Màn đêm buông xuống , Đinh Trường Sinh lặng lẽ chạy đến đệ nhất bệnh viện nhân dân Hồ Châu, dựa theo tình huống Chu Hồng Diễm nói ở trong điện thoại, Tưởng Hải Dương không phải là trúng gió, về loại người cặn bã này, Đinh Trường Sinh chưa bao giờ ngóng nhìn tình hình mà mong cho hắn tốt, Chu Hồng Diễm ở trong điện thoại nói không tỉ mỉ, cho nên hắn quyết định tự mình đến bệnh viện để kiểm tra xem .
-Bác sĩ, tình huống bệnh nhân như thế nào rồi? Còn có thể khôi phục lại được không?
Đinh Trường Sinh không ngờ là La Đông Thu đang ở trong bệnh viện, chỉ là hắn lại không nhìn thấy Đinh Trường Sinh, mà Đinh Trường Sinh ngược lại là thấy được hắn.
-Vấn đề này khó mà nói, hiện tại là đã loại bỏ bị trúng gió, nhưng bởi vì trong thời gian dài thiếu máu đã tạm thời bị liệt người, nếu như điều dưỡng tốt, thì có thể khôi phục, còn nếu như không tốt, thì có thể vĩnh viễn sẽ bị liệt người như vậy.
Bác sĩ nói ra .
-Vậy cuối cùng là như thế nào mà bị bệnh như thế này vậy?
-Chuyện này không rõ lắm, căn bệnh như thế này thì bệnh viện chúng ta cũng lần đầu tiên mới gặp.
La Đông Thu cũng không cùng bác sĩ nói dông dài nữa, quay người bước vào phòng bệnh của Tưởng Hải Dương, lúc này Tưởng Hải Dương có thể nói chuyện, nhưng vcái cổ thì không thể động đậy .
-An La, bác sĩ nói như thế nào rồi?
Tưởng Hải Dương cũng gấp, hiện tại đang nằm ở trêи giường, so với một người có đời sống thực vật không khác nhau gì cả, đây đối với một kẻ hưởng thụ đã quen cuộc sống ăn chơi như Tưởng Hải Dương mà nói, không khác gì đàng từ từ giết chết hắn.
-Bác sĩ nói có hi vọng khôi phục, nhưng phải trị liệu cho tốt, thời gian thì bất định, Hải Dương, nếu cậu cứ nằm một chỗ thì cũng kẹt, chuyện làm ăn thì còn phải như vậy đi, cậu làm ủy quyền cá nhân cho ai đó quản lý cho công ty của cậu , cậui ở nơi này điều hành, như thế nào đây?
-Ai… được rồi, anh để cho em hòa hoãn lại một chút, em sẽ mau chóng trả lời thuyết phục cho anh.
-Được, đúng rồi… rốt cuộc chuyện này xảy ra như thế nào vậy ? Làm sao cậu lại bị như thế này? Tối hôm qua làm cái gì?
-Anh La … chuyện đêm qua thì do là nghe theo lời của anh, muốn kéo Lương Khả Tâm cùng Tề Tam Thái xuống nước, lúc mới bắt đầu thì thật tốt, nữa chừng thì lầu hai bất ngờ vang lên tiếng động, bọn họ hoài nghi em tại lầu hai có mai phục người, muốn để bọn hắn yên tâm, cho nên em lên trêи lầu hai xem xem chuyện gì xảy ra, sau khi đi lên, thì không biết chuyện gì liền té xỉu, đến cùng chuyện gì xảy ra đến giờ em cũng không nhớ gì cả.
Tưởng Hải Dương cố gắng nhớ lại, nhưng không thể nào nhớ nổi.
-Sự tình cũng chưa có hoàn thành phải không ?
-Vẫn chưa được, Tề Tam Thái kia không dễ bị dụ hoặc đâu, Lương Khả Tâm thì chỉ là một bao cỏ, chờ em khỏe rồi, sẽ tiếp tục làm cái chuyện này.
Tưởng Hải Dương nói.
-Khi nào cậu khỏe rồi nói sau, tôi đi trước, chuyện công ty hợp tác với tôi nên mau chóng ủy quyền cá nhân đi nhé..
La Đông Thu liếc nhìn Tưởng Hải Dương, rồi đi ra phòng bệnh .
