CHƯƠNG 1413: LẠI MUỐN LÀM MỘT TRẬN.
Cổ Hiểu Manh không có phản ứng Đinh Trường Sinh, mà là nhìn xem hắn, chờ hắn tiếp tục nói dối theo trong ý nghĩ của nàng…
-Mẹ của chị nói, để cho em đi đến nhà của chị ở, hơn nữa là còn sắp xếp chúng ta ở chung một phòng, vậy là muốn để cho chúng ta sớm tiến vào trạng thái chuyện kia a..Ai dà… không thể không nói, mẹ nuôi vẫn rất là sáng suốt, rõ ràng cho phép chúng ta sống thử trước, chị cảm thấy thế nào?
Đinh Trường Sinh lộ ra rất là háo hức hỏi.
-Chị chỉ cảm thấy là lo ngại cho em đấy, mẹ của chị rất là bảo thủ, từ nhỏ đến lớn quản lý chị cực kỳ chặt chẽ , bây giờ nói cho em đến nhà ở, chỉ là muốn cho em giúp đỡ chiếu cố cho cha của chị, nói cho em biết, nhà của chúng ta vẫn còn dư phòng cho khách, đã vậy còn có thư phòng nữa, dầu gì lại còn có ghế sô pha ở phòng khách, em nghĩ cái gì mà quá hảo huyền vậy.
Cổ Hiểu Manh đối với lời của Đinh Trường không cho là đúng .
-Thật sao? Emthế nào lại có cảm giác mẹ nuôi không phải là cái ý tứ như chị nói, xem ra ý kia của mẹ là hận không thể để cho chúng ta kết hôn ngay lập tức để mau chóng có con đây này?
Đinh Trường Sinh tiếp tục trêu chọc Cổ Hiểu Manh, Cổ Hiểu Manh da mặt mỏng Đinh Trường Sinh thì là biết đến, liền mấy lời như vậy thì Cổ Hiểu Manh sắc mặt ửng đỏ, hơn nữa chóp mũi bắt đầu đổ mồ hôi ..
-Nói bậy …lại còn nói bậy chị liền xuống xe ah.
Cổ Hiểu Manh giả vờ tức giận nói .
-Được…được.. không nói nữa, chị cứ trở về hỏi lại một chút ý của mẹ nuôi là gì đi, cha mẹ nuôi đối với em rất tốt, nếu mà em không nghe họ thì rất sẽ làm cho họ buồn phiền, chị nhớ về hỏi cho rõ, nếu như quả thật là có cái ý tứ cho chúng ta sống thử chung giường trước khi kết hôn, thì em sẽ tranh thủ thời gian đi qua ngay . . .
Đinh Trường Sinh chạy chậm tốc độ xe, mang trên mặt giống hệt như lưu manh mỉm cười nói.
Cổ Hiểu Manh rốt cục bạo phát , đôi bàn tay trắng như phấn mặc dù không nặng, nhưng giống như là đánh trống đánh vào trên lồng ngực Đinh Trường Sinh, tuy cũng có phân lượng, nhưng cũng làm cho Đinh Trường Sinh không thở nổi mới bỏ qua .
Đinh Trường Sinh đang muốn nói cái gì, thì điện thoại vang lên, đến lúc này Cổ Hiểu Manh mới ngừng tay.
-Này, Đường cục …có chuyện gì?
Đinh Trường Sinh lấy điện thoại ra xem là số của Đường Thiên Hà gọi tới, vội vàng tiếp thông .
-Trường Sinh .. đã xảy ra chuyện rồi, tối hôm qua tên bị bắt đã chạy thóat, tôi muốn nhắc nhở cậu cẩn thận một chút, cho dù có thể là hắn không to gan đến mức quay trở về tìm cậu..
Đường Thiên Hà nói ra .
