giác mãnh liệt phong phú rước nay chưa chưa có trong nháy mắt theo từ trong âm đạo bộc phát, phun hướng ra toàn thân, đến mỗi một chỗ huyết mạch cùng da thịt nàng, thân thể của hắn như một đoàn hỏa, cực nóng ….. Còn nàng thì thân dưới run rẩy, thân thể yêu kiều dưới sự luật động điên cuồng của hắn điều khiển nhiệt tình lắc lư…

Thạch Mai Trinh rên rỉ lấy, thở nhẹ lấy, run rẩy vô thức càng thêm cố gắng cong lấy thân eo, vểnh lên cái mông thịt, đón hùa dương vật hắn đánh sâu vào, cây dương vật cứng rắn mỗi một lần luật động, đều kích khởi cái sướng nàng tận xương tủy đến, dục vọng hóa thành tiếng rên rỉ kéo dài bật ra khỏi yết hầu…

Trong âm đạo nàng nước dậy sóng nguồn tuôn ra bao trùm dương vật hắn, Đinh Trường Sinh đứng ở phía sau cái mông Thạch Mai Trinh, từ phía sau ôm thật chặc bờ eo, bành bạch đụng chạm lấy bờ mông tròn lớn của nàng, mồ hôi làm ướt thân thể hai người trong lúc giao hợp kích tình, hai bộ phân sinh dục liên kết dính đầy sáng lóng lánh chất lỏng nhầy nhụa, miệng âm đạo bị cường đạo thiết thương xỏ xuyên qua, hai mép trong kiều trở nên sung huyết sung lên ửng đỏ, theo động tác xả thọc, rất nhanh cuốn vào nhảy ra, dịch nhờn sáng trong không ngừng theo từ khe hở giao hợp chảy ra, tóc dài đong đưa, kích tình nổ bung…

Thạch Mai Trinh thân thể yêu kiều cong lên..

-Á…a…..a…..a…

Thạch Mai Trinh đột nhiên khàn giọng rên lên như khóc, tựa như trước khi bị tử vong làm cho người choáng váng với hắc ám từng đợt đánh úp, nương theo lấy cái mông thịt lớn cùng hai chân trần trụi run rẩy, căng cứng, co rút run rẩy từ đỉnh đầu cho đến ngón chân, nàng rốt cục bạo phát, thân thể mỗi một bộ phận tựa hồ cũng là nhiệt huyết quay cuồng, liệt hỏa hừng hực…

Dục vọng như núi lửa rốt cục triệt để phun trào, âm tinh nóng rực như dung nham sền sệt từ cổ tử cung phun ra, đánh lên trên mặt đầu khấc dương vật, một cảm giác tô sướng, theo xương sống truyền vào đại não của Đinh Trường Sinh …

Trước mắt hắn tựa như có ngân tinh bay tán loạn, tinh dịch tích súc thống khoái đầm đìa bắn ra phun vải ra tinh tương, toàn bộ đều bắn ra tại ở chỗ sâu trong âm đạo của nàng…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.