Đinh Trường Sinh nhìn chằm chằm vào La Đông Thu, đến khi hắn ly khai phòng bệnh, mới chậm rãi dạo bước đến cửa phòng bệnh Tưởng Hải Dương, nhìn thấy thằng này nằm như một tử thi ở trêи giường bệnh, cũng không biết chết sống ra sao, nhưng nhìn bộ dáng có lẽ không có việc gì, dù sao đây chỉ là phòng bệnh bình thường, không phải là phòng săn sóc đặc biệt.’
………………………………………………………………………………………….
-Sao em lại tới đây?
Đinh Trường Sinh vừa đẩy cửa tiến vào phòng làm việc của Chu Hồng Diễm, thì nhìn thấy nàng đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tan việc.
-Như thế nào , sắp tan sở sao?
-Đúng vậy, bận bịu cả ngày, mệt chết rồi, muốn về nhà nghỉ ngơi một chút .
-Vậy để em và chị cùng một chỗ trở về?
Đinh Trường Sinh xấu xa cười nói .
-Được … em dám sao ?.
Chu Hồng Diễm không sợ Đinh Trường Sinh trêu chọc, mà phản kϊƈɦ nói.
-Đúng rồi …tình hình Tưởng Hải Dương không thể nào chết được phải không?.
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Hahah…sao lại ly kỳ như vậy, không phải là em cùng hắn thù bất cộng đái thiên sao? Như thế nào giờ lại quan tâm tới chuyện sống chết của hắn rồi vậy?
Chu Hồng Diễm đem túi xách đặt ở trêи bàn công tác, hỏi.
-Em sợ hắn chết dễ dàng quá, có rất nhiều sổ sách còn chưa có tính toán rõ ràng với hắn đây này.
Đinh Trường Sinh quay người lại, khóa chốt cửa phòng, rồi hướng phía Chu Hồng Diễm đi đến, nhưng động tác của hắn sớm đã bị Chu Hồng Diễm phát hiện, cho nên hắn đi đến, thì Chu Hồng Diễm đã một mực thối lui đến phía sau ngách lưng tủ che khuất người lại, rốt cuộc không còn địa phương có thể lui.
-Yên tâm đi …hắn không thể chết được, chỉ là tạm thời toàn thân tê liệt, qua một thời gian ngắn thì sẽ tốt thôi, em giờ muốn làm gì, đang giờ tan việc, tùy lúc sẽ có người đến nơi này đấy.
Chu Hồng Diễm biết rõ Đinh Trường Sinh muốn làm gì, chính nàng cũng đang muốn làm chút gì đó, nhưng vẫn còn sót lại chút lý trí nhắc nhở lấy nàng, đây là văn phòng làm việc.
-Vậy là tốt rồi, chị Chu à… mấy ngày hôm trước em ở tại nhà của chị Trịnh Tiểu Ngãi, nàng nói chị với nàng là bằng hữu tốt, đã là như vầy, chi bằng hôm nào chúng ta ba người tìm thời gian tụ họp chung một chỗ, em thật là muốn cùng với hai người cùng chung một chỗ đây này …
-Phi …em nghĩ thì hay lắm, không biết xấu hổ, chuyện như vậy cũng có thể nghĩ ra, vậy mà cũng là một cán bộ nhà nước ..
Chu Hồng Diễm gắt giọng .
-Ai nha , chị Chu .. chị nghĩ gì đâu vậy, ý em nói là cùng hai ngươi cùng một chỗ ăn cơm mà, chị lại như thế nào mà nghĩ đến cái chuyện kia vậy? Ai ..không thể tưởng được chị lại rộng rãi như vậy, thật là làm cho em thích thú a.
Đinh Trường Sinh đè ép tại Chu Hồng Diễm tại phía sau lưng tủ, nhưng hắn vẫn chưa có động thủ động cước.
Bởi vì nếu như để cho một người đàn bà yêu thương một người đàn ông ở chung, có những lúc không cần người đàn ông động thủ động cước, thì có những người đàn bà trong chuyện tính ɖu͙ƈ điên cuồng so với người đàn ông lợi hại hơn nhiều, cũng như lúc này Đinh Trường Sinh chỉ dùng thân thể của mình lách vào ép đè trêи thân thể Chu Hồng Diễm, thì nàng phảng phất như là con cái lên cơn động ɖu͙ƈ, điên cuồng ôm lấy Đinh Trường Sinh, cực lực đưa môi của mình dâng lên, tích cực tìm kiếm nhận thông đạo của đối phương, vừa đem tay đưa về phía Đinh Trường Sinh bên dưới quần của hắn .
-Chị à… đây chính là ở phòng làm việc, nhỡ bị người phát hiện thì làm sao bây giờ?