Đinh Trường Sinh nghe xong A Lang rõ ràng đã chạy mất, hắn nhướng mày giận dữ, hắn trông cậy vào việc nắm lấy A Lang trong tay để ngửa bài với Bạch Khai Sơn, giờ thì hỏng rồi, để cho tên kia chạy thoát…
-Chuyện xảy ra như thế nào?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Tối hôm qua tôi sợ tên chạy thoát, trên đường đi hắn sẽ chặn đường cướp lấy tên bị bắt, cho nên mới đem tên bị bắt nhốt tại trong đồn công an hồ Lạc Mã, chuẩn bị sáng sớm đưa đến trại tạm giam, nhưng sáng này thì song thép bị uốn cong, hắn đã nhảy qua cửa sổ chạy mất , tôi đang tổ chức nhân thủ truy bắt, có gì tôi sẽ liên lạc lại…
Đường Thiên Hà nói xong liền cúp điện thoại
-Đồ chó hoang, thành sự thì ít bại sự thì nhiều, đều là thùng cơm.
Để điện thoại xuống, Đinh Trường Sinh sắc mặt tái xanh
-Sao vậy, xảy ra chuyện gì?
Cổ Hiểu Manh nhìn thấy bộ dáng Đinh Trường Sinh rất đáng sợ, nhỏ giọng hỏi.
-Không có việc gì, chị đến chỗ làm, buổi chiều nay nếu em có thời gian rãnh, sẽ tới đón chị lúc tan tầm, nếu như em bề bộn công việc không tới được, thì anh Đỗ sẽ đón chị đưa về, trong khoảng thời gian này chị hãy cẩn thận một chút, không nên tùy ý một mình đi ra ngoài.
Đinh Trường Sinh dặn dò .
-Trường Sinh…có phải là đã xảy ra chuyện, nói cho chị biết đến cùng chuyện gì xảy ra a, chị sợ hãi..
Cổ Hiểu Manh chụp lấy cánh tay Đinh Trường nói ra .
– Thật sự không có việc gì nghiêm trọng, rất nhanh sẽ xử lý hết xong, chị nghe lời em, em cam đoan với chị là không có việc gì, được rồi đến rồi, chị đi xuống đi có gì buổi chiều em tới đón chị…
Đinh Trường Sinh khuyên can mãi, mới đem Cổ Hiểu Manh tiễn đưa vào công ty, lại gọi điện thoại cho Đỗ Sơn Khôi, bảo hắn không cần ở trong xe chờ, mà hãy trực tiếp đi lên trên lầu công ty Cổ Hiểu Manh ngồi xem chứng nàng, trong nội tâm Đinh Trường Sinh thật là rất lo lắng.
Lái xe đi trong thành phố, hắn phát hiện gần đây chính mình hình như chuyện gì cũng không thuận lợi, những cục diện này, thật đúng là tìm không thấy đầu mối để ứng phó, xe quẹo vào bên ngoài đường vòng bao quanh thành phố, chuẩn bị đi đến khu đang phát triển, hắn ngẩng đầu nhìn lên, thì xe đang chạy đến một ngã ba, một là đi thành phố Bạch Sơn, một là đi đến khu khai phát .
Hơi do dự một chút, Đinh Trường Sinh liền giẫm chân ga, nhắm thẳng hướng đến Bạch Sơn mà phóng xe, phải mau sớm đến chỗ đó lấy súng phòng thân, nếu phát sinh thêm lần nữa như chuyện tối hôm qua, thì lần này Đinh Trường Sinh tuyệt sẽ không nhân từ nương tay, hơn nữa đám người của Bạch Khai Sơn cũng chính thức đã tiến vào bên trong tầm mắt của hắn, trước kia hắn còn tưởng rằng là bởi vì chuyện của Tương Ngọc Điệp mà gây chút náo loạn, cũng không nghĩ sẽ tạo thành mâu thuẫn lớn như vậy, nhưng bây giờ xem ra con người của Bạch Khai Sơn thật đúng là không dễ chọc, lão giờ giống như là kẹo mạch nha, cứ dính lên người mình. .
-Này, chị rời giường rồi chưa?
Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Dương Phụng Tê .
-Vẫn chưa, tiểu tình nhân của em còn mệt muốn chết đây này, cũng do em mới vừa sáng sớm lại đè hai chúng ta quần lấy tiếp tục, thật là không biết nặng nhẹ gì cả.
