Trong thời gian quay phim, Pierce bỏ cái mũ lưỡi chai của hắn ra, hắn cũng không biết đây là lần thứ mấy hắn kêu cut rồi.
“Pierce tiên sinh, nếu như ta nhớ không lầm, đây là lần thứ mười tám rồi.” Từ đầu Hướng Nhật vẫn còn nghĩ lần đâu quay phim sẽ có rất nhiều thú vị a, nhưng một cái ống kính tới tới lui lui rồi “cut” vài chục lần thì… ai cũng sẽ đều có cảm giác khó chịu a.
“Jack, ngươi cũng biết, ta tuyệt đối sẽ không cho phép mình làm ra những bộ phim hạng ba được. Hơn nữa, đây cũng không phải là lỗi của ngươi, chết tiệt, ta thật hối hận khi thuê con sư tử này, nó thật sự không thể lĩnh hội ý tứ của ta… Nó đã đánh mất sự tôn nghiêm của một loài sinh vật đỉnh cao rồi.”
Đạo diễn Pierce chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn con sư tử giờ đã không còn răng nanh cùng móng vuốt kia, trên thực tế, trước khi đến đây, nó cũng không có làm ai bị thương, nhưng vẫn còn bản tính như cũ – hung mãnh không gì sánh được, nếu không đã không phải đem nhốt trong lồng rồi. Thế nhưng lúc diễn để chụp ảnh cùng Jack lại làm ra bộ dáng như trò đùa… Nói là tấn công, không bằng nói là làm nũng thì chính xác hơn.
“Vậy thì đổi người đi.” Hướng Nhật cũng có chút bất đắc dĩ, hắn cũng biết là đang có chuyện gì xảy ra, con sư tử kia đã bị hắn dọa cho bể mật, làm sao mà dám “bất kính” với hắn nữa chứ.
“…Cũng chỉ có cách đó” Pierce bất đắc dĩ gật gật đầu, hắn cũng biết nếu tiếp tục căn bản sẽ không thể có cái gì thay đổi, cũng may là đã sớm chọn người thay thế.
“Hắc hắc, tên Sauls nhát gan kia… Ngươi giả vờ không có nghe thấy gì sao? Chết tiệt, nhanh quay lại đây!”
Sauls chính là tên tiểu tử nhát gan người da đen kia, hắn vẫn đứng ở bên cạnh đáy, nhưng vừa thấy đạo diễn có khuynh hướng ưu ái cho hắn diễn cái vai thực sự không may kia, bèn giả vờ ngu, “Đạo diễn, ông cũng biết, ta diễn không tốt, như vậy chỉ biết lãng phí cuộn phim, tăng thêm chi phí thôi a…”
Không đợi hắn nói xong, Pierce đã nổi giận cắt lời hắn mà nói: “Chết tiệt! Hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, diễn vai này, thứ hai, cuốn xéo về California.”
“Đạo diễn, không có lựa chọn thứ ba nào sao?” Sauls yếu ớt mà hỏi thăm.
“Có, để ta đánh ngươi một trận.”
“Được rồi, ta chọn cái đầu tiên.” Tiểu tử da đen rốt cục bị cường quyền khuất phục, bất quá lại có chút bận tâm mà quay sang bên cạnh Hướng Nhật nói, “Ách, Jack, nếu như ta gặp nguy hiểm mà nói…, ngươi nhất định phải cứu ta đấy, xin ngươi đó!”
“Yên tâm, nó sẽ không dám tổn thương ngươi!” Vì sư tử đã bị nhổ hết hàm răng cùng móng vuốt, đương nhiên không có khả năng gây nguy hiểm tính mạng rồi, thế nhưng có thể cảm nhận chút cái khác, như là tổn thương trầy da, vậy thì không phải việc liên quan đến Hướng Nhật rồi.
Nếu như tiểu tử da đen biết trong lòng Hướng Nhật đang suy nghĩ gì, phỏng chừng lập tức phải bỏ xuất diễn rời đi rồi.
“Được rồi, vào chỗ, chuẩn bị bắt đầu…”
Bắt đầu quay cảnh mới.
Con sư tử mạnh mẽ kia đối với Hướng Nhật thì kính nể, sợ sệt, nhưng đối với những người khác thì không có ý cố kỵ gì nữa, vừa khởi động máy, tiểu tử da đen cơ hồ bị nó làm cho thảm rồi, không chỉ kêu “gớt” liên tục, mà còn hoảng sợ gọi người cứu mạng liên toạch… Không phải là diễn, mà là thật sự đang gọi người cứu mạng a.(haha)
Đó cũng chính là cảnh tượng đạo diễn Pierce hi vọng được nhìn thấy, điều hắn mong muốn được trông thấy chính là hình ảnh con người dưới móng vuốt sư tử thì tuyệt vọng sợ hãi, mà không thể ngờ tên nhát gan kia trong tình huống này lại có thể diễn sinh động đến vậy, thật quá chân thực, chính là cái cảm giác sợ hãi đến tột cùng này…
“Cut! Quá hoàn hảo, chuẩn bị cảnh tiếp theo.”
“Đạo diễn, ta nghĩ sẽ quay về California…” Tiểu tử da đen vô lực nằm trên mặt đất nói.
Đạo diễn Pierce làm bộ không nghe thấy:
“Bắt đầu! “
Con sư tử mạnh mẽ lại gầm lớn lên một tiếng rồi nhào tới, sau đó tiểu tử da đen lại tiếp tục bất lực mà kêu van. Sư tử tấn công người thật sự, trên TV có mấy khi có cơ chứ, đạo diễn Pierce mặc dù có chút chưa thỏa mãn, nhưng để không tăng phí tổn, vẫn là lựa chọn hành quân lặng lẽ, tới gần hơn để đưa những thước phim chân thực lên màn ảnh.
