CHƯƠNG 1444: SUÝT BỊ BẠI TRẬN.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Trần Bỉnh Thái đến văn phòng còn sớm hơn Đinh Trường Sinh, đây là lần gần nhất suốt một năm nay ông vào văn phòng sớm nhất một lần, đương nhiên sớm như vậy mà đến văn phòng, không phải tới làm, mà là đến để cãi nhau .
Từ khi biết chính mình cũng bị điều đi, Trần Bỉnh Thái đối với khu khai phát cũng chẳng có quan tâm, nhưng hiện tại đã xuất hiện chuyển cơ, bởi vì người muốn đem mình điều đi là Thạch Ái Quốc thì lại đi trước….
Trần Bỉnh Thái cho rằng một ngày mình chưa có điều đi, thì ông vẫn là bí thư đảng ủy khu khai phát, mình nói thì phải có người nghe, hơn nữa đảng ủy quản lý người, ngươi Đinh Trường Sinh cho dù là ngưu bức đến đâu nữa, nhưng ngươi không phải người bên trong của tổ chức? Ngươi có thể bỏ qua một bên tổ chức đảng, muốn làm gì thì làm à
Trần Bỉnh Thái vốn là cũng tránh né không muốn đối phó với Đinh Trường Sinh, nhưng bị như vậy chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa, đây không phải hướng trên mặt của Trần Bỉnh Thái hung hăng đánh cho một cái tát hay sao? Cho nên Trần Bỉnh Thái tích một bụng lửa, chờ Đinh Trường Sinh đến đây để tính sổ
Nhưng đợi tới đợi lui, Đinh Trường Sinh hơn chín giờ còn chưa tới văn phòng, không phải là bởi vì cái gì khác, mà là tối hôm qua sau khi mua xong gian nhà ở, hắn đi đến nơi ở Vũ Văn Linh Chi kia, mặc dù Vũ Văn Linh Chi không coi Đinh Trường Sinh chính thức là tình nhân, nhưng Đinh Trường Sinh chính là chỗ dựa lớn nhất, cho nên mỗi lần Đinh Trường Sinh đến nhà nàng, thì Vũ Văn Linh Chi đều là hết sức lấy lòng hắn, thậm chí đã nhiều lần có ý đưa Kỳ Trúc Vận ra hầu hạ phục vụ cho Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh mỗi lần đều là cự tuyệt.
Hắn vẫn còn muốn lưu lại thể diện của mình, hơn nữa Đinh Trường Sinh nhìn ra được, Kỳ Trúc Vận cũng không phải hoàn toàn tin tưởng hắn có thể giúp được cho nhà Vũ Văn, cho nên, hắn cũng không muốn bắt buộc một người không tin tưởng mình, hắn muốn cho Kỳ Trúc Vận cam tâm tình nguyện phủ phục tại dưới háng của hắn, nhưng bây giờ còn có rất nhiều công tác phải làm, đó là đẩy nhanh hơn tiến độ vụ án của Mã Kiều Tam, quyết không thể để cho vụ án này bị viện kiểm sát kháng tụng.
…………………………………………………………………………………..
Đinh Trường Sinh giờ khắc này đang một bên mút vào đầu vú Vũ Văn Linh Chi, một bàn tay đã tuột xuống xẹt qua cái bụng bằng phẳng tuyết trắng nàng, sờ soạng vài cái trên cái gò mu đầy lông mềm mại, rồi trợt qua hai bên mép ngoài phì nộn âm hộ, cái khe thịt trong lúc này hơi mở rộng ra, ngón tay của Đinh Trường Sinh tách ra, đặt tại trên viên âm hạch sáng bóng, xoa lấy.
-Um…a….
Vũ Văn Linh Chi đã bị kích thích đang lên cơn động dục, hai chân vừa kẹp chặt, vừa buông ra, lại kẹp chặt, đuùa bỡn cái âm hộ của nàng trong chốc lát, cây dương vật của Đinh Trường Sinh cứng rắn như sắt rồi, Đinh Trường Sinh nắm lên một chân của Vũ Văn Linh Chi vừa vuốt vuốt, một bên dương vật không khách sáo chút nào cắm vào âm đạo của Vũ Văn Linh Chi.