Đối mặt Chu Hồng Diễm điên cuồng, Đinh Trường Sinh lại không phối hợp, trái lại mở miệng nhắc nhở Chu Hồng Diễm .
Lời nói này có khi có tác dụng, nhưng đa số lời nói chẳng những không dùng được, trái lại còn có tác dụng như dầu bôi trơn, càng thêm khơi dậy ɖu͙ƈ vọng trong thân thể của Chu Hồng Diễm.
– Phòng làm việc thì mặc kệ phòng làm việc, cứ …làm đại đi..
Chu Hồng Diễm thở dốc trong chốc lát, rồi quỳ xuống, đưa đầu đến gần đũng quần của hắn lúc này đang nhô lên thành cái lều cao cao, Chu Hồng Diễm vươn tay nhẹ nhàng mà vuốt ve trêи đỉnh mũi của cái lều vải đó, liền cảm thấy bên trong cái lều kia giật giật lên vài cái, cơ hồ sẽ muốn phá cái quần chui ra..
Tiếp theo Chu Hồng Diễm cởi xuống quần dài cùng cái quần ngắn của hắn, chỉ thấy hạ thể của hắn còn lại có một cái quần sịp nhỏ, kỳ thật quần sịp cũng không phải là nhỏ, mà chính là bị một cây côn thịt to lớn gắt gao chống đỡ dựng đứng lên, nên mới gây nên ảo giác cái quần sịp quá nhỏ.
Chu Hồng Diễm nóng vội khó nhịn gạt cái quần sịp qua một bên, một cây thịt thô to liền bắn ra ngoài, vừa vặn chạm vào trêи đôi môi của nàng, bàn tay nàng liền cầm lấy đầu khấc ƈôи ȶɦịt, ngón trỏ thì để lên lổ tiểu đầu khấc, mềm nhẹ qua lại xoa xoa lấy.
…………………………………………………………………………………………….
Chỉ chốc lát sau, bên tai liền truyền đến tiếng thở dốc của Đinh Trường Sinh, Chu Hồng Diễm tựa như được cổ vũ, động tác bàn tay nhanh hơn, khi thì nắm chặc đầu khấc, khi thì cao thấp vuốt lấy trêи thân cây ƈôи ȶɦịt,
Đinh Trường Sinh thoải mái mà tựa vào cám ơn lên, hưởng thụ cặp kia giống như không có xương tay nhỏ bé sở mang tới kɧօáϊ cảm, nàng lè lưỡi, nhẹ nhàng mà tại trêи mắt ngựa ɭϊếʍ một chút.
Tiếp theo nàng há mồm ra, nhanh chóng cuốn lấy đầu lưỡi ɭϊếʍ lên lổ tiểu đầu khấc, chốc sau dùng miệng môi chầm chậm nuốt vào cây ƈôи ȶɦịt thô to từng chút từng chút một….
………………………………………………………………………………………..
Bυ” ɭϊếʍ ʍút̼ lấy ƈôи ȶɦịt một hồi, mãi đến khi Chu Hồng Diễm cảm thấy yết hầu mình bị ma sát có chút ngứa, trong đầu có loại cảm giác hít thở không thông, trong nháy mắt thể xác và tinh thần đều bị hưng phấn kɧօáϊ hoạt thật mạnh vây quanh.
Cảm thụ được cái miệng non mềm Chu Hồng Diễm không ngừng ngậm lấy ƈôи ȶɦịt, Đinh Trường Sinh thú tính nổi lên, hắn đứng thẳng người, bày tay nắm chặt cái gáy của nàng, sau chính là một trận nhanh như cuồng phong đút ƈôи ȶɦịt vào thật nhanh trong miệng của Chu Hồng Diễm, nghe từ nơi cổ họng của nàng phát ra “um um” tiếng nấc nghẹn, nhìn thấy một đôi mắt ʍôиɠ lung như cầu xin nhìn mình…
………………………………………………………………………………………
Đinh Trường Sinh kéo Chu Hồng Diễm đứng lên đối diện với mình, xoay nàng tựa lưng vào vách tường, bắt cỡi đi bộ đồng phục y tá của nàng. Trêи thân thể lồi lõm chỉ còn mặc nội y bạo lộ ra ngoài, làn da tuyết trắng nổi lên một tầng nhàn nhạt màu hồng, có vẻ vô cùng trong suốt, cái qυầи ɭót màu lam không giấu được kia cái ʍôиɠ hồn viên to lớn no tròn, hơn nữa hai bên mảnh thịt ʍôиɠ hình hạt đào đều lộ ở bên ngoài.
