CHƯƠNG 1351: THUỘC HẠNG CỰC PHẨM.
Nhưng lúc Đinh Trường Sinh liên lạc với Lương Khả Tâm, thì Lương Khả Tâm không có ở Giang Đô, nên trực tiếp gọi điện thoại cho em gái của hắn, để cho em gái của nhận giùm.
-Chủ tịch, tôi lần này tới gấp gáp, chưa kịp chào hỏi trước, không có quấy rầy chủ tịch làm việc chứ..
Thạch Ái Quốc vừa vào liền tranh thủ thời gian nói.
-Có gì đâu mà nói như vậy chứ, chúng ta có quan hệ như thế nào,ngồi đi..chuyện gì mà vội vả như vậy lửa cháy đến nhà vậy?
Lương Văn Tường hỏi.
-À…chẳng qua là vừa rồi có một cái hạng mục có thể rơi xuống Hồ Châu, nếu như là những hạng mục khác, thì việc này cũng không có nhiều chuyện phiền toái như vậy, với lại cái hạng mục này số tiền đầu tư rất lớn, nếu có thể ngụ lại Hồ Châu, nếu quả thực là thành công thì sẽ là một cái nhân bánh lớn của Hồ Châu a, nhưng tình huống thì quá phức tạp đối với cục diện ở thành phố Hồ Châu, đối với hạng mục này vẫn là không thể ý thống nhất kiến được, cho nên tôi tới xin phép hỏi một chút với chủ tịch, cái hạng mục này rốt cuộc là có nên hay là không nên.
Thạch Ái Quốc mới mở miệng, liền đem sự tình kể rỏ hết, hơn nữa ông cũng biết, Tần Chấn Bang chắc chắn cũng đã chào hỏi trêи tỉnh trước rồi, cũng có lẽ đã được Lương Văn Tường gật đầu .
-Có phải là ông nói tới cái hạng mục Px phải không? Về chuyện này thì tôi có biết, Tần Chấn Bang có tới tìm tôi, nói là nhờ tôi thổi gió với Hồ Châu, tôi có nói hạng mục này là một chuyện tốt, vô luận là ngụ lại ở địa phương nào thì cũng đều được hoan nghênh, tôi tin rằng lãnh đạo của thành phố Hồ Châu minh bạch ý nghĩa của cái hạng mục này, cho nên cái ngọn gió này thì không cần tôi thổi.
Lương Văn Tường gật đầu vừa cười vừa nói .
Nghe qua, Thạch Ái Quốc liền biết là sao rồi, nếu lại tiếp tục hỏi thì ra vẻ mình không hiểu chuyện i, xem ra Lương Văn Tường cũng ủng hộ cái hạng mục này rồi.
-Vâng…, chúng tôi cũng là nghĩ như vậy, cho nên vấn đề đầu tư chúng tôi sẽ cùng Tần Chấn Bang tiếp tục đàm, bất quá cán bộ Hồ Châu chúng tôi xin có một yêu cầu hơi quá đáng, nếu như hạng mục này có thể rơi xuống đất Hồ Châu đầu tư, có thể hay không mời chủ tịch đến lúc đó, xuống thăm để cho Hồ Châu có nhiều thể diện.
Thạch Ái Quốc hi vọng hỏi.
-Chuyện này không thành vấn đề, kỳ thật nếu như Hồ Châu không tiếp nổi, tôi cũng chuẩn bị giới thiệu Tần Chấn Bang qua khu đang phát triển của Giang Đô, nhưng Tần Chấn Bang người này đã có so sánh, hắn đã quyết định việc của hắn thì không thay đổi được, xem ra là hắn đã nhắm tới Hồ Châu rồi.
Lương Văn Tường trong lòng thầm mắng Thạch Ái Quốc giảo hoạt, để cho ta xuất hiện lấy thêm thể diện, cái này không phải là muốn mời người tới để lấy được bảo hiểm rủi ro của cái hạng mục này sao? Vạn nhất gặp chuyện không may, hạng mục này đã có chủ tịch tỉnh thông qua đấy, như vậy thì trong tỉnh cũng thoát không khỏi liên quan ..
Sau nửa giờ, Lương Văn Tường tự mình tiễn Thạch Ái Quốc ra khỏi văn phòng, sau khi cùng Kiều Hồng Trình nói chia tay, Thạch Ái Quốc cùng với Đinh Trường Sinh đi xuống lầu .
-Bí thư …chú muốn hồi trở lại Hồ Châu ngay sao?
Hai chiếc xe ra ngoài khỏi cổng của ủy ban tỉnh, Đinh Trường Sinh xuống xe xin chỉ thị của Thạch Ái Quốc.
