CHƯƠNG 1265 : RA MẶT TRANH CÃI.
-Còn ai có ý kiến gì không?
Thạch Aí Quốc để bút trong tay xuống, tất cả mọi người không có ai lên tiếng, Thạch Aí Quốc với tư cách bí thư thành ủy , ông còn có một quyền lợi, đó chính là đem cái đề tài thảo luận này sẽ quyết định sau, cho nên bước tiếp theo chính là giơ tay biểu quyết rồi, nhưng trước mắt xem ra, Thạch Aí Quốc vẫn chưa có đủ phách lực để quyết rồi..
-Tôi có vài lời, mọi người vừa rồi lên tiếng tôi đã nghe, ai cũng có đạo lý của mình, Cổ chủ nhiệm nói cũng có đạo lý, chuyện này quan hệ đến đại cục ổn định thành phố Hồ Châu, chuyện ổn định thì áp đảo hết thảy mọi chuyện khác, nếu như không ổn định, như vậy tất cả công sức của chúng ta sẽ bỏ sông bỏ biển … . . .
Thạch Aí Quốc thẳng thắn nói, ánh mắt thỉnh thoảng liếc qua từng người trong thường ủy hội.
La Bàn Hạ nghe được Thạch Aí Quốc lấy chuyện ổn định thế cuộc ra nói, thì nhếch mép lên, tuy động tác cực kỳ nhỏ, nhưng vẫn bị Thạch Aí Quốc thấy được, nhưng ông cũng không tức giận, ngươi chế giễu ta cũng thế, chửi rủa ta cũng vậy , lão tử không để cho ngươi làm đá lót đường, cho nên ngươi vô luận là bất mãn như thế nào, ngươi cũng chỉ là một phó bí thư quản đảng, còn ta mới là bí thư thành ủy Hồ Châu.
-Nhưng về mặt khác ý kiến, nhất là của đồng chí La Bàn Hạ, nói không sai , chúng ta vẫn phải là vì kinh tế thành phố Hồ Châu, có thể nhận cái hạng mục này, như vậy thì hiệu quả và lợi ích thì có thể thấy được, nếu để vuột mất cơ hội lần này, chúng ta có thể có thể trở thành tội nhân thành phố Hồ châu, bỏ lỡ một cái cơ hội phát triển tốt như vậy. . .
Thạch Aí Quốc nói tới chỗ này , cơ hồ tất cả mọi người đã hiểu ý của Thạch Aí Quốc rồi, xem ra ông đây là đang nói chuyện ba phải rồi, hôm nay hội nghị này mặc dù là có giao phong thoáng qua một chút, nhưng ai cũng đều thấy được, Cổ thanh Sơn thế đơn lực cô, mà Cổ thanh Sơn thì đại biểu cho ai, chuyện này không nói ra thì ai cũng hiểu, cho nên đã là cục diện như vậy, cái hội nghị này có kết quả lập tức mới là lạ.
– Bất luận là ý kiến của lão La hay là chủ nhiệm Cố, nhưng ai cũng là vì thành phố Hồ Châu, đúng không ? Cho nên nếu đã có ý kiến khác nhau, tôi thấy hãy chờ thêm một thời gian nữa đi, chờ thời cơ chín muồi rồi tính sau .
-Thế nhưng mà, dù nói như thế nào thì nhìn chằm chằm vào cái hạng mục này vẫn còn rất nhiều địa phương khác đang có cục diện giống như chúng ta, nếu như bên chúng ta không có tích cực, thì cái hạng mục này rất có thể sẽ rơi vào tay địa phương khác a.
Chủ tịch Để Khôn Thành rốt cuộc là ngồi không yên được nữa .
-Vậy ý của ông là muốn hôm nay quyết định?
Thạch Aí Quốc không lạnh không nóng nói ra .
-Nếu có đây đủ mọi người ở đây, chi bằng biểu quyết, chúng ta phát triển dân chủ mà .
Để Khôn Thành không nhường chút nào , xem ra hôm nay là nhất định phải có kết quả .
Những người khác cũng rất giật mình, Để Khôn Thành đây là thế nào, mặc dù cái hạng mục này là ngươi cùng Sở phó chủ tịch cùng nhau kéo tới, nhưng là cũng không thể vì chút chuyện này mà vạch mặt ra kiểu như vậy, ở trong quan trường đây có thể là cơ hội, từ phái sau lưng bị người chọc dao găm, Để Khôn Thành hôm nay hiển nhiên lại quên đi cái quy củ này.
-Dân chủ? Ý của ông là tôi không dân chủ phải không?
Thạch Aí Quốc không hề lấy sự tình cái hạng mục này ra nói, mà là bắt lấy trong lời nói Để Khôn Thành sơ hở bắt đầu công kϊƈɦ, với tư cách bí thư thành ủy, nếu như cục diện hôm nay không khống chế lại được, như vậy chính ông, một bí thư thành ủy cũng có thể ở nhà ngồi chơi xơi nước được rồi…
-Tôi không có ý đó, bởi vì tôi thấy nếu đã có sự bất đồng trong ý kiến, thì cứ giơ tay biểu quyết là được, thiểu số phục tùng đa số, đây là chính sách của đảng chúng ta từ trước đến giờ mà.
Để Khôn Thành sắc mặt có hơi đỏ , ông giờ cũng ý thức được mình không nên gấp gáp như vậy, nhưng lời nói như tát nước ra ngoài, không có khả năng thu hồi lại, chỉ đành có thể là cứng rắn đến cùng .
-Ừ, không tệ lắm, trình tự dân chủ lĩnh hội đủ khắc sâu, Để chủ tịch, tôi đây muốn biết, ông là là bí thư , hay tôi mới là bí thư, bằng không thì ông nhận làm bí thư luôn đi..
Thạch Aí Quốc sắc mặt âm lãnh đứng lên, bàn tay hung hãn vỗ trêи mặt bàn, trong khoảnh khắc này phòng họp yên lặng như tờ, Để Khôn Thành còn muốn nói tiếp, thì bị Sở Hạc Hiên ngồi bên cạnh kéo lại, nhưng cũng nhìn ra được , Để Khôn Thành đỏ mặt như là tôm luộc vậy .