Những ngọn đèn trong thôn dần dần tắt bớt, toàn bộ thôn Bang Tử ɖu͙ƈ dần dần yên lặng trong bóng đêm, từ phía sau ngọn núi màn sương bắt đầu dầy lên, Đinh Nhị Cẩu ngồi co rúc ở một hốc cây hơi lớn, xa xa chỉ có duy nhất một con đường nhỏ vào núi, Nhị Cẩu không dám ngủ, vì đêm nay hắn bị dính líu vào một chuyện, bây giờ hối hận thì đã không còn kịp nữa.
Đinh Nhị Cẩu tên thật là Đinh Trường Sinh, năm nay 18 tuổi, đúng ra hắn đang là học sinh cấp 3, nhưng vì năm trước một cơn lũ bất ngờ quét qua, cha mẹ hắn hai người cùng nhau qua đời, gia đình không còn ai quản lý hắn, tài sản trong nhà cũng bị vài người thân thích ích kỷ chia lấy không còn gì, cho nên không đầy 1 năm, từ một học sinh cấp 3 có triển vọng tương lai, hắn làm mọi người trợn mắt kinh ngạc vì hắn thụt lui với tốc độ quá nhanh, từ một thư sinh trở thành một tên du thủ du thực trộm cắp.
Cách đây mấy giờ, ở nhà ăn cơm tối xong, Đinh Nhị Cẩu ngậm một cây tăm ra cửa ung dung ra khỏi cửa nhà, thật ra đây là đêm nay hắn bắt buộc phải đi, bởi vì ngày mai lương thực không còn có để lót dạ, đêm nay nhất định phải đi ra ngoài kiếm thêm, không quan tâm là nhà ai, chỉ cần là có thể lấy trộm được, hắn bất kể là đồ vật gì…
Dạo qua một vòng toàn bộ thôn Bang Tử ɖu͙ƈ, nhưng cũng không có cái gì có thể trộm được, trong lúc hắn cảm thấy thất vọng, thì đi tới trước cửa nhà thôn trưởng, nhìn đến một góc sân có ánh đèn nhàn nhạt, tuy rằng không phải rất sáng, nhưng là trong đêm đen, ánh đèn như ngón tay phát ra như chỉ đường. Đinh Nhị Cẩu từ từ đi đến, đến gần bờ tường, hắn nghe được bên trong có tiếng động lao xao nước chảy, nước chảy xuyên qua cái mương ngầm dưới bờ tường, rồi chảy ra ngoài mé đường.
Đinh Nhị Cẩu biết rõ, đó là toilet kiêm phòng tắm nhà trưởng thôn, toàn bộ thôn Bang Tử ɖu͙ƈ chỉ có nhà trưởng thôn là có phòng tắm bên trong tất cả đều là dùng gạch men sứ trắng chói mắt, như những phòng tắm khác ở thôn thì không có lợp mái che… Đinh Nhị Cẩu đã từng đi vào đó, tại thôn Bang Tử ɖu͙ƈ, có nhà tắm như thế là chứng tỏ một sự giàu sang, tối thiểu là cá nhân Đinh Nhị Cẩu cho là như vậy.
Đinh Nhị Cẩu đi từ từ đến gần bên ngoài tường rào, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên trong, đột nhiên nghe được tiếng phụ nữ nhỏ giọng ca hát, Đinh Nhị Cẩu trong lòng hứng thú, hắn biết là vợ trưởng thôn đang tắm.
Nhìn nước chảy róc rách xuyên qua cái mương dưới bờ tường, Đinh Nhị Cẩu nghĩ tới bên trong người phụ nữ kia với thân thể đầy đặn trắng nõn đứng sửng ở dưới ánh đèn lờ mờ, dưới háng không tránh khỏi một trận kϊƈɦ động, vì thế xoay người tìm kiếm chỗ có thể leo lên, nhưng là nhìn quanh nhìn lại, cũng không cái gì để dựa vào, đến khi nhìn thấy nhà hàng xóm kế bên nhà trưởng thôn, trước cửa có một gốc cây lớn, vì thế kiểng chân nhẹ chân đi tới leo lên, không tốn nhiều sức lực, hắn đã bò đến trêи đầu tường.
