Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (Dịch) – Chương 1352 Chuyện của đàn ông với nhau – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (Dịch) - Chương 1352 Chuyện của đàn ông với nhau

 

-Cho đúng lúc này chị đến gặp bí thư, quả thật là không thích hợp, nếu em là chị mà muốn quay trở về đây, thì cùng để qua mấy năm rồi mới dám trở về, hơn nữa nay năm nay là năm nhiệm kỳ mới, Ngô bí thư không thể để có bất kỳ chuyện nào không hay xảy ra, rm nghĩ về điểm này thì chị cũng hiểu chứ.

Đinh Trường Sinh nhìn Liễu Sinh nói.

-Thế nhưng bây giờ chị nên phải làm gì đây?

Liễu Sinh lúc này xem như đã mất phương hướng, không biết tiếp theo nên làm gì rồi.

-Nếu như chị tin em…theo em thì chị xuất ngoại lại ngay đi, còn ở trong nước thì không an toàn, đối thủ đã không tiếc sức để hãm hại hai người, em tin rằng, còn những thủ đoạn khác cũng sẽ dùng đến.

Đinh Trường Sinh trầm ngâm nói .

Liễu Sinh sinh đối mặt thực tế như vậy, thì trầm mặc, bởi vì bất cứ người nào cũng không muốn ly khai khỏi không gian sinh hoạt quen thuộc, đối với Liễu Sinh từ nhỏ cho đến lớn thì lẽ sông của nàng chính sân khấu nhạc kịch, nhưng nếu ở nước ngoài, thì không có sân khấu như vậy, còn nếu quay trở lại về nước, thì giống như là Đinh Trường Sinh nói vậy, mối quan hệ của mình và Ngô Minh An sẽ lại bị người lợi dụng , mặc dù nàng chưa lập gia đình, Ngô Minh An cũng là người đã mất vợ, nhưng nếu muốn cho Ngô Minh An cùng mình kết hôn , thì Ngô Minh An có cái dũng khí này sao?

-Vậy thì ngày mai chị sẽ đi, cũng sẽ không vào bên trong gặp hắn nữa.

Liễu Sinh trầm mặc suy nghĩ một hồi rồi nói ra .

-Đúng rồi… trước mắt đây là phương thức tốt nhất, chuyện này hãy để trôi qua một thời gian rồi hãy nói đi, kỳ thật tại sao chị không nhân cơ hội này đi ra ngoài hưởng thụ cuộc sống đi, thế giới bên ngoài, có bao nhiêu người muốn mà không có cơ hội như thế đây này.

Đinh Trường Sinh khuyên giải nói .

-Ai …đây cũng là một cách quá xa xỉ ..

Liễu Sinh sinh nói ra, thật ra thì nàng cũng có nỗi khổ riêng trong lòng, số tiền này đối chuyện du lịch nước ngoài mà nói như là muối bỏ biển, hơn nữa nàng còn thiếu nợ Đinh Trường Sinh một cái nhân tình, thời gian vừa qua nàng ở nước ngoài tiêu tiền đều là của Đinh Trường Sinh đưa cho, lần này nàng tự mình tới tìm Ngô Minh An, cũng là muốn nói ra để cho Ngô Minh An giải quyết chuyện tiền nong này, mình là tình nhân của Ngô Minh An, tìm hắn là hợp lý nhất, chứ chẳng lẽ hết tiền thì tìm Đinh Trường Sinh lấy tiền thì coi ra là cái dạng gì đây?

-Liễu đoàn trưởng …em đã nói rồi, tiền không là vấn đề , kỳ thật nếu như chị không muốn du lịch, thì đi theo cách di dân cũng là một phương pháp tốt, chị lại có tài năng, tìm quốc gia có đông người người Hoa thì nhập tịch không là vấn đề , Singapore hoặc là Macao, Hồng Kông cũng đều có thể, so với ở trong nước thì an toàn hơn nhiều, cũng có được tự do nhiều hơn.

Đinh Trường Sinh tiếp tục khuyên nói, bởi vì hắn biết rõ, chỉ cần Liễu Sinh còn ở trong nước, chỉ cần Ngô Minh An còn tại vị, đối thủ sẽ không buông tha, sẽ lợi dụng chuyện này mà đối với Ngô Minh An phát động công kϊƈɦ .

-Um… để chị suy nghĩ thêm một chút đi, em nếu không có chuyện gì, thì tiễn đưa chị trở về đi, chị hiện tại đang ở tại trong một khách sạn, không dám về nhà.

Liễu Sinh nói ra .

Đinh Trường Sinh lái xe đem Liễu Sinh đưa về khách sạn, vốn định đi đến phòng tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đi tìm Lương Khả Tâm, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy hay là đi đến bệnh viện thăm Ngô Minh An, nói cách khác chính mình vừa rồi ngăn trở Liễu Sinh chuyện này, cũng phải đừng để cho Ngô Minh An cảm thấy là mình xen vào việc của người khác, ghi hận chính mình thì cũng sẽ không tốt .

