Dị Thế Tà Quân – Chương 159: Tráng sĩ trở về. – Botruyen

Dị Thế Tà Quân - Chương 159: Tráng sĩ trở về.

Kim Phong Liệt bấp chấp thương thế trên người, mạnh mẽ đứng lên:

– Như vậy sao được?

– Có gì không được? Kim đại ca, trận chiến ba ngày sau, các ngươi ai cũng
không cần có mặt.

Hải Trầm Phong quay qua chỗ khác, trầm thấp nói:

– Hắc bào nhân đó, để một mình ta đối phó. Việc này, cứ quyết định như vậy
đi!

“Ài, các ngươi nếu có mặt ở đó, thấy được ta tại chỗ bỏ mình mà nói, chẳng
phải là sẽ liều mạng xông lên sao? Như vậy chỉ làm tăng thêm thương vong vô
nghĩa mà thôi.”

“Từ miệng kẻ khác nhận được tin ta chết hoặc là thất bại, không tận mắt thấy
việc kích động như vậy, có thể các ngươi sẽ không khó chịu lắm! Giao tình
nhiều năm như vậy, Hải Trầm Phong ta chỉ có thể làm tới mức này này thôi.”

Hải Trầm Phong như đinh đóng cột nói xong, xoay người lại, mặt hướng vào
tường, khoanh chân ngồi xuống, không nói thêm gì nữa.

– Hải huynh đệ…

Kim Phong Liệt kêu một tiếng, đột nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng trầm
trọng. Lần đầu tiên trong lòng có sự lo lắng: “Lần này mời Hải huynh đệ xuất
thủ, là đúng hay sai? Hải huynh đệ có gặp nguy hiểm hay không?” Từ xưa tới nay
với lòng tin tất thắng vào Hải Trầm Phong, làm cho hắn trước giờ căn bản không
hề lo lắng gì, cảm thấy chỉ cần Hải Trầm Phong đồng ý ra tay là mọi việc đều
sẽ thuận lợi. Hắn cũng chưa từng nghĩ đến, Hải huynh đệ giống như thần linh
trong lòng của hắn sẽ thất bại hay không!

Hải Trầm Phong không nói gì nữa, Kim Phong Liệt cúi đầu thở dài một tiếng,
trong lòng cảm thấy nặng nề lui ra ngoài.

Quân Mạc Tà vừa mới mở mắt, liền cảm giác được sự khác thường trong viện, mặc
áo đi ra ngoài, trời chỉ mới tờ mờ sáng.

Giữa tiểu viện, hơn hai trăm tên đại hán chỉnh tề xếp hàng trong sân, người
nào người nấy thân hình thẳng tắp, thấy được Quân Mạc Tà đi ra, mọi người đồng
loạt hai chân đều đứng thẳng lên, cùng nói:

– Thiếu gia, chúng ta đã trở về!

Quân Mạc Tà nở nụ cười, trông thấy hơn hai trăm tên đại hán hùng tráng này,
nhìn từng người từng người xong, trong lòng Quân Mạc Tà hi vọng bước đầu tiên
về năng lực của bọn họ, chính là bộ dạng này.

– Thành quả thế nào?

Quân Mạc Tà mỉm cười hỏi.

– Báo cáo thiếu gia, lần này ra ngoài dã luyện, từ trong đại viện đi ra có
tổng cộng ba trăm người, trên đường rời bỏ đội ngũ có hai mươi bảy người, ở
trong Thiên Phạt sâm lâm hi sinh mười chín người, quân số tổng cộng giảm đi
bốn mươi sáu người. Đám người còn lại tổng cộng là hai trăm năm mươi bốn
người, toàn bộ đều ở đây! Trong đó có một trăm ba mươi người đột phá Cửu phẩm,
tiến nhập vào Ngân huyền sơ giai, tám mươi bốn người đề thăng tới Ngân phẩm
trung giai rồi, ba mươi sáu người tới Ngân phẩm đỉnh phong, còn có bốn người
khác đột phá tới Kim phẩm huyền khí! Nhiệm vụ liệp sát huyền thú của thiếu gia
yêu cầu, toàn bộ hoàn thành!

Một tên đại hán từ trong đám người đi ra, cao giọng bẩm báo. Trong thanh âm
tồn tại sự kích động không thể che giấu. Chính bọn hắn biết điều này đối với
bản thân bọn họ mà nói, chính là sự tiến bộ vô cùng lớn!