Dương Phụng Tê nói như là đang oán trách Đinh Trường Sinh, kỳ thật lúc này Dương Phụng Tê cùng Lăng Sam thân thể trần truồng, trên mặt giường lớn, một lớn một nhỏ, trắng nõn trơn mềm, tựa sát nhau lấy tiếp tục cùng nhau bú liếm lấy âm hộ của đối phương, hai cái âm hộ mép lớn, mép nhỏ gì cũng còn tiếp tục sung huyết trướng lên, tản mát ra sáng rọi dịch nhờn mê người, tựa hồ như vẫn còn chưa thỏa mãn đủ…
-Um….hay là hai người hãy quay trở về đi thôi , đừng không có ở lại tại thành phố Hồ Châu nữa…
Đinh Trường Sinh nói ra .
-Chuyện gì xảy ra vậy, nhanh như vậy liền muốn ta rời đi…
– Đúng là như vậy, tối hôm qua đã xảy ra chút chuyện . . .
Đinh Trường Sinh ở trong điện thoại đơn giản kể lại chuyện xảy ra tối qua một phen hắn muốn Dương Phụng Tê mau chóng rời đi ngay, để mình rãnh tay chân mà đối phó với Đàm Quốc Khánh cùng Bạch Khai Sơn, hai tên này đều không phải là loại người bình thường, nếu như đem bọn chúng ra tay đánh đau, nói không chừng bọn chúng sẽ tìm đến những người đàn bà của Đinh Trường Sinh mà ra tay, đây mới là điều mà Đinh Trường Sinh cố kỵ.
-Em nói là sự thật?
-Đương nhiên là thật, chuyện này mà có thể nói dối sao? Em chỉ là lo lắng cho các người.
-Được rồi.. chúng ta sẽ đi ngay, chú Long vẫn luôn đi theo tại Hồ Châu để bảo vệ chị, em cứ yên tâm đi, còn nữa…em có muốn chị để lại cho em mấy người giúp em không?
Dương Phụng Tê ung dung nói ra .
-Để lại cho em mấy người?Chị đi đến đây dạng như thế này, mà còn mang theo người nhiều như vậy sao?
Đinh Trường Sinh chấn động, mình tại sao không có phát hiện, đừng nói là chẳng có nhìn thấy lão đầu tử gọi là chú Long kia ở đâu, ngay cả những người khác mình cũng không thấy một ai…
-Đúng vậy, hiện giờ chị mang theo trọng trách trong người, nếu không có người đi theo bảo hộ…thì chị đã không biết bao lần bị đối thủ bắt giữ rồi, cho nên …em cứ an tâm làm chuyện của em, không cần lo lắng đến chị, trong cái thế giới này , nếu còn có chú Long đi theo bên người chị, thì kẻ mà có bản lĩnh bắt chị mang đi, vẫn chưa có xuất hiện đây này. ..
Dương Phụng Tê nói ra .
-Chị cứ nói mạnh miệng, cẩn thận vẫn là hơn, em không muốn để cho chị mạo hiểm, tốt rồi …em đang đi một chuyến đến thành phố Bạch Sơn, có thể đến chiều muộn mới trở về, còn nữa, trong khoảng thời gian này có thể em sẽ bề bộn nhiều việc, Thạch bí thư sắp phải điều đi rồi, tiền đồ của em cũng không biết sắp tới như thế nào đây, có thể là phải cụp lại cái đuôi mà đối nhân xử thế đây a.
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói .
-Nếu thấy không được thì em cứ từ chức là được rồi, cùng với chúng ta làm chung một trận thật tốt.
Dương Phụng Tê lại đề nghị .
-Không phải là cùng với các người làm một trận thật tốt, mà là em sẽ làm một trận thật tốt với các người, cái đề nghị này hay đó, em sẽ cân nhắc
Đinh Trường Sinh mãi mãi là có bản tính như thế này, vô luận chuyện gì xảy ra, chỉ cần chỉ trong chốc lát, hắn sẽ có phương pháp ….