” Cái ʍôиɠ đít đẹp quá a! “
Đinh Trường Sinh tự đáy lòng than thở, hắn đưa tay khoát lên trêи ʍôиɠ đít nàng, chậm rãi vuốt ve, hưởng thụ trơn cái ʍôиɠ mềm tràn ngập co dãn mang đến xúc cảm tuyệt hảo, Chu Hồng Diễm ngạo nghễ ưỡn lên cái ʍôиɠ vặn vẹo vài cái, những động tác này giống như đang làm nũng với hắn vậy.
Đinh Trường Sinh ngọa nguậy ngón tay đẩy ra qυầи ɭót qua một góc, chậm rãi tham tiến vào, hắn đưa bàn tay theo rãnh ʍôиɠ trượt xuống phía dưới, khi đụng tới một mảnh mao nhung nhung loăn xoăn, hắn móc ngược ngón tay lên dọc cái khe thịt âʍ ɦộ, chinh giữa khe thịt đã ẩm ướt chất lỏng tự lúc nào, ngón tay kiên định trượt vào bên trong cửa miệng ɦσα ɦuyệt ấm áp, hai mép trong âʍ ɦộ của nàng thật mỏng, cái lổ ɦσα ɦuyệt cũng hơi hẹp, cất chứa vào một ngón tay, bên trong trơn trợt nhơ nhớp y, từng đợt từng đợt dịch nhờn lén lút phân bố tươm ra, Đinh Trường Sinh tịch lấy ngón tay xoay tròn ma sát thành thịt non mềm, càng lúc càng tăng nhanh..
Chu Hồng Diễm thoải mái khép lại hai mắt, hai vai khẽ run, hai bắp đùi thon âm thầm hướng hai bên tách ra, dịch nhờn đã chậm rãi trào chảy ra, cái qυầи ɭót xuất hiện nhiều điểm vết ướt, tiếp theo vết ướt càng lúc càng lớn, dần dần thấm thành một mảnh, Đinh Trường Sinh dùng ngón tay đâm vào rút ra đâm vào qua lại khẽ động, cái qυầи ɭót bị thật sâu hảm vào bên trong khe thịt âʍ ɦộ, nhanh chóng ma sát bộ phận sinh ɖu͙ƈ của nàng….
…………………………………………………………………………………………….
Lúc này Đinh Trường Sinh không còn nhịn được nữa, liền đem cái qυầи ɭót màu lam cỡi xuống rồi cầm trong tay, làn hơi ấm áp mơ hồ tản mát ra cài mùi nồng nồng mằn mặn mặn giữa nước tiểu và dịch nhờn, Đinh Trường Sinh liền đem cái qυầи ɭót đưa tới mũi thật sâu ngửi lấy không ngừng.
-Uí..qυầи ɭót..bẩn…chị mặc từ sáng đến giờ..mới chuẩn bị về chưa kịp thay..
Chu Hồng Diễm ấp úng nói khi thấy hắn đang hít ngửi lấy cái qυầи ɭót mình chưa kịp thay đổi một cách say mê, nhưng thằng này lại rất tư tưởng rất thoáng không hề quan tâm đến lời nói của nàng, nhìn hắn cứ như vậy đầu nhập ngửi lấy qυầи ɭót của mình, Chu Hồng Diễm cảm thấy trái tim vô cùng ấm áp, nàng quả thực rất nhanh bị hương vị hạnh phúc muốn làm cho ngất đi, cảm quan thị giác mãnh liệt kϊƈɦ thích làm cho nàng bị kϊƈɦ động trong lòng tột cùng …
……………………………………………………………………………………..
Khi hắn khụy hai chân xuống, tay cầm ƈôи ȶɦịt từ từ cắm vào cái lổ ɦσα ɦuyệt ướt nhẹp, Chu Hồng Diễm thoải mái rêи rỉ một tiếng, hắn dùng sức đẩy đầu khấc ƈôи ȶɦịt chen vào bên trong hang động của nàng, đến khi toàn bộ đầu hoàn khấc ƈôи ȶɦịt toàn nhập vào trong ɦσα ɦuyệt, hắn dùng lực cầm lấy hai bên ʍôиɠ thịt Chu Hồng Diễm, cái ʍôиɠ hẩy về phía trước mãnh lực một cái, “ọp…” một tiếng, cây ƈôи ȶɦịt hùng tráng rốt cuộc xông lên đâm vào toàn bộ sâu trong ɦσα ɦuyệt của nàng.
