Đỉnh Cấp Lưu Manh – Chương 1004: Kỹ năng quỷ dị tới mức biến thái – Botruyen

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 1004: Kỹ năng quỷ dị tới mức biến thái

Quả là có điểm cổ quái.

Hướng Nhật rõ ràng cảm nhận được nguy hiểm từ trên người mỹ nữ da màu, không, phải nói là cực kì nguy hiểm! Cái loại nguy hiểm này so với trước đó khi gặp X thậm chí còn muốn mạnh hơn một bậc.

Trong nháy mắt, lĩnh vực của Hướng Nhật được khai triển, lực lượng vô hình bao phủ toàn thân. Về phần lĩnh vực Thủy dị năng khi sử dụng sẽ xuất hiện một tầng sáng xanh nhàn nhạt, do không muốn đánh rắn động cỏ nên Hướng Nhật không định thi triển. Hơn nữa tuy đã cảm nhận được hơi thở nguy hiểm phát ra từ trên người đối phương, song không hề mang theo sát ý. Điều này chứng tỏ đối phương tạm thời chưa có ý định động thủ với hắn, lĩnh vực kết hợp cũng không bị lãng phí.

– Thật xin lỗi, Keira tiểu thư, chuyện này ta không giúp cô được.

Hướng Nhật bình tĩnh trả lời, mặc dù mỹ nữ da màu trước mặt và Keira đã gặp tối hôm qua dáng vẻ bề ngoài giống nhau như đúc, giọng nói cũng không thay đổi nhưng hắn không cho rằng hai người này là một. Mỹ nữ da màu gặp tối hôm qua chỉ là người bình thường, căn bản không tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm tột cùng như hiện tại. Vì vậy mới khẳng định hai người này hoàn toàn khác nhau.

– Jack tiên sinh, tại sao? Chẳng nhẽ ngài cảm thấy ta không đẹp?

Mỹ nữ da màu “giả” áp sát càng ngày càng gần, dường như muốn dính luôn trên người Hướng Nhật.

Hướng Nhật vội vã lui về phía sau, cử động nhìn như vô tình tránh né đối phương:

– Không phải, Keira tiểu thư, cô rất đẹp nhưng không phải tuýp ta thích. E làm cô thất vọng rồi.

– Là thế này phải không?

Quan sát Hướng Nhật một lúc, tựa hồ muốn nhìn thấu hắn đang nói thật hay là giả, mỹ nữ da màu “giả” bỗng nhiên tỉnh ngộ:

– Ta hiểu rồi, ngài hoài nghi ta không phải là lần đầu tiên có đúng hay không? Ta có thể chứng minh cho ngài xem.

Dứt lời, mỹ nữ da màu “giả” liền cởi quần áo.

Trong lòng Hướng Nhật cả kinh, mắt thấy đối phương sắp kéo khóa quần xuống, hấp tấp ngăn cản:

– Đủ rồi, trò chơi đến đây chấm dứt, ngươi rốt cục là ai?

Hướng Nhật không ngại đùa mà thành thật, ngại là ngại đối phương còn mục đích gì khác, chả bằng nói rõ ra còn hơn.

– Ngài lại hỏi ta là ai sao? Jack tiên sinh, mới vừa rồi ngài kêu tên ta, chẳng lẽ đã quên nhanh như vậy? Ta là Keira Leona Monica, chúng ta đã gặp nhau tối hôm qua.

Mỹ nữ da màu “giả” kinh ngạc nhìn Hướng Nhật, bộ dáng không thay đổi khiến người ta khó lòng suy đoán, trong ánh mắt vẫn tràn đầy vẻ mị hoặc mê người.

– Phải không? Ta lại không cho rằng ngươi là Keira tiểu thư ta đã gặp tối qua.

Hướng Nhật thấy đối phương khăng khăng giả ngu, bóc trần nàng không chút lưu tình.

Lần này mỹ nữ da màu “giả” không trả lời, thoải mái đi vào trong phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha, sau đó lạnh nhạt mở miệng:

– Không ngờ bị ngươi phát hiện. Có thể nói cho ta biết ngươi làm sao nhìn ra được không? Ta không cho rằng bản thân có sơ hở gì.

Hướng Nhật đương nhiên sẽ không nói mình trời sanh có trực giác mỗi khi gặp nguy hiểm, chính loại trực giác này đã giúp hắn tránh thoát khỏi nhiều tình huống ngàn cân treo sợi tóc.

Không thể nói thật, nhưng nói láo với một người chưa rõ là địch hay là bạn tự nhiên không có vấn đề:

– Lúc ta nhìn thấy ngươi, ngươi đã lộ ra sơ hở lớn nhất. Tuy ta và Keira tiểu thư không quen biết mấy, nhưng vóc người của nàng cao hơn ngươi 1 cm.

Lí do thuần túy là cực kì vớ vẩn, Hướng Nhật thực tế không quan sát cẩn thận tới mức đó.

– Vậy ư?

Mỹ nữ da màu “giả”… Không, bây giờ hẳn phải gọi nàng là người thần bí, ánh mắt nàng mang theo một tia quỷ dị liếc Hướng Nhật một cái, giống như không tin lời của hắn chút nào.

Hướng Nhật hơi chột dạ, nói lảng sang chuyện khác:

– Có thể lộ ra bộ mặt thật của ngươi không?