Đinh Nhị Cẩu giống như là một con báo phủ phục trêи đầu tường từ từ hướng về phía lóe lên ánh đèn chậm chạp bò tới.
Đập vào trước mắt là một thân thể trắng trẻo bóng loáng, hắn mới ngừng lại, phía trong phòng tắm, vợ trưởng thôn Chân Mỹ Lệ cũng không có biết được chính cơ thể của mình hoàn toàn bại lộ ra hết trong mắt của một gã du thủ du thực mới lớn là Nhị Cẩu.
Bình thường phụ nữ nông thôn đều có vẻ rắn chắc, nhưng vợ của trưởng thôn Đinh Đại Khuê là một ngoại lệ, bởi vì đất đai của nhà Đinh Đại Khuê không cần Chân Mỹ Lệ chăm sóc, trong thôn có những kẻ nịnh bợ Đinh Đại Khuê, những người này trước ưu tiên đem hoa mầu nhà Đinh Đại Khuê thu gặt xong, thì mới đến thu hoạch hoa mầu nhà mình, vì thế Chân Mỹ Lệ cũng là không cần bước ra cửa làm việc, do đó tạo cho cô hơn ba mươi tuổi, đã làm mẹ có hai đưa con, dáng người vẫn tốt tươi như vậy, chủ yếu nhất là rất trắng.
Chân Mỷ Lệ hai tay nâng lên bọt nước xà phòng, sau đó giơ cao lên chút xíu, bọt nước thuận theo thân mình trơn bóng chảy xuôi xuống dưới, hắn nhìn không rõ ràng lắm, một trận gió thổi qua… …
Cô đang ở trong phòng tắm rửa, thật là tựa như một đóa hoa mai thánh khiết.
Hai chân của cô thon lẵn, nhẹ nhàng đưa lên, còn dính mấy giọt bọt nước, nhất là cặp chân ở nơi ngã ba giữa háng, chỗ cái âʍ ɦộ sâu thẳm, ở trong nước mớ lông đen lơ lửng quyện vào nhau, Nhị Cẩu trong lòng cháy lên ɖu͙ƈ hỏa..
Lúc này Chân Mỷ Lệ không biết Nhị Cẩu đang lén nhìn, đối diện về phía Nhị Cẩu, ngồi ở giữa phòng tắm, hai tay mình nhẹ nhàng cầm lấy bầu иɦũ ɦσα đầy đặn trắng nõn, chà xát…hô hấp nàng hơi tăng dần.
Sau một hồi, hai đầu núm иɦũ ɦσα ướt át xinh đẹp, từ trong lòng bàn tay nàng từ từ phồng lên, cứng rắn! Chân Mỷ Lệ một bàn tay trêи đầu иɦũ ɦσα vuốt ve, tay kia thì theo lần theo thân mình trơn bóng trơn nhẵn, trượt đến phía dưới, lướt qua dưới háng, nơi âʍ ɦộ phồng bốc lên cánh hoa vuốt ve, tiếng thở dốc của nàng cũng từ từ mạnh hơn.
Chân Mỷ Lệ giờ lại quay lưng về phía Nhị Cẩu, do đó Nhị Cẩu chỉ thấy được hai cái cánh tay Chân Mỷ Lệ đang hơi lay động, thân mình run run, nhưng cụ thể cô là đang làm gì, Nhị Cẩu nhìn không rõ ràng lắm, bất quá có thể thông qua kinh nghiệm của hắn, cũng biết được Chân Mỷ Lệ động tác này đang là làm chuyện gì…
Lúc này, Nhị Cẩu cảm nhận rất chân thật,trong một không gian lặng lẽ, hắn im lặng nhìn động tác của cô, trong thân thể như lửa đốt, xúc động đến nỗi không thể tự chủ lấy bản thân..
