CHƯƠNG 1442 ; TIỂU KHU CŨ KỸ.
Đinh Trường Sinh tâm nghĩ, ngươi thực dối trá, đã nói chính mình uống trà gì rồi, vẫn còn nói thì cứ gọi là có ý tứ sao? Hắn gọi người phục vụ đến gọi hồng trà, sau khi người phục vụ mang đến rồi đi ra ngoài, chỉ còn có Đinh Trường Sinh cùng An Lôi hai người trong gian phòng, An Lôi vẫn có chút cảnh giác, bởi vì theo Giang Thiên Hà từng nói, Đinh chủ nhiệm này rất háo sắc.
-Kiểm an, mời…
Đinh Trường Sinh rót cho An Lôi một chén trà.
-Đinh chủ nhiệm, cám ơn, tôi nghĩ anh không phải tự nhiên mời tôi ăn cơm đâu, nếu có chuyện gì thì hiện tại cứ nói đi, chứ đến lúc ăn cơm, tôi không muốn nói về công việc.
An Lôi tiếp nhận chén trà nhưng không có uống, chờ Đinh Trường Sinh tự rót cho hắn một ly, sau đó sau uống một ngụm, thì mới uống một ngụm.
-Kiểm an, tôi xin lỗi vì chuyện lúc trước, trước kia cô vẫn luôn tìm đến tôi, nhưng là tôi thì không yên lòng, nên không có quý trọng, cho nên…
-Ngưng lại…. Đinh chủ nhiệm, những chuyện kia đều đã qua, tôi cũng không muốn nhắc lại, giờ có việc gì thì anh cứ nói…
An Lôi mặt đỏ lên, cắt đứt lời Đinh Trường Sinh. Đúng vậy, như lời của Đinh Trường Sinh vừa nói, đoạn thời gian trước chính mình không có mặt mũi, năm lần bảy lượt ước hẹn Đinh Trường Sinh đi ra ngoài ăn cơm ca hát, nhưng lúc đó Đinh Trường Sinh một chút cũng không cho mình mặt mũi, làm nàng rất mất mặt, vì chuyện này mà Giang Thiên Hà đến giờ vẫn còn cười nhạo mình, bây giờ Đinh Trường Sinh chuyện xưa nhắc lại, nàng có thể không bực tức sao? Hơn nữa, mặc dù chính mình chưa có dựa theo lời Trần Đông mà lên giường cùng Đinh Trường Sinh, nhưng Trần Đông cũng không có vì chuyện này mà không quan tâm đến mình, nàng hiện tại là một cán bộ công tố tốt nhất của viện kiểm sát, có rất nhiều vụ án đều do nàng phụ trách, điều này cũng làm cho những người nghĩ nàng và Trần Đông có một chân ngậm miệng lại.
-Vậy được rồi, tôi sẽ nói thẳng, vụ án Mã Kiều Tam kia là cô phụ trách, hiện tại đã có phán quyết, bên viện kiểm sát ý kiến gì không?
Đinh Trường Sinh đành phải ăn ngay nói thật. Mặc dù trước khi tới đây trong lòng của An Lôi đối với lời mời của Đinh Trường Sinh đã có suy đoán, nhưng nàng không ngờ quả thực đã đoán đúng, nhưng An Lôi vẫn không rõ, vì sao Đinh Trường Sinh đối với vụ án của Mã Kiều Tam này lại quan tâm như vậy, hơn nữa chuyện lần trước mình cự tuyệt cùng hắn đi gặp Mã Kiều Tam vẫn còn rõ mồn một trước mắt, hiện tại hắn lại đến vì Mã Kiều Tam….
-Đinh chủ nhiệm, tôi vẫn luôn tò mò, Mã Kiều Tam là anh bắt vào, anh có vẻ đối với hắn rất là quan tâm à?
-Chính vì tôi bắt vào, cho nên mới để ý đến.
Đinh Trường Sinh đáp nói.
– Kết quả phán quyết vụ án này ngoài ý liệu của viện kiểm sát, tôi cũng vừa mới xem lại bản án, phán quyết của pháp viện cũng không có cùng bên chúng tôi câu thông, bởi thế vụ án này, chúng ta sẽ kháng tụng, ăn ngay nói thật, vụ án này vừa rồi xử quá nhẹ rồi, cho nên tôi cũng thấy khó chịu, vì sao chủ thẩm quan toà lại ra một cái phán quyết như vậy.
An Lôi nói.
-Um.. .
Đinh Trường Sinh nghe xong trầm mặc không nói.
-Đinh chủ nhiệm, ý của anh là?
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh nghe xong mình nói, thì trầm mặc, nàng đoán không ra Đinh Trường Sinh rốt cuộc là có ý gì.
