Diệt Thế Ma Đế – 1010: Lan Lăng đến trái đất! – Botruyen

Diệt Thế Ma Đế - 1010: Lan Lăng đến trái đất!

Ở hành tinh Long Ma, chỉ có yêu tinh, có thể Sáng Thế Thần mới cho phép có đầy đủ năng lượng tiến hành thoát khỏi không gian, ngay cả chúa tể tối cao Phật La đều không thể tiến hành thoát khỏi không gian.

Từ thiên hà Long Ma đến hệ mặt trời có xa lắm không?

Lan Lăng thực sự không biết, nhưng thừa nhận vượt qua hơn mười năm ánh sáng, hai nơi thậm chí ngăn cách bởi vô số thế giới.

Mà từ lối tắt từ thiên hà Long Ma đến trái đất, cũng là Phật La hoàn toàn căn cứ yêu tinh quỹ tích di chuyển mà tính ra. Mà Lan Lăng thì hoàn toàn dựa vào trung tâm chỉ huy mặt trăng giả lập thiết lập đường tắt mà không ngừng thoát khỏi không gian.

Vì tận lực giảm bớt hao tổn năng lượng, Lan Lăng hoàn toàn đem bản thân hóa thành một điểm, một điểm năng lượng sau đó không ngừng qua lại không ngớt, không ngừng nhảy sang.

Đây thật là không gì sánh được huyền huyễn, một màn khoa học viễn tưởng không gì sánh được.

Trong quá trình nhảy muốn xem dải ngân hà hay hành tinh này nọ trên căn bản là khả năng không lớn, bởi vì toàn bộ quá trình đều ở không gian di chuyển không ngớt, hoặc là một mảnh bóng tối, hoặc là vô hạn ánh sáng. (Mèo Thầy Mo: Có thể nói là Bánh lấy khái niệm của bước nhảy Alpha được đề cập trong Thuyết Tương Đối Einstein, bước nhảy được thực hiện khi không gian và thời gian bị bẻ cong, cái này đã được Fujiko.F.Fujio minh họa 1 cách rất đơn giản trong phần truyện dài Doraemon: Bí mật hành tinh màu tím, thím nào có xem Doraemon có thể lật lại xem cho đơn giản)

Vô số lặp lại, mỗi lần lặp càng nặng nề hơn.

Loại điên cuồng không gian qua lại liên tục này, khiến cho Lan Lăng hoàn toàn quên mất thời gian, không biết trôi qua bao lâu.

Cứ như vậy qua lại vô hạn không ngừng ở các không gian, trong các thế giới.

. . .

Xuyên qua, xuyên qua, xuyên qua!

Nhảy sang, nhảy sang, nhảy sang!

Không biết qua bao lâu, hình như trôi qua vô số năm.

Bỗng nhiên một một giây đồng hồ, tất cả dừng lại!

Trước mắt, một bầu trời sao rực rỡ xuất hiện ở trước mặt Lan Lăng.

Màn này Lan Lăng vô số lần thấy qua, chẳng qua là nhìn thấy ở trong tư liệu hình ảnh, điện ảnh và truyền hình.

Trái đất nơi hệ mặt trời!

Mặt trời ở giữa, xung quanh có tám hành tinh xoay vòng. (Mèo Thầy Mo: Bánh theo dữ liệu mới nhất vào năm 2006, ko xem Sao Diêm Vương là hành tinh mà là tiểu hành tinh hoặc hành tinh lùn)

Trong đó cái xinh đẹp nhất với màu xanh nhạt trong suốt sáng lóa đó lại là địa cầu.

Lúc này, Lan Lăng mới bỗng nhiên trở nên kích động.

Trái đất, hắn cuối cùng lại một lần nữa nhìn thấy địa cầu, lấy sự nhận biết mà nói với Lan Lăng nhận biết, hắn đã rời đi vài chục năm, hôm nay cuối cùng lại một lần nữa về tới trái đất.

Thậm chí, hắn còn có một loại không giải thích được cảm giác về sự ưu việt.

Bởi vì nhân loại trên địa cầu, chỉ có một số ít ỏi phi hành gia du hành vũ trụ mới có thể chân chính ở trong không gian thấy trái đất, mà Lan Lăng nhưng có thể lặng yên trên không trung thưởng thức trái đất xinh đẹp.

Sau nửa phút, Lan Lăng chợt gia tốc, lại một lần nữa tiến hành xuyên qua không gian.

“Vù. . .”

Gần một giây sau, trái đất đang ở trước mắt!