-Ai ui….
Chu Hồng Diễm bị cú đánh bất ngờ, liền phản xạ kinh kêu thành tiếng, nàng đứng tựa lưng sát trêи vách tường, một tay chặt chẽ giữ lấy cổ của Đinh Trường Sinh, khuôn mặt đỏ hồng dán tại trêи bả vai của hắn, lúc này ƈôи ȶɦịt bắt đầu chậm rãi động đậy…
…………………………………………………………………………………………
ƈôи ȶɦịt Đinh Trường Sinh bắt đầu dần dần tăng tốc, hạ thân kɧօáϊ cảm càng lúc càng mãnh liệt, hơi thở Chu Hồng Diễm cũng biến thành càng lúc càng nặng nề, một tay của hắn che lại miệng của Chu Hồng Diễm để giảm bớt tiếng rêи rỉ, cự mãng bắt đầu đại phúc độ đút vào. Mỗi một cái đều hung hăng đâm một cái rốt cuộc, hoàn trò đùa dai dường như chỉa vào đáy huyệt nặng nề mà toàn mài một chút., cự mãng mỗi một lần nặng nề đâm vào đều sử lòng của nàng phòng kịch liệt sợ run một chút, nhịn không được muốn há mồm duyên dáng gọi to.
…………………………………………………………………………………….
Chu Hồng Diễm hạ thân liền nghênh đón ƈôи ȶɦịt đút nhanh vào ɦσα ɦuyệt như cuồng phong, như mưa đảo đánh, mãnh liệt kɧօáϊ cảm khiến nàng căng cứng lấy thân mình, hàm răng cắn chặc mới miễn cưỡng không có gọi ra tiếng rêи rỉ to lớn, rất nhanh Chu Hồng Diễm bỗng nhiên cái ʍôиɠ hẩy ra tiếp xúc thật chặt với hạ thể của Đinh Trường Sinh, thân thể mềm nhũn ghé vào trêи người của Đinh Trường Sinh, hai mắt nhắm nghiền, vừa rồi ɦσα ɦuyệt bó chặt bỗng nhiên thay đổi, như biến thành một ố hút không ngừng co rút lại ʍút̼ lấy đầu khấc ƈôи ȶɦịt,
-A… chị không chịu nổi… chị sướиɠ chết…
Đinh Trường Sinh cũng chịu không nổi sâu trong ɦσα ɦuyệt Chu Hồng Diễm không ngừng ʍút̼ vào cùng lúc bắn lấy âm tình trào ra, cái loại thành thịt non này bao vây xiết chặt, Đinh Trường Sinh động đậy ƈôи ȶɦịt thêm vài cái rồi cũng bắt đầu xuất tinh, hai người ôm thật chặc vào cùng nhau, tϊиɦ ɖϊƈh͙ theo từ tring gian chính giữa hai mép trong âʍ ɦộ Chu Hồng Diễm chậm rãi xì ra…
………………………………………………………………………………………
Tuy tư thế đứng của hai người không phải là thoải mái , nhưng kết cục thì là quá tốt, tốt đến mức y tá trưởng Chu Hồng Diễm ngày hôm sau phải xin nghỉ phép ở trong nhà nghỉ ngơi cả ngày mới khôi phục lại, đến bây giờ nàng mới hiểu được Trịnh Tiểu Ngải từng nói câu kia ‘ Hắn là nam nhân chân chính nhất đã từng thấy trong số những nam nhân ‘ rốt cuộc là có ý gì rồi…
………………………………………………………………………………………
Lâm Xuân Hiểu vừa mới bước vào phòng làm việc của mình, túi xách còn chưa kịp bỏ xuống, thì La Hương Nguyệt vội vàng vọt vào, làm cho Lâm Xuân Hiểu có chút nhíu mày, nhưng không nói gì, dù sao La Hương Nguyệt bây giờ là tâm phúc của nàng.
-Lâm bí thư, đã xảy ra chuyện…. Hạ Phi đã xảy ra chuyện.
La Hương Nguyệt nói ra.
-Hạ Phi ? Chuyện gì xảy ra? Xảy ra chuyện gì?
Lâm Xuân Hiểu vốn định đứng vững cương vị đến giây phút cuối cùng để lập tức có thể rời khỏi huyện Hải Dương, nhưng trong giờ phút quan trọng này rõ ràng lại xảy ra chuyện .