Chân Mỷ Lệ lúc này cô đã dựa thật sát thân mình vào trêи vách tường, thân mình theo động tác của đôi bàn tay chạy nhanh trêи thân thể của mình..
Nhị Cẩu rất muốn xông qua, ôm cổ Mỹ Lệ, sau đó tiến dùng ƈôи ȶɦịt tiến vào thân thể của cô….
Đáng tiếc hắn không dám, giờ này chỉ có thể ở sau lưng Mỷ Lệ, len lén nhìn cô đang tự thủ ɖâʍ, Chân Mỷ Lệ thở dốc dày đặc hơn, thân mình kịch liệt phập phòng, cô hai tròng mắt như dại đi, sắc mặt ửng hồng, bộ ngực hai bầu иɦũ ɦσα no đủ, tròn trỉnh..trong lòng bàn tay của nàng bị đè ép thay đổi mọi hình dạng.
Chân Mỷ Lệ không ngừng lời rêи rỉ vô nghĩa nho nhỏ, trong đầu cô đang ảo tưởng một cây ƈôи ȶɦịt tráng kiện hung hăng cắm vào ɦσα ɦuyệt ở bên trong, để cho mình được sung sướиɠ, kɧօáϊ lạc… thân mình cô run run động tình càng ngày càng kịch liệt, trong cổ họng của cô, không ức chế được dâng trào lên thoát ra thành tiếng….
Chân Mỷ Lệ đang động ɖu͙ƈ, trong nháy mắt cũng đốt cháy ɖu͙ƈ vọng của Nhị Cẩu, hắn tựa như phát điên, tay nắm dưới thân ƈôи ȶɦịt của mình tăng nhanh tốc độ, từng đợt nhức mỏi ngứa phồng đang đánh úp lại, trong thân thể hắn như có vạn con trùng sắp đi ra, Nhị Cẩu đầu óc trống rỗng.
– A, Mỹ Lệ… tôi muốn cô… ta muốn chơi cô… tôi muốn…
Nhị Cẩu ở trong lòng như điên cuồng thầm la lên, kết cuộc cùng lúc với Chân Mỷ Lệ, khi phát tiết tiếng kêu rêи, thì Nhị Cẩu cũng đem nồng nặc tϊиɦ ɖϊƈh͙, phun lên trêи tường…
– A …a….a….
Chân Mỷ Lệ với Nhị Cẩu dường như cùng lúc phát tiết, hơi thở nặng nề….
Qua đi, Chân Mỷ Lệ xụi lơ ngồi ở trong sàn nhà tắm, thở hào hển. Chợt, nàng thở dài, thực ai oán bộ dáng. Nhị Cẩu biết loại này tự mình an ủi, không thể chân chính thỏa mãn của nàng khát vọng.. nếu.. nếu….. có thể, Nhị Cẩu nguyện ý thay thế trưởng thôn Đại Khuê, , được đến triệt để phát tiết giúp cô.
Trong chốc lát, Chân Mỷ Lệ từ trong nước đứng lên, cô xoay người lại, đối diện với Nhị Cẩu, bóng loáng trắng noãn thân thể, toàn bộ hiện ra ở trong mắt Nhị Cẩu.
Chân Mỷ Lệ thân thể thật hoàn mỹ, giống là một khối ngọc đẹp, trước ngực hai bầu иɦũ ɦσα to mọng rắn chắc, đứng thẳng về phía Nhị Cẩu, phía trêи hai núm иɦũ ɦσα màu hồng đào đậu đỏ, kiều diễm ướt át, ….
Từ từ Nhị Cẩu lại đưa mắt trượt đến bờ eo thanh mảnh như cây dương liễu của cô, mé dưới thấy được cái âʍ ɦộ rậm rạp lông đen, nó xinh đẹp động lòng người. Nhất là giấu ở bên trong bụi cỏ bảo vệ, bởi vì động tình trôi qua, theo làn hơi thở gấp của Chân Mỷ Lệ như phập phồng theo..
