CHƯƠNG 1361: AI CŨNG NGHE RỎ RÀNG.
Đinh Trường Sinh còn có thể nói cái gì nữa đây, giống như lúc này mà nói đến những chuyện khác đều không hợp với không gian bây giờ, cho nên hắn lựa chọn trầm mặc, nhưng hắn trầm mặc thì cũng không có nghĩa là Triệu Hinh Nhã cũng trầm mặc..
-Trường Sinh ..Oánh Oánh nhắc tới cháu hoài, nếu có thời gian đi qua nhìn nó một chút.
Triệu Hinh Nhã nói lại khiến cho Đinh Trường Sinh không biết trả lời như thế nào, Khấu Oánh Oánh bây giờ đã là một thiếu nữ, hơn nữa tâm tình của Khấu Oánh Oánh đối với hắn ra sao thì hắn cũng biết, đây cũng là lý do mà hắn lảng tránh Khấu Oánh Oánh, nhưng bây giờ Triệu Hinh Nhã đã rõ ràng nói ra .
-Thím… Oánh Oánh giờ đã trưởng thành, cháu cùng Oánh Oánh chỉ là quan hệ anh em, cho nên . . .
Nhưng Triệu Hinh Nhã lại biết làm như thế nào để đối phó với Đinh Trường Sinh, bởi vì nàng thông qua Hạ Hà Tuệ, sớm hiểu được trong nội tâm Đinh Trường Sinh suy nghĩ như thế nào .
Đinh Trường Sinh chính là một đứa bé không lớn, hắn không có khả năng gánh lấy trách nhiệm trong các vấn đề bị bó buộc, đây cũng là vì sao mà Hạ Hà Tuệ ly khai khỏi hắn, nàng không muốn để cho Đinh Trường Sinh khó xử, cho nên khi Đinh Trường Sinh nói cùng nàng kết hôn, Hạ Hà Tuệ cũng không có hy vọng xa vời, nhưng Khấu Oánh Oánh thì khác, Khấu Oánh Oánh thần tượng Đinh Trường Sinh theo từ lúc còn ở Bạch Sơn, nên Triệu Hinh Nhã hiểu rất rõ tâm tư con gái của mình.
Cho nên Triệu Hinh Nhã cũng muốn cực lực thúc đẩy Đinh Trường Sinh cùng con gái của mình thành nên chuyện tốt , nhưng nhìn trước mắt thì Đinh Trường Sinh tâm tư căn bản không để trêи người của Khấu Oánh Oánh ..
-Thím biết, nhưng tâm tư Oánh Oánh thì cháu cũng biết, chỉ sợ là thím không khuyên nổi nó, sợ làm ảnh hưởng đến học tập, sắp phải thi tốt nghiệp trung học , thím nên làm cái gì bây giờ đây?
Triệu Hinh Nhã chán nản nói ra .
-Vâng được rồi, để cháu tìm biện pháp, nhưng cháu cùng Oánh Oánh thật sự là không có khả năng phát sinh cái gì cả đâu..
Hiện tại có một Từ Kiều Kiều đã gây cho Đinh Trường Sinh đủ nhức đầu, cho nên bây giờ hắn thật sự không muốn gây hấn thêm gây bất kỳ người phụ nữ nào nữa, kể cả trước mắt người đàn bà này, từng làm cho hắn tâm niệm .