– Đây chính là bộ mặt thật của ta.

Nói tới đây, thấy Hướng Nhật chưa tin, lại tiếp tục giải thích:

– Nếu bị ngươi phát hiện rồi, ta cũng chả cần lừa ngươi nữa, đây quả thực là bộ mặt thật của ta.

– Hử?! Vậy quan hệ giữa ngươi và Keira là…

Trong lòng Hướng Nhật thầm suy đoán, có thể là hai chị em song sinh. Bất quá một là Dị năng giả, một là người bình thường.

– Ta và nàng ta không có bất cứ quan hệ gì.

Chứng kiến vẻ mặt Hướng Nhật hiển nhiên tỏ vẻ không tin, người thần bí cười nhạt một cái nói:

– Có phải thắc mắt tại sao không có quan hệ mà dáng dấp lại giống nhau?

Hướng Nhật im lặng, hắn chờ câu trả lời của đối phương.

– Trên thực tế, ta chính là Keira.

Người thần bí lại nói ra một câu khiến người ta khó hiểu:

– Tuy nhiên, mặc dù ta là nàng nhưng nàng không phải là ta.

Đầu óc Hướng Nhật bị hồ lộng đến choáng váng, đây là giải thích kiểu gì chứ, cái gì mà “Ta là nàng, nàng không phải là ta”?!

– Ta thực sự cách nơi này hơi xa một chút.

Người thần bí lại chêm vào một câu.

– Là ý gì?

Hướng Nhật sửng sốt, mơ hồ hiểu được một chút hàm ý của đối phương.

– Xem ra ngươi còn chưa biết được nhiều.

Người thần bí vừa nói vừa đứng dậy, lịch sự đưa tay ra với Hướng Nhật:

– Xin tự giới thiệu, ta tên là K, hội trưởng tổng chấp sự nghị hội của số 98.

– Ngươi là K?

Hướng Nhật giật mình rụt tay lại, hắn bị chấn động không nhỏ, người thần bí nói mình là K, làm sao có thể chứ, làm sao nàng có thể là K?

– Rất kinh ngạc phải không? Nói thế nào đây nhỉ, dị năng của ta có chút đặc biệt, chỉ cần ta muốn trở thành ai thì sẽ nhập vào người đó, thậm chí sở hữu cả trí nhớ của người đó không chút khó khăn gì. Dĩ nhiên sau đó người bị nhập vào sẽ quên một số chuyện, ví dụ như những lời hiện tại ta đang nói với ngươi.

Đối diện với sự kinh ngạc của Hướng Nhật, người thần bí kiên nhẫn giải thích.

Dù nghe đối phương giải thích xong, Hướng Nhật vẫn không tưởng tượng nổi. Trên thế giới này tồn tại dị năng quỷ dị tới mức này sao? So với “lực lượng phản phệ” của X còn biến thái hơn nhiều lắm. Nếu như ngụy trang thành người nhà của ngươi, đột nhiên xuất kì bất ý (đánh bất ngờ khi người ta không kịp đề phòng) cho ngươi một phát, sợ rằng ngỏm rồi cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Thực là con mẹ nó biến thái! Trong lòng Hướng Nhật thầm chửi, dù hắn không tường tận lắm tình huống cụ thể của loại dị năng này, song ngẫm nghĩ một chút, so với khi hắn sống lại vào thân thể này cũng không sai biệt mấy. Chỉ là một người có thể trở về bản thể ban đầu, một người thì vĩnh viễn không thể, ví dụ như anh Hướng nhà ta đây.

– Không cần quá kinh ngạc, Dị năng này đối với ta mà nói hơi bị dư thừa, bởi đối với một người có ý chí kiên định căn bản không có tác dụng gì. Trùng hợp hơn nữa là tất cả Dị năng giả và Mật giả đều là người có ý chí rất mạnh.

Nhìn ra vẻ kiêng kị trên mặt Hướng Nhật, người thần bí tiếp tục giải thích.

Tuy không hoàn tin tưởng lời của đối phương nhưng từ đáy lòng Hướng Nhật cũng không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm:

– Ta thắc mắc, tại sao ngươi tìm được ta?

– Rất đơn giản, lúc ngươi giết chết X ta vừa vặn thấy. 

Người thần bí tựa hồ muốn Hướng Nhật hoàn toàn hết nghi ngờ cho nên hỏi gì cũng đáp.

– Ngươi thấy được? Lúc chúng ta đánh nhau ngươi đứng ở đó? 

Hướng Nhật lại cả kinh, lúc đó còn có người đứng ngoài quan sát? Hắn một chút cũng không cảm nhận được.

Người thần bí nhàn nhạt liếc hắn một cái, khinh thường nói: 

– Nếu như ta ở đó, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được hắn sao?

Hướng Nhật không lên tiếng, mặc dù chưa từng giao thủ với người thần bí trước mặt, song từ lúc cảm nhận được hơi thở nguy hiểm trên người đối phương hiển nhiên cũng không phải dạng người dễ đối phó. Càng quan trọng hơn chính là đây không phải bản thể của hắn, chỉ là một cái xác mượn dùng. Nếu như bản thể ở đây e rằng không chỉ nguy hiểm đơn giản như thế, phỏng chừng còn kinh khủng hơn nhiều.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.