Ở đây không có Hư Không Sinh Vật, ở đây cũng không phải khu vực của Chúa Tể Hư Không, nguyên do Lan Lăng cho phép tùy hứng mà xuyên qua, cho phép tùy hứng di chuyển trong nháy mắt.

“Vù. . .”

Lan Lăng hóa thành một điểm sáng, hướng trái đất đáp xuống!

Khoảng cách trái đất càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.

“Ầm. . .”

Tiến vào bên trong bầu khí quyển!

Hơn mười triệu mét, hàng chục ngàn mét, vài ngàn mét.

Lúc này, kiến trúc trên địa cầu đã có thể thấy được rõ ràng.

Phía dưới, chính là Lan Lăng ở trên địa cầu quê hương thành phố H!

“Rầm!” Lan Lăng hóa thành điểm sáng, chợt tiến vào bên trong một khu công viên cây xanh .

Sau đó, điểm sáng này trong nháy mắt biến thành một người, hoàn toàn là gương mặt và vóc người của Tác Luân, tuấn mỹ vô cùng, hình dáng đẹp đến cực hạn.

. . .

Lan Lăng cuối cùng đến trái đất, là ở trên mặt đất thành phố H của Trung Quốc.

Không khí không có tốt như hành tinh Long Ma, nhưng lại có một loại quen thuộc lâu này, thảm cỏ dưới chân mềm mại mê người.

Đây là vào ban đêm, trăng rằm treo trên bầu trời.

Đối với Lan Lăng mà nói, đã sơ sơ vài chục năm trôi qua, cuối cùng lại một lần nữa trở lại trái đất.

Ở đến trái đất trước kia, Lan Lăng vô cùng hiếu kỳ, có thể nói đặc biệt lo lắng, hắn ở hành tinh Long Ma vài chục năm thời gian, trái đất kia trôi qua bao lâu?

Bây giờ là trái đất thời giờ gì?

Là vô số năm, hay trong nháy mắt.

Bây giờ là ban đêm, trong công viên có thật nhiều người đang tập thể dục chạy bộ.

Lan Lăng chọn một em gái trẻ trung xinh đẹp trong đó, tiến lên bèn hỏi: “Ngươi thật là một cô gái xinh đẹp, có thể cho mượn điện thoại di động của ngươi một chút được không?”

Đương nhiên, lấy thần lực Lan Lăng, hoàn toàn có thể dùng một thủ đoạn khác biết lúc này là thời gian gì. Chỉ bất quá hắn muốn dùng cách tốt hơn để tiếp cận trái đất.

Em gái vóc người khỏe đẹp này đang nghe headphone điện thoại chạy chậm lại, nhìn thấy rừng cây bỗng nhiên xông tới một bóng người, hơn nữa hoàn toàn là trần truồng, tức khắc giật mình, cho rằng gặp biến thái.

Thế nhưng ngay sau đó, nàng gặp được mặt của Lan Lăng.

Hoàn toàn là tuấn mỹ đến nghịch thiên, bất kể là khuôn mặt cùng khí chất, nhất là tròng mắt, quả thực tràn đầy thu hút như ma quỷ.

Còn có vóc người của hắn, cơ bắp trên người cơ bắp như là đao phủ chém tạc ra vậy, khỏe đẹp hữu lực, lại không có chút mỡ thừa nào.

Vóc người hoàn mỹ, khuôn mặt người, tuyệt đối là trai đẹp trăm triệu người có một, quả thực liếc mắt nhìn cũng làm cho tim gia tăng nhịp đập.

“Xin lỗi, ta không phải biến thái, chẳng qua là lúc đi bơi thì tất cả quần áo đều bị người đánh cắp đi.” Lan Lăng đưa tay nói: “Có thể dùng điện thoại di động ngươi một chút không?”

“Đương. . . Đương nhiên. . .” Cô gái khỏe đẹp rung giọng nói.

Lan Lăng tiếp nhận điện thoại di động nhìn vào, chín giờ hai mươi ngày 15 tháng 8 năm 2016.

Lan Lăng tức khắc kinh ngạc, rõ ràng kỳ quái a!

Hắn ở thiên hà Long Ma sinh sống vài chục năm, sau đó xuyên qua vô số thế giới mà trở lại trái đất, thời gian nếu không phải trôi qua trong nháy mắt, cũng không phải trôi qua vô số năm, mà là trôi qua ba trăm ngày.

Không sai, là ba trăm ngày!

Đây là cái kiểu gì?

Lúc đó yêu tinh mang đi chị Lan Khấu, chỉ trong vòng không đầy một giờ, lại mang Lan Lăng đi luôn.