– Tốt lắm!

Quân Mạc Tà tán dương nói:

– Các người làm được còn tốt hơn một chút so với dự đoán của ta. Mấy ngày nay
trở về đây, mỗi người có từng cảm thụ được biến hóa trên người mình? Cùng
trước kia có phải có điểm bất đồng không?

Quân Mạc Tà vừa nói ra những lời này, nhất thời hơn hai trăm người đều xấu hổ
nở nụ cười, nghĩ lại thì những người này ban đầu chính là ở Quân gia ăn không
chờ chết, đâu có thể dự đoán được bản thân mình cũng có thể tiến bộ như vậy.
Mà tiến bộ như vậy, tất cả đều là nhờ vào vị thiếu gia trước mặt này dùng tử
vong hình thức huấn luyện ra! Bọn họ bây giờ, so với thời điểm ở đại viện Quân
gia, thực lực đâu phải chỉ là tăng cao gấp đôi mà thôi?

– Phải nhớ kỹ, mỗi một thành tựu của bất cứ người nào, đều là bị thúc ép ra!
Chỉ cần tiếp tục thúc ép, sẽ có thể khai thác tiềm lực vô cùng vô tận trong cơ
thể! Người nhu nhược cũng có thể trở thành dũng sĩ! Nhưng mà nếu không có nhẫn
tâm thúc ép bản thân, chỉ có thể giống như là gỗ mục, từ từ thối rữa, dũng sĩ
cũng sẽ trở nên nhát gan hơn cả gười nhu nhược!

Quân Mạc Tà trầm giọng nói:

– Thành tựu bây giờ của các ngươi, thật sự rất cao sao? Ta nói cho các ngươi
biết, những việc này chẳng qua là bước khởi đầu của các ngươi mà thôi. Bởi vì
thành tựu cao nhất của các ngươi hiện nay mới chỉ đạt được Kim phẩm huyền khí,
nhưng, trên đời nhiều Ngọc phẩm, Địa Huyền, Thiên Huyền, Chí tôn Thần Huyền
như vậy! Bọn họ có thể đem mình thúc ép cao độ như vậy, ta rất kỳ quái là các
ngươi lẽ nào lại không làm được? Người, đều là hai con mắt một cái miệng! Chí
tôn Thần Huyền cũng không phải là quái vật ba đầu sáu tay! Vì vậy con đường
trước mắt các ngươi vẫn còn rất dài, rất xa. Dục tốc bất đạt, hiện nay các
ngươi không cần yêu cầu quá cao, các ngươi chỉ cần càng ngày càng thúc ép bản
thân hơn nữa, một ngày nào đó, các ngươi sẽ phát hiện, bất tri bất giác các
ngươi đã đạt tới một cái độ cao mới mà từ trước tới giờ có nằm mơ cũng không
dám nghĩ đến!

– Rõ! Mong thiếu gia chỉ bảo.

Mọi người sắc mặt đồng thời nghiêm nghị.

Trước khi tiếp nhận sự huấn luyện của thiếu gia, kẻ nào cũng không để thiếu
gia vào mắt. Khi huấn luyện, mọi người lại là kinh nghi bất định (ngạc nhiên
không tin), cho đến bây giờ khi hoàn toàn dựa theo phương pháp của hắn, ở
trong sơn lâm cũng nhờ tuân thủ chặt chẽ theo lời chỉ bảo của hắn mới mấy lần
tránh khỏi đại nạn, hiện tại hai trăm năm mươi bốn người này, đối với Quân Mạc
Tà đều đã tâm phục khẩu phục.

– Các ngươi đi tìm tam thúc đi, xem người bố trí nhiệm vụ của các ngươi như
thế nào.

Quân Mạc Tà phất tay.

– Thiếu gia.

Vài vị đại hán tiến lên trước một bước, vẻ mặt trong lúc đó có một chút kích
động:

– Chúng ta cũng biết, có lẽ chúng ta còn chưa xứng đáng, nhưng mà… Thiếu gia
người có thể cho chúng ta đi theo người?

– Tam thúc sẽ có an bài.

Quân Mạc Tà cười cười, hắn có mười phần chắc chắn, Quân Vô Ý nhất định sẽ đem
toàn bộ những người này phân phối cho mình. Bởi vì, điều này chính là ký kết
ngầm từ lâu của hai chú cháu.

“Mình hiện tại, cũng xác thực cần phải có một cỗ lực lượng như vậy!”

