Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (Dịch) – Chương 1249 Băng tuyêt tan rã – Botruyen

Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh (Dịch) - Chương 1249 Băng tuyêt tan rã

CHƯƠNG 1249 : BĂNG TUYÊT TAN RÃ.

-Đinh Nhị Cẩu .. lá gan em càng lúc càng lớn, em không sợ nếu Trọng Hãi biết được như thế này sẽ trở mặt với em sao mà lại dám đùa bỡn với chị?

Tạ Phương Quỳnh mặc dù ra vẻ sinh khí, nhưng bên trong trong lòng nàng đang rất kϊƈɦ độn, tim đập nhanh không phải bình thường.

-Hừ..không nghe chị nói sao, mau buông tay ra, nếu không chị dừng xe lại đây.

Tạ Phương Quỳnh nói.

-Ngừng thì cứ ngừng, nhân sinh dọc theo con đường này phong cảnh rất nhiều , lúc vừa lên xe thì chị một đường chạy rất gấp, nếu chị chạy nhanh quá thì mau đến điểm cuối đấy, đời này chị nên đi chậm một chút, để kéo dài thời gian thêm một điểm, trêи đường đi nhìn ngắm phong cảnh thêm nhiều một chút, há không phải là tốt hơn sao?

Đinh Nhị Cẩu nắm lấy tay của nàng vẫn không thả ra, đã vậy rõ ràng còn trêи tay của nàng ma sát lấy.

-Em làm như vậy không sợ phụ lòng Trọng Hãi sao? Hắn là lãnh đạo của em đây.

Tạ Phương Quỳnh lại một lần nữa nhắc tới Trọng Hãi, rốt cục nàng đã dừng xe ở ven đường trong núi.

-Trọng Hãi không có lỗi với chị sao? Nói thật, chuyện của lãnh đạo thì em thật là hoàn toàn không biết gì cả, em chỉ biết như mới vừa nói, vừa nhìn thấy chị thì em lại mộng tưởng sẽ có một ngày. . .

Nhìn thấy Tạ Phương Quỳnh mở to đôi mắt nhìn mình chằm chằm, Đinh Nhị Cẩu không dám nói thêm nữa, hắn sợ gặp chuyện không may, mình quả thật cũng là có chướng ngại tâm lý, làm như vậy đúng là có lỗi với Trọng Hãi, tuy rằng giờ đây Trọng Hãi cùng Tạ Phương Quỳnh đã không còn có nửa điểm quan hệ, nhưng bọn họ là vợ chồng, chuyện này là vẫn không có xóa được.

-Em nói tiếp đi… mộng suy nghĩ gì?

Tạ Phương Quỳnh chợt nói.

-Không dám nói, có nói cũng nói không nên lời.

Đinh Nhị Cẩu trả lời

-Ha ha… có phải là có tà tâm nhưng không có cái tặc đảm kia đúng không?

Tạ Phương Quỳnh cười nhạo rồi lườm lấy Đinh Nhị Cẩu, nàng thò tay định khởi động lại xe, nhưng những lời này đúng là kϊƈɦ thích Đinh Nhị Cẩu, hắn không đợi Tạ Phương Quỳnh bật công tắc lên, Đinh Nhị Cẩu xoay người một cái, nghiêng người qua phía cái vô lăng, ôm lấy Tạ Phương Quỳnh, dùng thế nhanh như chớp hôn lên đôi môi anh đào của nàng .

-Um..um..

Tạ Phương Quỳnh không ngờ tới Đinh Nhị Cẩu quả thực dám làm như thế, trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao bây giờ, cho nên khi bị Đinh Nhị Cẩu bổ nhào trêи ghế lái, phản ứng đầu tiên của nàng là không ngừng đẩy đánh Đinh Nhị Cẩu, nhưng nàng vẫn đang bị hắn gắt gao đặt ngã ở trêи ghế lái, hơn nữa thực tế đáng sợ là đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu rõ ràng theo tiếng um um của nàng, duỗi sâu vào trong miệng nàng, hơn nữa tên lưu manh này tay phải rõ ràng tập kϊƈɦ lên trêи đỉnh bâu иɦũ ɦσα nàng, có thể là hiện tại nàng đang vào thời kỳ mẫn cảm , cho nên khi Đinh Nhị Cẩu hôn nàng, nàng cũng không có phản ứng mãnh liệt, nhưng khi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu nắm chặt một chỗ trêи đỉnh núi tiến hành xoa nắn, cái loại như chạm điện này lập tức truyền khắp toàn thân, để cho nàng dù muốn phản kháng, nhưng vẫn còn muốn nếm lại cái cảm giác tê dại vừa trải qua .