-Cháu còn có việc ở lại đây sao?
-Lễ vật này cháu chưa có đưa được cho chủ tịch tỉnh, cháu còn phải chờ con gái của chủ tịch Lương một chút, để cho nàng mang về nhà.
Đinh Trường Sinh giải thích nói .
-Vậy chú đi về trước ..
Thạch Ái Quốc biết rõ Đinh Trường Sinh mang theo mấy hủ rượu, tưởng rằng đã để lại tại trong ủy ban tỉnh rồi .
-Vâng… bí thư, trêи đường chú ý an toàn.
Đinh Trường Sinh lui sang một bên, xe Audi của Thạch Ái Quốc chậm rãi trượt vào dòng xe cộ đông đúc, hướng bên ngoài thành chạy đi..
Lương Khả Ý bây giờ đang công tác ở phòng tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, đương nhiên, đây cũng là Ấn Thiên Hoa vì lấy lòng Lương Văn Tường nên xin đem Lương Khả Ý về phòng tổ chức, đây cũng là một bộ phận rất bận rộn, mỗi ngày đều phải xem xét chọn lựa ra cán bộ nào phù hợp tốt yêu cầu, chức trách cái ngành này cùng với bên kỷ ủy là đối lập, ban kỷ luật thanh tra là ra bên ngoài bắt người, còn bọn họ là từ bên trong nhận người.
…………………………………………………………………………………………..
Đinh Trường Sinh lái xe dạo quanh tại trêи đường cái chẳng có mục đích gì, không nghĩ tới là lại chạt ngang qua bệnh viện tỉnh, vốn cũng muốn vào nhìn xem bác sĩ Uông Minh Kha, nhưng khi chưa có kịp xuống xe thì nhìn thấy một bóng người quen thuộc, mới đầu còn cho rằng là mình hoa mắt, nhưng khi tập trung nhìn vào, thì mình quả nhiên không có nhìn lầm, thật sự đó là nàng .
Vì vậy Đinh Trường Sinh nhanh chóng lái xe vượt qua phía trước rồi dừng lại, sau đó chờ mỹ nhân này đến, tuy nàng đeo kính mác, bên ngoài mặc bộ quần áo màu đen, nhưng Đinh Trường Sinh tin vào hai mắt của mình là nhìn không lầm…
-Không ngờ là chị quay trở về nhanh như vậy.
Đinh Trường Sinh chờ khi người đàn bà này đi ngang qua bên cạnh mình, mới ngẩng đầu lên nói.
Nghe qua làm cho người đàn bà đang cúi đầu đi bộ này hoảng sợ, thất kinh ngẩng đầu lên thì thấy là Đinh Trường Sinh, lúc này mới thở một hơi dài, hỏi”:
-Sao em lại ở chỗ này?
-Em đến tới nơi này có việc, em đang muốn hỏi chị đây này, chị đến tới nơi này để làm gì?
Đinh Trường Sinh nói xong ngẩng đầu nhìn chung quanh, kéo người đàn bà này lên xe, sau đó bấm nút cho cửa xe kín lại.
-Chị muốn đi thăm hắn, lần đó bị thương quá nặng , đến bây giờ vẫn chưa có xuất viện, suốt tết âm lịch vừa rồi cũng là nằm tại trong bệnh viện, em nói chị ở nước ngoài thì có thể an tâm sao?
Đúng vậy, người đàn bà này chính là Liễu Sinh người tình bị đồn đãi cùng với bí thư thành ủy Giang – Ngô Minh An có cùng một chân.
-Úi trời… chị hồ đồ hay là quá ngốc vậy chứ? Sự kiện kia mới trôi qua được bao lâu a, việc này vẫn chưa có giải quyết xong, chị lại quay trở lại, có phải là đã hết tiền rồi phải không?
Đinh Trường Sinh hỏi, vốn là hắn có thể mặc kệ việc này không cần quan tâm đến, nhưng Ngô Nhật Lam đối với hắn quá tốt, còn hình như là ưa thích hắn, hắn làm như vậy hoàn toàn là vì Ngô Nhật Lam, mà Ngô gia nếu không còn có Ngô Minh An, thì sẽ không ổn, lần trước có người muốn đưa Ngô Minh An vào chỗ chết, nên gây ra phong ba lớn như vậy.
-Không phải là chuyện tiền bạc kia, chị trở về là muốn gặp mặt hắn một lần, chị đã liên lạc với hắn, hắn đã cho đồng ý, nên chị mới tới đây, chị chỉ trở về một thời gian ngắn thôi.
