Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1566: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1566:

CHƯƠNG 1446: LẠI GỢN SÓNG…

An Lôi đương nhiên là không biết mua phòng ốc thì người mua cần phải tự mình ký tên, một khi hợp đồng thượng đã ký, về sau lại muốn thay đổi tên người khác thì không phải là chuyện dễ dàng rồi, huống hồ Đinh Trường Sinh đã thanh toán tiền, An Lôi ký tên vào, thì bên cục quản lý bất động sản sẽ xác nhận chính thức.

-Vậy được rồi, đây là tôi giúp anh ký tên giùm,khi nào anh trở về thì lập tức thay đổi lại tên.

An Lôi lại dặn dò một lần cuối.

-Tôi biết rồi..À còn vụ án Mã Kiều Tam kia, trước cô chậm một chút khoan kháng nghị, chờ tôi thêm mấy ngày rồi sẽ tìm gặp Trần kiểm, cho tôi thời gian vài ngày, tôi bây giờ đang đang đi công tác bên ngoài, không thể quay về kịp .

-Ừ.., vậy anh sắp xếp mau chóng đi, chúng tôi bên này kháng nghị cũng có kỳ hạn .

An Lôi do dự một chút, rồi nói.

-Tôi đã biết, tôi sẽ mau chóng đi gặp Trần kiểm.

Đinh Trường Sinh nói.

An Lôi mặc dù trong lòng có điểm nghi hoặc, nhưng lúc này người bán nhà đang thúc giục đến chỗ bán gian nhà ký hợp đồng, An Lôi rất kỳ quái, đây là cái nhà ở gì đây, hơn nữa nhìn qua diện tích cũng không phải nhỏ, trong lòng cũng có một chút tâm tư, chính mình đi nhìn thử xem ..

-Tôi có thể đi lên xem thử nhà ở không?

An Lôi hỏi.

-Đương nhiên là được, đây là chìa khóa của gian nhà, lúc nào chị cũng có thể đi xem qua, gian nhà này hiện tại đã thuộc về cô.

-Không phải là của tôi, tôi chỉ là ký thay.

An Lôi giải thích nói.

-Đó chính là chuyện riêng của hai người rồi.

Chủ quản bán gian nhà thuận miệng nói.

-Cô nói cái gì? Cái gì là của hai người?

An Lôi khuôn mặt lập tức liền nhăn lại….

-Không có gì, chỉ là thuận miệng nói mà thôi, chìa khóa đây, chị giữ lấy, ký nhận là được rồi.

Chủ quản bán gian nhà không biết mình nói cái gì không đúng mà làm cho người đẹp này nhăn mặt, nên lo xong thủ tực liền chạy nhanh không lên tiếng…

An Lôi một tay cầm chìa khóa, một tay cầm hợp đồng, dựa theo trên hợp đồng ghi rõ vị trí, nàng tìm đến gian nhà, lúc mở cửa ra nhìn, lập tức liền ngây ngẩn cả người, bên trong phòng quá đẹp, không phải là phòng thô, mà tất cả đều đã hoàn chỉnh rồi, chỉ cần là mình muốn, đêm nay có thể đến ở.

Hưng phấn trôi qua, An Lôi không khỏi thở dài, mình nào có phúc khí này…Ai.. cho dù mình phấn đấu cả đời, cũngkhông biết có thể hđược gian nhà này, nàng đi từ trên xuống dưới, nhìn ngắm chung quanh hơn một giờ, lúc về mà còn không đành rời khỏi gian nhà, mà lúc này, vị chủ quản kia bán cao ốc đã đem tin tức này báo cho Đinh Trường Sinh.

-An Lôi… chỉ cần cô thích, gian nhà này cô có thể ở cả đời, xin đừng hoài nghi thành tâm của tôi, tuyệt không có ý tứ gì khác, gian nhà này cũng không có mang đến phiền toái cho cô, chắn hẳn là cô minh bạch tâm tư của tôi, mặc dù là Mã Kiều Tam là hiện giờ tôi đang lo lắng, nhưng hắn cũng không có khả năng có số tiền lớn như vậy, cho nên, chuyện gian nhà và bản án của Mã Kiều Tam không có gì quan hệ.

Đinh Trường Sinh nhắn tin cho An Lôi nói.

-Vậy anh có ý gì?

An Lôi trả lời.

– Trước kia cô có ý gì với tôi, thì hiện tại ý của tôi cũng giống như vậy, chỉ là đến bây giờ tôi mới biểu đạt ra ý của mình, hy vọng là không quá chậm?

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, mới vô sỉ triển khai thế công tình cảm với An Lôi, chính mình có tiền có quyền, mà An Lôi tuy là một nhân viên chính phủ, nhưng nàng cũng là một phụ nữ, phụ nữ nào mà không muốn niềm vui hoan ái, lại có người đàn ông vì yêu mình mà bỏ tiền ra để chi tiêu như vậy?

Cho nên Đinh Trường Sinh một đao này chém vào đúng là chính xác, lập tức đáng trúng vào tâm ý của An Lôi.

-Tôi…tôi cũng không biết ..

An Lôi mặt đỏ lên, lén nhìn xung quanh tựa như sợ có người phát hiện mình đang tại làm một chuyện gì xấu hổ.

