Đỉnh Cấp Lưu Manh – Chương 879: Biến cố – Botruyen

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 879: Biến cố

Đêm khuya nhưng cuộc sống vẫn náo nhiệt. Lúc này đã là 11 rưỡi tối, Hướng Nhật ẩn mình tại nóc khu chứa hàng bỏ hoang, chung quanh đã bị di dời nên không còn hộ gia đình nào, so với cảnh sinh hoạt đầy mày sắc thì khu nhà bỏ hoang này tựa như con mãnh thú ẩn nấp trong bóng tối chờ đón con mồi, giương nanh múa vuốt sẵn sàng cắn nuốt tất cả những kẻ dám can đảm tới gần.

Hướng Nhật trốn trên nóc nhà cũng chừng nửa giờ nhưng người hắn đợi vẫn chưa tới. Vị trí của hắn lúc này là Cửu Long Thành, tại kho chứa hàng bỏ hoang của Hoàng Thiệu Hùng, ban ngày hắn đã quan sát nên ban đêm dễ dàng lựa chọn chỗ ẩn thân, một nơi tuyệt vời để có thể quan sát mọi nơi trong kho hàng.

Nóc nhà vốn chỉ có thể quan sát tình hình chung quanh nhưng Hướng Nhật dùng sức mạnh tạo ra một không gian tuyệt hảo trên nóc nhà, chỉ cần kho chứa hàng có người, mọi cử động của chúng đều không thoát khỏi tầm mắt Hướng Nhật.

Lại nửa giờ nữa trôi qua, rốt cục Hướng Nhật đã nghe thấy tiếng xe từ xa xa truyền tới, ánh mắt lóe lên tinh quang, rốt cuộc kẻ hắn đợi đã tới. Tổng cộng có sáu chiếc xe, đều là xe tải màu trắng bạc nhưng rõ ràng là hai phe bởi hai bên tới từ hai hướng khác nhau, bốn chiếc bên trái và hai chiếc bên phải.

Cả hai bên dừng lại trước cửa kho hàng rồi xuống xe. Bên trái nhiều xe nên đông hơn, khoảng hơn chục người. Bên phải chỉ có hai xe chứa chừng sáu, bảy người, hiển nhiên bọn họ không hề sợ số đông của đối phương. Hai kẻ đi đầu là Buck và Hainke.

Cầm đầu đám bên trái là Hoàng tiên sinh Hướng Nhật gặp lúc trước, lúc này nên gọi là Hoàng Thiệu Hùng thì đúng hơn, nhưng Hướng Nhật cảm thấy Hoàng Thiệu Hùng mang theo người thường tới, không hề có dị năng giả.

Phía Hainke cũng chỉ có hắn là dị năng giả, còn lại đều là người thường. Điều này khiến Hướng Nhật kinh ngạc và mừng thầm, vốn hắn tưởng giao dịch quan trọng ít nhất cũng có vài dị năng giả đi theo, không ngờ hai bên lại chẳng mang theo ai, ngoại trừ Hainke.

Điểm này càng giúp Hướng Nhật dễ dàng ra tay, kế hoạch trước đó hắn dày công sắp đặt cũng coi như phí hoài. Lúc này hai bên đã chạm mặt, Hoàng Thiệu Hùng cho đàn em mở cửa kho hàng rồi hai bên đi vào.

Tuy kho chứa hàng bỏ không đã lâu nhưng đèn đóm vẫn còn tốt, lúc bật lên khiến Hướng Nhật lóa mắt, tạm thời chưa thích nghi được.

– Hainke tiên sinh, hàng đã mang tới chứ?

Ở trên cao, Hướng Nhật và Hainke ôm thân mật một cái rồi bắt đầu vào vấn đề.

– Đương nhiên rồi ông bạn của tôi, phía ngài đã chuẩn bị đủ cả chứ?

