CHƯƠNG 1272 . NHƯỢC ĐIẾM CỦA HẮN LÀ GÌ?
Hai người lái xe đến trại tạm giam, bởi vì Lưu Chấn Đông có quan hệ, ở cổng ra vào cũng không có kiểm tra, cứ trực tiếp tiến vào .
-Bây giờ chỗ này sao lại dễ dãi như vậy chứ? Đúng rồi, Lưu Quán Quân bản án ra thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh đột nhiên nhớ đến hỏi.
-Hình như đã đưa đến viện kiểm sát thành phố, nhưng tôi nghe nói Lưu Thành An lên viện kiểm sát tỉnh tìm quan hệ, cuối cùng ra sao thì bây giờ vẫn còn chưa biết, có thể là viện kiểm sát thành phố đã nhận được chỉ thị, muốn đem vụ án này áp xuống, chơ cho qua giai đoạn này rồi tính sau.
Lưu Chấn Đông nói ra .
-Con bà nó, Lưu Thành An nay có tay thật đúng là dài, là Lưu Thành An tìm quan hệ, hay là do Tưởng Hải Dương tìm quan hệ?
Đinh Trường Sinh hoài nghi .
-Chuyện này tôi cũng không rõ, chỉ biết là giống như có năng lượng rất lớn, việc này thì chắc Đường phân cục trưởng biết rõ, lúc này bản án giao lại cho phân cục rồi, Đinh phó cục .. chúng ta bị mắc lừa rồi.
Lưu Chấn Đông cười cười nói
– Đường Thiên Hà này, ngày nào đó tôi sẽ không tha cho hắn.
Đinh Trường Sinh nói cũng là có chút bất đắc dĩ, thứ nhất mình hiện tại đã không còn công tác tại cục công an thành phố rồi, lại thò tay đến bản án cũng không thích hợp, miễn cho bị người khác nói đã đi ra còn thò tay, như vậy thì sẽ ảnh hưởng không tốt .
Nhưng hôm nay bị An Lôi đập cho một cây đinh lớn, Đinh Trường Sinh không còn biện pháp khác nên mới tìm đến Lưu Chấn Đông đấy.
-Đinh phó cục , đợi một chút, tôi tìm người mang Mã Kiều Tam ra.
Lưu Chấn Đông đem Đinh Trường Sinh dẫn tới phòng tiếp kiến nói.
-Không ..giờ chưa cần gặp Mã Kiều Tam, tôi muốn gặp Hầu Hai, mang Hầu Hai ra a .
-Hầu Hai? Hầu Hai có chuyện gì a ?
Lưu Chấn Đông nghi ngờ hỏi .
-Tôi muốn hỏi Hầu Hai về chuyện của Mã Kiều Tam, cho nên anh trước tiên đem Hầu Hai ra cho tôi nói chuyện đi.
Đinh Trường Sinh nói xong ngồi trêи ghế dựa đốt một điếu thuốc, Lưu Chấn Đông gật đầu không nói gì đi ra ngoài .
Hầu Hai là chính Đinh Trường Sinh tự mình bắt được, đối với Đinh Trường Sinh hắn hận đến thấu xương, nhưng là người ta là quan, mình là tặc, cho nên tuy trong nội tâm căm hận, nhưng khi thấy Đinh Trường Sinh thì hắn vẫn phải vâng lời , không dám hó hé một chút nào.
-Đinh phó cục ..tôi đi bên ngoài hút điếu thuốc, chừng nào hỏi xong bảo tôi một tiếng nhé.
Nhìn thấy Hầu Hai bị dẫn vào, cách hàng rào sắt ngồi ở trêи cái ghế sắt, Lưu Chấn Đông né đi ra ngoài, hắn cũng hiểu được, Đinh Trường Sinh đã vụng trộm tìm hắn mang ra Hầu Hai, nhất định là có chuyện không muốn để cho người khác biết , chính mình nếu điểm ấy ánh mắt mà không có, thì cũng đừng tại cục công an thành phố lăn lộn nữa .
Đinh Trường Sinh gật đầu, rút ra một điếu thuốc, mồi xong, cách hàng rào sắt đưa cho Hầu Hai, Hầu Hai hai mắt tỏa sáng, vội vươn tay nhận lấy, say mê hút một hơi, hắn rít thuốc liên tục đến hết nửa điếu thuốc thì mới ngưng, lúc này xuyên thấu qua làn khói mới nhìn Đinh Trường Sinh.
-Đinh cục trưởng, tìm em không phải là vì cho điếu thuốc chứ, có gì nói nhanh lên, em trở về còn phải làm lao động, tổ của em hôm nay làm không xong việc, thì không có cơm ăn, tối nay bọn trong tổ đánh em chết mất.
Đinh Trường Sinh gật đầu, lại đốt một điếu thuốc, sau đó đưa cho Hầu Hai
-Ở bên trong có gặp Mã Kiều Tam không?
Đinh Trường Sinh mặt không cảm giác hỏi.
-Chỉ gật đầu chào khi gặp thoáng qua, tội của hắn nặng hơn, cho nên không có giam chung một chỗ với em, cũng chưa hề nói chuyện với nhau.