Vì tâm tính củ kết như thế, nên kết quả cuối cùng Tạ Phương Quỳnh dần dần buông tha cho chống cự, thay thế lại là đầu lưỡi của nàng cũng càng lúc càng cuồng dã phản kϊƈɦ lại Đinh Nhị Cẩu.

Bởi vì qua một khắc nàng rõ ràng ý thức được, khi cùng với nữ nhân ở cùng một chỗ âu yếm sờ soạng bυ” ɭϊếʍ lẫn nhau, cho dù là cũng có cảm xúc, nhưng so khi ở chung cùng với nam nhân thì cảm xúc không bằng một nữa, lúc tại thôn Lê Viên, nàng cùng Lưu Hương Lê đã từng trải qua vô số lần làʍ ȶìиɦ với nhau, nhưng cũng chỉ là có thể tạm thời thay thế gãi ngứa, không có chút nào giải khát được hết cơn động tình, nhưng lúc ngay mới vừa rồi Đinh Nhị Cẩu đã bất ngờ không kịp đề phòng tiến công, liền khiến cho nàng lập tức sụp đổ mất rồi, cho dùng một người đàn bà kiên cường tới đâu, cũng không có chỗ đứng ở trong chuyện này.

Lúc này bàn tay của Đinh Nhị Cẩu thuận thế liền đưa vào bên trong vạt áo Tạ Phương Quỳnh, cách cái nịt иɦũ ɦσα thật nắm lấy bầu иɦũ ɦσα đầy đặn cao thẳng tiếp tục bắn bóp lấy, cả người nàng kịch liệt run lên, cảm giác so mảnh liệt hơn lúc bàn tay của hắn để ở mé ngoài rất nhiều…

………………………………………………………………………………………….

Lúc này cái áo sơ mi đã mở rộng ra, màu trắng cái nịt иɦũ ɦσα đã bị đẩy lên mé trêи, một đôi иɦũ ɦσα đầy đặn theo hơi thở của Tạ Phương Quỳnh không ngừng run rẩy lay động, đầu núm иɦũ ɦσα màu hồng đã cứng dựng đứng lên rồi, cặp đùi tròn vo lúc này phóng đãng hơi giang rộng ra lấy, một tay còn lại của Đinh Nhị Cẩu háo sắc đưa tới trêи bắp đùi của nàng, thuận thế luồn vào bên trong cái váy đưa tới giữa hai chân nàng, cách cái tất chân mềm mại cùng với cái qυầи ɭót trêи cái âʍ ɦộ của nàng vuốt ve.

Hai chân của nàng có một chút kẹp chặc khi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đặt tại trêи cái gò mu phình lên của Tạ Phương Quỳnh, trong lòng bàn tay của hắn cách thật mỏng tầng vải dệt cái qυầи ɭót rõ ràng cảm nhận được độ ẩm nóng của cái âʍ ɦộ nàng, một tay hắn cứ tiếp tục sờ bóp bộ ngực sữa của nàng, một bàn tay với vào nơi bí mật nàng, khi ngón tay của tay của hắn dọc theo cái khe rãnh âʍ ɦộ thăm dò, mới phát giác chẳng biết lúc nào mé dưới cửa miệng ɦσα ɦuyệt đã nhơ nhớp chất lỏng thấm ướt làn vải qυầи ɭót, ngón tay của hắn liền mò xuống dưới chút nữa tìm kiếm…

Khu vực mẫn cảm của Tạ Phương Quỳnh bị Đinh Nhị Cẩu âu yếm sờ soạng lấy, từ nơi cửa miệng ɦσα ɦuyệt chảy ra dịch nhờn làm cái qυầи ɭót ướt một mảng, đúng là một người đàn bà chất chứa nhiều nước, thân thể mềm mại của nàng không ngừng lay động, cái miệng nhỏ nhắn phát ra một chút nhỏ nhẹ yêu kiều∶

-Em không cần sờ soạng bên dưới… um..

