CHƯƠNG 1343: LẬT TUNG TRêи GIƯỜNG.
Cho nên khi Thạch Ái Quốc lại muốn Đinh Trường Sinh tỏ thái độ, hắn liền cơ bản xác định thông qua lúc cùng Tần Chấn Bang gặp gỡ, Thạch Ái Quốc đã âm thầm cải biến chủ ý của ông ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Thạch Ái Quốc đã thay đổi, chuyển qua thành ủng hộ cái hạng mục này ngụ lại Hồ Châu rồi.
Hơn nữa có thể khẳng định Thạch Ái Quốc sở dĩ thay đổi thái độ, tuyệt không phải là bởi vì hạng mục này có thể mang đến Hồ Châu lợi ích, mà hoàn toàn bởi vì cái thế lực sau lưng của Tần Chấn Bang hấp dẫn sự chú ý của Thạch Ái Quốc, rất có thể là Thạch Ái Quốc muốn thông qua cái hạng mục này cùng Tần Chấn Bang để cài đặt những mối quan hệ với mấy người đứng sau lưng của Tần Chấn Bang, ít nhất cũng là cùng chủ tịch Lương Văn Tường trêи tỉnh tăng cường mối quan hệ chính trị chặt chẽ hơn.
-Bí thư .. cháu cho rằng cái hạng mục này có thể cũng đáng cho chúng ta đánh cược một lần, hiện tại Hồ Châu nổi tiếng với bên ngoài về những chuyện chậm trễ, chiêu thương dẫn tư thì vô cùng khó khăn, kể cả Sở phó chủ tịch cũng phải tự mình đi chạy ra ngoài tìm kiếm nhà đầu tư, vậy mà còn chưa chắc có nhà đầu tư nguyện ý đến Hồ Châu, đây cũng là bởi vì trước đây hoàn cảnh đầu tư Hồ Châu thật sự là quá kém, bây giờ chúng ta đang là phải chịu học bù .
-Ừ, nói tiếp đi..
-Hạng mục này tuy có nguy hiểm nhất định nhưng mang lợi ích cực lớn, hơn nữa thông qua cái hạng mục này, có thể hấp dẫn thêm nhiều người đến Hồ Châu đầu tư, qua mấy ngày nữa nếu chúng ta tham gia hiệp đàm đầu tư các Địa Khu trung bộ hội của tỉnh Trung Bắc, nếu như cái hạng mục này có thể tuyên bố ngụ lại Hồ Châu, đối với chúng ta việc chiêu thương dẫn tư là rất có ích lợi đấy, dù sao Tần Chấn Bang ở trong nước cũng là người có danh tiếng nhất định .
-Ừ, cháu nói không sai, bất quá chuyện này sự tình quá quan trọng, chú muốn lên tỉnh, hướng các lãnh đạo hồi báo, cháu chuẩn bị một chút tài liệu về phương diện này, sắp tới chúng ta đi lên tỉnh một chuyến .
-Vâng…cháu nhất định chuẩn bị tốt .
– Vậy là tốt rồi, cháu cả một ngày nay chạy cũng mệt mỏi, đi về nghỉ ngơi đi, có việc gì thì chú sẽ gọi cháu, còn về chuyện của khu khai phát cháu cũng phải chú ý đấy, cháu nghe nói phó chủ nhiệm Hồ Giai Giai mới tới kia rất tài giỏi, nhưng cháu mới là chủ nhiệm khu khai phát, điểm này chớ quên.
Thạch Ái Quốc nghiêm túc nhắc nhở .
Đinh Trường Sinh sững sờ, Thạch Ái Quốc lời này là có ý gì, chẳng lẽ Hồ Giai Giai tại khu đang phát triển làm gì cũng đã bị báo về rồi sao? Không có khả năng a, tin tức này là từ đâu tới? Đương nhiên, Đinh Trường Sinh cũng sẽ không hỏi, Nhưng là dù cho hắn nghĩ đến bể đầu ra, cũng không biết sự tình tại khu khai phát là ai tiết lộ cho Thạch Ái Quốc đây..
-Nhanh như vậy đã nói chuyện xong rồi sao?
Khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh ra khỏi thư phòng của Thạch Ái Quốc, Thạch Mai Trinh thật nhiệt tâm chạy ra đón chào, cùng với thái độ thờ ơ vừa rồi hoàn toàn khác nhau.
-Đúng vậy, nếu không có chuyện, em đi trước.
-Sao lại không có việc gì, em chờ chút, đi đến phòng của chị, có quan hệ đến một ít chuyện trong công ty, chị muốn nói với em một chút.
Thạch Mai Trinh bá đạo nói ra .
-Chuyện của công ty? Em cũng đâu có hiểu gì đâu, cứ ở chỗ này nói đi. . .
Thạch Mai Trinh mắt trắng không còn chút máu muốn nổi cơn lôi đình lên, Đinh Trường Sinh đành ngoan ngoãn đi theo phía sau cái ʍôиɠ Thạch Mai Trinh lên trêи lầu, mà khi hắn đi đến đầu bậc thang quẹo vào thì trong lúc vô tình nhìn sang Tiêu Hồng, phát hiện Tiêu Hồng rõ ràng trêи mặt nở nụ cười, tựa như một bộ gian kế được như ý vậy, hắn bắt đầu cảm thấy thấp thỏm không yên .
– Này, chuyện gì xảy ra vậy, cha của chị đang ở nhà, đây không phải là làm khó cho em sao?
Khi tiến vào gian phòng ngủ của Thạch Mai Trinh , Đinh Trường Sinh oán giận nói .
-Không có việc gì, đêm nay em không cần đi đâu hết, cha của chị cũng không biết, Tiêu Hồng đã giúp chị canh chừng rồi.
-Cái gì? Tiêu Hồng giúp chị … các người..các người thật sự hòa hảo rồi sao?
-Ai … cùng đàn bà với nhau, cứ làm khó với nhau làm gì?
Thạch Mai Trinh lời nói này ngược lại khiến cho Đinh Trường Sinh há mồm kinh ngạc, Thạch Mai Trinh lúc nào lại suy nghĩ vấn đề đến như vậy chứ ?
-Ai da…, mấy ngày không gặp, lau mắt mà nhìn, chuyện này là thế nào? Tiêu Hồng cho chị ăn cái gì thuốc mê hồn rồi? làm cho chị trở nên thông tình đạt lý như vậy?
Đinh Trường Sinh ngạc nhiên hỏi.
-Phí lời làm gì, nhanh đi..chị đangh thèm cây thịt của em rồi, là em chủ động ở trêи hay là chị chủ động?
Thạch Mai Trinh không có trả lời vấn đề của Đinh Trường Sinh, trái lại khuôn mặt hàm xuân nhìn Đinh Trường Sinh, còn bất chợt lấy tay xoa xoa bàu иɦũ ɦσα của mình, dạng như vậy phải nói có nhiều hấp dẫn .
Tuy phía dưới có Tiêu Hồng canh chừng, nhưng Đinh Trường Sinh vẫn không dám rất làm càn, chỉ là miễn cưỡng ngồi ở trêи mép giường, mặc kệ để cho Thạch Mai Trinh muốn làm gì thì làm…
……………………………………………………………………………………..
Thạch Mai Trinh quẩy người một cái, bàn tay đã cầm lấy cây ƈôи ȶɦịt của Đinh Trường Sinh, cao thấp khuấy động… lúc sau thì Đinh Trường Sinh bắt đầu thở hổn hển, một bên tay của hắn cũng đã vói vào bên trong cái âʍ ɦộ của Thạch Mai Trinh, vừa vuốt lên thảm lông đen gò mu mềm mại của Thạch Mai Trinh, vừa kéo cái qυầи ɭót của nàng xuống.
Khi bàn tay của Đinh Trường Sinh mò tới cái khe thịt ẩm ướt âʍ ɦộ Thạch Mai Trinh, cả người nàng hơi run lên, trêи tay lại nắm chặc một chút cây ƈôи ȶɦịt…
…………………………………………………………………………………………….