-Kiểm an… nói thật tình a, Mã Kiều Tam này cùng tôi cũng có chút quan hệ, tôi bắt hắn, thì mới biết chuyện này, cho nên tôi bây giờ khá là áy náy, người nhà của hắn cũng gây cho tôi rất lớn áp lực, tôi muốn hỏi, nếu không kháng tụng, có được không vậy? Dù sao vụ án này cũng không có rõ ràng người bị hại, tôi nghĩ, có thể thao tác tác động được không..
-Vậy ý của Đinh chủ nhiệm là bên viện kiểm sát không kháng tụng?
An Lôi sửng sốt, nàng không nghĩ tới, còn tưởng rằng Đinh Trường Sinh cũng đang bất mãn vì sao lại xử quá nhẹ như vậy, dù sao Mã Kiều Tam này là do Đinh Trường Sinh bắt đưa vào tù .
-Um… chính là ý tứ này… có khả năng tác động không vậy?
Đinh Trường Sinh thành khẩn hỏi.
-Chỉ sợ là rất khó, vụ án này mặc dù tôi là chủ sự, nhưng dù sao người biết đến vụ án này không phải chỉ có mình tôi, cho nên tôi không thể giúp được Đinh chủ nhiệm rồi.
An Lôi trầm ngâm một chút rồi nói.
-Cũng được, cô nói thực cho tôi biết, cô thể ra mặt có ý kiến để vụ án này không kháng tụng không?
Đinh Trường Sinh đây là khiêm tốn thỉnh giáo.
-Kỳ thật, anh và Trần kiểm sát trưởng có quan hệ tốt như vậy, tại sao lại phải tìm đến tôi? Chỉ cần anh nói với Trần kiểm sát trưởng một câu, chúng ta có thể không kháng tụng, nói cách khác…chuyện này nhất định phải thông qua Trần kiểm sát trưởng, tôi không làm chủ được.
An Lôi đem Trần Đông đẩy ra. Đinh Trường Sinh cười cười không nói gì, thật ra khi hắn hỏi An Lôi, thấy An Lôi do dự một chút, nếu vụ án này thật sự là cần phải Trần Đông gật đầu mới có thể đè xuống, thì vừa rồi An Lôi sẽ không chút do dự nói ra, nhưng An Lôi hình như là có do dự một chút, điều này làm cho Đinh Trường Sinh nhìn thấu được sơ hở.
Đến lúc này, Đinh Trường Sinh cảm thấy chuyện này An Lôi hoàn toàn có thể làm chủ được, chẳng qua là An Lôi vẫn còn đang do dự, nếu mình quả thực đi tìm Trần Đông, đây mới là đụng chạm đến An Lôi đây.
Đinh Trường Sinh không hề nhắc đến chuyện này nữa, chuyển qua những đề tài lan man khác, cơm nước xong, Đinh Trường Sinh ngỏ lời muốn đưa An Lôi trở về, An Lôi lúc mới đầu còn tưởng rằng Đinh Trường Sinh có ý đồ gì, nhưng Đinh Trường Sinh lại nói là muốn nhờ An Lôi lái xe, bởi vì hắn đã uống rượu, nghe qua làm trong tâm An Lôi đề phòng giảm bớt, Đinh Trường Sinh ngồi ở ghế sau, An Lôi lái xe đến cổng tiểu khu của nhà mình, nàng không cho Đinh Trường Sinh vào theo….
Đinh Trường Sinh xuống xe, nhìn thấy đây là một tiểu khu đã rất cũ kỹ, đêm hôm khuya khoắt, đèn đường của tiểu khu cũng không có.
-Đinh chủ nhiệm, cám ơn anh chiêu đãi tối nay, tôi đến nhà rồi, anh về đi, trên đường chú ý an toàn.
An Lôi nhìn vào bên trong tiểu khu, nói.
-Nhà cô ở tại đây sao?
-Không phải, tôi thuê nhà ở, nhà của tôi ở nông thôn.
An Lôi thần sắc buồn bã nói.
-Ặc… để tôi đưa cô vào nhà, nơi này rất tối, tôi lo lắng không yên tâm…
Đinh Trường Sinh nói xong liền đi vào bên trong tiểu khu.
-Ai ai…. không cần đầu, bình thường tôi cũng một mình ra vào nơi này, Đinh chủ nhiệm, không cần.
An Lôi vừa nói vừa đuổi theo.
-Đó là những ngày bình thường, nhưng đêm nay là do tôi mời cô đi ăn tối, vạn nhất xảy ra chuyện gì, thì không được, huống hồ cô lại xinh đẹp như vậy.
Đinh Trường Sinh cười đùa. An Lôi cũng không từ chối nữa, để cho Đinh Trường Sinh đi trước dẫn đường, trong lòng suy nghĩ, gia hỏa này không phải là cố ý sao a, mình ở tại nơi này thì không có bất kỳ người nào biết được..A..thảm rồi, nếu lát hắn nói muốn đi lên ngồi một chút thì làm sao bây giờ? Chính mình như thế nào để mà mở miệng cự tuyệt đây này?