Đinh Nhị Cẩu không để ý đến lời nàng, hắn đem hai cái ngón tay chụm cùng một chỗ, theo từ nơi cái lổ chảy ra dịch nhờn đưa vào.

-Um..

Tạ Phương Quỳnh mặt càng thêm ửng đỏ, thân thể mềm mại theo bản năng giùng giằng, đôi bắp đùi đẹp để kẹp chặt lại không cho hai ngón tay của hắn tiến thêm vào nơi bí mật của nàng moi móc..

Cứ việc nàng đang cực lực che giấu nội tâm rung động xuân tình, nhưng theo thủ pháp của hắn, chỉ chốc lát sau hai chân của Tạ Phương Quỳnh đã hơi giãn rộng ra, dịch nhờn lập tức thấm ướt hai ngón tay Đinh Nhị Cẩu, vừa trơn vừa trợt, rất thuận lợi đào sâu vào bên trong ɦσα ɦuyệt nàng.

-Á…

Tạ Phương Quỳnh một tiếng thấp giọng hô, bên trong ɦσα ɦuyệt lớp thành thịt non mềm mại đi theo hai ngón tay nhúc nhích, chăm chú đem hai ngón tay Đinh Nhị Cẩu bao vây lại, như muốn đem toàn bộ hai ngón tay của hắn hoàn toàn nuốt hết vào, Đinh Nhị Cẩu có thể rất rõ ràng cảm giác được bên trong đó thành thịt non mềm mại đầy nếp uốn, lập tức hắn liền triển khai chỉ công, tại trong ɦσα ɦuyệt nàng đào khoét xoay tròn, đút sâu vào.

…………………………………………………………………………………………

Theo trong sâu trong ɦσα ɦuyệt truyền đến từng gợn sóng kɧօáϊ cảm nhột ngứa cũng làm cho nàng trở nên tê dại quên mất tất cả, không bao lâu, hai mắt của nàng tràn ngập ra ɖu͙ƈ vọng đã tăng lên tới cực điểm,

Như chịu không nỗi, Tạ Phương Quỳnh nhiệt tình qua lại đáp lời ôm chặc lấy Đinh Nhị Cẩu tiếp tục hôn lấy, nhưng nụ hôn điên cuồng lần này lại mang đến hậu quả không tưởng được, trong lúc nàng chăm chú ʍút̼ lấy đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu, hai tay dùng sức ôm lấy cổ của Đinh Nhị Cẩu, giống như là phải đem thân thể mình và Đinh Nhị Cẩu hòa tan ra làm một vậy.

Đinh Nhị Cẩu không thể tưởng được Tạ Phương Quỳnh nhiệt tình đói khát như vậy, trong nội tâm không khỏi mừng rỡ, nhưng ngay khi hắn chuẩn bị gần hơn từng bước, lúc này vì tư thế chật hẹp nên trong nhất nhất hắn thấy toàn thân từng trận nhức mỏi, bởi vì Đinh Nhị Cẩu là từ ghế phụ nghiêng người qua ghế lái của Tạ Phương Quỳnh, cho nên cả người mang theo tất cả sức lực ôm lấy nàng. lúc mới bắt đầu Đinh Nhị Cẩu còn có thể ứng phó, nhưng mới một lúc thì hắn liền cảm nhận được không được khỏe, lại bị nàng ghì chặt ʍút̼ lưỡi lấy không thêm quá một phút đồng hồ nữa, Đinh Nhị Cẩu cảm giác mình muốn mất đi tri giác .

-A…buông ra… buông ra . . .

Đinh Nhị Cẩu nức nở nghẹn ngào không rõ gào lên.

-Sao , làm sao vậy?

Tạ Phương Quỳnh liền buông lỏng Đinh Nhị Cẩu ra .