Lúc này, tiếng ngáy của Đường Nguyên lại vang lên kinh thiên động địa, thỉnh
thoảng lại phát ra một hai tiếng kêu:

– A!…Đau quá!

Vừa kêu lên như vậy, nhưng lập tức tiếng ngáy cũng vang lên theo, Quân Mạc Tà
phải bội phục, tên mập này đúng là không tim không phổi (không ưu sầu không lo
lắng), thực sự là đã đến cảnh giới siêu phàm thoát tục!

Ánh sáng mặt trời vừa mọc lên, Quân Vô Ý tự mình điều khiển xe lăn, chậm rãi
tiến vào tiểu viện của Quân Mạc Tà. Quân tam gia càng ngày càng cảm thấy rằng,
tiểu viện của Quân Mạc Tà lúc này so với khi xưa khác nhau rất ra, chỉ cần nói
tới mặt đất trơ trọi bị nén xuống bằng phẳng là đã khác rất nhiều.

Trải qua đại hỉ đại bi (đau khổ vui mừng), Quân Vô Ý hiện tại dù là vẫn phải
ngồi xe lăn nhưng hắn không để ý nhiều lắm, dù sao buổi tối có thể đi dạo, dù
là ban ngày, lúc muốn đi ra ngoài, dịch dung một cái liền có thể đi ra, giống
như không có gì trở ngại. Mấy ngày gần đây, ngồi xe lăn lại có niềm vui của
việc giả heo ăn hổ, điều này không khỏi làm cho Quân tam gia có một chút thỏa
mãn.

– Những người đó, chính con an bài là được.

Quân tam gia như thế nói:

– Ta còn bận nhiều việc lắm.

– Bận giết người sao tam thúc?

Quân Mạc Tà nhạy cảm từ trên người Quân Vô Ý cảm thấy mùi vị huyết nhục, híp
mắt cười nói:

– Tam thúc, người thật không có ý tứ, đêm qua lại một mình chạy ra ngoài “ăn
đêm” như vậy mà cũng không gọi ta?

Quân Vô Ý ngẩn ra, ngẩng đầu lên, không khỏi nở nụ cười:

– Sau khi ta trở về, đã thu thập rất kĩ rồi, tên tiểu quỷ nhà con làm sao lại
có thể nhìn ra thế?

– Giết người, không chỉ là tiêu tốn thể lực, còn là tiêu tốn tâm lực, càng là
tiêu tốn tinh thần lực.

Quân Mạc Tà thú vị cười:

– Phàm là giết người, đều là bởi vì tức giận, phẫn nộ, bi thương, cừu hận,
căm thù nảy sinh sát khí, dẫn tới giết người. Vì vậy, giết một mạng người, sẽ
tự tổn hại tâm thần. Điều này cùng với việc “tức giận hại gan” dù phương thức
khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau.

– Sau khi giết người, lệ khí chưa tiêu tan, khí chất trên người tự nhiên sẽ
không giống với bình thường, mặc dù là bách chiến kiêu tương (tướng mạnh trải
qua hàng trăm trận chiến), cũng không ngoại lệ.

– Đây chính là một nguyên nhân cực kì trọng yếu của việc có rất ít người đạt
tới đỉnh cao của huyền công!

Quân Mạc Ta mỉm cười, lời nói có chút âm lãnh:

– Cho nên, sau khi giết người, phải nhanh chóng chỉnh đốn tâm trạng của mình,
làm một ít chuyện tình mà mình cảm thấy vui vẻ, làm cho tinh thần của mình
triệt để trầm tĩnh lại, mới có thể đánh tan lệ khí cùng với ảnh hưởng của việc
giết người mang lại, uống rượu chính là một biện pháp không tồi, cho nên đại
đa số võ giả đều rất thích uống rượu, thật ra quân nhân cũng là như vậy!

– Cho nên, chỉ tắm rửa thay y phục, là còn lâu mới đủ tam thúc à.

Quân Mạc Ta chớp mắt vài cái:

– Tuy nhiên, ngoại trừ con ra, con tin rằng trên đời này cũng chưa chắc có
người nào có thể nhận ra được, tam thúc người có thể yên tâm, ha ha ha…

Khuôn mặt Quân Vô Ý đỏ lên, trong lòng hắn đúng là đang lo lắng đến vấn đề
này, lại bị Quân Mạc Tà trêu đùa một trận:

– Miệng còn hôi sữa, vậy mà cũng dám cả gan trêu đùa lão phu!