Liễu Sinh lời nói lại để cho Đinh Trường Sinh lần nữa giật mình, chẳng lẽ Ngô Minh An thật sự là muốn khát khao gặp mặt Liễu Sinh như vậy sao?
Liễu Sinh tuyệt đối đúng là một người đàn bà xinh đẹp thuộc hàng cực phẩm, nàng là đoàn trưởng của đoàn nhạc kịch, đến bây giờ cũng thế, Đinh Trường Sinh nhìn Liễu Sinh, nàng tuy đeo kính mác, nhưng Đinh Trường Sinh dám khẳng định, phía sau kính mác là đôi mắt mị nhãn thu hút bao nhiều người, hôm nay nàng mặc một bộ quần áo màu đen với hai chân thon dài càng tăng thêm đường cong hoàn mỹ dáng người…
Người đàn bà này có một đôi bầu иɦũ ɦσα cực kỳ sung mãn, chính theo nàng khẩn trương hô hấp mà có chút nhấp nhô, thoạt nhìn có khác một phen phong tình chọc người, Đinh Trường Sinh nhìn thấy người đàn bà xinh đẹp này với đôi bầu иɦũ ɦσα hoàn toàn chống đỡ cao lên dưới cáo áo, khiến cho thấy rỏ cả hình dáng cái áo ngực của nàng, tại trước mặt của mình trở nên như ẩn như hiện lên, có lẽ là vì đến gặp tình nhân Ngô Minh An, nên thân mặc một cái áo lụa mỏng rất lưu hành hiện nay, màu đen lụa mỏng bao vây lấy thân thể mê người của nàng, khiến cho toàn thân của nàng đều tản ra một cổ khí tức chọc người. mà hai đỉnh, ngọn núi tựa hồ có chút không cam lòng bị cái áo ngực trói buộc đang cố gắng hướng ra phía ngoài xông ra lấy, khiến cho hình dạng cái đầu núm cũng lộ ra bên ngoài, mà áo ngực khiến cho hai bầu иɦũ ɦσα của nàng chen chúc lại với nhau, bởi như thế liền tạo thành một khe иɦũ ɦσα thật sâu, xuyên thấu qua áo ngực của nàng, Đinh Trường Sinh có thể tự nhiên biết rõ, người đàn bà này xuyên y phục như thế, chắc chắn là để hớp hồn lấy Ngô Minh An, nửa người dưới là cái quần màu đen bó sát bằng vải sợi tổng hợp co dãn chế thành đấy, bởi như vậy, cái quần giống như tầng thứ hai da thịt của nàng dán tại chặt nàng nữa người dưới của nàng. Dưới cái quần bao vây phía dưới, từ chính giữa hai chân của Liễu Sinh tạo thành một cái hình tam giác ngược lại mê người, mà lại ngay tại trung tấm khe thịt có chút tạo thành một khe hơi hở ra lấy, hai cái đùi thoạt nhìn rắn chắc đầy đặn, mà nàng lại cao đến tầm 1,7 mét lại khiến cho cặp đùi ngọc này gia tăng thêm vài phần co dãn thon dài, nói thì lâu, Đinh Trường Sinh sau khi quan sát trêи dưới nàng thoáng qua, liền vào vấn đề chính ngay lập tức..
-Liễu đoàn trưởng … nếu chị muốn tốt hơn cho bí thư mà nói, thì không nên chọn vào thời điểm này để gặp mặt ông ấy, lần trước chuyện tai nạn này đã là không đơn giản rồi, người hạ thủ cũng sẽ không dễ dàng buông tha qua, nói không chừng hiện tại đang ẩn nấp tại một nơi nào đó để chờ cơ hội ra tay đây này?
– Tiểu Đinh…em nói vậy là có ý tứ gì?
Liễu Sinh lần đầu tiên nghe nói chuyện tai nạn xe cộ không có đơn giản như vậy, nàng vẫn luôn cho rằng đây là một tai nạn xe cộ bình thường, chỉ là trùng hợp mà thôi .
-Chị có thể không biết, lần tai nạn xe cộ kia thể là mưu sát, chị cho rằng đối phương lđã sử xuất thủ đoạn như thế này, thì sẽ từ bỏ ý đồ sao?
-Em nói thật sao? Thật là có người cố ý tạo ra cái tai nạn xe cộ này?
Liễu Sinh sinh bị dọa sợ đến toàn thân phát run, nhớ tới trận tai nạn xe cộ đó, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi, cho đến bây giờ nàng cũng không dám tự mình lái xe đây, bây giờ Đinh Trường Sinh lại nói cho nàng biết là có người muốn giết bọn họ , sợ hãi trong lòng nàng càng thêm lan tràn .