Chap 13
Sáng hôm sau, Ngữ Yến phải điều trị bệnh tâm lí này nên hai vợ chồng Trần Lâm xin nghỉ cho con gái ở nhà, Ngữ Yến ở nhà chỉ ngồi im trên giường, cuộn người vào rồi nhìn ra hường cửa sổ chẳng biết suy nghĩ điều gì.
Thư Vân hôm nay đến cục cảnh sát, toàn cục đang bị náo động vì vụ án của Diệp Vân Tranh kia, nàng cũng chẳng muốn điều tra vụ án này, nên khi bị Đường Long – cục trưởng cục cảnh sát Đông Hải giao trọng trách phá vụ án này, nàng đã từ chối liền. Vụ án đó đang lâm vào bế tắc, vì theo điều tra thì người ở đó đều chết hết, hiện trường bị đảo lộn hoàn toàn, cũng không có dấu vân tay ở hiện trường, cảnh sát chỉ lần thấy vỏ chai thuốc kích dục, và vài sợi tóc mà Ngữ Yến Và Tô Tuyết vương lại trong lúc quằn quại ở giường thôi. Thực ra lão nguc luôn đi theo sau Trần Lâm để bảo vệ hắn, lúc hắn ở nhà Đường Vi lao nhanh ra, lão ngũ đã biết có chuyện không hay xảy ra nên liền đưởi theo. Người bay cũng không bằng xe chạy, khi đến nơi thì Trần Lâm đã vừa đi khỏi, Lão ngũ đã xóa sạch đâu vết tại hiện trường rồi về.
Trần Lâm hôm nay đến công ty, công ty hắn hôm nay có cuộc họp tổng kết phương án kế hoạch để đấu thầu hợp tác với Tập Đoàn Andrew. Tập đoàn Andrew là một tập đoàn lớn trên thế giới, đứng sau tập đoàn là gia tộc Andrew – một gia tộc lâu đời của nước Mỹ.
Tại phòng họp của công ty, Trần Lâm đang ngồi vị trí chủ trì cuộc họp, Giai Giai đang ngồi ở bên cạnh với cái laptop để ghi lại nội dung chính cuộc họp này.
Trần Lâm đứng dậy nói.
– Chắc mọi người cũng biết cuộc họp này diễn ra vì nguyên nhân gì rồi. Sau Một tháng chuẩn bị bản kế hoạch hợp tác đấu thấu với Tập đoàn Andrew. Hôm nay tập đoàn chúng ta sẽ thống nhất lại 1 bản kế hoạch hoàn chỉnh nhất để đấu thầu dự án này. Mọi người đều biết tầm quan trọng của dự án này rồi. Tập đoàn Andrew muốn đầu tư vào trong nước ta, họ không dám mạo hiểm để một mình đầu tư lên đã kêu gọi sự hợp tác từ trong nước. Hiện tại có rất nhiều tập đoàn muốn hợp tác với họ, nên Tập đoàn Andrew đã lập ra một cuộc đấu thầu, chọn ra một tập đoàn tốt nhất để hợp tác. Theo tôi được biết, đối thủ của chúng ta lần này rất mạnh như Diệp Thị của Diệp gia, tập đoàn Thiên Môn… Chúng ta cần một bản kế hoạch hoàn hảo nhất để hợp tác với họ. Mọi người cùng nói về những kế hoạch của mình đi….
Trần Lâm nói xong ngồi xuống ghế, các nhân viên tập đoàn thay nhau đứng lên trước máy chiều trình bày những kế hoặc của mình.
– Theo tôi được biết, Tập đoàn Andrew chuyên sản xuất máy móc. Lần này họ đến TQ muốn hợp tác với doanh nghiệp trong nước để mở một xưởng sản xuất, có thể là tiêu thụ máy móc luôn. Chúng ta cần cho họ thấy được những mặt tốt mà tập đoàn chúng ta có. Thứ nhất là là tập đoàn ta đã có một mảnh đất rất tốt cho việc thành lập nhà xưởng, nơi đó không quá gần khu dân cư, đường đi vào rất thuận tiện, lại gần sông lớn rất dễ cho việc vẫn chuyển hàng hóa đường thủy. Thứ hai về vấn đề tiêu thụ, tập đoàn ta cũng hợp tác với rất nhiều tập đoàn lớn, tiềm lực về kinh tế của ta rất lớn……bla bla….- Một người đàn ông khoảng gần 40t đứng lên phát biểu một tràng dài. Đó là giám đóc kinh doanh của tập đoàn, là một người có tài.
