– Phleps tiên sinh phải không? Ngươi dám chắc có thể giết ta sao?
Hướng Nhật thấy đối phương vẫn bình thản thì liếc nhìn hắn đầy thâm ý.
– Tuy ta không biết ngươi làm thế nào để bám theo ta tới đây, nhưng đã là dị năng giả thì ngươi nên biết sự cường đại của dị năng giả cấp năm. Ta cam đoan ngay khi ngươi chuẩn bị chạy thì hồn đã lìa khỏi xác.
Phleps nhìn Hướng Nhật, dù muốn trốn nhưng trước mặt một dị năng giả cấp năm thì làm sao có khả năng chứ?
– Rất khâm phục ngươi, Phleps tiên sinh, danh hiệu Vua nói khoác không ai giành được với ngươi đâu… À, có lẽ ngươi không hiểu ý nghĩa câu này, nói thẳng ra thì ngươi là chúa bốc phét.
Hướng Nhật thản nhiên bới tới gần đối phương.
– Ở thời điểm này chọc giận ta là hành động ngu xuẩn.
Ánh mắt Phleps lóe lên tia cảnh giác, biết rõ đối mặt với dị năng giả cấp năm mà vẫn bình tĩnh thì một là đối phương chẳng biết gì về dị năng giả, hai là đối phương có hậu chiêu. Nhưng hắn nghĩ nát óc cũng không ra dị năng giả cấp thấp chống một Chấp năng giả ra sao, chẳng lẽ chỉ là to mồm?
– Được rồi, ta thấy nên làm một giao dịch nhỏ, ngươi đưa Nhất Diệp Trâm cho ta, tiện thể khai luôn thân phận mình ta sẽ tha cái mạng nhỏ của ngươi, thấy sao?
Hướng Nhật tỏ ý muốn thương lượng, nếu không để ý đến giọng điệu của hắn thì lời này rất có ý tứ.
– Xem ra trên đời này vẫn còn kẻ không biết sợ chết. Ta định cho ngươi ra đi thanh thản nhưng giờ ta lại nghĩ khác.
Hiển nhiên Phleps đã tức giận. Đột nhiên thân thể Hướng Nhật bị xiết chặt tựa như bị thứ gì đó ép từ bốn phía như cuốn thịt. Hắn hiểu đối phương đã sử dụng lĩnh vực.
– Cảm thấy mình không thể cử động đúng không? Yên tâm, đây chỉ là khai vị, sau đó ngươi sẽ cảm thấy khó thở, rồi thân thể co rút lại, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn, cuối cùng…
– Thật sao?
Vẻ mặt Phleps càng lúc càng dữ tợn, đột nhiên Hướng Nhật vẫy tay rồi cử động thân thể, động tác cực kì linh hoạt rồi nhìn đối phương nói mỉa:
– Ngươi nói không thể cử động à? Sao ta còn chưa nghe thấy tiếng xương cốt?
– Điều này, làm sao có thể?
Phleps biến sắc:
– Rốt cuộc ngươi là ai?
– Là ai không quan trọng, đáng quan tâm là giao dịch kia… Ngươi đã cảm thấy nên cân nhắc về đề nghị của ta chưa?
Hướng Nhật cười nhạt, tuy mồm nói giao dịch nhưng hắn đã quyết tâm bằng bất cứ giá nào thì đêm nay đối phương không thể sống sót nếu không sau này phiền toái với bản thân sẽ rất lớn.
Phleps không dám khinh thường Hướng Nhật nữa, từ khi trở thành dị năng giả cấp năm tới giờ đây là lần đầu hắn gặp phải đối thủ cường đại như vậy, tuy hắn biết trên thế giới không chỉ mình hắn là dị năng giả cấp năm, thậm chí cấp sáu cũng có thể tồn tại, tuy nhiên đây là lần đầu chạm mặt đối thủ đồng cấp.