Đinh Trường Sinh cũng đã không kềm chế được nữa, hắn nằm ngữa lên, để cho Thạch Mai Trinh ngồi dưới đùi mình đưa lưng về phía hắn, hai tay giữ lấy thân mình nàng, Thạch Mai Trinh cũng nắm lấy cây ƈôи ȶɦịt Đinh Trường Sinh để đứng thẳng, dầu khấc thọt tới nagy cửa miệng ɦσα ɦuyệt mình, kèm theo một tiếng kêu nhỏ, Thạch Mai Trinh đã ngồi xuống Đinh Trường Sinh trêи người, hai chân trắng noãn cũng đẩy đưa, cây ƈôи ȶɦịt lớn ngay lấp tức thật sâu cắm bên trong hang động ɦσα ɦuyệt Thạch Mai Trinh kết nối lấy hai thân thể , lúc này dịch nhờn cũng đã tràn ra, ƈôи ȶɦịt ở bên trong khuấy động tiếng nước không ngừng.
…………………………………………………………………………………………..
Chỉ trong chốc lát, tiếng thở dốc Thạch Mai Trinh cùng tiếng rêи rỉ liền vang dội trong cả gian phòng , hơn nữa phảng phất là vì để cho trận này gia tăng thêm điểm hương vị, Thạch Mai Trinh trong lúc không ngừng lay động cái ʍôиɠ của mình, rõ ràng còn có thời gian để cùng Đinh Trường Sinh nói qua một ít lời nói kϊƈɦ thích.
-Trường Sinh … nói cho chị biết , em có ưa thích mẹ kế Tiêu Hồng của chị không vậy?
-Khảo nghiệm em à? Chị chọn không đúng thời điểm rồi.
Đinh Trường Sinh cười nói .
-Cái rắm chứ khảo nghiệm, Tiêu Hồng cái gì cũng đã đều nói với chị, nói là em đầy thấy hết thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng, chuyện khi nào, hai người có làm gì hay chưa?
-Úi trời chị cứ nghe Tiêu Hồng nói mò bậy bạ, làm gì mà có chuyện tốt như vậy?
Đinh Trường Sinh cả kinh, nghĩ thầm , đây rốt cuộc là Thạch Mai Trinh suy đoán bậy bạ, hay là Tiêu Hồng người đàn bà ngu ngốc kia thật sự kể hết cho Thạch Mai Trinh rồi.
Hắn nhớ lại lúc đó Tiêu Hồng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chậm rãi cúi người quỳ bò ra, nhớ đến cái âʍ ɦộ đã wax sạch lông của nàng, lốm đốm màu trắng của dịch nhờn đã khô quánh lại từ nơi cửa miệng cái ɦσα ɦuyệt, đó là lúc vừa rồi Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu vừa mới đại chiến nên dịch nhờn chảy ra, cái khe nứt hồng đỏ vì không có lông nên nhìn thấy hở ra rỏ ràng , hai bên mép nhỏ mập béo lúc đó vẫn còn hơi sung huyết sưng lên, cặp đầu gối mượt mà đáng yêu, bắp chân săn cứng, ngay cả mắt cá chân mịn nhẵn, nhìn rất là đáng yêu.
Đinh Nhị Cẩu cũng phải thừa nhận, khi đó mình đã động tâm, có lẽ Tiêu Hồng cũng đã nhìn ra, bởi vì nàng nhìn thấy từ chính giữa đũng quần của hắn cái vật kia đang bành trướng hình thành một cái lều vải to tướng, vì muốn bảo trụ cái mạng quan trọng hơn, nên nàng lại đem cặp đùi gốc phân ra thêm chút, lộ ra luôn cái lổ nhỏ ɦσα ɦuyệt khá nhỏ với vài nếp khứa đỏ hồng bên trong..
-Em không cần phủ nhận, vì phủ nhận thì đó là sự thật, chị nghĩ Tiêu Hồng sẽ không lừa gạt chị trong chuyện này đâu, chị còn có chuyện này, muốn nói cho em…emi muốn biết không?
Thạch Mai Trinh hỏi.
-Chuyện gì?
-Hì hì chuyện gì? Nếu em muốn biết thì nhấp mạnh bên dưới lên hết sức đi, tại sao chị có cảm giác hôm nay cây thịt này không có tí sức lực nào vậy hả?
Thạch Mai Trinh làm nũng rầm rỉ nói ra .