Nhị Cẩu rốt cuộc cũng đã thấy được hình ảnh thật của cô trong giấc mộng, hắn muốn phun máu mũi vì xúc động, Chân Mỷ Lệ hai bộ phận trọng yếu trêи cơ thể, lúc này thấy rõ ràng như vậy, so với hắn trong tưởng tượng còn muốn động lòng người hơn……
Đinh Nhị Cẩu, không có nhịn được, nuốt nước miếng một cái, Chân Mỹ Lệ hình như nghe được thanh âm gì, vì thế tay dừng động tác, từ bên cạnh cái kệ , lấy cái khăn lông đưa qua che ở trước ngực của mình.
Đinh Nhị Cẩu lo lắng, hắn lui về lại phía sau, không dám cử động mạnh, sợ làm ra động tĩnh đến tai Chân Mỹ Lệ, nhưng mà không tránh khỏi, Chân Mỹ Lệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trêи tường đối diện, đúng dịp thấy vẻ mặt cười ngây ngô của Đinh Nhị Cẩu, một hàm răng trắng tinh có thể đi làm quảng cáo kem đánh răng …..
– A..
Chân Mỹ Lệ thét lên chói tai phá vỡ bầu trời đêm.
– Bịch…
Đinh Nhị Cẩu từ trêи tường cao té xuống đất, hắn không có thời gian quay trở lại gốc cây leo xuống ..
Hắn không dám về nhà, bởi vì trưởng thôn đã tụ tập một đám người ở trong thôn đang dùng đèn pin tìm hắn, hắn trực tiếp chạy lên núi Ngọa Hổ. Núp ở nơi này, hắn cho rằng đây là nơi an toàn nhất, một cái hốc cây …
– Đây là chỗ nào vậy, trời tối thế này, hay là chúng ta trở về đi.
Một người phụ nữ, mặc đồng phục cảnh sát, ngồi ở ghế phụ trêи một chiếc xe hơi hiệu Santana, đang năn nỉ với người đàn ông bên cạnh…
– Lúc nào cũng ở trong phòng, không hứng thú lắm, lão Mậu đã đi lên huyện làm nhiệm vụ, anh mang em đi ra ngoài tán chuyện giải sầu vui hơn.
Người đàn ông trêи ghế tài xế cười ɖâʍ đãng vừa nói, vừa đưa tay về phía trước ngực người phụ nữ cảnh sát, cô chưa kịp phản ứng, một bầu иɦũ ɦσα đã là bị người đàn ông bóp nắn trong tay.
Ngọn đèn xe hơi như xé rách đêm đen trêи ngọn núi, tại nơi cua quẹo, ánh đèn xe lập tức làm cơn buồn ngủ của Đinh Nhị Cẩu xóa tan.
– Con mẹ nó, không phải là chỉ nhìn vợ ông tắm rửa, có đụng vào đâu, thế mà giờ còn lái xe tới tìm ta, thật sự là quá đáng.
Đinh Nhị Cẩu thầm mắng, định chui ra khỏi hốc cây hướng lên trêи núi chạy tiếp, nhưng chiếc xe hơi bỗng nhiên dừng lại, hắn nhìn một hồi, ánh mắt thích ứng với đêm tối, cũng không có thấy người đi xuống xe, Đinh Nhị Cẩu lá gan lại lớn lên, một lần nữa quay trở về lại hốc cây.
Xa xa ngọn đèn xe đã tắt, nhưng bên trong xe, ánh đèn mờ nhạt lại mở lên, tại vùng núi này, ánh đèn từ xa trong xe giống như là ma trơi, lập lòe mờ ảo, Đinh Nhị Cẩu tim nhảy như trống đập, không khỏi tò mò, bên trong chiếc xe này người ta đang làm gì.