-A… ai nha…
Tuy nói cây dương vật này đã xuất nhập thật nhiều lần tại trong thân thể của nàng, nhưng lần nào Vũ Văn Linh Chi cũng cảm nhận được sự mạnh mẻ kích thích to dài của nó, Vũ Văn Linh Chi có chút há miệng ra, bắp thịt của hai chân căng thẳng. ” ọp… ọp…” bên trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi dịch nhờn tiết ra rất nhiều, ngay từ đầu Đinh Trường Sinh đút dương vật vào đã liền phát ra tiếng ‘’ xì..’’ của chất lỏng.
Dương vật Đinh Trường Sinh mỗi lần sáp vào sâu trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi, mỗi một lần thọt mạnh, Vũ Văn Linh Chi cả người run lên, đôi môi đỏ mọng hé mở, rên rỉ.
Hạ thân Đinh Trường Sinh dập vào một loạt thật lâu trên cái âm hộ, Vũ Văn Linh Chi cả người đã là mồ hôi rịn chảy, hai gò má ửng hồng, hai chân để tại trên hai đầu vai Đinh Trường Sinh, lúc này cái âm hộ cũng nhổng lên thật cao rồi, kèm theo dương vật Đinh Trường Sinh rút ra đút vào qua lại chớp lên.
-A… ai…ai…a……
Đinh Trường Sinh ngừng nghỉ một hồi, lại bắt đầu thay đổi đút vào rất nhanh, mỗi lần đem đầu khấc dương vật kéo đến miệng âm đạo, rồi lại cắm vào, âm nang của Đinh Trường Sinh đánh vào trên mông đít Vũ Văn Linh Chi, vang lên ‘’ phạch..phạch…’’
Vũ Văn Linh Chi đã không cách nào nhẫn nại được sự hưng phấn của mình, một luồng sóng mãnh liệt khoái cảm đánh sâu vào làm nàng không ngừng rên rỉ, thanh âm càng lúc càng lớn, tiếng thở dốc càng lúc càng nặng, thỉnh thoảng phát ra không cách nào khống chế..
-Ui…ui…sướng quá đi….
Mỗi một lần kêu rên kèm theo thật dài như trút hết sức lực, trên mặt tựa là thống khổ, lại phảng phất là thoải mái.
Dến lúc Vũ Văn Linh Chi đã không cách nào khống chế chính mình, càng không ngừng kêu rên lên, Đinh Trường Sinh đã cảm thấy sâu trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi hàng loạt co rút lại, mỗi lần sáp đến ở chỗ sâu trong, cái cảm giác có một cái miệng nhỏ muốn đem đầu khấc ngậm lại, từng mảnh dịch nhờn theo dương vật rút ra, theo từ khe đít chảy đến trên giường, đã ướt một mảnh.
Cao trào đến rồi lại đi, Vũ Văn Linh Chi sớm đã quên hết thảy, chỉ hy vọng cây dương vật to dài dùng sức dùng giết chết chính mình đi. Đinh Trường Sinh vừa nhanh tốc hành thêm vài cái, thì đem hai chân của Vũ Văn Linh Chi chân buông xuống, dương vật rút ra.
Vũ Văn Linh Chi có nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới sẽ nói ra:
-Đừng… đừng có rút ra…..
-Chưa đủ sao? Nằm xuống quì lên đi…
Đinh Trường Sinh vỗ một cái vào mông của Vũ Văn Linh Chi, Vũ Văn Linh Chi thuận theo quỳ nằm ở trên giường, chính giữa khe đít hai bên đã ướt nhẹp dịch nhờn thấm lên, hắn đem hai chân Vũ Văn Linh Chi quỳ hướng hai bên tách ra một phần, hai tay vịn chặt hông của Vũ Văn Linh Chi “ọt..” một tiếng liền cắm hết cây dương vật vào.
-Ai ui…ai…ui…
Âm đạo Vũ Văn Linh Chi bị dương vật từ một cái góc độ khác đánh mạnh sâu vào thiếu chút nữa nằm bệt xuống, hắn bắt đầu nhanh chóng rút ra đút vào. …Hai người nhanh chóng tiếng thịt đụng chạm vào thịt vang lên.