Hainke cười ha hả, vẫy tay bảo đám người đi theo mang bốn chiếc rương màu đen lên, bên trong chất đầy bột trắng được sắp xếp rất cẩn thận.

– Ở đây.

Hoàng Thiệu Hùng vẫy tay, hai gã bảo tiêu to con phía sau cũng vác hai chiếc rương màu đen nhưng không phải bột trắng ở bên trong mà là tiền mặt xếp ngay ngắn.

– Hainke tiên sinh, tuy không phải lần đầu chúng ta hợp tác nhưng quy củ vẫn không thể bỏ qua.

Hoàng Thiệu Hùng nhìn bốn rương đồ của Hainke rồi gọi một gã trung niên thân hình lùn tịt tướng mạo hèn mọn lên nghiệm hàng. Hainke khẽ gật đầu tỏ vẻ tán thành. Gã trung niên kia hú lên một cách quái dị, sắc mặt mừng rỡ đi tới gần mấy cái rương, tiện tay rút một bao bột trắng nhẹ nhàng xé ra, dùng tay vân vê bột bên trong rồi dùng ống hút đưa lên mũi thử, khẽ hít một hơi trên mặt lộ rõ sự mê say rồi giơ ngón tay cái với Hoàng Thiệu Hùng.

Hoàng Thiệu Hùng mỉm cười, hiển nhiên hắn rất hài lòng về khả năng “làm việc” của gã trung niên kia. Tiếp đó, gã trung niên tiếp tục kiểm tra ba rương còn lại, mỗi lần đều “hưởng” một chút rồi giơ ngón tay cái với Hoàng Thiệu Hùng khiến hắn cực kì yên tâm, hai bên buôn bán nên luôn cần phải cẩn thận, nếu mang phải hàng phế phẩm về thì đúng là chỉ còn đường cạp đất mà ăn.

– Hainke tiên sinh, đến anh rồi.

Bên mình kiểm hàng xong đương nhiên đối phương cũng phải làm vậy, Hoàng Thiệu Hùng làm việc rất công bằng ở điểm này. Hainke không hề khách khí, hai bên đã hợp tác vài lần nhưng đều hiểu rõ cả hai đều chẳng tốt lành gì, mỗi lần giao dịch đều âm thầm đề phòng đối phương.

Hainke là dị năng giả nên cũng sớm biết đối phương không mang dị năng giả tới, hắn yên tâm vì việc này bởi nếu xảy ra xung đột thì hắn là kẻ chiếm lợi. Nhưng dù có ưu thế nhưng cũng không dám thờ ơ, dù sao thì việc ngày mai vô cùng quan trọng, liên quan tới sự tồn vong của tổ chức, nếu đối phương không mang đủ tiền hoặc bên trong là đồ vật khác thì vô cùng bất lợi với kế hoạch ngày mai.

Hainke tự mình kiểm tra rương đựng tiền, xác định bên trong đúng như thỏa thuận liền quay về phía Hoàng Thiệu Hùng nở nụ cười:

– Hoàng tiên sinh, chúc việc hợp tác của chúng ta luôn thành công.

– Rất hân hạnh!

Hoàng Thiệu Hùng giơ tay làm ra thế cạn ly. Hai bên trao đổi xong, Hướng Nhật ở trên nóc nhà cũng nhìn thấy rõ ràng, thậm chí lời đối thoại cũng không bỏ sót một câu. Thấy đối phương muốn rời đi, Hướng Nhật biết không thể chờ thêm nên đứng dậy chuẩn bị hành động. Đột nhiên hắn nhận ra có người ở bên cạnh khiến Hướng Nhật giật mình:

– Suỵt!

Đối phương ra hiệu đừng la lên nhưng dường như âm thanh này cố ý phát ra, chẳng những không có tác dụng mà còn khiến đám người chuẩn bị bỏ đi chú ý, nhất là dị năng giả như Hainke.

– Ai ở trên đó?

Hoàng Thiệu Hùng cùng Hainke phẫn nộ quát.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.