Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh – Chương 1540: – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh - Chương 1540:

CHƯƠNG 1420: Ở TRÊN LỬA NƯỚNG.

-Chị Lan yên tâm đi, chuyện này em đã đáp ứng chị rồi, thì sẽ không nuốt lời, hơn nữa, lúc ấy chị cũng đã đáp ứng em, chỉ cần là em thay mặt anh Lôi báo thù , thì chị sẽ đáp ứng em bất cứ một chuyện gì? Có phải hay không?

Đinh Trường Sinh hài hước nhìn Lan Hiểu San nói ra .

Lan Hiểu San sửng sốt một chút, nhưng không có trả lời ngay, không phải nàng không muốn nhận, mà là nàng đang suy nghĩ Đinh Trường Sinh vừa rồi hỏi câu nói kia, đó chính là về vấn đề gia thế của nàng, vấn đề này đã rất nhiều năm không có người đề cập tới, chỉ là không biết Đinh Trường Sinh theo từ nơi nào mà biết được .

Cha của nàng đích thật là bí thư ban kỷ luật thanh tra của tỉnh Trung Nam trước đây, từ lúc làm cho đến lúc lui, lui một cách sạch sẽ mà không cần phải chuyển đến các ban ngành khác để dưỡng lão trước khi về hưu, chuyện này cũng đã làm cho quan trường tỉnh Trung Nam chấn động rất lớn, bởi khi khi còn đương kim làm quan đầu ngành, ít người cam lòng thoáng cái rút lui sạch sẽ như vậy..

Hệ thống cán bộ ban kỷ luật thanh tra của tỉnh Trung Nam rất nhiều người biết cha nàng, mà ngay cả hiện tại bí thư Uông Minh Hạo bí thư ban kỷ luật thanh tra của Hồ Châu cũng đã từng là bộ hạ của ông ấy, cho đến bây giờ, cán bộ của tỉnh Trung Nam rất nhiều người trong ban kỷ luật thanh tra đều đã từng là dưới quyền của cha nàng, nhất là cán bộ cấp phòng cấp sở…

Lan Hiểu San lại nghĩ, vừa rồi Đinh Trường Sinh hỏi như vậy, có phải là quan hệ đến việc thay đổi nhân sự gần đây của Hồ Châu hay không, chẳng lẽ nhanh như vậy Đinh Trường Sinh đã không chịu nổi, hay là hắn muốn những thứ khác phía sau hậu trường, chẳng lẽ Thạch Ái Quốc trước khi đi không sắp xếp an bài cho Đinh Trường Sinh một công tác tốt hơn sao?

-Ặc…. em mới vừa nói cái gì, chị nghe không hiểu, dạo này chị hơi bất ổn…

– Được rồi, không nói nữa, có phải gần đây chị không được nghỉ ngơi tốt, có chuyện gì mà không yên lòng?

-Không có …chị không sao, ngược lại là em kìa, bước tiếp theo tính như thế nào , là ở lại Hồ Châu, hay là theo chân Thạch Ái Quốc đi?

Chuyện Thạch Ái Quốc phải ly khai Hồ Châu, giờ đây cũng không phải là bí mật gì, cho nên Lan Hiểu San cũng không có nói quanh co lòng vòng, mà là dứt khoát hỏi.

-Xem ra chuyện gì chị cũng đã đều biết, chị cho em chút chỉ điểm đi…

Đinh Trường Sinh nhấp một hớp cà phê, không yên lòng hỏi.

Đinh Trường Sinh chưa từng có nghe Lan Hiểu San nhắc qua chuyện người trong nhà, hơn nữa lâu nay nàng cũng không hề rời khỏi Hồ Châu, xem ra quan hệ của nàng cùng người nhà không được tốt lắm, vừa rồi hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi, cũng không phải như là giống như Lan Hiểu San suy nghĩ, bởi vì dù cho hắn nếu muốn trèo cao mà nói…, cũng sẽ không dùng sức hướng tới một ông già đã về hưu, huống chi làm một bí thư ban kỷ luật thanh tra, nếu như không đắc tội với người nhiều, mà lại được nhiều người ủng hộ, thí cũng chỉ có thể nói rõ cái vị bí thư ban kỷ luật thanh tra này làm không ra gì rồi, nếu không có khả năng, thì cũng chỉ là người ba phải rồi.

-Nếu Thạch bí thư không đi, thì bây giờ là tạo thế chân vạc, nhưng nếu ông ấy đi rồi, thì chỉ còn lưỡng cường đối lập, có điều cho dù vô luận là ai, trong khi em là người của bí thư tiền nhiệm, lại chiếm cứ chức vị chủ nhiệm khu đang phát triển này, xem ra cuộc sống của em sau này sẽ không dễ chịu a.

Lan Hiểu San cười nhạo nói.

– Lúc này chị còn nhẫn tâm cười nhạo em à?