Triệu Hinh Nhã không nói gì nữa, đứng người lên dọn dẹp trêи bàn, bởi vì Triệu Hinh Nhã buổi sáng còn mặc cái váy ngủ mỏng, bên trêи người khoác cái áo dày ngang dài ngang hông, cho nên phần bên dưới hạ thân vốn là vải mỏng, lại có ánh sáng chiếu xuyên vào, nên vô tình chỉ cần Đinh Trường Sinh thoáng cái liếc xuống, có thể nhìn thấy được rỏ ràng hình dạng cái qυầи ɭót đang bao vây lấy cái cái gò mu đẫy đà của Triệu Hinh Nhã rồi, trong lúc đóhai chân của nàng đem chợt phân ra, khiến cho trong nội tâm Đinh Trường Sinh không khỏi có chút nóng lên, hắn nhìn thấy cái qυầи ɭót màu đen nho nhỏ kia, căn bản là bao vây không hết cái âʍ ɦộ màu mỡ phong tình của nàng, khiến cho hai bên mép ngoài đẫy đà của nàng, còn có một phần thịt nhỏ lộ ra bên ngoài
Nhưng rồi rất nhanh Triệu Hinh Nhã dọn dẹp xong, chào hỏi Đinh Trường Sinh liền kéo cửa đi rồi, chỉ để lại Đinh Trường Sinh một mình sững sờ ngồi cạnh bàn ăn nhìn theo .
……………………………………………………………………………………………
Đinh Trường Sinh đến bệnh viện nhìn thăm Cổ Thanh Sơn thì thấy bình thường không có việc gì, đã có Dương Hiểu cùng Cố Hiểu Manh đang bồi ông ấy ăn điểm tâm, vì thế Đinh Trường Sinh liền đi ngay đến khu văn phòng đang phát triển .
Có điều hắn không nghĩ tới mới có vài ngày không có tới, văn phòng khu đang phát triển đã rực rỡ hẳn lên, chung quanh đều sạch sẽ, tuy đồ đạc không thay đổi, nhưng nhìn cào cảnh tượng cũng thấy là mới mẽ rồi.
-Úi trời… chị nghĩ là em đã quên nơi này rồi chứ, tại sao nhiều ngày như vậy mà không có tới đây làm việc , thật sự định đem tất cả tại đây đều giao cho chị sao?
Đinh Trường Sinh vừa mới vừa ngồi vững, thì Hồ Giai Giai liền ôm một chồng văn bản tài liệu tiến vào phòng làm việc của hắn.
-Ha ha … sự thật chứng minh chị hoàn toàn có thể đảm nhiệm được rồi, em đây không phải là đã tới đây rồi sao? Thế nào.. có chịu oan ức gì cần gì cần em giải tỏa không vậy?
Đinh Trường Sinh cười ha ha tiếp nhận những tài liệu kia, hỏi.
-Thôi đi không cần. Đúng rồi, hôm qua có tới một người tên là Tần Chấn Bang, còn mang theo một cô gái vô cùng xinh đẹp tới tìm ngươi, nhưng gọi vô số lần điện thoại cũng không gặp được em, hai người bọn họ còn bảo hôm nay còn có thể lại đến, vậy rốt cuộc đây là em đang làm gì?
Hồ Giai Giai hỏi.
Đinh Trường Sinh cười cười, không nói chuyện, nhưng là suy nghĩ, Đinh Trường Sinh tuyệt sẽ không tin là Hồ Giai Giai không biết Tần Chấn Bang là ai, nếu như nói đến những người khác trong khu đang phát triển không biết Tần Chấn Bang là thần tiên phương nào thì còn có thể tin được, còn với Hồ Giai Giai nói vậy coi như là rõ ràng khi dễ Đinh Trường Sinh quá rồi..
-Chị Hồ… về sau nếu Tần Chấn Bang này có tới mà em không có ở đây, chị cứ trực tiếp báo cáo cho Sở phó chủ tịch là được rồi, người này là khách hàng lớn , chúng ta tiếp đãi chậm đãi thì không dậy nổi, nếu làm trễ nãi sự tình, Sở phó chủ tịch không tha cho chị đâu.
Đinh Trường Sinh đốt một điếu thuốc nói ra .
Hắn lời nói này lại khiến cho Hồ Giai Giai có chút nóng mặt, bất quá khi nàng vừa xấu hổ, thì ngoài cửa truyền tới tiếng nói chuyện của Tần Chấn Bang .
-Ai ui…. Tần tiên sinh, chú đã tới, xin mời nhanh vào trong ngồi, chị Hồ châm trà cho Tần tiên sinh giùm chút nhé.
Đinh Trường Sinh vô cùng tự nhiên phân phó nói.