…………………………………………………………………………………….
Vũ Văn Linh Chi thở không ra hơi, thở gấp rên rỉ, cuối cùng Đinh Trường Sinh lại đẩy Vũ Văn Linh Chi lên đến thêm một lần cực khoái, tại trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi từng đợt co rút lại, thì cũng đem từng làn một tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong thân thể Vũ Văn Linh Chi.
Vũ Văn Linh Chi cả người không ngừng run rẩy, nằm lỳ ở trên giường, động cũng không muốn động, một dòng mầu trắng ngà tinh dịch theo từ chính giữa hai bên mép nhỏ đang sung huyết của Vũ Văn Linh Chi chảy ra.
…………………………………………………………………………………………….
Nghe được tiếng xe của Đinh Trường Sinh tại trong sân dừng lại, Trần Bỉnh Thái vén rèm cửa ra nhìn, ông hiện tại đã đè xuống không ít cơn tức, so với lúc sáng sớm mới thì tĩnh táo lại khá nhiều
-Tiểu Trương, cậu đi đến văn phòng Đinh chủ nhiệm gọi hắn nói tôi có chuyện muốn gặp hắn.
Trần Bỉnh Thái lớn tiếng nói với qua văn phòng, mà lúc này Đinh Trường Sinh vừa lúc đang lên lầu, nên nghe được nhất thanh nhị sở.
Nhưng thằng này không có đi đến phòng làm việc của Trần Bỉnh Thái, mà lập tức đi phòng làm việc của mình, đối với cái nhìn của hắn, thì Trần Bỉnh Thái còn có chuyện gì để mà nói, hơn nửa năm nay ông không có quản sự rồi, bây giờ đối với khu khai phát thì có thể có được cái đề nghị gì, mười ngày nửa tháng cũng không tới một lần, lần này chiêu thương ngươi cũng không xuất đầu, vậy ngươi cứ chết nghẹn đi a, lão tử cũng không có rảnh quan tâm đến ngươi, nhất là nghĩ đến đoạn trước thời gian, Trần Bỉnh Thái vụng trộm tham ô tiền khu khai phát để mua xe, Đinh Trường Sinh đã tức giận đến trật quai hàm.
-Đinh chủ nhiệm, vừa rồi Trần bí thư nói…
Văn phòng Trương Minh Thụy nhìn thấy Đinh Trường Sinh vào văn phòng, lật đật theo đến.
-Tôi đã nghe thấy được..Um.. pha giùm cho tôi chén trà, sau đó đem danh sách ngày mai xuất phát lấy cho tôi nhìn một chút, đúng rồi… đã đặt vé rồi sao?
-Chúng ta đều đặt xong rồi, chỉ còn những người nhét thêm vào thì hình như chưa đem tiền đến, cho nên văn phòng không có đăt vé cho bọn họ.
Trương Minh Thụy nhìn ra ngoài cửa, nhỏ giọng nói.
-Không mang tiền đến thì càng tốt… Bà ngoại ơi, bọn họ đều cho là khu khai phát của chúng ta là miếng thịt tươi à, ai cũng nghĩ đến ăn một miếng, không có cửa đâu….
Đinh Trường Sinh nói to lên rồi mệt mỏi lệch qua ngồi trên ghế, tối hôm qua một đêm chinh phạt, người đàn bà Vũ Văn gia này, thật đúng là không thể chỉ nhìn vào hình dáng, chẳng những là nàng có ý nghĩ lợi hại, ngay cả công phu trên giường cũng đều là nhất lưu, nếu Đinh Trường Sinh không có kinh nghiệm chiến trận, tối hôm qua thế nào cũng đã bị bại hạ trận dưới cái âm hộ của nàng rồi…
Trương Minh Thụy cười cười, ra ngoài để mang đến Đinh Trường Sinh, nhưng là Trần Bỉnh Thái hình như là không kịp đợi, ông thở phì phì tự mình đi đến phòng làm việc của Đinh Trường Sinh, rất nhiều người ánh mắt đều dõi theo Trần Bỉnh Thái đang đi về phía Đinh Trường Sinh.