Điều này mọi khi là không thể làm được, ngoại trừ chụp ảnh, cũng chỉ có thể ở trong lồng phòng hộ vô cùng tốt mới có thể quay được mà thôi. Mà bây giờ có thể đứng cách sư tử chưa đến nửa mét mà quay phim, thầm chí muốn sư tử làm ra động tác nào, cũng có thể nhờ tiểu tử Trung Quốc kia hỗ trợ được.
Được sư tử phối hợp quay phim chụp ảnh như vậy, là Pierce lần đầu tiên gặp phải, vốn kế hoạch ngày hôm nay của hắn là chỉ quay cảnh sư tử bổ về phía người thôi, hiện tại lại có thể hoàn thành lượng công việc của vài ngày cộng lại, thật là vui quá đi.
Kết thúc 1 cảnh sau đó, Pierce đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, sau đó tiếp tục cảnh 2 thì, một tạp vụ đột nhiên cầm điện thoại của hắn chạy tới:
“Đạo diễn, ông có điện thoại.”
“Đưa ta.” Pierce nhận điện thoại nói chuyện không đến hai câu đã cúp điện thoại xuống, sau đó vẻ mặt tươi cười mà đi tới trước mặt Hướng Nhật, “Hắc hắc, Jack, có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi biết.”
“Hả?” Hướng Nhật nghi hoặc nhìn hắn một cái, cái tay đạo diễn Pierce này mình mới gặp có lần đầu, sao lại có tin tốt cho mình được chứ.
“Có người muốn tới thử vai, ngươi đoán thử coi xem, nàng là người nước nào?” Pierce vẻ mặt thần bí mà hỏi Hướng Nhật.
“Pierce tiên sinh, ngươi nghĩ chỉ số IQ của ta và Sauls bằng nhau hả?” Hướng Nhật chỉ chỉ tên tiểu tử da đen không biết là bị dọa cho sợ choáng váng hay là bị kích thích quá nhiều mà biểu hiện được có chút thất thường lúc này cư nhiên lại cùng với con sư tử hung dữ kia ở cùng bên chỗ nhưng lại còn phi thường vui vẻ nữa chứ. Vấn đề như vậy cần trả lời sao? Nếu cố ý qua đây hỏi mình là người nước nào, đáp án chẳng phải đã viết tại trên mặt rồi sao, nhất định là quốc gia mình tới, nếu không thì Pierce căn bản sẽ không hỏi cái vấn đề nhàm chán như vậy.
“Được rồi, Jack, xin lỗi. Lần này tới thử vai chính là 1 nữ minh tinh nổi danh bên quốc gia ngươi, nhưng ngươi cũng biết, nếu chưa từng xuất hiện ở màn ảnh Hollywood, không thể nói là thực sự nổi danh, đây cũng chính là vì sao rất nhiều người đều muốn tiến đến Hollywood để nổi danh. Nể mặt mũi của ngươi, ta sẽ cho 'Đồng hương' của ngươi… Nói thế nào nhỉ? Ta sẽ cho nàng một cái vai, tất nhiên, cái vai này chỉ có vài lời thoại mà thôi.”
“Vậy ta phải cảm tạ ông rồi.” Hướng Nhật đối với mấy chuyện này chẳng mấy quan tâm, bất quá tại dị quốc tha hương gặp phải “Đồng hương”, thuận tiện giúp đỡ chút cũng được, chỉ là không biết nữ minh tinh nổi danh kia là ai, nói không chừng hắn đã từng thấy trên TV… Đã nói là nổi danh, vậy hẳn là đúng?
“Không cần khách khí, một lúc nữa nàng sẽ tới, nói không chừng, hắc hắc, ngươi còn có thể ôm mỹ nhân về, chỉ là cái tuổi của ngươi… Được rồi, jack, ngươi vẫn còn là zai tân sao?” Nói xong câu cuối cùng, Pierce cười một cách quỷ dị, đoán chừng là hắn nhìn Hướng Nhật còn trẻ như vậy, chắc chưa từng được chạm qua nữ nhân… ( Chết cười.. họ Hướng mà chưa chạm qua nữ nhân chắc đàn ông trên đời là zai tân hết..))
Hướng Nhật không nói gì mà nhìn hắn một cách bất thường, làm sao lại nhìn không ra nhỉ, hắn ngoại trừ “Nhiệt tình hiểu khách” ra, lại còn có ý nghĩ hèn mọn tiểu nhân như vậy, có thể đây mới là con người thật của hắn?
“Đạo diễn, ta cảm thấy ta sắp chết rồi, xem ta như thế này có đáng thương không, lần sau cho ta một cái vai tốt hơn được không? Nếu như mình có thể được vào vai chính, vậy thì thật là tốt.” Tiểu tử da đen kia không biết từ khi nào đã đi tới, nét mặt đáng thương mà nhìn Pierce.
“Yên tâm đi, Sauls, đến lúc ngươi 80 tuổi, có thể ta sẽ cân nhắc đề nghị này.” Pierce vẻ mặt chính sắc nói.
” Đạo diễnnnn….” Sauls khóc không ra nước mắt.
“Cút đi, 'Bạn gái' của ngươi sắp tới rồi, nghe nói là một mỹ nữ Trung Quốc, nếu như ngươi không muốn biểu hiện quá mất mặt mà nói…, ta đề nghị ngươi đi tẩy rửa cái mặt, sau đó hóa trang lại đi…”
“Ok, ta lập tức đi ngay! “ Sauls giống như con gà sắp bị thiến chạy đi…