Trêи thực tế, chuyện hắn xen vào việc này, nếu không phải là vì Ngô Nhật Lam, chính hắn tuyệt sẽ không nhiều chuyện như vậy.

Tại cửa bệnh viện mua một bó hoa, đi lên lầu nơi phòng bệnh của cán bộ nòng cốt, tại nơi đây rõ ràng đã cho thấy thêm tăng cường đề phòng, Đinh Trường Sinh xin cũng không được cho vào, có một công an đi vào trong xin chỉ thị của Ngô Minh An, lúc đó Đinh Trường Sinh mới được dẫn vào trong .

-Ồ, sao anh lại tới đây?

Ngô Nhật Lam thấy Đinh Trường Sinh bước đến, đó là sự vui mừng khác thường, tuy nhiên cơ hồ thường xuyên cũng gọi điện thoại cùng Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh cũng là rất bận rộn, có đôi khi không nói được mấy câu liền tắt máy rồi .

Ngô Nhật Lam không biết là đây là Đinh Trường Sinh cố ý để nàng quên hắn đi , hiện một cái Từ Kiều Kiều đã khiến cho hắn nhanh muốn điên rồi, trước kia những người đàn bà kia đều không có làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy phiền lòng, nhưng Từ Kiều Kiều thì bất đồng, đây là điều để cho Đinh Trường Sinh nhức đầu nhất, bởi vì Từ Kiều Kiều cũng không phải là đối tượng trong lòng hắn muốn kết hôn, nhưng hắn hiện tại thì thúc thủ vô sách .

-À…tôi vào thăm chú Ngô một chút…À…chú Ngô..chú khôi phục rất tốt a .

-A …tiểu tử này, sao thời gian này trốn đâu không có tới, hôm nay tiện đường hay sao vậy?

Xem ra Ngô Minh An khôi phục không tệ, còn có thể cùng Đinh Trường Sinh nói đùa .

-Vâng…, gần đây trong khoảng thời gian này cháu mò mẫm bề bộn, không có thời gian đến Giang Đô, lần này có dịp nên cháu liền tranh thủ thời gian tới đấy.

Đinh Trường Sinh miệng nói dối tỉnh bơ, đầu nắm đến giờ hắn đến Giang Đô không biết bao nhiêu lần rồi, còn nói không có tới Giang Đô, cũng may là Ngô Minh An cũng không so đo chuyện này .

-Ừ….nghe qua cũng tạm được, còn về tình hình sức khỏe của chú thì bác sĩ nói tầm một tháng nữa thì có thể xuất viện, chủ yếu là do lớn tuổi, nên khôi phục tương đối chậm, miệng vết thương cũng lâu lành.

-Vâng… chỉ cần có thể khôi phục là tốt rồi, sức khỏe thân thể tốt mới là trọng yếu nhất.

Đinh Trường Sinh nói. .

-Đúng rồi, thân thể khỏe mạnh mới là trọng yếu nhất ah.

Ngô Nhật Lam nhìn xem Đinh Trường Sinh cùng cha mình nói chuyện chẳng đâu vào đâu, nàng vốn định chờ hắn một chút thì đem hắn kéo ra ngoài trò chuyện, không ngờ là Đinh Trường Sinh quay người lại nói với nàng:

-Nhật lam… tôi và cha của cô có chút chuyện đàn ông muốn nói, cô có thể ra ngoài một chút?

-Hừ…

Ngô Nhật Lam lườm Đinh Trường Sinh, rồi đứng dậy đi ra ngoài, nhưng lúc ra ngoài thì chỉ khép để lại một khe cửa, nhưng Đinh Trường Sinh là tên tặc gian a, nghe tiếng cửa tiếng thì đã biết cửa không khóa lại, vì vậy đứng dậy đi đến đóng chặt lạu, Ngô Nhật Lam ở ngoài cửa mắng Đinh Trường Sinh gian trá .

Thấy Đinh Trường Sinh quay trở về ngồi xuống trước trêи cái ghế gần đầu giường, cùng Ngô Minh An bắt đầu trò chuyện

-Ngô bí thư, hôm nay cháu làm một việc tiên trảm hậu tấu có thể có thể khiến cho chú mất hứng, cháu mong chú đừng có sinh khí nổi giận..

Đinh Trường Sinh trước tiên đem chuyện này rào trước đón sau

-Có chuyện gì mà cháu nói như vậy chứ?

Ngô Minh An cũng hơi hồi hộp một chút, có câu nói, tự mình biết chuyện nhà mình, tối hôm qua Liễu Sinh đã gọi điện thoại, bảo hôm nay tới thăm mình, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa tới, lúc này tên tiểu tử này lại nói như vậy, không phải là chuyện liên quan đến Liễu Sinh sao ?.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.