Nhưng điều này cũng không khiến hắn từ bỏ Nhất Diệp Trâm, phải biết rằng hắn dùng trăm phương ngàn kế mới có được vật này, mà đồ vật này cũng mở ra cho hắn con đường trở thành dị năng giả cấp sáu, không có chuyện hắn bỏ qua cơ hội thăng cấp như vậy. Mà hắn cũng cảm thấy hối hận bởi mình quá sơ ý lại bỏ Nhất Diệp Trâm vào ngăn kéo, giờ muốn cầm cũng khó khăn bởi Hướng Nhật sẽ không thờ ơ với động tác dù nhỏ nhất của hắn.
– Phleps tiên sinh, ngươi vẫn khăng khăng không muốn cân nhắc sao?
Hướng Nhật liếc đối phương đầy thâm ý, sở dĩ hắn muốn chơi trò mèo vờn chuột bởi Nhất Diệp Trâm không ở trên tay đối phương. Hiển nhiên Phleps đã đánh sai một nước cờ, dám bỏ Nhất Diệp Trâm vào ngăn bàn, chỉ cần hắn không thuấn di thì vật đó đã coi như đồ trong túi Hướng Nhật.
– Ta đã nghĩ kĩ, thứ của ta vẫn là của ta, không ai có thể lấy đi.
Vừa dứt lời Phleps đã thò tay vào ngăn kéo lấy Nhất Diệp Trâm. Hướng Nhật thấy vậy liền thuấn di tới. Lúc đối phương vừa chạm tay vào ngăn kéo thì đã bị Hướng Nhật túm lấy. Phleps biến sắc, hắn không ngờ tốc độ Hướng Nhật nhanh tới vậy, theo suy đoán của hắn thì ít nhất hắn chạm tới Nhất Diệp Trâm thì đối phương mới vọt tới,k thậm chí hắn đã chuẩn bị nếm chút đau đớn.
Nhưng tính toán luôn có sai số, dù đã đánh giá cao thực lực Hướng Nhật nhưng hắn không ngờ đối phương có thể thuấn di. Thấy thất bại Phleps liền muốn thoát ra, vội vàng vung tay đánh về phía Hướng Nhật.
Lĩnh vực của Hướng Nhật sớm đã khởi động ngạnh kháng đòn tấn công của đối phương rồi vung chân đạp vào bụng Phleps.
– A…
Phlesp đau trợn mắt há mồm, bụng như muốn nổ tung, ruột gan như lúc nào cũng có thể xổ ra ngoài. Mà xui xẻo là hắn bị Hướng Nhật túm lấy còn muốn phản kháng, rõ ràng là muốn chết. Dù người mặc áo đen cho Hướng Nhật ăn hành cũng không dám cận chiến với hắn, chỉ có thể vừa đánh vừa chạy chứ đừng nói là dị năng giả như Phleps.
Thực lực dị năng giả dựa vào dị năng, nhưng thực lực mật giả dựa vào thân thể. Tựa như một đứa trẻ con cầm súng có thể đứng xa hù dọa người lớn, nhưng khi người lớn áp sát thì rõ ràng chỉ có thể chấp nhận bị chà đạp.
– Phleps tiên sinh, giờ ngươi thấy giao dịch nên kí hay nên bỏ?
Hướng Nhật nhẹ nhàng lấy Nhất Diệp Trâm ra khỏi ngăn kéo, cảm nhận thứ này giống y đúc Hồng Long, nếu không phải một tay giữ Phleps thì hắn đã lấy ra so sánh một phen.
Phleps tức điên lên nhưng trong lòng hắn cực kì hoảng sợ, dị năng giả cấp năm lại không hề có lực phản kháng chẳng lẽ đối phương là dị năng giả cấp sáu? Cũng chỉ có thể giải thích như vậy, không hề cảm nhận được khí tức dị năng giả bởi lẽ thực lực đối phương chênh lệch với mình cả một cấp bậc.
– Nhất Diệp Trâm đã tới tay ngươi.
Ngụ ý giao dịch đã xong. Đối mặt với kẻ có thực lực cường đại Phleps chỉ có thể nén giận.
– Không, ta chưa thấy thỏa mãn, ta còn chưa biết thân phận và lai lịch của ngươi.
Hướng Nhật vẫn muốn tra rõ, Nhất Diệp Trâm trong tay nhưng hắn cũng rất hưng thú về thân phận kẻ này. Một dị năng giả cấp năm thì nhất định phải có cả kho bí mật.