Đinh Trường Sinh biết nếu cha của Lan Hiểu San trước là bí thư ban kỷ luật thanh tra của tỉnh, như vậy nàng coi như là nhà quan, thì đối với những chuyện thâm sâu trong quan trường này thì sẽ biết không ít …

– Nếu em không đi, thì đừng có gây động tĩnh gì, em bây giờ mà gây động tĩnh, thì người khác đều có thể nhìn được em muốn làm gì, nói thật thời gian vừa qua, em ở Hồ Châu cũng đã là quá có tiếng tăm rồi, hiện tại ánh mắt người để ở trên em, thậm chí so với Thạch bí thư cũng không ít hơn bao nhiêu, bọn họ đều đang chờ đợi Thạch bí thư vừa đi, thì ai có oán thì trả, có thù thì báo, em nói thử xem, đúng lúc này chỉ cần em làm sai một chút việc, chẳng phải là đưa tay để người ở bên trong tiễn đưa hay sao?

Lan Hiểu San nói ra .

-Chị đừng làm em sợ, vậy còn dân chúng Hồ Châu thì sao à?

Đinh Trường Sinh kỳ quái nói .

-Ai … dân chúng? Dân chúng thì biết rõ em là ai a, nhưng người muốn trị em không phải là dân chúng, nói cho cùng, trước mắt đâm sau lưng em chính là những kẻ đồng sự của em đấy, tốt nhất là em hãy chuẩn bị tư tưởng trước đi.

Lan Hiểu San nói ra câu này có vẻ cô đơn vô cùng.

Điều này Đinh Trường Sinh tin chắc đấy, những chuyện khác không nói, chính những đồng sự của mình tại khu khai phát kia, có ai mà không đang mong mình mau nhanh xéo đi…

………………………………………………………………………………………….

Đinh Trường Sinh dự định đến bệnh viện, rồi đưa Dương Hiểu về nhà, hắn không có ở lại ăn cơm, mà thừa dịp tối nay đi tìm Trọng Hãi tâm sự…

Sớm đã qua giờ tan sở, nhưng khi Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Trọng Hãi, thì Trọng Hãi còn chưa tan sở, Đinh Trường Sinh vừa vặn lái xe đi ngang qua cục tài chính, cho nên trực tiếp lái xe vào trong đại viện cục tài chính, vừa xuống xe liền thấy Trọng Hãi đang đứng ở trong hành lang lầu hai hút thuốc ..

-Anh Trọng ..đâu cần khách sáo như vậy, còn ra ngoài nghênh đón em…em không phải làkhông biết phòng làm việc của anh…

Đinh Trường Sinh nói đùa .

-Da mặt của cậu thật đúng là dày, tôi ra nghênh cậu sao?

Trọng Hãi nhún vai nói .

-Đó là em tự mình đa tình, sao tan tầm mà chưa có về nhà vậy?

Đinh Trường Sinh tiến đến trước mặt Trọng Hải lấy gói thuốc lá rút ra một điếu thuốc, sau đó mượn điếu thuốc Trọng Hải mồi hút rồi hỏi.

-Ai … tình hình tài chính Hồ Châu càng ngày càng tệ, tôi muốn ngủ một chút cũng không yên, còn về đến nhà, hài tử thì náo, lão bà thì la loạn, quá chán rồi, nên tôi muốn ở đây thanh tĩnh một chút đầu óc, cậu tới làm gì? Không phải là đến để vòi tiền chứ ?

Trọng Hải giễu nói .

-Khục …vòi tiền làm gì? Giờ vòi tiền cho ai xài đây? Yên tâm, em cũng không phải đến muốn tiền, chỉ là mấy ngày nay tâm hơi bị loạn, hay là em mời anh đi uống rượu đi, chúng ta tìm một chỗ tâm sự, thật lâu không có cùng lãnh đạo cũ tán gẫu rồi.

Đinh Trường Sinh khiêm tốn nói .

-Thôi đi …. cậu đừng có làm màu nữa, như thế nào tôi lại nghe nói cậu đang làm chủ nhiệm khu khai phát, giờ lại muốn leo lên làm trợ lý cho chủ tịch, đây là do chính mình yêu cầu hay là do Thạch bí thư an bài cho cậu?

Đinh Trường Sinh cùng Trọng Hải một trước một sau tiến vào phòng làm việc của Trọng Hải, cửa vừa mới đóng cửa lại, Trọng Hải lại hỏi .

-Đây còn phải nói, lãnh đạo đã cùng làm việc với em một thời gian, em có bao giờ hướng đến lãnh đạo xin làm quan leo lên chưa? Em luôn luôn thích ứng trong mọi hoàn cảnh, em biết chuyện này nếu là được, thì em cũng là ở trên lửa nướng, Thạch bí thư đi rồi, lại tới một lãnh đạo khác, sau đó đem tên trợ lý chủ tịch này lột ra, lúc đó em còn có mặt mũi ở tại Hồ Châu này sao?

Đinh Trường Sinh đối với an bài Thạch Ái Quốc, sâu trong tâm tư không hài lòng , nhưng Thạch Ái Quốc là vì tốt cho hắn, cho nên hắn quả thật không dám nói ra.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.