-Cô là một cô gái tốt, chẳng qua là tối hôm qua tôi phát hiện cô vẫn chưa có phòng ốc cho riêng mình, mặc dù tôi cũng đang thuê nhà ở, nhưng tôi nghĩ cô phải có một nơi an ổn và an toàn, đây cũng là ý nghĩ duy nhất trong tâm của tôi .

Đinh Trường Sinh nhắn tin mà tay cũng có chút run run, có thể là biết mình đang lừa gạt tình cảm An Lôi nên áy náy..

Nhưng lại nghĩ tới, đợi chuyện này qua đi, cho dù là An Lôi biết mình lừa dối tình cảm nàng, thì cái gian nhà kia cũng xem như là bồi thường cho nàng, bằng không lời nói, chính mình còn có thể làm gì được hơn nữa? Đâu có thể sau lưng Cố Hiểu Manh lại còn nuôi lấy thêm một nữ kiểm sát này?

An Lôi lúc này tâm tình không biết nên hồi phục như thế nào, Đinh Trường Sinh nói lời đến nước này, chính mình nếu nếu không biết dựa theo, thì mình cũng là quá ngu ngốc a, nhưngvì chuyện quá đột ngột, nàng nhất thời ở giữa khó có thể chấp nhận được ngay, hạnh phúc đến quá đột ngột, hơn nữa này không đơn thuần là về mặt tinh thần, đối với phụ nữ mà nói, nhà ở không đơn giản chỉ là chỗ ở, mà nó còn là tượng trưng cho một gia đình.

…………………………………………………………………………………………

Ngày hôm sau vừa rạng sáng, Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai và nhóm bảy người xuất phát đến thành phố Bắc Nguyên, tỉnh Trung Bắc.

Ra khỏi cổng nhà ga, liền thấy ngoài cổng đã có người mang một tấm bảng, mặt trên viết Đinh Trường Sinh tiên sinh, xem ra là tới đón chính mình .

-Ở đây em cũng có người quen à?

Hồ Giai Giai hồ nghi nhìn thoáng qua Đinh Trường Sinh hỏi.

-Ngũ hồ tứ hải giai huynh đệ thôi mà.

Đinh Trường Sinh cười cười rồi đi đến người cầm cái bảng, đây là do Hoa Cẩm Thành an bài, ngày trước Hoa Cẩm Thành từng theo theo người của Vũ Văn gia buôn bán, cho nên tại thành phố Bắc Nguyên vẫn còn có chút nhân mạch..

-Tôi chính là Đinh Trường Sinh, tới đón tôi phải không?

-Đúng, đúng, Đinh tiên sinh…. Tổng cộng có mấy người, để em xem xe có đủ chỗ ngồi hay không?

Đây là một người trẻ tuổi, nhưng lời nói cũng rất già dặn, tổng cộng đến đây có hai chiếc xe Buick thương vụ, còn có một chiếc xe Audi a8.

-Này anh bạn, tên gọi là gì vậy?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Đinh tiên sinh, em tên gọi Sở Hoan, cứ gọi em là Tiểu Sở, lão bản của em nói, mấy chiếc xe này trong khoảng thời gian này để cho anh sử dụng, nếu vẫn còn có việc gì cần, cứ việc nói cho em biết, để em báo lại cho lão bản.

Sở Hoan vô cùng khách sáo nói.

-Tốt rồi.. cám ơn lão bản của cậu, gửi lời chào của tôi đến lão bản của cậu nhé, tôi muốn mời lão bản của cậu ăn cơm gặp mặt, coi như là cảm tạ.

Đinh Trường Sinh cũng thực khách sáo nói.

-Hảo, tôi nhất định sẽ chuyển đạt lại cho lão bản.

-Này… làm phiền cậu cho tôi số điện thoại của lão bản, đêm nay tôi mời ông ấy ăn cơm, có thể được không a?

Đinh Trường Sinh nói.

Đối với thành phố Bắc Nguyên, hắn không có quen thuộc, hơn nữa mặc dù trong tay có tên người quen của Vũ Văn Linh Chi đưa cho hắn, nhưng thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, những người này còn có có bao nhiêu người còn nhớ đến ân đức năm xưa của Vũ Văn gia, chuyện này là rất khó nói, hơn nữa vẫn không thể để cho bại lộ tung tích của Vũ Văn Linh Chi, bằng không mà nói, Lâm gia rất có thể một đường truy tìm, đến lúc đó thì phiền toái.

Hơn nữa Lâm Nhất Đạo lại đang làm Phó chủ tịch thường vụ tỉnh Trung Bắc, cho nên làm việc nếu không cẩn thận một chút, Đỗ Sơn Khôi tại thành phố Bắc Nguyên đã hơn một tháng nay, vậy mà không có tìm được bất kỳ sơ hở nào của Lâm Nhất Đạo, điều này chỉ có thể chứng minh, Lâm Nhất Đạo là người trong sạch thật sự, hoặc là Lâm Nhất Đạo quá giỏi về ngụy trang, hai loại tình huống, vô luận là loại nào, đối với Đinh Trường Sinh cũng đều không phải là chuyện tốt.

Cho nên Đinh Trường Sinh chưa muốn liên hệ với những người quen biết mà Vũ Văn gia cung cấp, chỉ có thể là theo từ người địa phương của tỉnh Trung Bắc….

 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.