Đinh Nhị Cẩu lập tức xoay người về trêи ghế phụ, lắc cổ của mình, bóp lấy phần hông của mình, một bộ dáng rất là thống khổ.

-Tư thế không đúng, bị chị xiết chặt quá nên bị ngộp..

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Hừ… cái bản lãnh này chỉ có tới như vậy, mà còn muốn ăn vụng, vậy có biết lợi hại chưa, nếu không có bổn sự thì cũng đừng nên lêu lỏng lưu tình khắp nơi, nếu không thì lần sau cái chết của em sẽ rất khó coi.

Tạ Phương Quỳnh nhìn thấy khuôn mặt của Đinh Nhị Cẩu bị nghẹn đỏ bừng, lúc này lý trí của nàng đã trở lại, không khỏi cười rộ lên .

-Ha ha chẳng qua là vừa rồi chật chội quá nên tư thế không đúng, xem ra cái xe này không phải là kiểu dùng để làm trêи xe, chị thấy hai ngón tay của em ướt đẩm do bên dưới của chị hừng tình tiết ra đây này, bằng không chúng ta chuyển sang nơi khác thử xem.

Đinh Nhị Cẩu tiếp tục không cần mặt mũi nói .

-Biến. đi… chị không cáo em quấy nhiễu chị là cũng không tệ rồi, chị nói cho em biết, mới vừa rồi là do chị không kịp đề phòng, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, nếu em lại dám làm như thế, xem chị có thiến em không thì biết…

Tạ Phương Quỳnh nói xong đột nhiên liền khởi động xe hơi, trong lúc Đinh Nhị Cẩu chưa ngồi vững vàng thì nàng chợt thoáng một phát tăng tốc như là chạy trốn ra ngoài.

-Ai..ai… chị chạy chậm lại một chút a, đây chính là đường núi, nếu chị không muốn sống nữa thì thôi, nhưng em thì sống chưa có đủ đâu, còn có bao nhiêu phụ nữ đang chờ em đây, ai ui….

Vì Đinh Nhị Cẩu gào la thảm thiết ở bên trong xe, Tạ Phương Quỳnh cuối cùng cũng đã đem xe ngừng lại, Đinh Nhị Cẩu trước giờ chưa từng có bởi vì ngồi xe mà bị say xe , nhưng lần này thật sự là bị điên đảo ngũ tạng lục phủ, chờ đến khi Tạ Phương Quỳnh dừng lại xe, thì Đinh Nhị Cẩu đẩy cửa ra đi ra ngoài liền nôn ói một trận.

Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu dáng vẻ chật vật, Tạ Phương Quỳnh cảm thấy mình được giải hận, nàng nhìn xuống bên dưới qυầи ɭót của mình vừa rồi bị hắn làm cho động tình mà tiết ra dịch nhờn thấm ướt dinh dính khó chịu, trêи mặt thoáng cái ửng đỏ vì xấu hổ, lúc cùng Lưu Hương Lê ở chung với nhau, chính mình thiếu chút nữa bị Lưu Hương Lê tẩy não, tuy lúc mới đầu gặp lại Đinh Nhị Cẩu thì nàng cảm thấy rất tức giận, nhưng khi mới vừa rồi cùng Đinh Nhị Cẩu một trận dây dưa bị hắn sờ soạng moi móc về sau, nàng lập tức cảm giác được nữ nhân vô luận là lúc âu yếm sờ soạng dù có nhiều kinh nghiệm nhiều như thế nào đi nữa, cái loại cảm giác kɧօáϊ cảm này vẫn là không bằng nổi so với nam nhân hành động, đây là cảm thụ của nàng….

Có lẽ cái này là oan nghiệt giữa nam nhân và nữ nhân, lúc Trọng Hãi phản bội, nàng đối với tất cả nam nhân trêи thế giới này đều đã mất đi lòng tin tưởng, nhưng khi Lưu Hương Lê tại trước mặt nàng nói tốt về Đinh Nhị Cẩu như vậy, nàng cảm thấy rất là phản cảm, nhưng tất cả sự kiên trì của nàng ngay mới vừa rồi đã bị hắn làm cho băng tuyết tan rã .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.