Mà trên địa cầu này không tới một giờ, ở thiên hà Long Ma đã qua hơn ba ngàn năm.

Lúc này Lan Lăng ở hành tinh Long Ma sinh sống vài chục năm, mà trái đất lại trôi qua ba trăm ngày? Đây rốt cuộc là kiểu thời gian gì vậy? Hoàn toàn không có quy luật nào à?

Ngay sau đó Lan Lăng bỗng nhiên có chút hiểu ra.

Có thể, thời gian ở thiên hà Long Ma và trái đất là hoàn toàn không có liên quan, bởi vì hành tinh Long Ma cũng không nhất định và trái đất ở vào đồng nhất không gian vũ trụ.

Đi qua ba trăm ngày này, chẳng qua là lúc đó yêu tinh mang theo Lan Lăng đi hành tinh Long Ma bay xuyên qua thời gian, hơn nữa lần này Lan Lăng từ hành tinh Long Ma trở lại trái đất lại xuyên qua thời gian.

Nói cách khác, Lan Lăng mặc kệ ở trên địa cầu ngây ngô bao lâu, đối với thiên hà Long Ma bên kia thời gian cũng không có ảnh hưởng. Quyết định Lan Lăng trở lại hành tinh Long Ma sau đó trôi qua bao lâu thời gian, hoàn toàn quyết định bởi cho hắn ở trên đường hao phí bao lâu.

Đương nhiên, mấy thứ này quá mức ảo diệu và phức tạp, dù cho lấy lúc này Lan Lăng, cũng vô pháp hoàn toàn lĩnh ngộ vũ trụ thế giới huyền diệu.

Lan Lăng quay số gọi điện thoại của mình trước kia, nhưng mà đã bị hủy số, hoàn toàn không cách nào chuyển được.

“Có thể hay không làm phiền ngươi đi mua cho ta mấy bộ quần áo, tiền ta ngày mai cho ngươi.” Lan Lăng nói.

“Được, tốt. . .” Cô gái khỏe đẹp nói: “Ngươi, ngươi có yêu cầu gì về thương hiệu? Givenchy được không?”

Lan Lăng kinh ngạc, mỹ nữ này không thiếu tiền a, sau đó gật đầu nói: “Có thể.”

“Ngươi ở nơi này chờ ta, ta sẽ mau trở lại.” Cô gái khỏe đẹp nói.

. . .

Nửa giờ sau, cô em gái khỏe đẹp này thở hồng hộc trở về, mang cho Lan Lăng một cái quần tây Givenchy còn có một áo sơ mi ngắn tay ávà một cái quần lót.

“Xin lỗi nha, quần lót ta mua là LV, vì vội quá.” Gái đẹp nói.

“Cám ơn ngươi, không sao.” Lan Lăng nói.

Sau đó em gái xoay người đi, để cho Lan Lăng mặc quần áo, gương mặt của nàng hoàn toàn đỏ hồng.

Sau khi Lan Lăng ăn mặc tử tế, càng thêm ma lực bức người.

“Bao nhiêu tiền?” Lan Lăng bèn hỏi: “Ta ngày mai trả lại cho ngươi, cho ta xin số điện thoại của ngươi được không.”

Em gái vội vàng đem số điện thoại báo cho Lan Lăng.

“Vậy ngày mai gặp, tạm biệt.” Lan Lăng trực tiếp rời đi.

Em gái muốn nói lại thôi, sau đó vẫy tay lưu luyến không rời nói: “Tạm biệt!”

Lan Lăng không có về nhà trước kia của mình với chị mà đi đến nhà tên phú nhị đại Lâm Thế.

Sau khi hắn tới địa cầu, trước tiên là muốn báo thù, muốn phế mất tên con nhà giàu khốn kiếp này.

Chỉ bất quá, gã phú nhị đại này quả nhiên không ở nhà.

Lan Lăng tùy tiện cầm luôn một cái điện thoại di động ở gia đình hắn, còn có một tờ chi phiếu, một xấp tiền mặt.

Bấm số điện thoại của Lâm Thế nói: “Ngươi đang ở đâu vậy?”

Lâm Thế bản năng nói: “Quán bar Cò Trắng, ngươi là ai?”

Lan Lăng cúp điện thoại, hướng quán bar Cò Trắng đi.

. . .

Chú thích của Bánh: Phần thứ nhất đưa lên, hệ thống trong máy vi tính xách tay xảy ra vấn đề, sửa tới sửa lui đến sáu giờ, do đó up chương mới chậm, xin lỗi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.