Hồ Giai Giai tức giận mắt trợn trắng, nhưng vì duy trì mặt mũi Đinh Trường Sinh là chủ nhiệm, nên vẫn ngoan ngoãn cùng Tần Chấn Bang lên tiếng chào sau rồi đi ra ngoài châm trà .
-Xin mời ngồi ..mời ngồi.
Đinh Trường Sinh nhiệt tình chào mời nói.
-Đinh chủ nhiệm kiêu ngạo thật lớn, chúng ta tới nhiều lần, anh đều không có ở đây, tôi cũng muốn biết một chút chủ nhiệm khu khai phát đang bận rộn cái chuyện gì vậy?
Tần Mặc thì không có tính khí tốt như Tần Chấn Bang, hơn nữa nàng lúc lần đầu tiên vừa nhìn thấy Đinh Trường Sinh thì liền châm chọc khiêu khích, hắn đều hóa giải được, nhưng lần này bây giờ Đinh Trường Sinh thì không thể tùy tiện làm như vậy được .
Bây giờ thì Thạch Ái Quốc đã gật đầu hoan nghênh Tần Chấn Bang đến Hồ Châu đầu tư , thứ hai Tần Chấn Bang quả nhiên là có chạy tới gặp Lương Văn Tường, hai người kia thì Đinh Trường Sinh đều không đắc tội nổi, cũng không dám đắc tội, cho nên đối mặt Tần Mặc làm khó, Đinh Trường Sinh đành đánh trống lãng, làm bộ không nghe thấy gì.
-Tần tiên sinh, ngày hôm qua cháu đi với lãnh đạo vừa mới đi thăm viếng Lương chủ tịch tỉnh , Lương chủ tịch đối với cái hạng mục này cũng là đánh giá rất cao, cho nên bây giờ cháu muốn hỏi, cái hạng mục này chúng ta lúc nào thì chính thức lên ngựa đây?
Đây mới là vấn đề mà Đinh Trường Sinh quan tâm nhất, đầu tư vào thời điểm nào, chỉ có lúc nào chính thức rơi xuống đất, thì đó mới chính thức đầu tư, còn cái gì mục đích, quy hoạch gì đó cũng là không đáng đắn đo nói nhảm.
-Chuyện này phải còn có một trình tự, cháu cũng biết, hạng mục này rất mẫn cảm, cho nên vì để tránh tổn thất, chúng ta lần này trước cần phải cùng bên ủy ban thành phố ký một cái hợp đồng đầu tư, hơn nữa hạng mục này phải phất cờ giống trống làm tuyên truyền, chỉ có ước định được những vấn đề nguy hiểm không có phát sinh ra, thì chúng ta mới có thể thật sự đầu tư, cháu cũng biết, hạng mục này tại phía nam lần trước chúng ta đã bị tổn thất bao nhiêu tiền rồi, sai lầm giống như vậy, chúng ta sẽ không để xảy ra lần thứ hai.
Tần Chấn Bang mà nói rất rõ ràng, chỉ có sau khi phô trương ra bên ngoài rỏ ràng mà không có vấn đề gì xảy ra, thì tiền của bọn họ mới có thể thật sự rơi xuống đất.
-Không cần phức tạp như vậy đâu…
Đinh Trường Sinh nghe xong nói .
-Vấn đề đây là không phải là tiền của anh, mà là tiền của chúng ta, tiền cũng không phải là gió lớn thổi tới, chúng ta mỗi lần quăng dù chỉ một phân tiền, cũng phải có trách nhiệm đối với những người bỏ vốn ra đầu tư của chúng ta, anh hiểu chưa? Đúng là quan liêu, cái gì cũng không hiểu, cũng không biết như thế nào mà anh lên làm được chủ nhiệm khu khai phát này đây.
Tần Mặc giọng nói mặc dù rất nhỏ, nhưng cũng đủ để cho mỗi người trong phòng đều nghe được, Hồ Giai Giai đang châm trà cũng nghe được rõ ràng.