-Con bà nó… đúng lúc này còn nói điều kiện, thật sự là em cũng phục chị rồi.
Đinh Trường Sinh cũng phải bó tay với Thạch Mai Trinh rồi, nhưng hắn càng muốn mau sớm chấm dứt, không biết vì sao, lúc này lại càng là không thể kết thúc được rồi.
-Mẹ kế Tiêu Hồng của chị nói nàng cùng cha của chị đã lâu lắm rồi không có làm cái chuyện này rồi, đó là một lần cuối cùng, cha của chị uống vài viên thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ cũng vô ích không có cứng nỗi, nếu mẹ kế Tiêu Hồng không ngăn cản , chỉ sợ cha của chị lại tiếp tục uống thêm thuốc, tiếp tục như vậy, chỉ sợ cha của chị sớm muộn gì cũng sẽ chết lúc làʍ ȶìиɦ thôi, cha của chị đã lớn tuổi như vậy rồi, lúc nào cũng uống cái thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ kia, trái tim nào có thể chịu đựng được chứ?
-Khỏi phải nói những chuyện vô dụng này với em, không có quan hệ gì với em..
Đinh Trường Sinh cắn chặt răng nói
Trong chốc lát, Đinh Trường Sinh thay đổi để cho Thạch Mai Trinh nửa quỳ nữa ngồi trêи giường, khi Thạch Mai Trinh vểnh cái ʍôиɠ lớn lên, hắn mới dùng hai tay nắm chặt lấy hai mảnh ʍôиɠ thịt của nàng, không ngừng đại lực rút ra đút vào cây ƈôи ȶɦịt trong ɦσα ɦuyệt, Thạch Mai Trinh cả người không ngừng run run, tiếng thở gấp tựa như là đang hít khí lạnh vậy…
……………………………………………………………………………………………
Đinh Trường Sinh không có thể kiên trì bao lâu, ngay tại lúc hắn muốn xuất tinh thời điểm, thì thoáng thấy bên dưới cái khe cửa có bóng chân nhỏ tựa như là của Tiêu Hồng, ngay lập tức ƈôи ȶɦịt ở trong thân thể Thạch Mai Trinh liền nhảy lên phún ra từng làn một tϊиɦ ɖϊƈh͙….
……………………………………………………………………………………….
Khi bóng chân biến mất, Đinh Trường Sinh từ từ rút ra ƈôи ȶɦịt, Thạch Mai Trinh xoay người nằm ngửa lại trêи giường, cũng không quản tϊиɦ ɖϊƈh͙ đang ở ɦσα ɦuyệt trào ngược chảy xuôi ra bên ngoài…,
-Um….chị còn chưa có…tận hứng đây này.
Thạch Mai Trinh nhụt chí nói, đây cũng là lần đầu tiên, nàng không đạt được tỏa mãn khi cùng với Đinh Trường Sinh
-Hoàn cảnh lúc này quá kém, nếu còn tiếp tục chút nữa, không chừng là em bị bệnh liêt dương luôn à.
Đinh Trường Sinh bằng tốc độ nhanh nhất quét dọn chiến trường, một bên lau mồ hôi vừa nói .
Thế nhưng mà Thạch Mai Trinh phảng phất cũng không muốn buông tha hắn, lại ôm cổ cắn vành tai của hắn nói ra:
– Nếu em quả thật có bổn sự, cũng nên chiếu cố đến mẹ kế Tiêu Hồng của chị đi chứ, chị thấy nàng cũng thật đáng thương, còn trẻ như vậy, cũng không thể cứ để nhịn thèm như vậy chứ ?
-Cái rắm…. Tiêu Hồng bây giờ còn là vợ của cha chị, là mẹ kế của chị, nếu em làm như vậy thì tính làm sao ? Còn chúng ta cũng tính là gì ? Nếu để cho bí thư biết được, thì em làm người như thế nào đây ? Mà làm sao chị lại có ý nghĩ như vậy được, quả thực là làm cho người không thể tưởng tượng ra nổi. ..
Đinh Trường Sinh đem Thạch Mai Trinh lật tung trêи giường, sau đó đẩy cửa ra ngoài, quan sát nhìn động tĩnh bên ngoài rồi bước xuống lầu…