-Đinh chủ nhiệm, cậu bề bộn nhiều việc quá a…
-Cũng hơi bận, Trần bí thư có việc à, ngồi xuống nói đi.
Đinh Trường Sinh chỉ mặt ghế dựa trước bàn làm việc nói, chỗ đó Trương Minh Thụy cũng vừa mới ngồi qua, Trần Bỉnh Thái sửng sốt, trong lòng lửa lập tức đã thức dậy, đây rốt cuộc ai là cấp trên, ai là cấp dưới?
-Đinh chủ nhiệm, tôi muối nói đến chuyện đi công tác của mấy người kia đến tỉnh Trung Bắc…
Trần Bỉnh Thái sắc mặt âm lãnh, nhưng ông cảm giác được chính mình thật sự là bị khuất nhục cực kỳ, mình là bí thư đảng ủy khu khai phát, nhưng lại bị thằng nhóc này áp chế khắp nơi, nếu nói trước kia thì hắn có Thạch Ái Quốc ủng hộ, nhưng hiện tại Thạch Ái Quốc đã đi, tiểu tử này vì sao vẫn còn dám có thái độ như vậy?
-Tôi biết, mời ngồi, ông chờ chút, tôi gọi điện thoại cái đã.
Đinh Trường Sinh không đợi Trần Bỉnh Thái nói xong, trực tiếp liền cắt đứt lời của ông, lúc này ngoài cửa ban công có rất nhiều người đều là nghiêng tai nghe, xem cuộc đấu này, ai sẽ thắng.
Mặc dù Đinh Trường Sinh đến đây thời gian không ngắn, nhưng bởi vì thành phần công chức của khu khai phát rất phức tạp, cơ bản ai ở đây cũng đều có chút bối cảnh bên thành phố, đã vậy dưới sự chủ chánh của Trần Bỉnh Thái mấy năm nay, khu khai phát hoàn toàn biến thành một cái trại nhàn hạ kiếm sống, nên không có ai muốn bỏ đi …
Đinh Trường Sinh không để ý đến sự phẫn nộ sắp sửa bùng nổ của Trần Bỉnh Thái, mà lại đem điện thoại gọi cho Sở Hạc Hiên, hơn nữa ngày hôm qua hắn vẫn luôn đang đợi điện thoại của Sở Hạc Hiên, hắn còn tưởng rằng Sở Hạc Hiên nếu quả thật muốn cho những người đó đi, thì sẽ đưa tiền cho khu khai phát, nhưng không nghĩ tới là, Trương Minh Thụy vừa nói trên thành phố không có đưa tiền đến đây.
Như thế như Đinh Trường Sinh hiểu ý rồi, hắn suy đoán Sở Hạc Hiên cũng sẽ không làm như vậy, nếu mà Sở Hạc Hiên đưa tiền như vậy, chẳng những là để cho người khác mượn cớ, mà còn làm cho thành phố thật sự là bị mất hết mặt mũi, bị một thằng nhãi khu khai phát xoay quanh, còn phải vui vẻ cho đưa tiền đi, dọa người hay không dọa người?
-Sở phó chủ tịch, cháu là Đinh Trường Sinh, Sở phó chủ tịch khỏe chứ, về chuyện ngày hôm qua, ông có nói mấy người kia khi nào thì đem tiền đưa đến, thì cháu đặt vé, bằng không có khả năng sẽ không có vé đấy.
Đinh Trường Sinh cười dài nói.
-Chuyện này cậu cứ tự quyết định đi a, những người đó giờ thì không cần cậu quan tâm đến rồi…
-Ai ui…..vậy được rồi, Sở phó chủ tịch cũng biết, tài chính của khu khai phát…..
Đinh Trường Sinh còn chưa nói xong, chợt nghe điện thoại truyền đến âm thanh ‘’ tút tút tút ‘’, thật hiển nhiên, Sở Hạc Hiên không có nghe xong đã cúp điện thoại, điều này làm cho Đinh Trường Sinh đối với cách làm người của Sở Hạc Hiên lại coi thường thêm một phần.