Sau 2 tiếng họp, mọi người đều đưa ra ý kiến về bản kế hoạch của mình xong xuôi. Trần Lâm nói.
– Thực ra kế hoạch của mọi người đều rất tốt, nhưng chúng ta chưa biết được điều kiện mà tập đoàn Andrew đưa ra là gì, họ muốn nắm giữ bao nhiêu % cổ phần nữa.
Ngày mai tập đoàn Andrew sẽ cứ người ra đàm phán với các tập đoàn, chúng ta cần đợi họ đưa ra điều kiện trước…Đã điều tra ra người mà tập đoàn Andrew cử đến TQ lần này chưa?
– Theo thông tin điều tra được, Andrew Lorf – giám đóc điều hành của tập đoàn, người thừa kế của gia tộc họ sẽ đến …
– Andrew Lorf )….- Trần Lâm nhắc lại rồi không nói gì. Hắn có chút ấn tượng với cái tên này.
Sau khi cuộc họp kết thúc, mọi người đều đi hết ra ngoài, Trần Lâm cho gọi lão Ngũ vô phòng mình. Giai Giai đã pha trà cho hai người họ rồi liền ra ngoài.
– Anh có muốn trả thù Diệp gia không?…- Lão Ngũ hỏi.
– Tôi sẽ khiến Diệp gia hối hận vì đã sinh ra thằng khốn đó….- Trần Lâm nhấp một ngụm trà rồi thong thả nói.
– Tôi đã xóa hết dấu vết tại hiên trường rồi, họ sẽ không lần ra được điều gì cả. Nếu có cũng chỉ là nghi ngờ thôi…Nhưng có lẽ những ngày sau của anh sẽ không còn được bình yên nữa…- Lão ngũ nói.
– Đành chịu thôi, Hổ không phát uy lại tưởng mèo bệnh…
– Thoe tôi được biết, Diệp gia hiện tại là mạnh nhất trong Tứ đại gia tộc. Diệp gia không chỉ mạnh ở Chính giới mà còn cả Thương giới nữa, nếu chúng ta muốn báo thù sẽ không dễ dàng đâu….- Lão Ngũ thở dài, Ông ta biết nếu Trần Lâm quyết gì sẽ không thể ngăn cản nổi. Ông ta cũng biết Trần Lâm là ngườ rất coi trọng tình cảm, nếu có ai gây tổn hại đến người thân hay bạn bè của mình, Trần Lâm sẽ không để yên.
Trần Lâm cười, đặt chén trà xuống dưới bàn, nhìn Lão Ngũ nói.
– Diệp gia mạnh thật, nhưng ta cũng không yếu hơn họ. Nhưng vì thực lực của chúng ta không ở trong nước. Ta cũng không thể một lần tàn sát hết Diệp gia được. Nếu làm như vậy, Chính Phủ TQ sẽ sen vào, tạo ảnh hưởng không tốt. Chúng ta cứ trả thù từ từ thôi, người xưa có câu ” Quân tử trà thù 10_năm chưa muộn” . Chẳng phải tập đoàn của Diệp gia cũng tham gia đấu thầu dự án của tập đoàn Andrew sao, chúng ta sẽ cho họ một vố….
– Còn về Chính giới, tôi tin rằng Diệp Gia ở vị trí đứng đầu đã lâu rồi, 3 đại gia tộc kia cũng rất muốn vươn lên vị trí đó. Nhưng Diệp gia có Diệp Vấn, hắn là Long Nha của TQ, lại còn có lão già gần 100 tuổi Diệp Công Minh, hắn là công thần của đất nước. Tuy đã về sau nhưng hắn vẫn rất có tiếng nói ỏ Chính giới. Chúng ta cần chọn một đại gia tộc để hợp tác hạ bệ Diệp gia. Tôi rất mong chờ ngày Diệp Gia bị hạ bệ….haha..
Lão Ngũ không nói gì nữa, ông ta uống xong tách trà rồi đi ra. Để cho Trần Lâm một mình trong phòng làm việc suy nghĩ liên miên, miệng lẩm bẩm câu.
– Gia tộc Andrew …
Nói xong miệng hắn nở một nụ cười bí hiểm.
Có còn hơn không. Đăng luôn cho anh em đọc vậy.