Hầu Hai vừa hưởng thụ làn khói thơm thuốc lá, vừa đáp câu hỏi của Đinh Trường Sinh, hắn muốn hút thuốc cho mau hết, chỉ có như vậy mới có thể được Đinh Trường Sinh cho thêm, ở chỗ này hút thuốc thì công an mặc kệ cho hút, nhưng lúc quay trở về là khác rồi, hơn nữa nếu có lấy về thì có bao nhiêu điếu thuốc cũng không đủ để chia ra .
-Mày cũng biết tội của hắn nặng, còn mày thì sao?
Đinh Trường Sinh cười cười hỏi .
-Em? Đinh phó cục, em chỉ là một tên côn đồ cắc ké, anh nói với quan toà giùm em một câu thả em ra được rồi, em đâu có làm cái chuyện gì thương thiên hại lý, em…em thật sự là oan ah .
-Oan? Hầu Hai… ban ngày mày tại nhà ga trông coi những đứa bé kia móc túi, còn buổi tối thì đi làm cái gì?
Đinh Trường Sinh lạnh lùng hỏi.
-Buổi tối? Buổi tối em đi ngủ ah.
Hậu Hai ở trong tâm đã bắt đầu mát lạnh, sự tình này chưa từng có bị lộ, vì sao Đinh cục trưởng lại biết .
-Muốn biết lý do làm sao mà tao biết được không? Tao xem qua khẩu cung của Mã Kiều Tam, hắn nói ngươi buổi tối thì đi leo lầu ăn trộm, tuy chưa có bị phát hiện, nhưng không có nghĩa là chúng tao không tra ra được mày trộm cắp ở đâu, đột nhập vào nhà người ăn trộm cũng là trọng tội, thế nào, tao nói có đủ chưa?
-Không có ..không có, tôi chưa từng đi ăn trộm, nếu có chứng cớ cứ đưa ra đi, Đinh phó cục .. anh đừng có ở chỗ này cùng em tán gẫu chuyện như vậy chứ? Anh đừng có chụp mũ em để tăng hình phạt như thế..
Hầu Hai cũng không phải đồ ngốc , Đinh Trường Sinh lời nói chỉ là thăm dò, cho nên Hầu Hai không có mắc lừa .
-Hầu Hai, mày có biết trêи thế giới này có hai từ gọi là giao dịch không? Hầu Hai …nếu như mày đem chuyện gì biết được nói cho tao nghe…tao có thể bảo đảm khi phán tội thì mày sẽ được hoãn thi hành án phạt, điều kiện này như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh thân thể nghiêng về phía trước, t nhìn chòng chọc vào mắt Hầu Hai nói .
Hầu Hai nghe được Đinh Trường Sinh nói như thế, trợn cả mắt lên, nhưng hắn không biết Đinh Trường Sinh muốn cái gì, mình có thể nắm bắt được chuyện này hay không nếu Đinh Trường Sinh hỏi, nhưng không nghi ngờ chút nào là hắn lúc này hận cho dù có lên trời hay xuống đất cũng có thể biết được cái gì đó để giúp được cho Đinh Trường Sinh, nếu không mình làm sao có thể được phán hoãn thi hành hình phạt.
Ai ở trong tù thì mới biết, vừa vào là đã bị đánh đập, rồi phải phục vụ cho đám đại bàng cùng với đám đại ca trong tù, cho nên tại đây tràn đầy âm mưu cùng mật báo, ai cũng muốn lập công để được thoát sớm ra ngoài, nhưng lại không có điều kiện, cho nên Đinh Trường Sinh đã cho Hầu Hai một cái cơ hội như vậy , Hầu Hai làm gì mà không động tâm .
-Đinh phó cục ..anh muốn biết chuyện gì? Bên trong này hay là bên ngoài?
Hầu Hai thân thể cũng nghiêng về phía trước, hắn muốngần hơn Đinh Trường Sinh gần một chút, phảng phất như vậy mới có thể bảo chứng nghe được rõ ràng hơn.
-Tao muốn biết nhược điểm của Mã Kiều Tam nằm ở nơi nào? Điều gì mới có thể làm cho hắn phải nghe lời?
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Đinh phó cục, tôi không rõ anh có ý tứ gì.
Hầu Hai nghe lời này xong, trong tâm lạnh hơn một nửa, hắn biết về những chuyện mà người hỏi cung hỏi về những việc liên quan đến Mã Kiều Tam đã giao phó cho hắn vô số lần rồi, nhưng hỏi cách như Đinh Trường Sinh thì đây là người đầu tiên, Mã Kiều Tam còn có một ít những chuyện khác, hắn quả thật không biết có nên nói ra hay không…
-Hầu Hai trước mắt tao có lời nói, tao tin rằng án của mày thì phải từ ba cho đến năm năm, nhưng tao có thể giúp mày tìm luật sư giỏi, hơn nữa với mối quan hệ của tao , phán ba năm tù treo không phải là không làm được, nhưng còn phải tùy vào thái độ của mày, tao nghe nói đợt này là đưa bọn mày đi đến quặng mỏ đào than đá đấy..
Đinh Trường Sinh cười hề hề, nhưng trong mắt Hầu Hai thì hắn như là ma quỷ vậy.
-Khi nào đi ra khỏi tù nhớ báo cho tao một tiếng, tao sẽ mời mày đến dùng cơm .
Gặp Hầu Hai im lặng , Đinh Trường Sinh đứng dậy cũng không quản cùng hắn lại tiếp tục dông dài.
-Đinh phó cục … chờ một chút, em biết một chuyện, không biết có hữu dụng hay không ?
Hầu Hai rung giọng nói .