Quân Mạc Tà ngửa mặt lên trời cười lớn:

– Tam thúc, tiếng lão phu của thúc, hãy cứ giữ lại nói với tam thẩm của con
đi, đứa cháu nhỏ này của thúc nghe không lọt lỗ tai đâu!

Lời này chính là phát ra từ nội tâm, cũng không phải khoa trương, đừng nói
Quân tam thiếu nghe mà không lọt lỗ tai, chỉ cần bất cứ ai hiểu rõ Quân tam
gia mọi người cũng đều như vậy, nên biết rằng Quân tam gia mặc dù bị phế đi
mười năm, nhưng bởi nền tảng tam gia vô cùng tốt, tu luyện huyền khí cũng chưa
bao giờ lười biếng, mười năm qua hầu như chưa từng có nét tang thương nào tồn
tại trên mặt, vì vậy vị tam gia này tuy rằng đã hơn ba mươi rồi, nhưng nhìn
thì giống như thanh niên hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, hơn nữa hàm dưỡng cực
tốt, tuyệt đối là thanh niên đẹp trai, lại còn có thêm vài phần ổn trọng,
phong độ mà chỉ trung niên nhân mới có.

Một người như vậy đột nhiên tự xưng lão phu, các ngươi nghe có lọt tai không?

Quân Vô Ý dở khóc dở cười:

– Trong nhà chỉ cần có hậu bối là có thể tự xưng lão phu! Đạo lý đơn giản như
vậy mà cũng không hiểu?

– Nói như vậy, nếu con hiện tại có một cái chất nhi, chất nữ, liền cũng có
thể tự xưng là lão phu? (chất nhi: cháu trai, chất nữ: cháu gái)

Quân Mạc Tà cố ý kiếm chuyện:

– Con chính là mới có mười sáu tuổi thôi đó.

– Đương nhiên có thể!

Quân Vô Ý nghiêm mặt trả lời.

Không lọt lỗ tai như vậy mà vẫn còn nói là có lý, thế giới này thật sự là rất
điên cuồng a!

Quân Mạc Tà ngã xuống đất ngất đi. Mười sáu tuổi có thể tự xưng lão phu???
Thần a, làm ta chết đi, cái này so với thiên lôi vẫn còn điên cuồng hơn a!

– Buổi chiều không có việc gì trọng yếu chứ?

Quân Vô Ý ôn hòa cười cười:

– Nhớ kỹ nhất định phải về sớm một chút, ngày hôm nay buổi tối trong nhà có
gia yến, chiêu đãi người Quản gia, vì bọn họ đón gió tẩy trần.

– Tam thúc, rốt cuộc bọn họ tới đây làm cái gì vậy?

Quân Mạc Tà nhân cơ hội đưa ra cái nghi vấn này.

– Với tình hình hiện nay mà nói, không ngoài hai việc, việc thứ nhất, tự
nhiên chính là cửu cấp huyền đan, việc thứ hai, đón đại tẩu của con về. Điểm
thứ hai này, bọn họ đã lộ rõ ý tứ rồi.

Quân Vô Ý nhàn nhạt cười:

– Thanh Hàn những năm gần đây ở trong Quân gia chúng ta đích thực có tổn hại
đến danh dự của nàng, nếu Thanh Hàn quyết định trở về nhà mà nói, Quân gia
chúng ta nhất định phải đền bù cho Thanh Hàn, thư thôi vợ ắt hẳn không thể
thiếu, còn thêm vài cái khác nữa, chẳng hạn như chiếu cáo thiên hạ, như vậy
mới không lãng phí nửa đời sau của đứa nhỏ này!

– Về việc huyền đan thì không khó phán đoán, việc này trước tiên để ở một bên
đã. Về việc đón tẩu tử của con về, con nghĩ sự tình này chỉ sợ sẽ không đơn
giản, những năm gần đây, Quản gia cũng chỉ là thúc giục bằng lời nói thôi, vì
sao bây giờ lại đánh trống giương cờ tới trực tiếp đón người về nhà? Tam thúc
lẽ nào không cảm thấy việc này không ổn sao? Việc này cũng liên quan đến hạnh
phúc nửa đời sau này của tẩu tử, tẩu tử thủy chung vẫn là một phần tử của Quân
gia ta, chúng ta không thể coi thường!

Quân Mạc Tà liếc mắt liền đã thấy được chỗ bất thường.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.